- Toàn Phong Kiếm Mạc!
Trong lúc khiếp sợ, nhưng động tác của Công Tôn Long không chậm chút nào. Lão trầm giọng quát một tiếng, trường kiếm trong tay liền hóa ra những bóng kiếm dày đặc. Trong thời gian ngắn, liền ngưng tụ thành màn kiếm dày xung quanh hai người. Cũng như vòng xoáy kia bên trong "U Minh Hồn Thủy" , nó quay vòng hối hả làm dấy lên những trận kình khí sắc bén.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Lực lượng kia thế tới hùng hùng hổ hổ, chỉ trong khoảnh khắc, liền đã như thể sẽ chôn vùi đài tế .
Phảng phất như tiếng vỏ trứng vỡ tan chợt vang lên, phiến Bản Nguyên lực lượng kia và màn kiếm cơ hồ đồng thời tan biến. Công Tôn Long như bị trúng đòn nghiêm trọng, một ngụm máu tươi phụt lên ra, tinh thần bỗng nhiên liền uể oải không ít. Lão mặc dù đã ngăn cản được thế công do Thủy Linh lấy Bản Nguyên lực lượng phát động, nhưng cũng tạo thành cho lão vết thương không nhẹ .
- Vút!
Nhưng đúng lúc này, tiếng rít lại bùng phát dữ dội lần nữa.
Công Tôn Long chăm chú nhìn kĩ, liền thấy một cự chưởng khác của Thủy Linh lại lần nữa lao nhanh mà đến. Trong lòng lão không khỏi cả kinh, cũng bất chấp chữa thương cho mình, trường kiếm trong tay tựa như một con rồng, lại là một màn kiếm bao trùm hai người lão và Mộ Hàn. Có điều là không gian bao phủ không sai biệt lắm cũng là nhỏ đi một nửa.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Chỉ sau một cái chớp mắt, Bản Nguyên lực lượng kia ngưng tụ va vào màn kiếm lại tiêu tan một lần nữa. Nhưng Công Tôn Long lại bị thương nặng, thân hình bay ngược mấy chục thước, liên tiếp té rớt ở bên rìa đài tế. Lão liên tục phun ra những ngụm máu tươi, làm cho quần áo trước ngực bị nhuộm đều đỏ bầm, gương mặt cũng càng tỏ ra tái nhợt
So sánh với dưới kia, tình huống của Thủy Linh cũng là tốt hơn không ít.
Sau khi tổn thất hai khối Bản Nguyên lực lượng, thực lực của nó chỉ là rơi từ Linh Trì Thất Trọng Thiên đỉnh cao xuống tương đương với cảnh giới của Công Tôn Long. Lúc này. Thủy Linh hoàn toàn áp dụng phương pháp lưỡng bại câu thương , tình nguyện tổn thất một phần Bản Nguyên lực lượng quí giá nhấtcủa chính mình thì cũng muốn một lượt đánh bại Công Tôn Long.
- Nhân loại, đây sẽ là cái giá phải trả cho việc ngươi chết cũng không hối cải!
Thủy Linh hung ác rít gào một tiếng. Thân thể vặn vẹo dao động kịch liệt một hồi, hai cánh tay lại lần nữa ngưng tụ thành hình.
- Vút! Vút!
Lại là hai cánh tay tách rời khỏi bả vai , điên cuồng mà xé gió phá không bay đi.
Kình đạo khủng bố dập dờn bồng bềnh lan ra, uy thế như trời long đất lở. Giống như trong lúc đó có hai quả núi cao đang lao nhanh xuống nước lũ, giống như có thể nện cho bất cứ chướng ngại nào ở phía trước thành phấn vụn.
- Muốn lấy tính mạng của ta, không có dễ dàng như vậy!
Công Tôn Long thấy thế thì hai mắt trợn trừng, lão cắn răng mà điên cuồng hét lên một tiếng. Thân hình khôi ngô vạm vỡ bắn lên mãnh liệt từ mặt đất. Nhưng mà không đợi cho lão ra tay hành động thì một tia chớp sáng trắng hoa mắt bỗng dưng bắn ra dữ dội từ mi tâm của Mộ Hàn , hóa thành một cái Viên Bàn ( khay tròn ) thật lớn. Ngăn ở trước người chính mình và Công Tôn Long .
Cái này chính là "Thái Vi Tinh Bàn" của Mộ Hàn.
Nhưng mà từ lúc ở trong "Sâm La Giới" , lực lượng Đạo Khí này của đã được Thánh Phẩm Đạo Khí "Cốt Hoàng Chỉ" của Tư Không Chiếu hoàn toàn kích thích phát ra.
Hiện tại "Thái Vi Tinh Bàn" liền giống như một cái khiên chắc chắn.
Ở dạng thời khắc nguy hiểm này, Mộ Hàn không thể không lấy nó ra để ngăn địch. Nếu không như vậy, lần này Công Tôn Long sợ là hẳn phải chết không nghi ngờ. Hắn cùng với Công Tôn Long là môi hở răng lạnh, nếu như Công Tôn Long bị giết, chỉ bằng vào một mình Mộ Hàn sẽ rất khó đối kháng được với Thủy Linh có lượng lớn "U Minh Hồn Thủy" làm hậu thuẫn .
Về phần sự tồn tại của "Thái Vi Tinh Bàn" có bị tiết lộ ra ngoài hay không . Mộ Hàn tạm thời cũng không thể băn khoăn được nhiều như vậy .
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Chỉ trong chớp mắt, hai cánh tay của Thủy Linh đã nện xuống đến nơi. Nhưng trong khoảng khắc đụng vào "Thái Vi Tinh Bàn" , nó lại giống như hai giọt nước sót lại rơi xuống trên hòn đá lớn. Trong tiếng va vào tí tách, hai giọt nước chia năm xẻ bảy rồi bắn tung toé mãnh liệt vào trên không trung, mà tảng đá cũng là lù lù bất động.
- Mộ Hàn, ngươi lại vẫn có bảo bối như vậy.
Công Tôn Long giật mình sửng sốt một phen, chợt mừng vui bất ngờ mà kêu lớn. Nhưng trong lòng càng tỏ ra tin chắc suy đoán trước đây của chính mình. Phụ thân của Mộ Hàn chính là đường đường võ tiên, cho dù bỏ mạng thì cũng không có khả năng không lưu lại cho Mộ Hàn báu vật hộ thân. Nếu như lão không chịu liên thủ cùng Mộ Hàn để đối kháng Thủy Linh này thì Mộ Hàn có khả năng tiếp tục sống sót, còn chính mình cũng khó lòng may mắn thoát khỏi. Việc xuất hiện cái khiên hình tròn trước mắt này là chứng cứ rõ ràng.
- Công Tôn tiền bối, ngài mau mau chữa thương.
Mộ Hàn trực tiếp lấy tâm thần đưa một đạo âm thanh vào trong tai Công Tôn Long
- Lấy lực tâm thần của ta, cái khiên này sẽ không kiên trì được bao lâu.
So sánh với lúc ban đầu tại "Sâm La Giới", linh hồn và lực tâm thần của Mộ Hàn cũng có sự tăng trưởngở một mức lớn độ. Nhưng mà triệu hồi "Thái Vi Tinh Bàn" ra thì vẫn hao phí gần tám phần lực tâm thần của hắn.Mà muốn duy trì sự tồn tại của "Thái Vi Tinh Bàn", còn phải không ngừng tiêu hao lực tâm thần.
Nếu mà lực lượng tâm thần kiệt sức, "Thái Vi Tinh Bàn" lập tức trở về Tâm Cung của Mộ Hàn.
Công Tôn Long nghe vậy, trong lòng rùng mình. Nhưng đối với những lời Mộ Hàn đã nói thì tịnh không nghi ngờ.
Mộ Hàn giờ phút này vận dụng thứ đó có thể dễ dàng chống đỡ công kích từ Bản Nguyên lực lượng của Thủy Linh , tiêu hao đại lượng lực tâm thần cơ hồ là điều tất nhiên. Công Tôn Long lập tức không hề lãng phí thời gian, ý nghĩ vừa động, từ bên trong Tâm Cung liền lập tức nhảy ra một viên đan dược trông có vẻ mượt mà xanh biếc, lão liền đưa vào trong miệng.
- Đây là món đồ gì của ngươi!
Thủy Linh kia kinh ngạc sững sờ chỉ chốc lát rồi rốt cục phục hồi tinh thần lại. Nó khó có thể tin mà lên tiếng thét chói tai. Nó phải bỏ ra Bản Nguyên lực lượng để phát động công kích, nhưng lại bị khối Viên Bàn quỷ dị kia hoàn toàn trừ khử. Mà nó sau khi lại tổn thất hai khối Bản Nguyên lực lượng nữa thì tu vi liền trực tiếp rớt xuống đến tình trạng Linh Trì Lục Trọng Thiên.
Kìm nén nỗi kích động tiếp tục vận dụng Bản Nguyên lực lượng, đôi tay của Thủy Linh lại tích tụ sản sinh ra một lần nữa. Nó giơ trảo lên hung hăng chộp một cái, "U Minh Hồn Thủy" lập tức ngưng tụ thành hai con Cự Long thân thể to lớn giương nanh múa vuốt bay lên trời, đúng là từ phía sau Mộ Hàn mà hung ác nhào tới.
Ý niệm của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích. Trong khoảnh khắc, "Thái Vi Tinh Bàn" che ở trước mặt hai người liền chuyển qua phía sau.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Sau khi nện tới mãnh liệt, hai con Cự Long lập tức tan xương nát thịt mà lại lập tức biến thành một đám chất lỏng đen như mực bị Viên Bàn bắn ngược đi ra ngoài.
- Vút! Vút. . .
Thủy Linh lại lần nữa giơ trảo, bốn con, tám con, mười sáu con, ba mươi hai con. . . Càng ngày có càng nhiều Cự Long từ bốn phương tám hướng đánh úp về phía Mộ Hàn và Công Tôn Long.
Do Mộ Hàn thao tác, "Thái Vi Tinh Bàn" kia xoay tròn chung quanh cực kì nhanh chóng. Tiếng gầm rú kịch liệt vang lên liên tiếp, trên không trung đài tế tràn ngập hơi nước đen sì. Kình khí bắn ra bốn phía như bão táp, không ngừng xé toang ra từng đạo vết rách không gian hẹp dài, bên trong điện phủ này trở nên rung chuyển không ngớt.
- Công Tôn tiền bối. . .
Mộ Hàn bắt đầu có vẻ vô cùng lo lắng. Với thực lực trước mắt của hắn, chỉ có thể làm cho "Thái Vi Tinh Bàn" di động trong biên độ nhỏ hẹp. Nhưng mặc dù là như vậy, lực tâm thần còn sót lại đang nhanh chóng giảm mạnh. Nếu mà Công Tôn Long còn chưa khôi phục như cũ thì chỉ chốc lát tiếp theo là "Thái Vi Tinh Bàn" liền trở về Tâm Cung.
Thời gian trôi qua từng li từng tí . . .
Sau mấy giây, "Thái Vi Tinh Bàn" đang hối hả múa may đột nhiên biến mất từ đỉnh đầu của Mộ Hàn. Nó hóa thành một tia chớp sáng trắng nhập vào mi tâm. Còn phía trước mấy chục con Cự Long chung quanh đã không tiếp tục có chướng ngại nữa, nên chúng lại như dòng thác nước từ trên cao trút xuống, khí tức khủng bố tràn ngập lan ra, giống như muốn nghiền Mộ Hàn và Công Tôn Long thành bánh thịt.
- Xoẹt! Xoẹt. . .
Mà đúng lúc này, có tiếng vang bén nhọn bỗng dưng cắt qua không trung, bóng kiếm dày đặc ngưng tụ thành một đạo Viên Tráo ( cái lồng) thật lớn. Giống như mặt trời vừa mới chậm rãi nhô lên từ đường chân trời vào lúc sáng sớm .