Mục lục
[Dịch] Cơ Động Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm giác đột phá khiến Lý Phong phấn chấn tột độ, sự thống nhất cả tinh thần lẫn thể xác... thật sự là huyền diệu. Không thể ngờ khi hai yếu tố đó kết hợp lại có thể bột phát ra lực lượng khó tin đến thế nào. Lý Phong đã tìm hiểu các loại võ thuật cổ như Yoga, Khí công… Cơ bản đều là sự kết hợp thân tâm, tuy nhiên rất ít người tập đạt đến trạng thái thoát phàm như hắn vừa rồi.

Cuộc huấn luyện của Tiểu Kim là nền tảng không thể tốt hơn, tiếp theo bây giờ là đi sâu và hoàn thiện. Cuối cùng Lý Phong đã nắm được bí quyết, mấu chốt vẫn là điểm mở đầu, qua bước đầu tiên rồi làm gì cũng dễ hơn bội phần...

Sáng hôm sau, lần đầu tiên Đường Linh phải đánh thức hắn dậy. Công chúa đến tìm hắn để cùng chạy bộ... Nhìn Lý Phong, Đường Linh có chút sững người. Tiểu mỹ nhân rất nhạy cảm, nhận ra ngay gã trai của mình dường như đã thay đổi. Không thể xác định đó là cái gì, nhưng cảm giác đúng là thật đặc biệt...

Lý Phong sờ tay lên mặt, cười cười: “Sao, mới một đêm không gặp mà đã nhớ vậy à? Đừng nhìn nữa, khéo mắt dính vào nhổ không ra bây giờ...”

Câu đùa hình như hơi quá, may mà họ đã thân thuộc đến mức không chấp nữa rồi.

Đường Linh vẫn có chút băn khoăn: “Có gì đó không giống... Thôi bỏ đi, Đại bang chủ, mau sửa soạn xuống chạy!”

“Tuân lệnh!”

Lý Phong quay người đi nhanh vào toa-lét, chỉ là mấy bước chạy bình thường mà Đường Linh chút nữa phải giơ tay ôm ngực... Gã này là ma chắc, thoáng cái vừa đứng đó đã biến mất, có cần ra vẻ như thế không...?

Không chỉ Đường Linh mà cả Salta cũng ngạc nhiên. Đường Linh cảm nhận về tinh thần, còn Salta cảm nhận về lực lượng của cơ thể. Có điều... rõ ràng Lý Phong vẫn như thế, không cao to ra chút nào. Hai người chỉ có thể nhăn nhó ngạc nhiên...

Lý Phong không né tránh, nói thẳng ra hôm qua trong khi tập đã ngộ ra một số kỹ năng mới, đợi khi Salta đạt đến trình độ đó sẽ truyền lại. Tiết lộ này khiến Salta vui như phát cuồng...

Mức độ say mê sức mạnh của hắn ta cao hơn Lý Phong nhiều, tuy Lý Phong không thể hiện gì nhưng Salta hoàn toàn tin tưởng.

Đối với Lý Phong và Đường Linh, xây dựng bang hội chỉ là bài tập tổ chức và chỉ huy.

Riêng Salta thì càng lúc càng sốt ruột, sao không có ai đến gây sự đánh nhau vậy?

Bữa trưa trong nhà ăn...

Ba người đang trò chuyện thì có kẻ xen vào: “Nghe nói các bạn vừa thành lập một Liên minh trong game Vũ chiến. Gần đây tôi lại hứng thú với trò chơi này, không biết có thể gia nhập không?”

Không ai khác, chính là Lilan Carlos hào hoa nho nhã.

“Cả tôi nữa...!” Một giọng nữ tiếp lời.

Má ơi, mưa sao chổi chắc? Mộ Tuyết... Mỹ nữ này không biết vì sao mà suốt ngày chỉ tìm cách vượt qua Đường Linh. Quan hệ giữa Lilan Carlos và Hoàng Triều Dương khá tốt nhưng theo tin tức của Bát Quái Mã Khả (“Không phải tôi nói, tôi cũng chỉ nghe thôi”) thì không có tiến triển gì đặc biệt.

Ba người Lý Phong nhìn nhau… Thật lạ lùng, hình như thời buổi này vách tường nào cũng có tai thì phải. Chuyện lập Liên minh, họ không giấu nhưng cũng đâu đã nói cho ai?

Đến lượt Salta lên tiếng: “Hai người trình độ thế nào?”

“À... kỹ năng tàm tạm, có thể giúp một tay. Gần đây chúng tôi không muốn lúc nào cũng chỉ có sách vở, Vũ chiến vừa hay là môi trường tập luyện khá tốt.” Lilan Carlos không hề để ý câu hỏi kẻ cả của Salta, tươi cười trả lời.

“Đẳng cấp của tôi trong Vũ chiến chưa hẳn đã thấp hơn cậu...” Mộ Tuyết kiêu ngạo lên tiếng, rõ ràng là nhằm vào Lý Phong.

“Thế thì tuyệt lắm! Tôi vừa thành lập một liên minh nhỏ gọi là Phong Thần Hội, hiện mới chỉ là bước đầu, tương lai chắc có rất nhiêu vấn đề...” Lý Phong nhiệt tình.

“Chúng tôi biết, thành Vũ Đấu đúng không? Nói thực nếu không phải là liên minh mới thành lập, phát triển phải đối diện nhiều khó khăn chúng tôi cũng chẳng hứng thú đâu!” Mộ Tuyết cười cười... Thực ra cô nàng có chút tính toán riêng, muốn cùng tranh chấp với Đường Linh.

Có điều Đường Linh chẳng để ý gì đến ai, suốt ngày chỉ quấn quýt với Lý Phong. Mộ Tuyết không thể không khó hiểu, rốt cuộc cũng chỉ là một gã trai, có gì mà say mê dữ vậy?

Bình thường, việc học hành ở trường đã đủ bận rộn. Học là quan trọng nhất, cả Đường Linh và Mộ Tuyết đều biết thế. Tuy hẹn hò với Lý Phong nhưng gần đây Đường Linh đã liên tục công bố hai luận văn quan trọng, thậm chí gây tiếng vang lớn trên thế giới. Thực ra thì Đường Linh ở trường thực sự không có gì đáng chú ý, nhưng trong giới nghiên cứu thì tài nữ tân sinh Alan lại danh nổi như cồn. Đơn giản vì nội dung các luận văn của cô đã vượt xa phạm vi nghiên cứu của một Học viện... Học giả các ngành vật lý và toán cơ trong lĩnh vực chế tạo robot rất hứng thú với luận văn của cô. Đương nhiên Đường Linh chỉ đưa ra một số giả thuyết cho rằng có tính khả thi, không nói rõ hoàn toàn, nhưng khoa học phải phát triển từng bước như vậy. Sáng tạo mới là điều quan trọng, không biết đã bao người bị táo lê rơi trúng nhưng chỉ có Newton là tìm ra định luật vạn vật hấp dẫn mà thôi.

Vì lẽ đó mà Mộ Tuyết càng không cam lòng, nghĩ nát óc cũng đưa ra được vài sáng kiến không tồi, nhưng chỉ được tán thưởng trong phạm vi Học viện. Muốn đánh bại ai đó thì phải hiểu đối thủ, tiếp cận để điều chỉnh sách lược đối phó, Mộ Tuyết quyết định thay đổi sách lược...

“Okie, vậy thì càng hoan nghênh các bạn gia nhập!”

Lý Phong đang rầu lòng vì không có cao thủ dưới trướng, Mộ Tuyết không biết mạnh đến đâu nhưng Lilan Carlos chắc hẳn không phải tay vừa. Phong Thần Hội lại một lần nữa đột phá, chỉ trong vài phút đã mạnh lên gấp bội.

“Vậy sau này xin Hội trưởng chiếu cố!” Mộ Tuyết duyên dáng chìa bàn tay trắng muốt... Lý Phong toan bắt thì Đường Linh đã nhanh hơn, vươn người nắm chặt tay Mộ Tuyết: “Ha ha, hay lắm! Bạn Mộ Tuyết trình độ như vậy, sau này nhất định sẽ phải nhờ vả nhiều!”

Hai đại mỹ nhân bắt tay nhau, cả phòng ăn chợt im lặng như tờ... Hiển nhiên rồi, không biết là chuyện gì nhưng năm tân tinh cùng chụm đầu bàn bạc, tất sẽ khiến ai cũng tò mò.

Bàn tay Đường Linh không có gì đặc biệt, nhưng ánh mắt lại chẳng khác tia chớp. Mộ Tuyết ngẩn người... Ra thế, cứ tưởng Đường Linh chẳng có gì đáng chú ý, hóa ra lại là kẻ nắm đầu Lý tiểu tử...

Thêm người thêm náo nhiệt, ăn trưa xong tất cả cùng lên mạng. ID của Lilan Carlos là Gia Lạc Chi Kiếm, ID của Mộ Tuyết là Băng Tuyết Tâm, cấp bậc Đại tá. Điều này thực sự khiến tất cả bất ngờ... Robot của Lilan Carlos là Kỵ sĩ TM, rất thích hợp cho tác chiến trên không, tốc độ nhanh, đặc biệt linh hoạt, hỏa lực cũng khá mạnh, tuy không tốt lắm cho luyện tập cơ thể nhưng lại rất hợp với yêu cầu thao tác tinh tế, đúng với con người của cậu ta.

Phong Thần Hội có thêm hai cao thủ, Lý Phong rất phấn chấn. Chơi một người còn lâu mới thú vị như vậy... Nếu tốc độ xây dựng được giữ như hôm qua, có lẽ chỉ ngày mai là bắt đầu làm tháp năng lượng.

Có điều lúc đến nơi Lý Phong phải đưa tay dụi mắt… Đây là căn cứ của ta ư? Hay là đi nhầm đường rồi?

Thành trì của Phong Thần Hội lớn gấp hai lần so với tưởng tượng, có lẽ phải đạt đến cấp D, lại còn thuộc loại hình dễ thăng cấp. Đáng kinh ngạc nhất là tháp năng lượng đã sừng sững đứng đó, đương nhiên vẫn đang trong quá trình hoàn thiện. Tháp năng lượng này rõ ràng là cấp A.

Nếu không có tấm biển “Phong Thần Hội” trước cửa, dám chắc cả mấy người Lý Phong đều cho rằng mình nhầm đường.

Thiên Thiên Bát Quái chạy ra, cao giợng: “Lão đại đến rồi! Ha ha, thành của chúng ta đẹp không? Túc Cầu Quán Lam đúng là hết xảy, thấy thành của chúng ta quá nhỏ không đặt vừa tháp năng lượng nên nới rộng ra luôn, miễn phí đó!”

Lý Phong ngây người... Có chuyện như vậy nữa sao? Tháp năng lượng miễn phí chưa đủ, lại còn miễn phí mở rộng thành?????

Túc Cầu Quán Lam dẫn hai thợ từ trong đi ra, vẫn dáng vẻ khinh khỉnh đó. Có điều nhìn thấy Đường Linh và Mộ Tuyết, đồng tử của cô ta hơi co lại…

Hai nha đầu xinh đẹp từ đâu ra vậy? Lại còn tiểu tử mặt trắng kia nữa (Lilan Carlos), dung mạo cũng khá đấy chứ!

“Ngài làm Hội trưởng kiểu gì vậy? Thành trì bằng mắt muỗi thế mà cũng lập hội hử? Ta thấy các vị chẳng nghĩ được cái gì hay ho cả!”

“À... chúng tôi là hội nhỏ thôi mà, cám ơn đã giúp đỡ!”

“Mấu chốt của tháp năng lượng là lò chuyển đổi, muốn luyện được nó cần có loại nguyên liệu đặc biệt. Các vị lấy được quặng Suy biến ngũ phẩm trở lên là tốt nhất, nếu không được thì phải nói với tôi, tôi sẽ nghĩ cách...” Túc Cầu Quán Lam chợt đổi giọng hòa hoãn. Thực ra cô ta bị phong thái của mấy người trước mặt thu hút, năm người khí chất dung mạo khác hẳn nhau, nhưng ai cũng rất đặc biệt.

*************

Phong Thần Hội, một Liên minh còn chưa có đẳng cấp. Nếu không phải là cao thủ Vũ chiến thì cho dù người có tiền cũng chỉ dám làm nhỏ, nhưng Phong Thần Hội vừa ra ràng đã xây thành đến cấp C, lại được đích thân bậc thầy luyện kim của Vũ Đấu Thành dựng cho tháp năng lượng, hơn nữa còn là tháp cấp A. Điều này có chút thái quá chăng?

Các liên minh lớn còn chưa cảm thấy gì, nhưng đối với những Liên minh nhỏ của Vũ Đấu Thành thành thì sự xuất hiện của Phong Thần Hội là uy hiếp thực sự. Trong game Vũ chiến, không phải cứ có tiền là có thể tung hoành, bọn họ không có ý định để mặc một mối uy hiếp được thoải mái phát triển.

Chẳng mấy chốc đã có năm sáu tốp khác nhau, mấy chục người ùn ùn kéo đến. Trông khí thế hung hăng thế kia thì e phép tắc tiên lễ hậu binh chắc cũng bỏ qua luôn. Hiển nhiên những người này đến để khiêu chiến.

“Ai là thủ lĩnh các ngươi, bước ra đây!”

Lý Phong lạnh lùng nhìn mấy kẻ khiêu khích, nếu chỉ là gây sự thì hắn sẽ tuyệt đối không khách sáo.

“Có phải định đến tìm chết không?”

Người của Quân Tinh Hội hiển nhiên không ngờ đối phương cứng rắn như vậy, nhìn nhau rồi... chùn lại, thái độ nhanh chóng ôn hòa hơn.

“Người mới không hiểu quy củ. Bang hội các vị đã xây dựng vượt tiêu chuẩn, hoặc là thay đổi, hoặc là có chuyện, chọn đi!”

Túc Cầu Quán Lam im lặng, cô ta muốn xem Lý Phong xử lý thế nào.

“Thật mất hứng quá, để chúng tôi dọn đống rác này đi rồi cô tiếp tục công việc nhé!” Lý Phong nói rồi nhìn sang bên: “Salta, việc này của cậu!”

“Hà hà, tuân lệnh! Mấy ngày nay ngứa ngáy chân tay quá, mấy cọng rác này để tôi dọn dẹp cho!” Salta hào hứng vỗ vỗ tay, vừa nhìn đã thấy ngay dáng vẻ của cao thủ.

“Chia cho tôi một nửa đi, mới đến cũng phải có chút lễ ra mắt chứ!” Lilan Carlos tươi cười xen vào.

“Tùy hai người, nhanh nhanh dọp dẹp còn làm việc khác!”

Pằng… pằng…

Một cỗ Kỵ sĩ TM và một Kanuo III hạ xuống. Lilan Carlos tiến vào khoang lái, mấy chục game thủ của Quần Tinh Hội cũng lũ lượt gọi ra những robot của mình. Kiểu máy của đối phương là Ngũ hoa bát môn, là loại dựa vào số đông để chiếm ưu thế. Đáng tiếc Lý Phong sao có thể dễ dàng để chúng ra tay...

Trận chiến vừa bắt đầu, Kanuo của Kỵ Sĩ Tử Vong đã lao vào tấn công, hỏa tiễn nhằm thẳng vào chỗ tập trung nhiều địch nhất. Salta không hề phung phí đạn, Lilan Carlos thì ngược lại, tập kích từ vòng ngoài.

Không có kháng cự, thậm chí còn không kịp bỏ chạy. Nói đúng ra, đó chỉ là cuộc biểu diễn của Lilan Carlos và Kỵ Sĩ Tử Vong. Quần Tinh Hội chưa đánh đã thua, rõ ràng không thể tưởng tượng mình đã chọc giận một bang hội mạnh như vậy. Những kẻ khác thông minh hơn, chỉ đứng phía sau im lặng theo dõi.

Chưa đầy ba phút, cuộc chiến đã kết thúc. Mặt đất ngổn ngang sắt vụn, toàn bộ robot Quần Tinh Hội bị tiêu diệt. Không ai nghĩ một bang hội vừa thành lập lại hung bạo như vậy, không cho đối phương bất cứ cơ hội nào.

Lý Phong chán nhất là không duyên cớ đến gây sự, thật không có chút đầu óc nào. Chiến đáu với loại võ biền này, trừ việc được xả hơi chút đỉnh thì không có một chút ý nghĩa gì, vì vậy mà hắn không thèm động đến một ngón tay.

Chiến thắng, Salta và Lilan Carlos bước ra khỏi robot. Lilan Carlos vẫn mỉm cười ung dung, cuộc tàn sát vừa rồi hình như chỉ là một chuyện cỏn con không đáng nói. Còn Salta lại có chút buồn bực, một lũ ô hợp kém cỏi, đánh thế còn tức hơn là không đánh...

“Kỹ thuật của Lilan cũng tốt đấy, khi nào có thời gian thử đọ sức một bữa nhé!” Salta đổi mục tiêu sang Lilan Carlos. Đánh với Lý Phong hắn không thắng được bao giờ, may ra với Lilan Carlos còn có cửa, cái gã õng ẹo này thân thủ kể ra cũng không tệ...

“Được thôi, rất sẵn sàng!”

“Tiểu thư Túc Cầu Quán Lam, cô nói tiếp đi. Khoáng sản đó nằm ở đâu, chúng tôi sẽ nhanh chóng lấy về.”

Túc Cầu Quán Lam lúc này mới tỉnh khỏi trận đấu. Bình thường cô ta rất thích xem Chiến Sĩ Đao Phong thi đấu, nhưng dù sao đó cũng không phải là tận mắt chứng kiến. Trận đấu lần này xảy ra ngay trước mắt, thật quá tàn khốc.

Cao thủ, đây mới là cao thủ, nhìn phong thái họ, thoải mái, tự tin, nói nói cười cười mà lửa cháy tro bay, ghê thật!

“À, cái thứ đó hả, thực ra phải xem có may mắn không, không phải cứ muốn có là có đâu. Vùng có loại khoáng sản này thường rất nguy hiểm, với thực lực của các vị chắc chắn không thành vấn đề, nhưng cần có nhân công đào mỏ trình độ. Nếu trong thời gian quy định mà không đào được lên thì xem như công cốc.”

Ánh mắt Lý Phong chuyển sang Thiên Thiên Bát Quái, gã ta lập tức đẩy Dị Giới Khoáng Công ra khỏi hàng. Nghe Túc Cầu Quán Lam nói xong, Dị Giới Khoáng Công nhíu mày:

“Khoáng sản Suy biến cấp năm trở lên... Hơi khó, nhưng không sao! Chủ yếu là thời kỳ Suy biến bức xạ rất lớn, máy dò khó phân biệt một chút. Chỉ cần đưa tôi an toàn đến địa điểm, sau đó cho một giờ. Nếu không đào xong, ngày mai tôi xin ra khỏi hội!”

Nói về thứ khác, từ trước tới giờ Dị Giới Khoáng Công đều chỉ im lặng lắng nghe, nhưng nhắc đến quặng mỏ là y lập tức trở nên hết sức hoạt bát.

“Tốt, rất chuyên nghiệp! Không ngờ lực lượng của các vị lại lớn như vậy, kiểu gì cũng có. Dị Giới Khoáng Công... hình như là người Hiệp hội khoáng công vừa khai trừ mấy tháng trước?” Túc Cầu Quán Lam tò mò nhìn Dị Giới Khoáng Công.

Dị Giới Khoáng Công cười lúng túng, Thiên Thiên Bát Quái phải đỡ đòn: “Ầy, chuyện đó đừng nhắc đến là hơn! Cái hiệp hội chết tiệt đó, ngoài việc xem thường người tốt ra còn có thể làm gì chứ...” Gã còn muốn mắng thêm nhưng Dị Giới Khoáng Công ngăn lại, lắc đầu tỏ ra không muốn động đến chuyện cũ.

Trận đấu “nhẹ nhàng” vừa rồi khiến thám tử các bang hội nhỏ xanh mặt, hỏa tốc phi về nhà báo tin... Bất biết liên minh này có ý đồ gì, rõ ràng cứ tránh xa là hơn. Nếu còn tiếp tục chống đối với Phong Thần Hội, chắc hẳn sẽ bị đối phương dẫm nát bất cứ lúc nào...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK