Mục lục
[Dịch] Hùng Bá Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

... Lúc này Trâu thần côn ...đang tự hỏi …Nhảy không? Hay là kiên trì thêm chút nữa?

Thật ra ngay lúc Peloponnisos rơi xuống Trâu thần côn cũng suýt nữa lao xuống theo, nhưng rốt cuộc bản năng của thân thể lại chống chịu được. Bản thân hắn đã trải qua cả hai đời người nên trong lúc tinh thần lỏng lẻo thì bản năng đã phản ứng khiến cơ thể tạm dừng hoạt động.

Lúc này chiến ca phạt kinh tẩy tủy đã thể hiện ưu thế tuyệt vời của mình, mặc dù có thể không so sánh được với Murphy và Peloponnisos nhưng loại bền bỉ này chính là hiệu quả không gì sánh kịp do phạt kinh tẩy tủy mang đến.

Đây cũng không phải là chiến đấu sống chết gì nên lấy tính cách của Trâu thần côn lúc này khẳng định sẽ lựa chọn nhảy xuống để chấm dứt huấn luyện, nhưng trong lúc hắn chuẩn bị nhảy xuống thì đột nhiên đầu óc bỗng trở nên rõ ràng hơn.

Âm thanh của thác nước vốn vô cùng hỗn loạn thường làm mọi người có cảm giác kích động muốn phát cuồng, nhưng đột nhiên những tạp âm bên trong đều biến mất, chỉ còn lại âm thanh xung kích cuồn cuộn nguyên thủy của thác nước.

Một sóng tiếp một sóng, hai mắt Trâu Lượng nhắm chặt, thân thể mệt mỏi đến cực hạn, nhưng mọi tạp niệm, các luồng sức mạnh hỗn loạn thoáng cái đã trở nên thuần túy rồi.

Sức mạnh của thác nước vẫn mạnh mẽ như thường, đổ xuống thân thể Trâu Lượng vẫn vô cùng nặng nề, thậm chí càng ngày càng nặng, nhưng lúc này cảm giác của Trâu Lượng đã khác rồi.

Hắn có thể lờ mờ cảm thấy thác nước không ngừng xung kích tựa hồ đang muốn nói với hắn về một loại bản chất của sức mạnh.

Nguyên khí trong cơ thể vẫn đang vận chuyển liên tục dù đã rất yếu, Trâu Lượng có thể kiên trì đến bây giờ chủ yếu là nhờ vào ám kình chống đỡ, cố gắng hạ thấp sức xung kích xuống mức thấp nhất. Nhưng cho dù như thế thì sức mạnh của bản thân hắn cũng không thể so với sức mạnh vô hạn của thác nước được.

Nếu như nguyên khí của hắn cũng có thể không ngừng sinh ra thì sức mạnh sẽ lên đến mức nào?

Trái tim Trâu Lượng đập thình thịch nghĩ đến việc nếu như một người có sức mạnh giống như thác nước, cuồn cuộn liên tục không ngừng, không gián đoạn, không chấm dứt, chồng chất vô hạn, thì sẽ mạnh mẽ như thế nào?

Trong nháy mắt Trâu Lượng hoàn toàn từ bỏ mọi tạp niệm, tất cả các đối tượng bên ngoài, kể cả kị sĩ trật tự gì đó cũng chẳng ảnh hưởng đến hắn nữa.

Trong khi đó, những người bên ngoài lại đang trố mắt nhìn nhau: "... Gã này có phải là đã chết ở bên trong rồi không, tại sao còn chưa rơi xuống".

Gregg đã bò trở về, chỉ có điều sắc mặt đại thiếu gia gia tộc Nicola còn chưa khôi phục, lại nhìn thấy Arthur còn chưa đi ra thì cảm thấy có điểm khó tin.

"Mịa, cần phải liều mạng như vậy sao, chẳng lẽ đã chết ở trong đó rồi".

Lời Gregg vừa nói ra lập tức nhận lấy những ánh mắt trợn trừng đầy đe dọa từ các tuyển thủ phía nam.

"Khụ khụ, đùa thôi mà, đừng xem đó là thật chứ".

Gregg nhún vai, đã hơn nửa tiếng rồi, đến cả thứ quái vật như Peloponnisos cũng đều đi ra cả rồi, vậy mà hắn còn có thể chịu đựng được.

Peloponnisos và Murphy hầu như trở về cùng lúc, hai người vẫn ổn, mặc dù sức lực tiêu hao rất lớn nhưng khôi phục cũng rất nhanh. Nhất là Peloponnisos, sau khi trở về được một lúc thì sắc mặt đã khôi phục lại bình thường, có điều cơ thể tuy đã hồi phục, nhưng sức mạnh thì chắc chắn chưa thể khôi phục hoàn toàn.

Hai người không nói gì mà đều nhìn không chớp mắt lên bóng người bên trong thác nước, ánh mắt lộ ra những tia sáng vô cùng nồng nhiệt.

"Mịa, tên nhóc này có phải bị kẹt ở trong đó rồi không, nếu không thì ai đó vào kéo hắn ra đi, dù sao cũng vừa trở thành anh hùng của đế quốc mà lại chết bởi cái huấn luyện này thì thật là buồn cười đó".

Tên báo miệng thối Ba Kỳ lại bắt đầu nói nhảm rồi.

Murphy lạnh lùng nhìn hắn một cái, "Cút qua một bên!".

Sư tử vàng dĩ nhiên không muốn cho bất cứ ai quấy nhiễu sự huấn luyện của bạn hắn, bình thường tính khí của Murphy rất là điềm tĩnh, không bao giờ chủ động trêu chọc người khác, nhưng khi sư tử vàng đã nổi giận thì chính là uy áp ngập trời. Nếu người khiêu khích là kẻ khác thì Ba Kỳ chắc chắn đã lồng lộn lên rồi, nhưng lúc này gã lại đem những lời vừa định nói ra lập tức nuốt trở vào. Hắn cảm thấy loại người như gã Murphy này chính là loại động thủ không động khẩu, ánh mắt đó rõ ràng muốn nói với hắn, nếu còn tiếp tục nhảm nhí thì coi chừng cả mạng cũng không còn.

Trong 30 tuyển thủ đặc huấn ở đây, không có mấy người có thể cùng Murphy đối kháng, nên biết một khi thú biến thì ưu thế của chiến sĩ bạc trắng là không thể so sánh được.

Hơn nữa sự mạnh mẽ của sư tử vàng chắc chắn không chỉ ở cấp bậc này.

Lần này Peloponnisos không can thiệp, hiển nhiên là cũng không thích cái lối phát biểu nhảm nhí của Ba Kỳ.

Trong ánh mắt hắn không thể kìm nén phát ra khát vọng chiến đấu, chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy là không thể, nên dĩ nhiên gã tế ti này đã nắm giữ được một loại sức mạnh khác, mà sức mạnh đối với chiến sĩ chính là sự mê hoặc không thể chống cự được.

Hiển nhiên Gregg cũng rõ ràng loại cảm giác này, tuy nhiên trong lòng hắn lại cho rằng bản thân không cùng loại với mấy gã quái vật phía trước, đều là bọn điên cuồng trước sức mạnh. Cái hắn thích là khống chế sức mạnh, sức mạnh là dùng để hưởng thụ, trở thành nô lệ của sức mạnh thì cuộc sống còn có ý nghĩa gì nữa.

Các tuyển thủ phía nam đều tràn ngập chờ mong, bọn họ hy vọng Arthur lại sáng tạo nên kì tích, làm tăng sĩ khí cho phe nam bộ của mình.

Không thể phủ nhận sức mạnh tiềm ẩn của đế quốc quả thật mạnh mẽ, những người có thể đến nơi này ai cũng có ngạo khí của riêng mình.

"Arthur còn chưa đi ra?"

Viêm Đông hỏi, hắn cần xác nhận lại một chút, vì có thể lúc bọn họ đang tán gẫu thì Arthur đã rơi xuống, nếu vậy thì chắc cần hỗ trợ, có điều bây giờ còn chưa đi lên, hy vọng không có chuyện gì xảy ra.

"Ờ, đúng là vẫn còn ở bên trong, Viêm Đông kị sĩ, lần thử thách tốt nhất đầu tiên của các ngươi là bao nhiêu vậy? Tế ti Arthur của chúng ta cần thách thức một chút." Buenaven cười tủm tỉm hỏi, hắn vốn tưởng rằng Arthur sẽ đi ra sau khi Peloponnisos rơi xuống, trong tình huống bình thường thì chắc chắn là như vậy, nếu hắn còn không ra thì rất có thể có chuyện gì cần phải làm rồi.

Cisco bật cười, người trẻ tuổi đúng là không biết trời cao đất rộng, "Trong tình hình chung thì kỉ lục của kị sĩ trật tự là ba tiếng, có điều bọn họ đều là cấp bạc trắng".

Cấp bậc.

Cái Cisco muốn nói là không thể so sánh.

"A, không thể nào, ta không hiểu đại kị sĩ Neberro tại sao lại không vượt qua được mức đó nhỉ".

Viêm Đông và Cisco nhìn nhau không nhịn được ngẩng mặt cười to, "Ha ha, dũng khí thật đáng khen, đúng là ếch ngồi đáy giếng".

"Đừng nói là vượt qua, nếu có thể được một nửa thời gian của đội trưởng thì ta sẽ cắt đầu cho hắn làm ghế ngồi".

Cisco không nhịn được cười nói.

Buenaven vui vẻ hẳn, "Oa, kị sĩ Cisco quả nhiên hào phóng, chúng ta cá độ đi, mọi người đều làm chứng dùm nha".

Cisco sửng sốt, một câu nói đùa không ngờ lại bị tên nhóc này bắt chẹt, có điều cũng không có gì phải sợ, "Được, thành tích của đội trưởng lần đầu tiên là ba ngày ba đêm, các ngươi cảm thấy hắn có thể chịu được bao lâu?"

Lập tức tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy như có một trận gió lạnh thổi qua, nhất là Murphy, trong lòng hắn vốn đã có dự đoán, nhưng kết quả này quả thật là quá bất ngờ rồi.

Đây là sức mạnh đáng sợ như thế nào, có thể ngăn cản ba ngày ba đêm, người khác thì chắc phải chết tới mấy lần rồi.

"Được rồi, mọi người nghỉ ngơi một chút, ăn cơm trưa, buổi chiều tiếp tục huấn luyện. Nói cho các ngươi biết, huấn luyện này tương đối có lợi ích, cho dù là nghề nghiệp gì nếu có thể hoàn thành toàn bộ bài tập thì sức mạnh đều sẽ tăng lên một khoảng lớn. Còn muốn chiến đấu thì sau này có rất nhiều cơ hội, chắc chắn đủ cho các ngươi sướng ngất ngây con gà tây luôn".

Cisco cười nói.

Viêm Đông kéo tay nhắc hắn một chút, chuyện này không thể nói tùy tiện được, nhưng tính cách của Cisco lại không hề để ý mấy việc nhỏ nhặt như vậy, dù sao bọn kia sớm muộn gì cũng cần phải trải qua mà.

Đống lửa được nhóm lên, mọi người bắt đầu ăn cơm trưa, về cơ bản hơn phân nửa người ở đây đều đã có nhiều kinh nghiệm rèn luyện, sinh tồn nơi hoang dã cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.

Trong khi đó thì Peloponnisos và Murphy lại ăn luôn cả thịt sống, hiển nhiên bọn này chính là loại người không cần kiêng cữ gì cả, thứ gì có thể bổ sung thể lực là ăn được, cái bọn họ cần là được chính mắt chứng kiến loại cảm giác này.

Lúc này ở mặt ngoài thân thể Trâu Lượng đang hiện lên một tầng ánh sáng, miệng hắn ngậm chặt, nhưng nếu tới gần sẽ nghe thấy một loại âm thanh ong ong ong ong.

Đây là nội chấn chiến ca, luyện như vậy vào sáng sớm mỗi ngày chính là có tác dụng phạt kinh tẩy tủy, có thể nâng cao sức mạnh chiến ca và rèn luyện thân thể.

Sóng xung kích của thác nước đã dẫn phát sự đồng cảm của hắn, bề ngoài sự xung kích của thác nước là ồn ào hỗn loạn, nhưng trên thực tế bản chất của sức mạnh là liên tục không dứt, nối kết những âm thanh đó lại, sau khi loại bỏ đi tạp chất thì lại hiện ra trạng thái rất giống với phạt kinh tẩy tủy của hắn.

Lúc nội chấn chiến ca nổi lên, cả người Trâu Lượng chợt cảm thấy một loại chấn động, lờ mờ cảm giác hai bên nhất định có điểm tương đồng, đại khái đã qua hơn một giờ rồi, loại cảm giác này thật vô cùng kỳ diệu.

Lúc trước hắn dùng ám kình và sức mạnh để đối kháng, đối kháng chính diện làm tiêu hao rất nhiều sinh lực, nhưng ngay khi chiến ca phát ra, hắn dùng sức chấn động bắt nhịp được tiết tấu, chủ yếu là làm giảm bớt lực, thậm chí ... là thuận theo ...

Loại cảm giác này tốt hơn nhiều, hắn có thể sử dụng ám kình vào chiến ca, hình thành một loại tần suất, nhưng loại tần suất này rất chậm, không giống như thác nước gần như không có gián đoạn ... Nhưng cũng chỉ là gần như thôi, Trâu Lượng vốn tưởng là không gián đoạn nhưng dần dần hắn lại phát hiện, thác nước cũng có một tần suất.

Loại thể nghiệm này trong nháy mắt làm hắn tiến vào một trạng thái hết sức tập trung.

Nhưng nhiêu đó cũng đủ làm cho những người khác phát cuồng.

Đã ba tiếng rồi, Arthur vậy mà còn không có ý đi ra, hơn nữa rất rõ ràng mặt nước trên thác nước ngay chỗ của hắn đã xuất hiện một độ cong rung động, quả thật rất muốn đi xem hắn đang làm cái gì.

Mọi người nhìn hai kị sĩ trật tự, nghĩ ... Buổi chiều làm sao tiến hành huấn luyện đây, mọi người đều sợ quấy nhiễu đến Arthur.

Cisco nhìn thoáng qua xa xa, "Hắn ở trong đó vẫn chưa đi ra, cũng bắt đầu ở độ cao năm mét đó, vậy mà Arthur đã vượt qua các ngươi rất xa rồi, không phải ta muốn làm nhục chí các ngươi, nhưng hắn thật sự chính là tế ti. Trên chiến trường đều là chiến sĩ bảo vệ tế ti, lẽ nào các ngươi trông chờ tế ti bảo vệ các ngươi sao, là đàn ông cần phải lập nên nhiều thành tích mới được!"

Một câu nói làm cho máu nóng trong người thú tộc tất cả đều dâng lên cuồn cuộn, đúng là như vậy a. Thời gian ăn trưa thật vô cùng yên tĩnh, biểu hiện của Arthur gây ra áp lực không nhỏ cho tất cả mọi người.

Trạng thái của cuộc huấn luyện buổi chiều trở nên vô cùng chăm chú, Arthur tại đó chính là một tấm gương, kẻ nào còn không cố gắng thì cũng không cần phải xin lỗi ai khác, cũng không phải xin lỗi Neberro, mà cần phải xin lỗi chính bản thân mình trước tiên.

Nhìn người khác làm thì dễ, đến lượt mình làm thì thấy không đơn giản như vậy, xem ra tất cả mọi người đều không thiếu được sự thể nghiệm một chút cảm giác từ trên cao rơi xuống, nhảy xuống thác nước cũng là một loại thể nghiệm.

Phía nam bộ bởi vì biểu hiện của Arthur nên sĩ khí đại chấn, thật ra ba phương cho dù có chênh lệch thì cũng không quá lớn, trong trạng thái tốt, khí thế đầy đủ vẫn có thể vượt xa khả năng của người thường, nhất là bản thân của Thú tộc chính là sinh vật sống nhờ sĩ khí.

Joyner biết cần phải động não, dựa vào thể lực từ thân thể nhỏ bé của nàng chắc chắn không đủ vượt qua, giống như dòng nước vậy, chính nàng có loại năng lực dung nhập mọi thứ này. Trước đây vốn cho rằng chỉ cần dung nhập với không khí ẩn giấu chính mình là đủ rồi, bây giờ mới biết thế giới rộng lớn, như Arthur, Yoria, Neberro, đối với những tồn tại mạnh mẽ như vậy thì khả năng ẩn giấu của chính mình cơ bản là không đủ. Nhưng Arthur cũng đã nói, năng lực của nàng là không có giới hạn, nàng có thể tập dung hợp với nước, nếu như có thể dung nhập vào nước như dòng nước chảy xiết của thác nước thì sức mạnh chắc chắn có thể tiến lên một bước.

Tiểu miêu nữ tự khuyến khích bản thân, hung ác run lên rồi nắm chặt nắm đấm,... nhưng chấn động lợi hại nhất lại chính là bộ ngực của nàng, hít sâu một hơi rồi bước vào bên trong thác nước.

Vù một tiếng, một bóng dáng nhỏ nhắn bay ra ngoài rồi ... Lòng tin tràn đầy chỉ trong lần đầu tiên đã trực tiếp bị bóp chết từ trong trứng nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK