Đột nhiên Faure xảo quyệt ra tay từ khoảng cách gần trong gang tấc, một đòn mạnh nhắm vào Trâu Lượng.
Bước chân Trâu Lượng lùi lại tránh ra sau, Faure lại vọt lên áp sát, Trâu Lượng nhảy lên, giữa không trung đột nhiên một âm Bass phóng ra.
Thoát khỏi vây hãm trực tiếp từ Tân Đạt và Quark, mặc dù thời gian huấn luyện của đám chiến sĩ không dài nhưng hành động đã rất bài bản, họ lập tức bao vây tiến lại, chỉ tiếc là không người nào có thể cản được một quyền của Trâu Lượng, hầu như một quyền đánh ra đã làm hơn hai mươi người ngã xuống rồi. Tân Đạt ngăn chặn, Quark từ phía sau đuổi tới, Faure cũng quay lại vây công.
Khoái đao của Tân Đạt đánh tới, từng mảng ánh đao lấp lóe, chỉ vài ngày không gặp mà tốc độ đao của Tân Đạt lại nhanh hơn rồi, chỉ tiếc so với Trâu Lượng thì vẫn quá chậm.
Hai ngón tay kẹp chặt làm cho khoái đao của Tân Đạt dừng lại, mà trong lúc này một quyền mạnh mẽ của Quark lại tới, Trâu Lượng dùng một tay bắt lấy, Faure lại càng không khách sáo, tên này cuồng hóa xông tới, Trâu Lượng đạp chân một cái lùi về sau.
"Khởi …"
Trong nháy mắt bóng người lao ra, "Ầm ầm ầm…"
Ba âm thanh vang lên, Tân Đạt bị đánh ngã xuống đất, sức phòng ngự của hắn không mạnh, hầu như còn không hiểu chuyện gì đã cảm thấy sức mạnh toàn thân bị tháo cạn rồi.
Quark thì bị ném lên trên trời, Faure bị một đá lăn ra ngoài rồi, lúc này những người khác mới tràn lên, mà Trâu Lượng lại xuyên qua đám người này, hắn cố ý cảm nhận sức tấn công của các chiến sĩ. Có thể thấy vẫn là thời gian huấn luyện còn quá ngắn, vẫn chưa thể có thành tựu được.
Ầm ầm ầm ầm …
Tất cả mọi người đều bị ném bay lên trên trời, rất nhanh tạo thành một ngọn núi nhỏ, Quark vẫn còn ý định ngang bướng kháng cự, nhưng lại bị Arthur dùng một quyền kèm theo khí thế ngạt thở trực tiếp đè xuống. Sự phản kích của hắn bị bóp nghẹt từ trong trứng nước, đối với một Bỉ mông thì điều này quả thật là một chuyện không tưởng tượng nổi.
Một quyền của Trâu Lượng cũng đã làm cho Quark đánh mất năng lực chống cự, Quark cũng bị ném lên trên ngọn núi người chất đống kia.
Chỉ còn lại Faure, bạn học Faure vẫn rất ương ngạnh, kiểu gì hắn cũng không nghĩ ra, lấy sức mạnh bọn họ thì thế nào cũng phải cầm cự được chốc lát chứ, hơn nữa gần đây hắn cũng có lĩnh ngộ, nhưng tại sao chênh lệch ngược lại ngày càng lớn rồi.
Đột nhiên Faure cảm thấy thân hình Trâu Lượng vô cùng cao lớn, hắn đã hiểu rõ ràng một lý lẽ, trong khi bọn họ còn đang lĩnh ngộ thì Trâu Lượng cũng ngày càng đi xa hơn nhanh hơn rồi.
Faure thú biến dùng toàn lực lui lại, thật là dùng toàn lực, hắn cần bù một chút về khuyết điểm thực chiến.
Nhưng Faure chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, chính mình đã bị ném ra ngoài rồi, thật sự là cảm giác giống như đánh nhau với người khổng lồ.
Mà lúc này Ernest vốn chưa động giờ rốt cục cũng ra tay, dùng chính chiêu mà Trâu Lượng dạy cho, dán núi lở! Ernest hàng ngày vẫn chăm chỉ tập đi tập lại liên tục chỉ một chiêu này.
Một kích này quả thật có khí thế như Thái Sơn áp đỉnh, nhưng chỉ thấy hoa mắt một cái, quần áo Ernest bị nắm lấy rồi thân thể cũng bay lên.
Trâu Lượng vỗ vỗ tay chỉnh sửa lại quần áo một chút, hít một hơi thật sâu cảm nhận không khí buổi sáng, tinh thần sảng khoái, một ngày mới tốt đẹp bắt đầu!
Trâu Lượng nhìn tòa "Núi nhỏ" nói: "Faure, ta cảm thấy cái đề nghị chiến đấu này cực kỳ không tồi, sau này mỗi ngày ta sẽ cùng các ngươi tập luyện một lần, thử xem lần sau các ngươi kiên trì được bao lâu, lần này ta còn chưa ra mồ hôi."
Khởi động xong Trâu thần côn đã vội vã đi tắm rửa, ăn điểm tâm sau đó đến hội nghị thị chính, thật là thoải mái.
Trên tòa "Núi nhỏ" Faure cười khổ, bà nội bear, cái này chẳng khác nào vác đá đập chân mình sao.
"Faure, ngươi đúng là nhàn quá không có chuyện gì làm!" Quark không nhịn được nói, những ngày sau này khẳng định sẽ khó chịu rồi.
"Mẹ, sợ gì hắn, chúng ta nhiều người như vậy, ta không tin không làm gì được hắn, hôm nay toàn đội đều phải tập luyện thêm!"
Faure quát, các chiến sĩ đưa mắt nhìn nhau, đúng là họa vô đơn chí.
Faure đã nói thì chắc chắn sẽ làm được, khối lượng huấn luyện loáng cái đã bị tăng lên rồi, Quark và Tân Đạt cũng không để tụt lùi lại, đã không còn tháng ngày hưởng thụ nữa rồi.
Trâu Lượng hưởng thụ xong bữa sáng một cách hạnh phúc, Lộ Dao, Joyner, Arvil ba đại mỹ nữ cùng ăn với hắn, Trâu thần côn cảm thấy mấy ngày nay quả thật quá dễ chịu.
Về cơ bản bữa sáng đều do Lộ Dao làm, ngoài chiến ca thì mèo nữ thì thích nhất là nhìn Arthur ăn món do nàng nấu.
Mặc dù đều là mèo nữ, và Joyner cũng rất hiểu cách dùng dao, tuyệt đối là cấp sát thủ, nhưng mặc dù nàng đã thử nấu ăn nhưng cũng chỉ có thể từ bỏ.
“Đại ca, sao Emma lại không ăn điểm tâm chứ?” Avril hỏi.
“Khụ khụ, nhân tiện anh cũng nói một chút, lúc Emma ở trạng thái tóc trắng như tuyết thì mọi người không cần lo cho nàng, đương nhiên lúc tóc nàng chuyển sang màu vàng thì cần chăm sóc cho tốt, nguyên nhân thì sau này anh sẽ nói sau”.
Trâu Lượng nói một cách vui vẻ, đám Avril cũng không hỏi nữa. Cơm nước xong, Lộ Dao đi giám sát việc huấn luyện tế ti đoàn, đồng thời cũng cần tuyển chọn một ít người học chiến ca chữa trị phụ trợ cho nàng. Điều này do Lộ Dao học được tại Giáo đình, cho dù các tế ti chiến ca khác không thể thi triển thực lực thật sự của chiến ca chữa trị, nhưng chỉ cần có thiên phú, có thể cùng Lộ Dao học tập, điều này đã mở rộng vai trò của chiến ca chữa trị.
Quân đoàn chiến ca, kỳ thực đây mới là tinh túy của chiến ca, chỉ cần có một người dẫn đầu là được.
“Joyner, đây là quà ta tặng cho ngươi.”
Trâu Lượng đưa con dao găm cho Joyner, Joyner nhận lấy dao găm cũng có chút tò mò. Tò mò vốn là bản tính miêu nữ, còn sở thích của Joyner thì chính là dao găm rồi, đây là do nghề nghiệp của nàng.
… “Dao găm âm hồn. Thần ơi! Đây là vũ khí truyền thuyết trong thần giới!”
Joyner kinh ngạc nói.
“Vũ khí thần giới?” Trâu Lượng sửng sốt.
“Ta từng nghe sư phụ nói, ở trên đại lục tồn tại một ít vũ khí không điêu khắc, những vũ khí này không biết từ đâu truyền ra, nghe nói là thần giới, chỉ cần từ thần giới đến, đều có những thuộc tính rất mạnh, loại vũ khí này hầu như là báu vật vô giá!”
Mắt tiểu miêu nữ tỏa sáng nhìn Trâu Lượng đầy trông mong, “Arthur, cái này tặng cho ta sao?”
“Không cho ngươi thì cho ai, ngươi là sát thủ mà, hơn nữa ta thấy thuộc tính của con dao găm này rất hợp với năng lực của ngươi.”
Trâu Lượng cười nói, Joyner càng mạnh, thì càng là trợ giúp lớn với hắn, con bé lanh lợi này cũng giống như em gái hắn, cái gì là vật vô giá, cũng chỉ là vật ngoài thân thôi.
Hai tay Joyner nắm chặt dao găm, đột nhiên ngón tay bị xé rách, máu nhỏ giọt lên dao găm, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, dao găm như đã hiện lên hơi thở của Joyner. Trong nháy mắt Joyner tiến vào trạng thái tiềm hành, đáng sợ nhất đó là âm hồn đao và bản thể cùng giống nhau như đúc, cũng tiến vào trạng thái tiềm hành, hơn nữa hoàn toàn không có sát khí.
Trâu Lượng cũng sững sờ một lúc, trước kia ẩn nấp thế nào cũng lưu lại dấu vết, mà âm hồn đao tựa hồ có thể có vai trò giúp bản thể ẩn dấu hơi thở, hắn chỉ có thể cảm thấy rất mơ hồ, không thể xác định nổi vị trí chính xác của Joyner.
Khi Joyner xuất hiện trước mặt Trâu Lượng, Trâu thần côn cũng chính mình vô thức lùi đi một bước.
“Arthur, ta thích nó, người còn, dao còn, ta nhất định sẽ giữ nó cẩn thận!”
Joyner thề một cách trịnh trọng.
Sờ đầu Joyner, “Xem ra con dao găm này tìm được chủ nhân thích hợp rồi, có điều không nên quá nghiêm trọng như vậy, dao găm mất đi cũng không việc gì, nó tồn tại là vì bảo vệ em.”
Trâu thần côn cũng cảm thấy mình sao ngốc thế, tốt xấu gì cũng là khách quen của Thông thiên cảnh rồi, vậy mà không biết rằng những trang bị này cần nhỏ máu nhận chủ, lại một lần mất mặt nữa rồi.
Trang bị từ Thông thiên cảnh muốn phát huy ra uy lực thật sự đều cần đến nhỏ máu nhận chủ, cùng hơi thở bản thể hoàn toàn dung hợp, nếu như không nhận chủ, trang bị nhiều nhất cũng chỉ phát huy được bảy tám phần.
Sau bữa ăn, Trâu Lượng và Avril cần tham gia hội nghị thị chính, mà Joyner cũng bám đuôi theo Trâu Lượng, ai cũng nghĩ con bé này là vệ sĩ của Trâu thần côn.
Việc xây dựng trong thành Doran đã đi vào quỹ đạo, Bran giới thiệu một chút tình hình, bởi vì chính sách hoàn toàn ưu đãi miễn thuế nên vô cùng hấp dẫn đối với người thú trong thành Doran, thậm chí những vùng xung quanh thành phố cũng có không ít người thú đến khai hoang.
Avril bây giờ đã tiếp nhận toàn bộ thị trường xây dựng, thật ra phần lớn vẫn là những giao dịch mà những thương đoàn chợ đen cũng phải nể mặt, dám làm giao dịch loại này chỉ có hai loại người, một là liều mạng mua một lãi mười, một loại chính là thương đoàn có sự hậu thuẫn của các gia tộc lớn.
Avril đang đứng ở giữa nối liền hai bên nên phát hiện ra một ít vấn đề, đối với những thương đoàn mà nói, cho dù đổi người quản lý thành, nếu không ảnh hưởng đến lợi nhuận thì họ sẽ không có gì thay đổi, nhưng tình hình cũng không đơn giản như Trâu Lượng nghĩ, danh sách trong thương đoàn có một nửa nằm trong quan trường, thật như con mèo ba đuôi.
Thậm chí mấy thương đội bên trong Mông Gia cũng không có động tĩnh, điều này làm cho Trâu thần côn có chút bất đắc dĩ, vẫn là không thể bắt buộc người khác đến được, huống chi hắn còn không có cái bản lĩnh to lớn đó.
Sau khi hội nghị chấm dứt, Trâu Lượng, Avril, Bran, Monaco bốn người ở lại thảo luận về tình hình trước mắt.
“Các ngươi cảm thấy vấn đề ra sao?” Trâu Lượng hỏi, hắn loại trừ khả năng gian lận của Bran, bây giờ mọi thứ đã xác định, hắn chưa ngu xuẩn đến mức đó.
Monaco gãi đầu, “Giao dịch trước kia ở chợ đen rất nguy hiểm, bây giờ có thành chủ đại nhân đến quản đã an toàn hơn, vì sao bọn họ ngược lại lại không muốn đến nhỉ?”
Bran cũng rất bất đắc dĩ, “Thật sự đến lúc cần phải lo lắng, nguyên lão hội tỉnh Thần ân sẽ ra mặt, đến lúc đó thì phiền toái sẽ càng lớn hơn nữa chăng?”
Đó là một khả năng, người khác không hề biết tình hình Trâu Lượng tại thành Doran, thậm chí ngay cả những nơi trong tỉnh Thần Ân.
Trâu Lượng cân nhắc một chút, không nghĩ lá gan của các thương nhân lại nhỏ như vậy, chợ đen đều dám làm, bây giờ có đảm bảo rồi mà ngược lại không dám tới, khẳng định là có việc gì đó mà hắn không biết.
“Nguyên nhân rất đơn giản”. Một âm thanh vang lên, Gina đi đến, nét mặt Gina tựa hồ gần đây càng rạng rỡ hơn, không biết có phải bởi vì phong thủy thành Doran thích hợp với nàng không.
“Quan tình báo của chúng ta tới rồi, có tin gì tốt sao?”
Trâu Lượng cười nói, Gina trước mặt mọi người hiển nhiên sẽ không cho thành chủ đại nhân bất cứ thể diện nào, tự ý ngồi lên vị trí cao hơn.
“Khát nước quá”.
Trước mặt Gina thì Trâu Lượng cũng không bày ra cái vẻ mặt thành chủ kiêu ngạo, lập tức bưng trà bước tới.
“Ờ, trẻ con dễ dạy, một tin tốt, một tin xấu, ngươi muốn nghe tin nào trước?”
“Tin tốt đi, ngày tốt lành sống trước mà.”
“Tin tốt là đã tìm ra nguyên nhân các thương đoàn không đến rồi, tin xấu cũng là từ cái nguyên nhân này, ma sư tử Yoria đã được các thế lực lớn ở Man Hoang tôn sùng làm người đứng đầu Man Hoang, mà khi đã tôn hắn làm người đứng đầu rồi thì những kẻ đối nghịch như thành Doran sẽ không được hắn thông qua.