Mục lục
[Dịch]Vũ Vương - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiện Âm Pháp Trượng này có được bốn ngàn chín trăm chỗ vân điểm, mặc dù còn hơi thua Cửu Long Lôi Vương Đao nhưng tuyệt đối được xưng tụng là cực phẩm trong siêu phẩm đạo khí.

Đạo văn trong pháp trượng bị hao tổn cực kỳ nghiêm trọng, cơ hồ tất cả đạo văn đều quấn quanh cùng một chỗ như bánh quay chèo, cả Văn Phổ đã hoàn toàn thay đổi.

Mặt khác phương thức đạo khí bị tổn thương thực sự không phải là từ ngoài vào trong, mà là bị ngoại lực phá từ trong ra ngoài, là người tìm được đầu mối then chốt trung tâm Văn Phổ của Thiện Âm Pháp Trượng, quấy đạo văn thành một đoàn, làm cho người ta khó biết được đạo văn mạch lạc.

Muốn làm được điểm này không chỉ cần có thực lực cường đại, càng hiểu rõ Thiện Âm Pháp Trượng Văn Phổ như lòng bàn tay.

Có thể đạt tới mức này đoán chừng chỉ có người luyện chế Thiện Âm Pháp Trượng Lâm Ngọc Bạch!

Tuy Câu Na không nói rõ Thiện Âm Pháp Trượng là ai luyện chế, nhưng mà Mộ Hàn vẫn nhanh chóng đoán ra được. Cùng là Đạo Văn Sư luyện chế hai kiện đạo khí, cho dù là hình thể khác nhau thì phẩm chất cũng giống nhau, nhưng mà từ đạo văn cũng có thể nhìn thấy tương tự. Chuyện này giống như người viết chữ, mặc kệ chữ viết đẹp xấu thế nào thì cũng có nét tương tự nhau, trong đó sẽ có phong cách thuộc về người viết.

Mộ Hàn ẩn ẩn hiểu được mục đích Lâm Ngọc Bạch làm như vậy, chỉ sợ đã không còn đơn thuần là làm khó dễ mình.

- Lâm Ngọc Bạch, vì thăm dò ta ngươi đã nhọc lòng rồi!

Trong nội tâm Mộ Hàn thầm hừ.

- Nếu ngươi muốn biết trình độ luyện khí của ta đạt tới trình độ gì thì ta sẽ cho ngươi hiểu đủ.

So sánh với luyện khí. Chữa trị đạo khí như vậy đúng là tốn thời gian và tinh lực nhiều hơn, nhưng mà cũng chẳng làm khó Mộ Hàn được.

Chợt Mộ Hàn thở sâu, pháp lực mộc hệ hùng hậu rót vào trong Thiện Âm Pháp Trượng và bao phủ nó chặt chẽ.

- La Thành này tuy có tu vị Vạn Lưu lục trọng thiên nhưng pháp lực rất mạnh, đã không thua gì tu sĩ Linh Trì Cảnh bình thường, cũng không biết hắn làm sao có thể chữa trị được Thiền Âm Pháp Trượng do Lâm Ngọc Bạch luyện chế đây?

Nhìn thấy hình ảnh này Tu Diệu Châu âm thầm khiếp sợ.

Vừa nghe được cái tên Thiện Âm Pháp Trượng thì nàng mơ hồ cảm thấy quen thuộc, về sau cẩn thận suy nghĩ mới nhớ tới hai năm trước Lâm Ngọc Bạch từng ở trước mặt Yến Thu Mi yến sư tỷ nói khoác qua, nói muốn luyện chế một kiện siêu phẩm đạo khí mộc thuộc tính mạnh nhất đưa cho Yến sư tỷ làm lễ vật.

Mà Lâm Ngọc Bạch muốn luyện chế đạo khí cũng tên là Thiện Âm Pháp Trượng.

Hai năm qua Lâm Ngọc Bạch không có động tĩnh gì. Tu Diệu Châu còn tưởng rằng hắn đã bỏ đi, hôm nay nhìn thấy pháp trượng thì biết được hắn đã luyện chế thành công, hơn nữa rất có thể là cố ý làm hư hao đạo văn trong Thiện Âm Pháp Trượng, dùng dò xét Đạo Văn Sư như Mộ Hàn.

Cố ý hư hao siêu phẩm đạo khí do mình luyện chế ra khó xử người khác, loại chuyện điên cuồng này Lâm Ngọc Bạch tuyệt đối làm được. Biết rõ lai lịch của Thiện Âm Pháp Trượng thì bản thân nàng cảm thấy Mộ Hàn sẽ té ngã. Sau khi nhìn thấy pháp lực của Mộ Hàn thì đáy lòng nhiều ra một tia chờ mong.

- La Thành. Lần này ngươi xong đời!

Câu Na trong lòng không ngừng cười lạnh, hai ngày trước Mộ Hàn chữa trị Quỷ Vũ Tiến thì nàng biết rõ pháp lực của thằng này rất mạnh, thế nhưng mà Thiện Âm Pháp Trượng lại khác với Quỷ Vũ Tiến, Lâm sư huynh tự mình động tay chân thì gia hỏa Vạn Lưu Cảnh làm sao có thể giải quyết?

Đối với Lâm Ngọc Bạch, Câu Na có mười phần tin tưởng.

Tu Diệu Châu cùng Câu Na oan gia đối đầu tâm tư khác lạ, đám đệ tử ngoại sơn và nội sơn chung quanh cũng có ý niệm không giống nhau. Bọn họ hiện tại cũng nhìn ra Thiện Âm Pháp Trượng bị hao tổn với Mộ Hàn mà nói hình như có chút khó giải quyết, muốn chữa trị đạo khí này không phải dễ dàng.

Hô!

Hai tay Mộ Hàn lướt qua pháp trượng, pháp lực quấn quanh pháp trượng chấn động, tiếp theo là không ngừng thẩm thấu vào bên trong.

Đối với Mộ Hàn mà nói muốn chữa trị đạo khí này đầu tiên phải thăm dò cẩn thận tìm được đầu mối then chốt đạo văn của Văn Phổ. Sau đó lại mang những đạo văn này đưa trở về.

Đương nhiên cũng có phương pháp khác chính là cưỡng ép lau tất cả đạo văn trong Thiện Âm Pháp Trượng đi, lại giao phó cho pháp trượng Văn Phổ hoàn toàn mới, đạo văn mới. Nhưng mà làm như vậy chẳng khác gì luyện chế Thiện Âm Pháp Trượng lại một lần, mà nó cũng không phải do Lâm Ngọc Bạch làm ra.

Nhưng mà phương pháp này tốn thời gian tương đối dài, tối thiểu nhất cũng phải vượt qua một tháng, mà nhiệm vụ chữa trị đạo khí không được vượt qua bảy ngày, Câu Na thiết trí kỳ hạn cho Thiện Âm Pháp Trượng này cực kỳ có hạn, chỉ có hai ngày.

- Nếu không phải như thế thì hắn cũng muốn buồn nôn Lâm Ngọc Bạch một cái.

Xùy! Xùy...

Một lát sau tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, pháp lực trên mười ngón tay Mộ Hàn không ngừng qua lại trên pháp trượng, pháp lực nồng đậm không ngừng bắn ra ngoài, chúng chui vào đống đạo văn như bánh quai chèo kia, lúc đầu chỉ bám vào tầng ngoài, thời gian dần qua lại xâm nhập vào trong đạo văn.

Thời điểm hai này hai tay Mộ Hàn hóa thành hai cây lược, chú ý cẩn thận địa chải vuốt đạo văn trong đó để tránh tạo thành hư hao nghiêm trọng hơn cho Thiện Âm Pháp Trượng.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, hai tay của Mộ Hàn đã hình thành xu thế không thay đổi, hắn tái hiện động tác lúc trước vô số lần, tiếng xé gió xuy xuy không ngừng vang vọng trong đại điện. Người trong Võ Công Điện không biết Mộ Hàn đang làm gì, ngay cả Câu Na cùng Tu Diệu Châu cũng như thế.

Tình huống hồi lâu không có biến hóa, hơn nữa bộ dáng còn tiếp tục thời gian dài.

Hình ảnh đơn điệu thật lâu khiến không ít người bắt đầu trở nên chán tới chết. Tới giữa trưa thì có người lục tục rời khỏi Võ Công Điện, tới chạng vạng thì chừ Câu Na, Tu Diệu Châu, Đường Hoan cùng Liễu Thúy Yên và hơn mười người ra, những người còn lại đã rời đi, đại điện trở nên yên tĩnh.

Lúc này giữa sườn núi Thiên Xu Phong có một nam một nữ đang đứng quan sát, bốn con mắt như xuyên thấu qua không gian rơi vào trong Võ Công Điện tại Linh Vũ Thánh thành.

Nam tử kia không cao, thân mặc áo đen, thân thể gầy, khóe môi có hai chòm râu đen, còn nữ mặc váy dài màu hồng phấn, khuôn mặt vũ mị, thân thể mềm mại phiêu dật, khóe môi có nốt ruồi mỹ nhân làm cho nàng nhìn qua càng xinh đẹp hấp dẫn.

- Chậc chậc, thủ pháp Thập Long Quy Nguyên ah...

Cũng không lâu lắm nam tử áo đen đưa tay vuốt chòm râu, cười rộ lên, nói:

- Không nghĩ tới thực lực của hắn không được tốt nhưng thủ pháp lại luyện tới mức lô hỏa thuần thanh như vậy, hơn nữa pháp lực đầy đủ cường đại, ‘ Thập Long Quy Nguyên ’ thi triển cả ngày còn không hao tổn hết pháp lực của hắn. Ngày La Thành trở thành đệ tử nội sơn, Chân Vũ Tam Tử của chúng ta đoán chừng sẽ biến thành Chân Vũ Tứ Tử.

Cái gọi là Chân Vũ Tam Tử kỳ thật chính là đệ tử nội sơn Chân Vũ Thánh Sơn có ba Đạo Văn Sư lợi hại nhất.

- Tứ tử thì tứ tử.

Khóe môi của nàng kia nhếch lên, lúc này nở nụ cười điên đảo chúng sinh.

- Lại nói Lâm Ngọc Bạch tên kia thành công luyện ra ‘ Thiện Âm Pháp Trượng ’ cũng lấy ra làm hư hao, nếu còn không làm khó được một đệ tử ngoại sơn, nói không chừng hắn trở thành trò cười của Chân Vũ Thánh Sơn đấy, ta đoán hắn hiện tại biểu lộ chắc chắn rất đắc sắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK