- Ngươi vậy mà biết rõ danh hào lão tổ ta?
Hắc Diễm Ma Tổ có chút ngoài ý muốn.
- Nghe nói năm đó sau khi tiền bối trùng kích Thần Hải Cảnh thất bại bị thương, ở Hắc Diễm cấm vực này ngủ say, không nghĩ tới tiền bối chỉ dùng hơn sáu nghìn năm thời gian đã khỏi, cũng khôi phục thực lực đến cảnh giới năm đó, thật sự là đáng mừng.
Mộ Hàn chậm rãi cười nói, nhưng đầu óc lại chuyển động cực kỳ nhanh, suy nghĩ kế sách ứng đối, dù Hắc Diễm Ma Tổ đối diện chưa ra tay, nhưng trong nội tâm Mộ Hàn lại phi thường tinh tường, mình tuyệt không phải đối thủ của lão quái vật này, phải dùng tốc độ nhanh nhất tìm được biện pháp thoát đi nơi này.
- Ngươi ngay cả cái này cũng biết.
Hắc Diễm Ma Tổ kinh ngạc hé mắt, nhưng lời nói lại âm trầm cười.
- Tiểu gia hỏa, cùng lão tổ ta lôi kéo làm quen cũng vô dụng, bất quá ngươi cũng không cần lo lắng lão tổ ta sẽ đối với ngươi bất lợi. Buông ra Tâm Cung, để cho lão tổ ta nhìn xem, sau đó sẽ thả ngươi rời đi.
- Tiền bối nói là sự thật?
Mộ Hàn vẻ mặt hồ nghi hỏi, nhưng trong lòng thì cười lạnh không thôi.
Vốn Mộ Hàn còn tưởng rằng Thánh phẩm Đạo Khí Cửu Long Lôi Vương đao của mình, đưa tới Hắc Diễm Ma Tổ hứng thú, nhưng từ lời nói này đến xem, lại không phải như thế.
Bất quá ý niệm trong đầu một chuyến, Mộ Hàn đã ẩn ẩn hiểu được, ở trong Hắc Diễm cấm vực, năng lực cảm ứng của bọn người Lâm Ngọc Bạch không ngừng suy giảm, chỉ có hắn thủy chung không có bị ảnh hưởng quá lớn, cái dị trạng này mới là nguyên nhân hắn bị Hắc Diễm Ma Tổ hấp phệ vào.
Hắc Diễm Ma Tổ gọi Mộ Hàn buông ra Tâm Cung, mục đích của hắn không có gì hơn là muốn thôn phệ Tử Hư Thần Cung của hắn. Năm đó, hắn có thể ở trong linh hồn những Hắc Ma thú kia nhập Hắc Diễm Đồ Đằng, giao phó chúng năng lực thôn phệ Tâm Cung, nó ở năng lực phương diện này nhất định càng kinh khủng.
Như Mộ Hàn có rất nhiều Tiên phẩm Tâm Cung như Tư Không Chiếu cùng Tiêu Tố Ảnh vậy, đoán chừng cũng không dám đối với lão quái vật này buông ra Tâm Cung của mình.
Nhưng Mộ Hàn lại là Thần Phẩm Tâm Cung, không sợ nhất đúng là thôn phệ!
Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, đây có lẽ là một cơ hội!
- Đương nhiên.
Hắc Diễm Ma Tổ cười híp mắt nói.
Mộ Hàn do dự một chút, rốt cục gật đầu nói:
- Ta chỉ là Linh Trì tam trọng thiên tu sĩ, lấy thực lực của tiền bối, muốn lấy tính mạng của ta dễ như trở bàn tay. Cho dù ta không đáp ứng, tiền bối cũng đồng dạng có thể cưỡng ép dò xét tình huống trong Tâm Cung ta, đã như vầy, chẳng bằng tự mình buông ra.
Đang khi nói chuyện, cái Lôi Thần hộ thuẫn kia đã dung nhập thể nội Mộ Hàn, tiếp theo, mi tâm Mộ Hàn có chút rung rung, không gian Tâm Cung lập tức rộng mở.
- Tiểu gia hỏa, ngươi ngược lại là thức thời.
Hắc Diễm Ma Tổ lặng lẽ cười cười, một đoàn hỏa diễm màu đen đột nhiên từ trong thể nội hắn lập loè mà ra, tựa như có được linh tính, hướng Mộ Hàn bắn mạnh tới.
- Hắc Diễm Ma Linh?
Mấy chữ này từ trong đầu hiển hiện, Mộ Hàn càng thêm xác định lúc trước mình phán đoán, cũng không có kháng cự. Sau một khắc, đoàn hỏa diễm màu đen kia ở chỗ mi tâm Mộ Hàn lóe lên rồi biến mất, cơ hồ là lập tức tiến vào Tâm Cung, đoàn hỏa diễm màu đen kia bắt đầu kịch liệt bành trướng .
Nháy mắt sau, trong không gian Tâm Cung rộng lớn bao la bát ngát của Mộ Hàn liền hóa thành một biển lửa.
- Tâm Cung thật lớn!
Tiếng thán phục của Hắc Diễm Ma Tổ ở trong Mộ Hàn Tâm Cung vang lên , lập tức, trong biển lửa màu đen liền lật lên vô số hỏa diễm hừng hực, liên tục không ngừng trùng kích lấy vách tường Tâm Cung Mộ Hàn. Nhưng mà, trong những ngọn lửa này phát ra lại không phải nhiệt ý, mà là hấp lực.
Cái hấp lực này như vô tận, muốn đem Mộ Hàn Tâm Cung triệt để kéo tán.
- Tiền bối, ngươi. . . ngươi nói không giữ lời!
Phát giác được động tĩnh trong không gian Tâm Cung, vẻ mặt Mộ Hàn hoảng sợ, không khỏi khàn giọng hô.
- Lão tổ ta nói không giữ lời sao?
Hắc Diễm Ma Tổ quái thanh cười to, trong thanh âm tràn đầy ý tứ trêu tức.
- Lão tổ hoàn toàn chính xác đã đáp ứng sẽ để cho ngươi rời đi, bất quá cắn nuốt Tâm Cung ngươi xong, lão tổ ta sẽ tiễn đưa thi thể của ngươi rời đi, Tâm Cung của ngươi có thể bị lão tổ ta thôn phệ, cái kia là vinh hạnh của ngươi.
- Ngươi. . .
Mộ Hàn tức giận đến toàn thân rung rung, mắng to.
- Lão quái vật, muốn thôn phệ Tâm Cung của ta, không dễ dàng như vậy!
Vừa dứt lời, liền có một cổ thôn phệ chi lực từ trong Tâm Cung gào thét mà ra, thoáng chốc, bên vách tường Mộ Hàn Tâm Cung như diễn sinh ra vô số vòng xoáy.
Dùng không gian Tâm Cung của Mộ Hàn thành chiến trường, hai cổ hấp kính kịch liệt chống lại .
- Tiên phẩm Tâm Cung!
Mộ Hàn kháng cự, không chỉ không có chọc giận Hắc Diễm Ma Tổ, đầu sói lộ ra vẻ mừng như điên cực kỳ nhân tính hóa, kích động kêu lên.
- Quả nhiên là Tiên phẩm Tâm Cung, hơn nữa vẫn là Phệ Linh Tiên Cung cực kỳ hiếm thấy, lão tổ ta ngủ say hơn sáu nghìn năm, mặc dù thực lực đã khôi phục, nhưng Tâm Cung cùng linh hồn thương thế lại thủy chung khó có thể khỏi hẳn, sau này chẳng những khó có thể ly khai Hắc Diễm cấm vực này, cũng không có hi vọng đột phá đến Thần Hải Cảnh. Lão tổ ta vốn đã nhận mệnh, không nghĩ tới lại sẽ đụng phải một Phệ Linh Tiên Cung cùng ta phù hợp như thế.
- Thiên Ý! Thật sự là Thiên Ý!
Hắc Diễm Ma Tổ hưng phấn tới cực điểm, mở ra miệng lớn dính máu, tùy ý cuồng tiếu.
Kỳ thật ở mấy trăm năm trước, Hắc Diễm Ma Tổ đã khôi phục tu vi, tỉnh lại, nhưng mặc kệ nó nghĩ biện pháp gì, Tâm Cung cùng linh hồn bị thương thủy chung khó có thể khép lại.
Năm đó lúc lựa chọn ngủ say, Hắc Diễm Ma Tổ đã cùng Hắc Diễm cấm vực này dung hợp, thấy không triệt để khỏi hẳn, hắn cùng Hắc Diễm cấm vực chia lìa, càng không có khả năng đột phá đến Thần Hải Cảnh. Vốn là, Hắc Diễm Ma Tổ muốn thông qua Hắc Ma đồ đằng, hấp thu tín ngưỡng lực của những Hắc Ma thú kia đến khép lại Tâm Cung cùng linh hồn thương thế, nhưng sau khi nó ngủ say không bao lâu, kế hoạch hấp thu tín ngưỡng lực đã ngâm nước.
Hắc Diễm Ma Tổ đã đoán được, những Hắc Ma thú kia nhất định đều đã bị phong ấn.
Không có tín ngưỡng lực, Hắc Diễm Ma Tổ cũng vô kế khả thi, chỉ có thể lẳng lặng ở Hắc Diễm cấm vực này, đảo mắt đã đi qua mấy trăm năm. Hôm nay, Mộ Hàn cùng bọn người Lâm Ngọc Bạch mới vừa gia nhập Hắc Diễm cấm vực, nó cũng không có quá để ý, cũng chẳng muốn đi để ý tới bọn hắn.
Nhưng theo thời gian trôi qua, Hắc Diễm Ma Tổ liền phát hiện Mộ Hàn dị trạng.
Lúc ấy Hắc Diễm Ma Tổ cảm thấy, Mộ Hàn có được nhất định là Tiên phẩm Tâm Cung không thể nghi ngờ. Kể cả ngủ say hơn sáu nghìn năm này, nó tồn tại tuế nguyệt đã có vạn năm, vạn năm này trôi qua, nó thôn phệ qua vô số Tâm Cung, coi như là Thánh phẩm Tâm Cung, đối với thương thế của nó cũng khởi không đến bao nhiêu tác dụng, nhưng Tiên phẩm Tâm Cung lại bất đồng!
Mặc dù Tiên phẩm Tâm Cung dù là ở Thượng Thiên Vực thế giới, cũng cực kỳ hi hữu, nếu có thể thôn phệ một cái, mặc dù không có khả năng khép lại, nhưng nó lại có thể vì mình tìm được cơ hội khép lại, có lẽ tối đa lại phí mấy trăm năm, thương thế của nó có thể dần dần khỏi hẳn. Cho nên, lại âm thầm quan sát một thời gian ngắn, khi Mộ Hàn giải quyết bọn người Lâm Ngọc Bạch, chuẩn bị ly khai, Hắc Diễm Ma Tổ lập tức hành động, đem hắn hấp phệ đến.
Thời điểm Mộ Hàn đối kháng nó hấp phệ, Hắc Diễm Ma Tổ đã đoán được, phẩm chất của Mộ Hàn Tâm Cung, mặc dù là ở trong tất cả Tiên phẩm Tâm Cung cũng thuộc thượng thừa. Nhưng nó không nghĩ tới chính là, mình vẫn là đánh giá thấp Mộ Hàn Tâm Cung, hắn có được lại là vạn năm khó gặp Phệ Linh Tiên Cung.
Cái năng lực thôn phệ của Phệ Linh Tiên Cung kia, cùng tình huống bản thân nó cực kỳ phù hợp.
Hắc Diễm Ma Tổ có thể kết luận, chỉ cần mình thôn phệ dung hợp Mộ Hàn Phệ Linh Tiên Cung, không cần một năm thời gian, Tâm Cung cùng linh hồn thương thế có thể khỏi hẳn, hơn nữa sau này lần nữa trùng kích Thần Hải Cảnh, khả năng đột phá đến tầng cảnh giới này cũng sẽ biết tùy theo tăng lên.