Tiêu Tố Ảnh mang thai, hai người tự nhiên không thê đi dạo động tây được nữa, mà là quay về Vô Cực thành tới trong cốc ở phía bắc..
Thời gian trôi qua bụng của Tiêu Tố Ảnh càng ngày càng nổi lên.
Qua mấy tháng trong đình viện trong sơn cốc Mộ Hàn giống như những người chờ làm phụ thân khác, vô cùng lo lắng đi tới đi lui, đôi mắt thỉnh thoảng nhìn qua cửa phòng đóng chặt, tiếng kêu thống khổ của Tiêu Tố Ảnh từ bên trong không ngừng truyền ra ngoài.
Tiêu Tố Ảnh đã là Võ Tiên, dùng tu vị của nàng sanh con dễ dàng, thậm chí không có chút cảm giác đau. Nhưng không có nghĩa là nàng không muốn có cảm giác như nữ tử bình thường, càng phong ấn tu vị cường đại làm cho chính mình biến thành người bình thường.
- ... Dùng sức... Lại dùng lực một chút... Sắp ra rồi, Tố Ảnh... Dùng sức...
Thủy Tâm Nguyệt không ngừng hét lên.
- Ah... Đi ra! Đi ra...
- Oa!
Rốt cục tiếng khóc nỉ non vang lên trong cốc.
Một tiểu sinh mệnh ra đời!
Ba!
- Mộ Hàn, là nam!
Bên giường Thủy Tâm Nguyệt ôm hài nhi trơn bóng ra. Hai hàng chân mày vui vẻ dạt dào.
- Ta nhìn xem!
Mộ Hàn tiếp nhận tiểu gia hỏa đang khóc lớn, âm thanh cực kỳ vang dội, lọt vào trong tai Mộ Hàn giống như âm thanh mỹ diệu của thiên nhiên. Nhìn thấy tiểu gia hỏa thì Mộ Hàn kích động.
- Tố Ảnh, xem này, là con của chúng ta.
- Mộ Hàn, cảm giác làm phụ thân thế nào?
Tiêu Tố Ảnh híp mắt tựa vào đầu giường. Vuốt mồ hồi trên thái dương, hơi có vẻ tái nhợt thỏa mản cười nói:
- Rất tốt, rất tốt...
Mộ Hàn mặt mày hớn hở, chỉ ngây ngốc nói.
"..."
- Ha ha, cảm giác làm ông ngoại cũng rất không tồi!
Qua một phút sau Tiêu Dịch Tiên đã xuất hiện trong đình viện.
Tiếp theo là được Lưu Phàm, Lần Hồng Nhan tới chúc mừng, sau đó cả tòa sơn cốc vui vẻ dạt dào.
- Nên xuất phát!
Qua chừng một tháng sau, Mộ Hàn đứng lặng trên không trung vạn mét, cuối cùng nhìn qua sơn cốc, thân ảnh như sao băng bay ra ngoài.
Trong khoảnh khắc Mộ Hàn đã tới chỗ cao nhất của thiên địa.
Xoẹt!
Hai tay Mộ Hàn như xé rách tơ lụa, khe hở dài hẹp hiện ra, mộ Hàn tiến vào đó.
Ngay sau đó Mộ Hàn đã ở bên ngoài giới bích, bốn phía đầy màu sắc.
Nhi tử xuất thế, tánh mạng ra đời làm cho Mộ Hàn có thêm hiểu ra.
Sau đó tâm tình bình phục lại, Mộ Hàn liền biết rõ trùng kích võ đạo Thần Cảnh thời cơ đã đến. Đây chỉ là cảm giác trong tối tăm, huyền diệu khó giải thích, không có bất kỳ căn cứ thực chất nào, hắn có loại dự cảm lúc này vượt qua "Hư Thiên thần kiều " xác xuất thành công là cao nhất.
Phanh!
- Năm đại chân linh pháp thân, tấn chức!
Lập tức kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm thân hiển lộ thân hình, lực lượng linh hồn do Thịnh Dạ biến thành không ngừng bị tâm cung luyện hóa, trong khoảng khắc liền phân thành năm cổ rót vào mi tâm của năm pháp thân.
Sau một khắc năm khí tức tăng lên thật nhanh.
Oanh!
Gần như cùng thời khắc đó "Tử Hư Thần Cung" và tám viên "Anh đan" rung động lắc lư, "Anh Lôi Đan Quyết" cũng phát huy vô cùng tinh tế, lực lượng trong "Phạm Linh Tinh Thạch" chia lìa ra. Nương theo đó là tiếng sấm sét, anh lôi không ngừng thành hình.
Chín trăm triệu chín ngàn sáu trăm ngàn... Chín trăm triệu chín ngàn bảy trăm vạn... Chín trăm triệu chín ngàn chín trăm vạn...
- Một tỷ!
Cuối cùng cũng ngưng tụ thành công, tu vị năm đại chân linh pháp thân toàn bộ tăng lên tới Thiên Nhân Cảnh đỉnh phong, tiếp theo đó hóa thành lưu quang chui vào ngũ tạng của Mộ Hàn.
Cơ hồ đồng thời giới bích chung quanh biến mất, một cây cầu hư vô hiện ra dưới chân Mộ Hàn, kéo dài vô cùng vô tận.
"Hư Thiên thần kiều" rốt cục hàng lâm!
Mộ Hàn không có chút do dự, chân phải bước ra.
Giờ này khắc này Mộ Hàn đã không lo lắng, vô niệm vô suy, vô tư vô ưu, một bước đi lên mang theo quyết tâm chưa từng có.
Hô!
Một bước qua đi lực lượng bàng bạc diễn sinh ra trong "Hư Thiên thần kiều", từ bốn phương tám hướng áp tới như muốn nghiền Mộ Hàn thành bánh thịt.
Mộ Hàn cũng không kháng cự, cứ triệt để buông bản thân ra.
Oanh!
Lực lượng giống như sóng to gió lớn tiến vào người Mộ Hàn, dũng mãnh rót vào "Tử Hư Thần Cung ", mà đoàn hỏa diễm "U Minh Quỷ Hỏa ", một tỷ anh lôi, hỗn độn tiên lực, hỗn độn thần lực, ngũ hành cực hạn và năm đại chân linh pháp thân, thậm chí là "Phạm Linh Tinh Thạch" cũng bị lực lượng va chạm mạnh mẽ.
Thoáng chốc trong người Mộ Hàn nhấc lên trận trận phong bạo, giống như muốn triệt đê xé nát Mộ Hàn, nhưng mà thân thể Mộ Hàn như hóa thành hư vô, tùy ý cho khí kình tàn sát bừa bãi.
Hô!
Mộ Hàn bước ra bước thứ hai lực lượng mạnh hơn rót vòa người của Mộ Hàn, trong thân thể và tâm cung Mộ Hàn sinh ra phong bạo mạnh mẽ.
Tiếp theo là bước thứ ba, bước thứ tư, bước thứ năm...
Mộ Hàn không ngừng đi tới, từng bước tiến lên phía trước. Mỗi người vượt qua "Hư Thiên thần kiều" đều không giống nhau, U Ảnh tộc Nhung Châu dùng lực lượng vô cùng cường hoành lần lượt đạp vỡ Hư Thiên thần kiều, mà Đan Phong thì thì không ngừng diễn sinh ra lực lượng xé mở "Hư Thiên thần kiều".
Mà Mộ Hàn lại dẫn lực lượng "Hư Thiên thần kiều" vào người.
Giờ phút này thân hình Mộ Hàn chính là đỉnh lô, mà "Hư Thiên thần kiều" chi lực chính là lò lửa, Mộ Hàn dùng thân là đỉnh, muốn mang một tỷ anh lôi, hỗn độn tiên lực các loại lực lượng dung nhập làm một, muốn vượt qua "Hư Thiên thần kiều" thì đây là quá trình lột xác.
Nếu như thất bại, Mộ Hàn hồn phi phách tán, triệt để chôn vùi, nếu thành công thì Mộ Hàn là Võ Thần mạnh nhất.
Võ Thần chi vương!
Sở dĩ Mộ Hàn chọn phương thức như vậy là dựa vào "Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí" . Loại lực lượng này là lực lượng thuần túy nhất thiên địa, thậm chí lực lượng này còn vượt qua "Hư Thiên thần kiều" chi lực, nếu như Mộ Hàn cảm giác đúng thì trước khi Thiên Vực thế giới sinh ra đời thì lực lượng này đã tồn tại trong hư vô.