Mục lục
[Dịch] Cơ Động Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Phong không xấu trai, nhưng tuyệt đối cũng không thể gọi là mỹ nam tử, bù vào đó hắn lại có sức cuốn hút và tự tin đặc biệt. Tất cả nam sinh khác, mỗi lần gặp Đường Linh nếu không ấp a ấp úng thì là ra sức khoe mẽ, không còn một chút nào là con người của mình. Trong khi đó, Lý Phong lại hoàn toàn tự chủ...

Dĩ nhiên không khó nhận ra hắn thật lòng mến cô, nhưng... Đường Linh không thể nói rõ thứ cảm giác ấy. Cô rất hy vọng Lý Phong sẽ chủ động hơn một chút, tuy vậy biểu hiện của hắn luôn khiến cô thấy vừa gần lại vừa xa. Mỗi lần tưởng như đã biết rõ thì đột nhiên lại phát hiện ra một điều mới lạ, con người này đúng là bí ẩn, dường như hắn còn ẩn giấu rất nhiều thứ mà người khác chưa biết...

Lý Phong và Mã Khả thực sự choáng váng trước sự hoành tráng của Học viện, tất nhiên Mã Khả còn mê đắm những cặp chân và bộ ngực của các nữ sinh viên nhiều hơn. Trong khi đó Đường Linh hoàn toàn không nhận ra, cô đã chằm chằm nhìn Lý Phong một hồi lâu...

Sự lạ thường ấy khiến không ít người xung quanh phải chú ý... gã tiểu tử này lai lịch thế nào mà thu hút mỹ nhân tài đến vậy...?

Đúng lúc ấy, một thanh niên sáng láng chạy đến, vui vẻ: "Bạn Đường Linh, đã lâu không gặp! Chúng ta đã là bạn học thực sự rồi!”

Cao khoảng 1m85, thân hình cân đối, y phục đơn giản nhưng đắt tiền, khuôn mặt quý tộc điển hình, đúng là sát thủ của các thiếu nữ... Mã Khả có đối thủ rồi...!

“Chà chà, kỳ đà đã xuất hiện! Lý Phong, cẩn thận đấy!” Mã Khả nhỏ giọng... Là cao thủ tình trường chắc Mã Khả đã nhìn ra, đối phương còn nhiều ưu thế hơn gã. Ngoài dung mạo đẹp như tài tử, ánh mắt gã kia còn toát lên một vẻ thuần khiết dịu dàng. Đó chính là cảnh giới cao nhất của công phu tán tỉnh, so với gã ta, Mã Khả vẫn còn ở cấp hạ thừa...

Lý Phong không hề phản ứng, chỉ khẽ đảo mắt nhìn đối phương...

“Lý Phong, giới thiệu với bạn... Đây là bạn Hoàng Triều Dương, người thừa kế Tập đoàn ST, cũng là thí sinh tuyển thằng. Tôi và bạn Hoàng đã tranh biện với nhau ở diễn đàn trung học toàn cầu... Còn đây là Lý Phong, Mã Khả, hai bạn học của tôi ở trường Trung học Hàng không.”

Hoàng Triều Dương có vẻ hơi kinh ngạc: “Không ngờ Trường hàng không lại là nơi ngoạ hổ tàng long, rất vui được gặp các bạn!” Nói đoạn mỉm cười chìa tay về phía Lý Phong.

Hoàng Triều Dường đâu phải tay mơ, chỉ liếc một cái đã thấy Đường Linh có vẻ rất thân với tên Lý Phong này, nhưng... Theo trí nhớ của cậu ta, trường Trung học Hàng không là gì có đối thủ nào đáng chú ý nhỉ...?

Tên Lý Phong không hiểu từ đâu mọc ra này, làm sao thi được vào Học viện Alan?

Hai người bắt tay nhau, Hoàng Triều Dương khôn ghìm được ý muốn thị uy một chút... Thân là hoàng tử một đế chế lớn nhưng Hoàng thiếu gia rất có nguyên tắc. Cậu ta cho rằng một nam nhân mạnh mẽ phải thể hiện được thực lực bản thân trước mặt đối thủ, với bản lĩnh của cậu ta, căn bản không cần dựa vào gia đình để ép người...

Lý Phong lại không hề có ý xem họ Hoàng là đối thủ, đơn giản vì tiểu tử này còn non quá, nhưng Hoàng Triều Dương lại không nghĩ như vậy...

Cậu ta bất thình lình dồn lực vào bàn tay, đây cũng không phải là đánh lén. Hoàng Triều Dương cho rằng, nếu như đối phương đã coi Đường Linh như đối tượng tranh giành, tất cũng sẽ lên gân như cậu ta...

Bất ngờ bị tấn công, Lý Phong tức thì phản xạ theo bản năng. Hắn quên mất, sức mạnh của mình đã ở mức độ nào...

Sắc mặt Hoàng Triều Dương chợt đại biến, mặc dù nghiến răng cố đứng thẳng song mồ hôi trên mặt không kìm được, nhannh chóng túa ra đầm đìa...

Mã Khả được một phen cười thầm sảng khoái, tiểu tử này đúng là ngu xuẩn, ai không đấu lại đi đấu với một kẻ điên cuồng luyện tập như Lý Phong...! Mặc dù bề ngoài có vẻ như vậy, song diễn biến bên trong lại hoàn toàn khác hẳn...

Công ty của gia đình họ Hoàng, Tập đoàn ST danh tiếng, nắm giữ một số bí quyết về hệ thống thao tác Chiến sĩ cơ động, cũng có một vài hợp tác với GAD. Quý tử duy nhất của ST, Hoàng Triều Dương, đương nhiên cũng là một nhân vật đình đám, lại còn là thí sinh tuyển thẳng của Alan.

Hoàng Triều Dương và Đường Linh đứng một chỗ, tất nhiên thu hút vô số ánh mắt nhìn theo. Phải biết rằng, chế độ đối với thí sinh tuyển thẳng khác một trời một vực với thí sinh bình thường, huống hồ thân thế của hai người lại cao sang như vậy.

Hoàng Triều Dương buông tay, không hề tỏ vẻ tức giận, chỉ là sắc mặt có đôi chút quái dị, cười cười: “Bạn Lý Phong đúng là chân nhân không lộ tướng, sau này nhất định phải gặp gỡ nhiều hơn! Có điều 10 người đứng đầu kỳ thi lần này hình như không có tên bạn, thật là lạ....?”

Sự kinh hãi của Hoàng Triều Dương đương nhiên có nguyên do, bởi cậu ta không hề là người bình thường...

Cha Hoàng Triều Dương rất ý thức về vai trò người thừa kế duy nhất của con mình, ngay từ nhỏ đã huấn luyện cậu ta rất nghiêm khắc. Trải qua mười mấy năm rèn tập, cơ thể cậu ta đã quen với mức trọng lực ba lần, sức lực đôi tay càng đặc biệt mạnh mẽ. Đơn giản vì đối với điều khiển Chiến sĩ cơ động, yêu cầu với đôi tay là cao nhất...

Với thực lực đó, đặt vào trong quân đội cũng đã là thành tích rất không tồi, thế mà lại bị tên vô danh tiểu tốt này dễ dàng đánh bại, mà hình như còn không hề tỏ ra cố gắng, sau khi đắc thủ không vui mừng, như đó một việc quá đỗi bình thường...

Bản lĩnh ấy chắc chắn không thể có ở một kẻ vô danh, bởi 100 người đứng đầu kỳ thi này, Hoàng Triều Dương đều đã tìm hiểu qua...

Đường Linh tất nhiên biết sự lợi hại của Hoàng Triều Dương, vậy mà Lý Phong vừa tùy tiện ra tay đã cho đối thủ ngậm hận... Cô quả thực có chút hoan hỉ...

“Bạn Hoàng à, bạn Lý Phong là thí sinh tuyển thẳng của trường chúng ta...”

Người được nhắc đến là Lý Phong, nhưng Đường Linh lại thấy như niềm vinh hạnh của chính mình, cả Mã Khả cũng ưỡn ngực đứng thẳng... Đúng là đáng hãnh diện, cơ hội lên mặt trước mặt những người như Hoàng tiểu tử này đâu có nhiều...!

“Hóa ra bạn chính là... người thứ năm... ? Chà, là tôi biết quá ít rồi! Sau này nhất định còn gặp nhiều... tôi đi đây, không làm phiền các bạn nữa...”

Lý Phong chỉ khẽ mỉm cười gật đầu... Người anh em này cứ ấp a ấp úng, rốt cuộc là định nói gì vậy?

Hoàng Triều Dương quay đi rất vội vã, đúng là đã quá mất mặt... Chưa rõ đối thủ là ai đã vội vàng ra tay, thật là sai lầm lớn! Ba người vào thẳng kia cậu ta đều biết, quả thực đều rất mạnh, chỉ có người thứ năm này là thần bí, quá thần bí...

Đột nhiên được phê chuẩn trong ngày cuối cùng, lại còn do hiệu trưởng đích thân bảo đảm. Tên Lý Phong kia có lai lịch thế nào, lại còn có vẻ thân với Đường Linh như vậy, chắc chắn không hề đơn giản...

Chưa hiểu gì đối thủ đã tuỳ tiện xuất chiêu, đúng là đại kị của binh gia. Dù sao thì Hoàng Triều Dương đối với Đường Linh chỉ là có chút cảm tình, không hề quá mức như Mã Khả nghĩ. Dù sao thì bất cứ thanh niên nào gặp một cô gái tài sắc vẹn toàn như Đường Linh, không muốn tiếp cận mới là chuyện lạ...

Lý Phong thì không nghĩ nhiều như vậy, vội giục hai người kia làm thủ tục vào trường. Có Đường Linh, mọi việc diễn ra hết sức nhanh gọn, sau đó hai sinh viên tuyển thẳng đi nhận phòng ở, còn Mã Khả thì bắt đầu ngay "sự nghiệp thiêng liêng" của mình.

Những nữ sinh mới nhập học, hiển nhiên luôn bị mê hoặc bởi sự nhiệt tình am hiểu của các anh khoá trên, Mã Khả biết vậy, và đương nhiên không bỏ lỡ dịp tận dụng...

"Chào bạn, mình là sinh viên năm thứ hai, có thể giúp gì bạn không...?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK