Chuyến đi Thái Cốc kết thúc, bốn sinh viên hài lòng trở về nhà. Salta và Cổ Mễ Sâm bất phân thắng bại nhưng cả hai đều hiểu, cuộc cạnh tranh giữa hai gã mới chỉ là bắt đầu. Biểu hiện của Điềm Điềm rất vui vẻ, trong lòng cô nàng nghĩ thế nào có trời mới biết... Cả bốn người đều thuộc lớp tinh anh của tuổi trẻ USE, tương lai rồi sẽ là vũ đài của họ. Có điều, không ai có thể chắc chắn rồi họ sẽ đứng cùng một bên hay hai bên vũ đài...
Vận mệnh tương lai thế nào, họ không biết, cũng không cách nào nắm chắc. Bánh xe thời gian hiển nhiên không bao giờ dừng lại, tan lâu tất hợp, hợp lâu tất ly, quy luật muộn đời là vậy. Mỗi khi phát hiện ra một miền đất mới cũng sẽ là bắt đầu của chiến tranh, vấn đề chỉ là sớm hay muộn.
Dư luận gần đây của cả NUF và USE rất náo động. Sự trở về an toàn của đoàn thám hiểm sau khi xác định được vị trí thích hợp cho cú nhảy không gian khiến cả hai loài người đều tràn đầy hy vọng, một kỷ nguyên mới đã bắt đầu... Con người sẽ bước qua hệ Thái dương tiến vào dải Ngân hà, thậm chí đến cả các ngôi sao xa xôi. Không nghi ngờ gì nữa, bước nhảy không gian nếu thực hiện thành công, sẽ là một trong những phát hiện vĩ đại nhất trong lịch sử du hành vũ trụ.
Các nhà khoa học đang miệt mài tính toán phương vị, xây dựng quy trình, suy luận những biến cố sẽ phát sinh trong quá trình xuyên vượt. Tất cả những điều này đều được bàn luận công khai trên báo chí, nhưng cũng không ít người vẫn hoài nghi... Biết đâu các nhà khoa học chỉ là những gã khùng, cứ xem bao nhiêu vũ khí hạt nhân đó, chế tạo ra rồi mang lại hậu quả gì, mấy khoa học gia kia có chịu trách nhiệm không?
Hiển nhiên đối các nhà khoa học, bước nhảy không gian này là giấc mộng cả đời theo đuổi. Báo chí các nơi liên tục đưa tin về chủ đề này. Tuy có hơi quá khích nhưng bất kể chính phủ, các tập đoàn tài chính hay người bình thường, tất cả đều trông đợi sự thành công của bước nhảy xuyên vượt. Nếu thành công, nó sẽ mở rộng không gian sống của loài người đến vô tận... Nếu có thể phát hiện ra một vài hành tinh mới thích hợp cho sự sống, như vậy loài người đã đạt đến một đẳng cấp hoàn toàn mới so với chính mình trước kia.
Căn cứ vào những nghiên cứu hiện tại, vị trí xác định tại rìa Thái dương hệ sẽ là bàn đạp cho bước nhảy đến các tiểu hành tinh có môi trường giống Thái dương hệ. Chưa biết có sự sống ở đó hay không, chỉ biết xác xuất tồn tại ở đó là khá cao.
Cho dù thí nghiệm tốn kém này thành công hay thất bại, mọi người đều có khuynh hướng tin rằng bản thân con người là một loại động vật thích mạo hiểm, đặc biệt là mạo hiểm những việc lớn.
Các nhà khoa học được tập hợp thành những nhóm nghiên cứu, cả NUF và USE cùng hợp tác. Hiển nhiên hai bên đều biết, chỉ dựa vào thực lực một phía thì tuyệt đối không thể nào thành công. Kỹ thuật, nhân lực, tài lực đều là vấn đề, tầm vóc và ý nghĩa lịch sử của kế hoạch này cũng giống như công cuộc chinh phục Mặt trăng của Apollo cách đây vài trăm năm. Bước đột phá lần này là nhắm vào Vvũ trụ, một bước tiến dài hơn về phía trước.
Việc xây dựng trạm vũ trụ và đội tàu thám hiểm do Chính phủ hai bên đảm nhiệm, GAD và AEPO phụ trách chế tạo Chiến sĩ cơ động cấp hành tinh mạnh nhất, có thể tác chiến ở mọi môi trường, chí ít cũng phải thích hợp chiến đấu cả trên không và trên bộ, dễ thích ứng với các tình huống đột phát.
Chọn lựa thám hiểm viên cũng phải rất cẩn thận, tóm tắt một câu: phải là hàng đầu trong hàng đầu. Khỏi phải nói, sự nguy hiểm lần này lớn đến mức nào. Về nguyên tắc, khi nhảy vượt không gian con người sẽ tồn tại dưới hình thái hạt giống, sau khi hoàn thành cú nhảy thân thể sẽ được hồi phục lại. Toàn bộ quá trình này mới chỉ là mô phỏng, diễn biến thực sự ra sao vẫn không ai chắc chắn. Rất có thể, đội tàu vũ trụ khi tiến vào vùng xuyên vượt sẽ bị phá hủy hoàn toàn...
Thế mới nói, chuẩn bị kỹ càng là một mặt, còn phải xem vận may có mỉm cười hay không.
Tuy nhiên tất cả đều cho rằng khoa học cần có sự hy sinh, những người tự cho mình dũng cảm kéo đến đăng ký không ngớt. Không thể không nói, về mức độ thì những người này còn điên hơn người điên nhiều.
Đối với các chính trị gia và những tập đoàn đầu tư, thứ họ nhắm đến là lợi nhuận và thành tích. Cuộc thám hiểm này, tỷ lệ thành công là 80%, nếu thất bại cũng có thể tích lũy không ít kinh nghiệm. Điều quan trọng nhất là, một khi thành công thì danh vọng và tiền tài sẽ không thể hình dung nổi... Một hành tinh hoàn toàn mới, một hành tinh con người có thể sống, một nguồn năng lượng lớn... đó là phần thưởng cho tất cả những đầu tư và mạo hiểm hiện thời.
Đương nhiên các nhà khoa học cũng nghĩ đến, nếu hành tinh kia có người ở thì khoa học kỹ thuật nơi đó có thể đã phát triển rất xa, nhưng suy đoán này cũng không ngăn được cuộc thám hiểm. Nếu bước nhảy không gian là tất yếu trên con đường phát triển thì ta không đến, đối phương cũng sẽ đến. Nếu chúng ta có thể đến trước thì ở mức độ nào đó, kỹ thuật và khoa học của chúng ta đã phát triển hơn một chút.
Với trình độ hiện nay, loài người cũng không nhất thiết phải mặc cảm. Đương nhiên cũng có những phản đối nhất định, trong đó có một số nhà khoa học. Họ cho rằng bước nhảy không gian vẫn phải nghiên cứu thêm, bởi thực sự có khả năng sẽ tạo ra con đường lien hệ giữa hai thế giới văn minh, lúc đó thì có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra. Thậm chí một số tà giáo còn thừa cơ tuyên truyền khắp nơi về ngày tận thế... Cuộc thám hiểm sẽ mang lại thành công hay tai họa, thực sự không ai dám chắc chắn, có điều cả loài người hiện nay đều đang hưng phấn đến cực độ.
Có điều nhảy thì nhảy, ăn vẫn cứ phải ăn. Kế hoạch vĩ đại, người bình thường chỉ có thể nghe rồi tán gẫu, hàng ngày họ vẫn phải sống cuộc sống của mình.
Salta trở về nhà tràn đầy lòng tin. Thành quả tập luyện nửa năm qua chắc chắn sẽ làm người lớn vui mừng. Lý Phong cũng trở về Thượng Kinh.
Vừa ra khỏi phòng đợi, một thân thể thơn mát chạy ùa đến, nằm gọn trong lòng...
“Uh bảo bảo nhớ ca thế này cơ à... ?!”
“Xấu, ai cho đi lâu thế... ?”
“Oan uổng quá, đi lâu gặp mới nhớ chứ... »
Không biết vợ chồng mới cưới có nồng nàn hơn thế được hay không, cả hai nhanh chóng ngồi vào chiếc xe đệm từ của Đường Linh. Hôm nay tiểu công chúa tự mình lái xe, chứng tỏ không muốn bất kỳ ai quấy nhiễu...
Chiếc xe lao nhanh khỏi sân bay. Lý Phong không nén được, mở cửa sổ kêu to: “Ta tên lang bạt đã trở về nhà rồi!”
Đường Linh phá lên cười: “Cái gì mà lang bạt, chỉ khoác lác !”
“Ấy dà, dám kê kích ta hả... Nào, thơm một cái nhé...!”
“Á, đang lái xe không được làm loạn... Hơn tháng không gặp, hình như miệng ca trơn hơn nhiều đó. Có bắt nạt cô nàng nào không?”
“Trời ơi, lương tâm sáng ngời sao dám bắt nạt ai... Còn đằng ấy, suốt ngày lên tivi, có bị chàng đẹp trai nào q uyến rũ không đó... ?”
“Ừm... đẹp trai ở đó nhiều thật, lại còn đứng đắn nhịet tình, có lẽ cũng phải suy nghĩ lại...” Đường Linh vờ ra vẻ suy tư.
“Đúng vậy, xem ra chúng ta phải ôn cố tri tân rồi...!” Lý Phong nhìn kính chiếu hậu thấy đã cách sân bay một quãng xa, bèn bẻ mạnh lái cho chiếc xe lao sang vệ đường.
Đây là ưu điểm của xe đệm từ, có thể đỗ ở bất cứ đâu còn trống. Đường Linh đã biết hắn muốn làm chỉ, chỉ nghiêng đầu dịu dàng nhìn sang.
Lý Phong tuy nôn nóng nhưng động tác rất chậm. Khỏi phải nói, Đường Linh đến đón làm hắn cảm động thế nào. Hắn biết tiểu mỹ nhân mới về được một ngày, chuyến du hành vũ trụ thời gian dài như vậy chắc không hề dễ chịu, hơn nữa trong nhà chắc chắn có nhiều chuyện phải làm.
Cũng như phần lớn nam nhân, Lý Phong không giỏi biểu đạt. Nhẹ nhàng ôm gương mặt xinh đẹp, một nụ hôn thật dài, thật sâu. Đường Linh nhẹ nhàng hưởng ứng, vòng hai tay ôm chặt tiểu tình lữ, trong lòng lại có chút ray rứt... Mới chia tay một thời gian ngắn mà đã nhớ đến thế, sau này không phải càng thảm hơn ư... ?
Nụ hôn kéo dài như bất tận, bàn tay Lý Phong bắt đầu lần vào trong... Thời tiết hơi lạnh nhưng Đường Linh mặc rất ít, trong xe mà... lại càng dễ dàng cho gã si tình...
“Phong ca, để về nhà đã…”
“Hết chịu nổi rồi, về nhà khéo sẽ nổ tung mất...”
Miệng nói, bàn tay vẫn không ngừng « hoạt động ». Đường Linh thở dài một hơi, cũng đành chấp nhận... Từ sau khi yên Lý Phong, thật sự cô đã làm rất nhiều chuyện trước đây có nghĩ cũng không dám, lần này là yêu cả trong xe...
Nhưng... biết làm sao được! Đường Linh không thể chống lại, mà thực sự cũng có chút chờ đợi. Về mặt này nữ nhân không mãnh liệt bằng nam nhân, nhưng đam mê thì lúc nào cũng sẵn...
“…Nhẹ một chút nha...” Tiếng kêu nhỏ nhẹ vang bên tai Lý Phong, càng thổi bùng lên ngọn lửa mãnh thú. Trên khoảng trống lề đường, chiếc xe đệm từ cao cấp dừng giữa chừng không, lắc lư không theo một quy tắc nào hết. Thỉnh thoảng vài chiếc xe khác lao qua, nhìn cảnh đó đều tỏ vẻ ngưỡng mộ…
Gần một giờ sau...
Lý Phong đổi sang cầm lái, Đường Linh ngoan ngoãn nép vào lòng hắn. Sau phút điên cuồng, khuôn mặt Đường Linh vẫn đỏ bừng, Lý Phong vừa lái vừa say đắm nhìn sang.
“Nhìn chưa đủ hả, xấu...!”
“Hi hi, người xấu tốt như ta khó tìm lắm, có lẽ một vạn năm mới có một...”
“Hừ, chỉ giỏi mồm mép. Sau này phải đề phòng mới được... Đúng rồi, người ta sẽ dùng máy theo dõi...”
“Trời… ta không phải tù nhân mà...”
Xe đắt tiền cũng có khác, hình như người thiết kế đã nghĩ đến nhu cầu này... Đường Linh kéo ghế ngả ra, nằm nghiêng người một cách lười biếng. Y phục hơi nhàu, chiếc váy ngắn không cách nào che được chỗ hấp dẫn chết người đó... Lý Phong vừa liếc qua đã phải quay đi. Còn nhìn nữa, hôm nay chắc không cần về nhà...
“Đi lên đó lần này thuận lợi không?” Hắn vuốt ve mái tóc Đường Linh.
“Rất thuận lợi, vui nhất là gặp Angel... Hì hì, hai chị em đi chơi rất nhiều nơi, từ Mặt trăng nhìn trái đất thật thú vị...”
“Vậy là ta không may rồi... À, Angel vẫn xinh thế chứ?”
“Hư, biết ngay là hỏi như vậy mà... Xinh, xinh lắm, người ta chỉ là con vịt xấu xí không ai cần.” Đường Linh trề môi tức giận.
“Hâh, bảo bảo ghen tuông trông càng đáng yêu, thơm một cái nào... !”
Hai người lại đùa giỡn một hồi, trò đã cũ nhưng chơi hoài không chán. Có phải đó là sự hấp dẫn của tình yêu?!
“Angel nhắc đến ca mấy lần, xem ra trong lòng cô bé ca cũng có chút vị trí đấy. Không nhìn ra là bản lĩnh cũng lớn như vậy, hừ... Bổn tiểu thư là đại biểu USE, Angel là đại biểu của NUF. Sao, có phải là nghĩ một tên trúng hai đích không?”
“Chà, vấn đề nghiêm trọng rồi, phải đưa ra thảo luận tại hội nghị liên nhân loại, haha...”
“Hừ, người ta là chủ tọa hội nghị, một phiếu phủ quyết, đừng có mơ...”
Đùa một lúc, Lý Phong đã về đến nơi. Xa nhà lâu như vậy, hắn không thể ở mãi bên ngoài. Trước tiên phải xem cha mẹ như thế nào, nếu không phải quần áo hơi nhàu thì Đường Linh sẽ cùng vào. Lần này thì đành chịu, chỉ buổi tối mới lại gặp trên mạng.
Buổi tối, lên mạng , Đường Đường Công Chúa đã đợi từ lâu: “Sao mãi mới lên, làm người ta chờ lâu quá!”
“Trời ơi, nói chuyện ăn cơm với cha mẹ cũng cần chút thời gian chứ, xem ra ca phải đi học thuật phân thân mới xong...”
Mấy người khác lục tục kéo đến, đôi uyên ương không thể cải nhau nữa. Phong Thần Hội vẫn đang phát triển bình ổn, tuy danh nghĩa vẫn là cấp D nhưng thực lực đã lên cấp C từ lâu. Hơn một tháng nay Lý Phong lúc lên lúc không, Salta hầu như dồn toàn bộ tinh lực cho các cuộc đấu võ đài, Đường Linh bận công vụ nên không có thời gian, chỉ có Lilan Carlos và Mộ Tuyết thường xuyên có mặt. Thêm Thiên Thiên Bát Quái, Túc Cầu Quán Lam và Tháp La quản lý, mấy tuần qua cũng không có chuyện gì lớn.
“Hội trưởng, cuối cùng ngài cũng trở về. Làm Hội trưởng như ngài thật thoải mái, mấy ngày mới vào mạng một lần!”
Dám chỉ trính Hội trưởng đại nhân như vậy, rõ ràng chỉ có Túc Cầu Quán Lam.
“À, Lam tỷ... Kết thúc tập luyện, vừa về nhà là tôi trình diện ngay mà...!”
“Hừ, khéo bào chữa lắm... Đường Đường sau này phải lo quản hắn cho chặt, nhìn kiểu nào gã này cũng hoa lá cành lắm...”
“Đúng vậy, Lam tỷ nói chí phải!” Đường Linh dẫm mạnh chân Lý Phong... Thật oan quá, nhưng không thể cãi được...
Vẫn là Thiên Thiên Bát Quái biết giải vây, vội trình bày mấy chuyện cần kíp... Thứ nhất là nhiệm vụ thăng cấp, cốt tử là phải lấy được huy chương Agamenon, kỳ dư các điều kiện khác họ đều đã chuẩn bị. Sau khi chiến thắng mấy trận huy hoàng, Phong Thần Hội phát triển rất thuận lợi. Liên minh Cực Quang của Tháp La trước đây, muốn yên thân phải quan hệ tốt với láng giềng, nhất là phải kính hiếu với các bang hội lớn, nhưng Phong Thần Hội không cần hạ mình trước bất cứ ai. Hơn nữa còn trợ giúp của Sát Phá Lang, đến bang hội cấp B cũng không dám gây sự.
Game Chiến tranh vũ trụ gần đây có vài xáo trộn, vấn đề lớn nhất là sự mất tích của Chiến Sĩ Đao Phong làm lòng người hoang mang. Cuối tuần không có những trận đấu của anh ta thực là thiếu mất ý vị, công ty trò chơi đã dốc sức tìm người khác thay thế, nhưng bất cứ ai cũng không được các game thủ chấp nhận.
Họ cho rằng, công ty vì không muốn mất nhiều tiền nên mới đuổi Chiến Sĩ Đao Phong đi. Thực lực của các đấu thủ được chọn tham gia các trận đấu cuối tuần đều rất khủng, nhưng ai đến trước người đó là chủ. Chiến Sĩ Đao Phong không chỉ là một game thủ mà còn là một chiêu bài. Những fan hâm mộ đã đầu tư tình cảm và lòng tin vào anh ta, tự nhiên sẽ không tiếp nhận người khác, huống hồ những người này còn lâu mới sánh bằng Chiến Sĩ Đao Phong. Cỗ BS001 vĩnh cữu với những pha hành động không tưởng luôn làm người ta phát cuồng... Đã hơn một tháng, phát súng chiết xạ tuyệt đẹp đó vẫn ngự trị trên bảng xếp hạng, các game thủ vẫn bàn luận sôi nổi về trận đánh ấy.
Đương nhiên, xếp thứ nhất vẫn là Angel. Buổi lưu diễn USE của cô bé có sức ảnh hưởng quá lớn. Những người không chơi Vũ chiến có rất nhiều, nhưng bất kể nam nữ già trẻ, số không thích nghe hát rất ít, số người không thích Angel càng ít hơn. Hình tượng lành mạnh, lại là người đại diện cho hoà bình nhân loại, nhìn từ góc độ nào cũng hoàn mỹ...
Lượng tiêu thụ đĩa live hôm đó của Angel vẫn đều đều tăng cao. Tính sơ sơ ở trái đất là khoảng bốn mươi triệu, tại Mặt trăng là hơn bảy triệu. Những con số này, e rằng các minh tinh khác đều không thể bằng.
Trên mạng, vô số thông điệp ủng hộ Chiến Sĩ Đao Phong, điện thoại phòng quan hệ khách hàng dồn dập như muốn nổ tung. Galbo bị xoay đến chóng mặt, suốt ngày cầu trời khấn phật cho tên tiểu tổ tông đó mau quay về. Bất kỳ ai khác đều căn bản không thể thay thế vị trí của Chiến Sĩ Đao Phong, đây không chỉ là vấn đề thực lực mà là phong khí con người. Chiến Sĩ Đao Phong, hiển nhiên đã là một thần thoại.
“Giám đốc, tin nhắn tin nhắn... tin nhắn của Chiến Sĩ Đao Phong!” Một nhân viên hớt hải kêu to.
“Chà, trời mở mắt rồi!” Gã béo một bước nhảy qua lan can, bật khỏi bàn, thân thủ mạnh mẽ như chư hề có năm mươi cân quá cỡ...
Nhìn thấy tin nhắn của Chiến Sĩ Đao Phong, Glabo thở phào một hơi... Đúng là vị trí càng cao áp lực càng lớn, ban quản trị bất kể gã có lý do gì, cũng bất kể dùng biện pháp nào, phải làm cho Chiến Sĩ Đao Phong nhanh chóng trở về. Tên tiểu tổ tông này cuối cùng cũng đã về... Tìm đối thủ, năm mới đánh trận lớn!
Galbo bình tĩnh trở lại, ra từng mệnh lệnh rõ ràng.
“Lập tức công bố tin này, trưng tập đối thủ cho trận đấu lớn mừng Năm mới. Không giới hạn USE hay NUF, giải thưởng là 50 vạn đồng Liên bang, cộng thêm một nghìn điểm thiết bị!”
Gương mặt béo phệ của Galbo tự tin hẳn, thế là lại có thể chỉ huy mọi thứ... Năm mới là cơ hội nổi tiếng, phải đưa trận đại chiến này lên màn hình, truyền hình trực tiếp!
“Sếp, có cần phải xin chỉ thị cấp trên không?”
“Xin xin cái gì, lập tức đi làm ngay!”
“Vâng!”
Suy nghĩ vừa rồi thực ra là một sự liều lĩnh... Giải thưởng không phải là vấn đề, vấn đề là truyền hình trực tiếp. Trò chơi game trực tuyến đến nay đã là một ngành kinh doanh khổng lồ, nhưng vẫn bị các công ty truyền thông lớn xem thường... Nếu có thể thỏa thuận truyền hình trực tiếp trận đấu vào Năm mới, hiệu quả này tuyệt đối ở cấp bom hạt nhân!
Muốn giám đốc vàng, đây là cơ hội vàng!
Có tấm vương bài Chiến Sĩ Đao Phong, chuyện đó không phải là không thể. Vả lại cũng phải nâng giá cho Chiến Sĩ Đao Phong một chút, đề phòng vạn nhất hắn lại bỏ đi lần thứ hai. Tuy khả năng này không lớn, nhưng có biện pháp trước vẫn hơn.