- Hô... . . .
Nhưng mà, Giải Tường còn chưa đem cách nghĩ thay đổi hành động, tiếng rít đinh tai nhức óc liền ở sau lưng phá không mà lên.
Long Tước Tiên của Mộ Hàn lần nữa lăng không thoáng hiện, lập tức huyễn hóa ra thiên vạn đạo Lục Ảnh, dùng thế lôi đình vạn quân rút vào trên người hắn.
- Đáng hận!
Giải Tường vội vàng điều động chân nguyên trong cơ thể, nhưng như cũ không có thể hoàn toàn hóa giải thế công phô thiên cái địa kia của Long Tước Tiên. Thanh âm xương sống vỡ vụn liên tiếp vang lên, Giải Tường cảm giác toàn bộ thân hình mình giống bị Long Tước Tiên rút bạo liệt ra, đau đớn kịch liệt tuôn ra mà ra.
Cơ hồ cùng thời khắc đó, thân hình Giải Tường cũng không tự chủ được xông về trước hơn 10 mét. Trong tích tắc, hắn đã bị cổ lực đạo kinh khủng kia chôn vùi.
- Ah!
Giữa tiếng kêu gào thê thảm, một đạo thân ảnh như thiên thạch từ trên cao trụy lạc, nhưng cổ kình đạo kia vẫn như sóng lớn về phía trước bốc lên mà qua, lập tức liền đã lướt qua tầng bình chướng vô hình bên ngoài Ngân Bình Sơn kia, lại tiếp tục xông về phía trước hơn mười dặm, lúc này mới dần dần tiêu tán ở Thiên Địa.
Cổ lực đạo bàng bạc này lại làm cho không ít tu sĩ đều chấn động.
- Lực lượng thật mạnh! Ngân Bình Sơn xảy ra chuyện gì?
- Năm đại phân tông đệ tử giống như đều ở đó, chẳng lẽ là bọn hắn đánh nhau!
- Không thể nào đâu, đều là Dương Hồ cảnh tu sĩ, có thể phát ra động tĩnh lớn như vậy?
...
Cảm ứng được khí tức kia chấn động mãnh liệt, tu sĩ ở phụ cận Ngân Bình Sơn kinh nghi bất định, nhao nhao bay qua.
- A...?
Bên ngoài mấy trăm dặm, trong một tòa đình viện u nhã ở giữa Thiên Mang Sơn, tiếng nói chuyện két một tiếng dừng lại, Cổ Thương Phong bỗng dưng nghi hoặc hô ra tiếng, quay đầu nhìn về phương đông.
Gần như đồng thời, bốn người khác trong đình viện cũng làm ra phản ứng đồng dạng.
Trong đó tên lão giả thân hình thon dài, lại gầy như trúc kia, là Thái Bình Thiên Vực Hoàng Tuyền đạo đạo chủ Cố Tử Hư; một trung niên mỹ phụ mặc áo bào xanh, bộ dạng thùy mị dạt dào, là chưởng môn Tử Kim Thiên Vực Thanh Minh kiếm phái Bàng Chiêu; một lão giả thân thể khôi ngô, mặt đầy râu tu, mắt như chuông đồng là Ly Hỏa Thiên Vực Huyền Vũ môn Môn Chủ Tang Bá; một trung niên nam tử phong độ nhẹ nhàng, tao nhã, áo bào màu vàng là Chân Dương Thiên Vực Huyễn Thần Tâm Tông tông chủ Bộ Minh Không.
Cố Tử Hư, Bàng Chiêu, Tang Bá, Bộ Minh Không lại thêm Cổ Thương Phong, là Côn Luân Tiên Phủ năm đại tiên chủ.
Ngoại trừ năm người bọn hắn ra, còn thừa tên lão giả râu tóc bạc trắng tướng mạo gầy gò kia, là khảo thi trưởng lão Mạc Thanh Trần lúc này tiếp khách.
- Hình như là Ngân Bình Sơn?
Mạc Thanh Trần nghi hoặc nhíu mày.
- Chẳng lẽ là đệ tử năm tông các ngươi đang luận bàn, bất quá cũng không có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy a?
- Linh Vũ Tiên Nguyên?
Ngay khi thoại âm của Mạc Thanh Trần rơi xuống, trong miệng Cổ Thương Phong đột nhiên không đầu không đuôi toát ra bốn chữ này, sắc mặt trở nên dị thường ngưng trọng, sau một khắc, thân ảnh của hắn đã từ trong đình viện biến mất.
Cố Tử Hư cùng bọn người Bàng Chiêu cũng từ Cổ Thương Phong hiện ra sắc mặt liền biết xảy ra sự tình không thể tầm thường, rất nhanh trao đổi ánh mắt, cũng lập tức chạy như bay mà đi. Mạc Thanh Trần cuối cùng đuổi kịp, nhưng lông mày lại càng nhăn càng chặt...
Ngân Bình Sơn.
Khu vực chân núi cơ hồ bị san thành bình địa, Giải Tường nằm trên mặt đất, đã là mình đầy thương tích, máu tươi càng không ngừng từ miệng vết thương ồ ồ mà ra, làm toàn thân hắn đều nhuộm đến đỏ bừng, giống như mới từ trong Huyết Trì đi ra .
Hắn cảm giác thân thể mình phảng phất mệt rã rời, Tâm Cung cũng như muốn bạo liệt, đau nhức kịch liệt từ thân thể cùng sâu trong linh hồn tuôn ra, để cho người muốn hôn mê. Hắn không nghĩ tới, mình đường đường Chấp Pháp đường chấp sự, Thần Hải Cảnh cường giả lại sẽ bại trong tay một Dương Hồ cảnh tu sĩ.
Bất quá tuy hắn bị trọng thương, cũng không có đánh mất năng lực phản kháng
- La Thành, ta...
Giải Tường hai mắt trợn trừng, cuồng loạn gào thét lên tiếng, điều động chân nguyên còn sót lại cuối cùng trong cơ thể, nhưng hắn vừa nâng nửa khúc trên thân hình, Mộ Hàn đã bay đi qua, một cái tát nhanh như tia chớp vỗ vào mi tâm hắn, lực lượng tâm thần mênh mông như thủy ngân chui đi vào.
Bịch!
Giải Tường lần nữa ngã xuống đất triệt để hôn mê.
Mộ Hàn liếc qua con ngươi như trước trừng đến căng tròn kia, trong nội tâm cười lạnh, hắn tiến vào Bảo Tiên Thiên Vực hơn hai mươi ngày thời gian, lặng lẽ làm một ít sự kiện, cái kia chính là đem tinh thần của mình dung nhập vào trong các đoàn Linh Vũ Tiên Nguyên.
Ở thời điểm bất tiện vận dụng Thiên Anh chiến khí chúng công pháp, còn lại hơn ba vạn đoàn Linh Vũ Tiên Nguyên tuyệt đối có thể coi là đòn sát thủ đến sử dụng, vốn Mộ Hàn muốn giữ lại đối phó La Phù Thánh Tử, lại không nghĩ tới hôm nay lại ở trên người Giải Tường Chấp Pháp đường chấp sự dùng một vạn.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Nghĩ xong, Mộ Hàn đảo mắt nhìn về phía bốn gã Chấp Pháp đường đệ tử ở bên ngoài mấy ngàn thước kia, lập tức thi triển ra Quỷ Ảnh huyễn hình thuật, bốn đạo thân ảnh từ trong cơ thể mãnh liệt bắn ra.
Giải Tường thảm bại bị bắt, chẳng những làm mấy người Yến Thu Mi cùng Đồ Giang sợ ngây người, càng làm bốn người Kế Thuận trợn mắt há hốc mồm.
Một Dương Hồ tứ trọng thiên tu sĩ, rõ ràng chiến thắng Thần Hải nhất trọng thiên cường giả!
Sự tình không thể tưởng tượng nổi như thế rõ phát sinh ở trước mặt!
Ở dưới rung động cực độ, bốn người Kế Thuận hoàn toàn không có cảm giác đến nguy hiểm hàng lâm, thẳng đến Mộ Hàn dùng Quỷ Ảnh huyễn hình thuật huyễn hóa ra bốn đạo thân ảnh xuất hiện ở trước mặt, bọn hắn mới như ở trong mộng mới tỉnh, còn chưa kịp làm ra cử động gì, đã bị chân nguyên ngưng tụ thành Long Tước Tiên rút bay ra ngoài.
Thân thể rơi xuống đất, lập tức mi tâm bọn hắn đã bị một bàn tay đập ở bên trong, phong bế Tâm Cung của bọn hắn.
Mà thời điểm Mộ Hàn làm xong hết thảy, một đạo thân ảnh thanh sắc như bay mà đến, đúng là đệ tử Côn Luân Tiên Phủ Ân Lãng an bài chỗ ở cho bọn hắn.
- Đây là có chuyện gì?
Ánh mắt quét qua, liền đem tình huống phương viên mấy ngàn thước toàn bộ thu nhập đáy mắt, Ân Lãng không khỏi biến sắc, hoàn toàn không nghĩ tới mình chỉ là đi ra một chút thời gian như vậy, trong Ngân Bình Sơn đã xuất hiện biến cố lớn thế kia, chỗ ở của đệ tử năm đại phân tông bừa bộn không chịu nổi.
Cái này còn không phải nghiêm trọng, càng nghiêm trọng chính là mặt đất rõ ràng nằm mười mấy người.
- Ân sư huynh, ngươi tới vừa vặn.
Bốn đạo thân ảnh dung nhập thân thể, Mộ Hàn tay phải nhẹ kéo, bọn người Kế Thuận liền rơi vào bên người Giải Tường, tiếp theo trầm giọng nói ra.
- Năm gia hỏa giả này mạo chấp sự cùng đệ tử của Chấp Pháp đường, bại hoại danh dự Chấp Pháp đường, phải chăng muốn đem bọn hắn giao Chấp Pháp đường xử trí, kính xin sư huynh bảo cho biết.
- Giả mạo chấp sự cùng đệ tử Chấp Pháp đường?
Ân Lãng nghe vậy chấn động, thân ảnh chớp lên, đã đi tới trước mặt năm người kia, đợi thấy rõ mặt mũi của bọn hắn, lại nhịn không được hít một ngụm khí lạnh.
Nhưng mà, còn không đợi hắn mở miệng, âm thanh vật nặng rơi xuống đất lại vang lên, sáu người bị Mộ Hàn lấy tay hư trảo đi qua.
- Sáu người này tu vi đã đạt Dương Hồ thất trọng thiên đỉnh phong, ngụy trang thành Dương Hồ nhất trọng thiên tu sĩ đến Ngân Bình Sơn gây hấn, trọng thương bốn gã đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn chúng ta. Ta đem bọn hắn bắt giữ, Giải Tường tự xưng Chấp Pháp đường chấp sự dẫn người xuất hiện, đúng là đổi trắng thay đen, cùng sáu người kia chung một giuộc, cấu kết với nhau làm việc xấu.
- Chấp Pháp đường chấp chưởng pháp lệnh của Côn Luân Tiên Phủ, xử sự từ trước đến nay công bình công chính, làm sao có thể sẽ có chấp sự cùng đệ tử như vậy? Hơn nữa, bọn hắn cũng chưa từng đưa ra đồ vật có thể chứng minh thân phận của mình. Ta hoài nghi, bọn hắn chẳng những giả mạo chấp sự cùng đệ tử Chấp Pháp đường, càng có khả năng là ma đạo phái gian tế lẫn vào Côn Luân Tiên Phủ, vì chính là để cho năm đại phân tông cùng chủ tông xuất hiện vết rách, phá hư năm mươi năm một lần Côn Luân Tiên Thử này .
Mộ Hàn hai đầu lông mày tức giận bừng bừng, một mực chắc chắn thân phận bọn người Giải Tường là giả mạo.