" Đúng là quá dũng mãnh, lão Đại, anh thật sự nên đi xem, bá đạo vô cùng, đại khái Pers nằm mơ cũng không nghĩ tới chiêu đạn chó má của tộc Lion có thể bị chẻ đôi!" Randy hưng phấn nói, sự thất bại của đối thủ cũng tính là thắng lợi của chính mình.
"Chiêu kiếm đấy quả thật kinh người, làm sao cũng không nghĩ tới Tu La còn có thể sử dụng vũ khí, thật quá đáng sợ".
Cote cũng không thể không than thở, thân là tộc Lion, hắn biết uy lực của Lion đạn gào thét. Thú linh của tộc Lion vốn đã mạnh mẽ, khi đến mức độ nhất định thú linh có thể nén lại rồi phóng ra ngoài cùng chiêu sư tử gầm để hình thành một loại sát thương vô hình, tấn công trực tiếp, tỷ lệ phá phòng ngự trên năm thành. Ở cấp độ đồ trắng nếu sử dụng loại công kích này cho dù là sơ cấp cũng sẽ là vô địch. Danh hiệu sư tử lam của Pers quả thật hữu danh hữu thực, thật sự mạnh mẽ, có điều đối thủ càng thêm biến thái.
"Trận chiến này mọi người cũng thu hoạch không ít, chiến đấu gì đó cứ giao cho các em là được. Nhiệm vụ của anh chính là chế tạo trang bị tốt nhất cho các em, cả buối tối mọi người đi chơi còn anh có được nhàn rỗi chút nào đâu. Cote, lá chắn của em thiết kế xong rồi, lúc nào thú linh đạt trạng thái tốt nhất là có thể tiến hành điêu khắc".
"Ha ha, cảm ơn đại ca".
"Giữa chúng ta còn khách sáo cái gì, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai luyện tập như thường lệ. Cần cù bù thông minh, mỗi ngày tiến bộ một chút, tích lũy nhiều ngày sẽ là số lượng cực lớn", Trâu Lượng cười nói.
"Yên tâm đi, bọn em sẽ không lơ là".
Ba người vẫn chưa hết hưng phấn, biết Trâu Lượng còn bận thiết kế nên tự giác đi ra ngoài mới trò chuyện tiếp. Trâu bạn học dọn dẹp phòng rồi nghỉ ngơi một chút, bà nội Bear, cuộc sống thật khó khăn. Nói thật mặc dù hắn thích những trận chiến đấu chất lượng cao nhưng cũng cần những trận gặp đối thủ yếu để kiếm chác. Mục đích chính yếu của chiến đấu tại Thú linh giới vẫn là tích lũy thú linh, thú linh của hắn tăng trưởng tương đối chậm. Nhưng bây giờ hắn không có bất cứ cơ hội nào để vơ vét, đám gà con tất nhiên không dám đánh với hắn.
Điều chỉnh thú linh của mình một chút, trận chiến này thu hoạch được năm điểm thú linh, coi như rất nhiều. Có điều còn không đủ để thỏa mãn Trâu bạn học, bao giờ một trận kiếm được một vài trăm điểm mới gọi là sướng. Hắn thật sự là đã bị ngư long làm sợ hãi, quái vật biến thái trên thế giới này quá nhiều, tiền vốn không đủ thì làm gì cũng khó.
Cái gì kêu anh hùng? Còn sống mới là anh hùng!
Trình độ giác ngộ của Trâu bạn học cũng chỉ đến mức như vậy. Lúc chế tạo nỏ chữ thập cho Avril hắn còn tốn một điểm thú linh để chế tạo một mũi khoan. Bây giờ còn mười bốn điểm, có điều thuộc tính của thú linh lại nhiều hơn trước kia một loại.
Trừ năm thuộc tính lớn cơ bản còn có thêm uy hiếp và chuẩn xác. Mỗi ngày trước khi ngủ Trâu Lượng cũng phải làm quen với các thuộc tính một lần. Mỗi ngày tiếp xúc một chút, phải làm cho cảm giác đối với thú linh cũng tự nhiên thuần thục như hô hấp mới được, đây chính là vốn liếng để hắn lăn lộn trong thế giới này.
Lion đạn gào thét cũng là một loại phương thức sử dụng của khí, từ miệng đột nhiên phun ra, quả thật khó lòng phòng bị, không nghĩ tới kỹ xảo hư ảo trong game đối kháng lại là hiện thực ở đây. Trâu Lượng tương đối có hứng thú đối với loại phương thức tấn công đặc biệt này, thốn kình của mình tập luyện gian nan vừa đau đớn, hiệu quả tương tự như tấn công của đối phương, nhưng về bản chất lại có các nguyên lí khác, có cơ hội phải nghiên cứu một chút.
Cân nhắc trong chốc lát rồi nhìn bản thiết kế trên mặt bàn, đột nhiên hắn bỗng nhớ tới một vấn đề kỳ quái. Nguyên nhân là hắn nhớ lại hình ảnh những vị khách không mời trong Thú linh giới, các điêu khắc sư linh hồn!
Đám người kia xuất hiện với nguyên bộ dao đĩa, nhưng tại sao dao điêu khắc của mình lại không xuất hiện trong Thú linh giới?
Dựa theo lý thuyết, trong hiện thực có thể lựa chọn sử dụng hay ẩn giấu các trang bị nhưng trong Thú linh giới thì đều phải hiện ra, vậy tại sao dao điêu khắc của hắn không xuất hiện?
Đại khái là vì vấn đề hai linh hồn, Trâu Lượng cũng không nghĩ ra mà hắn cũng chẳng muốn suy nghĩ.
Không hề nghi ngờ thắng lợi của Tu La đã trở thành đề tài nóng bỏng nhất ngày hôm sau, kẻ thất bại lần này là sư tử lam Pers đến từ tỉnh Thần Huy.
Lúc này tại Học viện chiến tranh Jerusamer, Pers ăn mặc chỉnh tề đứng trước mặt Gina, hắn đến để cáo biệt.
"Tiểu thư Gina, tôi tuân thủ lời hứa, hôm nay tôi sẽ trở về, mặc dù kết quả không tốt nhưng vẫn cảm ơn thần thú vì đã biết bạn, tôi không bao giờ hối hận".
Thất bại vẫn tạo thành một chút khó khăn cho Pers, sắc mặt hắn hơi trắng xanh. Hiển nhiên một đêm không ngủ, chẳng những thua mà còn thua rất triệt để. Chiêu Lion đạn gào thét mạnh nhất cũng bị phá giải. Đối với một đứa con cưng của trời từ khi thành danh tới nay ít khi thất bại thì đó quả thật là một loại thử thách. Trong tình hình này còn có thể duy trì phong độ thân sĩ đã đáng quý rồi.
Gina mỉm cười gật đầu, "Pers, bạn rất tuyệt, bạn sẽ tìm được cô gái thích hợp với bạn".
"Trước khi đi tôi muốn biết người kia là ai, cho dù thua tôi cũng muốn biết thua dưới tay ai".
"Chẳng lẽ bạn không cho rằng là Tu La?"
"Ha ha, làm sao tiểu thư Gina cũng ngây thơ như vậy, các cô gái khác chắc chắn đều thích chiến sĩ mạnh mẽ nhưng bạn thì khác, rất đặc biệt".
Gina hơi sửng sốt, nàng không nghĩ tới Pers hiểu nàng như vậy, hoàn toàn khác tên ngốc kia".
Gina mỉm cười nói một cái tên, quả thực làm cho Pers vừa bất đắc dĩ lại vừa tiếc hận, còn rất buồn bực, nếu biết trước Tu La lợi hại như vậy hắn cũng chưa đến mức mạo hiểm ứng chiến.
Bỏ lại một câu sau này còn gặp lại, sư tử lam rời đi Jerusamer, bóng lưng có chút cô đơn nhưng lại vẫn cao ráo như cũ. Một tộc Lion kiêu ngạo sẽ không dễ dàng ngã xuống, tương lai như thế nào ai cũng không biết.
Từ xa Trâu Lượng nhìn bóng lưng Pers rời đi, cũng tính là một loại đưa tiễn, hắn không hề ghét người này, thậm chí còn rất tán thưởng thân thủ của hắn.
Điều chỉnh lại tâm tình một chút, hôm nay những tư liệu Lộ Dao giao cho hắn cũng đã xem xong. Những gì hữu ích đều đã ghi chép lại, khi nào có thời gian sẽ tự mình luyện chế một ít thuốc.
Lúc này tại Công hội điêu khắc sư Daros đang tập trung những nhân vật quan trọng của Công hội điêu khắc sư toàn tỉnh Thần Diệu. Tất cả đều là những đại nhân vật trong tỉnh, thế mạnh của Công hội điêu khắc sư có thể được thể hiện qua khí độ của những người này.
"Báo cáo khảo sát Tu La đã được đưa ra, thú linh của người này khoảng trên dưới 10 điểm. Quả thật rất thấp, thuộc tính cũng không phải ưu tú nhưng kỹ xảo chiến đấu quả thật kinh người".
Người nói là Hội trưởng Công hội điêu khắc sư thành Daros, cũng là Tổng trưởng Công hội điêu khắc sư tỉnh Thần Diệu, Victor Chomsky.
"Tổng trưởng, loại tiểu nhân vật này cũng lắm cũng chỉ có thể ồn ào một chút, không có quan hệ gì đối với Công hội điêu khắc sư chúng ta".
Hội trưởng Công hội thành Cleveland nói.
Thật sao, nhưng ta không cảm thấy như vậy, thần thú diễn võ, hừ, tám chín phần mười là do Thần miếu chế tạo ra, mục đích là gì? Là tấn công Công hội điêu khắc sư chúng ta. Họ muốn nói cho chúng ta biết trang bị cũng không quan trọng như vậy. Hơn nữa Thú linh giới thuộc quyền quản lý của Thần miếu, đây cũng là phương pháp đề cao tầm ảnh hưởng của Thần miếu. Các ngươi không cảm thấy từ khi Tu La xuất hiện Thú linh giới đã náo nhiệt hơn nhiều sao, tầm ảnh hưởng của Thần miếu được mở rộng đối với chúng ta dù sao cũng không phải chuyện tốt".
Hội trưởng thành Danube lạnh lùng nói.
Trong giây phút đầy nguy cơ như vậy vẫn không có một chút sai lệch nào, chính giữa yếu hại, một chấm đỏ đó đúng là nghệ thuật giết người. (DG - nhớ tới Trung Nguyên nhất điểm hồng của Cổ Long)
Nói thẳng hai người đều đáng sợ như nhau, sau chiêu phải giết vẫn không hề buông lỏng. Pers không vì phi kiếm mà chấm dứt tấn công. Tu La cũng không vì hóa giải được phi kiếm mà buông lỏng cảnh giác.
Ngõ hẹp gặp nhau, người mạnh thắng.
Cuối cùng sư tử lam vẫn ngã xuống, vẫn không cách nào rung chuyển uy quyền của Tu La.
Vui vẻ nhất không thể nghi ngờ là Gina, nhưng trái tim nàng cũng có chút thương cảm, nếu như không phải vì nàng Pers cũng chưa đến mức gặp phải chuyện này. Nhưng dù sao quan hệ đến cuộc đời của mình, trái tim bạn học Gina vẫn hết sức vui mừng.