Mục lục
[Dịch] Hùng Bá Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Chi Quốc cùng với Man Hoang đã trải qua hơn năm mươi ngày huyết chiến, song phương cũng đều ăn thiệt hại không nhỏ. Hiển nhiên Phong Chi Quốc không nghĩ tới Man Hoang lại kiên cường mạnh mẽ như vậy, nhất là quỷ kế đa đoan, co được duỗi được. Mặc dù binh lực Phong Chi Quốc chiếm ưu thế, lại không thể đem ưu thế này chuyển hóa thành lợi lộc gì, quan trọng nhất là xung quanh Phong Chi Quốc còn có Hannibal và đế quốc Saron đang nhìn chằm chằm, đương nhiên còn có Mông Gia đế quốc.

Mà Man Hoang cũng có phát hiện ngoài ý muốn, sức chiến đấu của Phong Chi Quốc tương đối mạnh mẽ, chiến sĩ dũng mãnh thiện chiến, dưới sự bất lợi về địa hình, vẫn có thể phát huy sức chiến đấu ngang tàng, năng lực ứng biến cũng rất mạnh. Kỳ thực Man Hoang trừ yếu tố nhân số bất lợi, các phương diện khác không hề kém, thiên thời địa lợi nhân hòa nhưng là vẫn chịu thiệt. Giằng co tiếp, hiển nhiên Man Hoang không phải đối thủ của Phong Chi Quốc. Nhưng vấn đề là Phong Chi Quốc có phải sẵn lòng chịu trả giá thảm trọng để nhận được một khối Man Hoang mà họ luôn khinh thường.

Hiển nhiên trong tình hình chung như thế này song phương ngưng chiến cũng là hợp tình hợp lý, nhất là thành Doran xuất hiện thần tích, Giáo hoàng giáng lâm, đây là một trong những lý do đã làm cho song phương ngưng chiến.

Phong Chi Quốc cần phải suy nghĩ tính toán, sau thần tích Mông Gia có thể áp dụng một loạt thay đổi, đây là sách lược của cường quốc, không tồn tại may mắn. Mà Man Hoang cùng thành Doran thì không cần phải nói, ân oán vĩnh viễn cũng giằng co không rõ, sự tồn tại của thành Doran vĩnh viễn là sự sỉ nhục của Man Hoang.

Đương nhiên bên trong Phong Chi Quốc thì đây vẫn là một thắng lợi. Ngay khi Phong Thác dẫn theo quân trở về, quân đội Man Hoang cũng quăng mũ cởi giáp, mà trên thực tế Man Hoang cũng đã kiến thức được sự tàn nhẫn của Phong Chi Quốc, cũng quả thật không muốn cùng Phong Chi Quốc giằng co, Phong Thác là người điên... Cũng trong tình trạng đó, các cường quốc cũng đều không muốn lãng phí thời gian trên người đám lưu manh Man Hoang. Nhưng đối với người điên thì một chuyện khác, ngươi cắn hắn, hắn sẽ cắn lại ngươi.

Không thể không nói trong trận chiến đấu này trên tổng thể Man Hoang đã chịu thiệt rất nhiều, nếu như không có Phong Chi Quốc thì chắc chắn Trâu Lượng đã không thể chiếm được thị trấn Sói Tuyết.

Đối với Man Hoang thì đây cũng một loại thắng lợi... Cho tới nay Man Hoang cũng chỉ làm những chuyện trộm cắp nhỏ, đây là lần đầu tiên chính diện ngăn cản sự tấn công mạnh mẽ của một trong ba đại đế quốc. Đây là chính diện, đại quân đối phương cũng không để lại đường sống nhưng bọn họ ngăn cản lại được, cho nên đây cũng là một loại thắng lợi.

Chính là đã tuyên bố trước các đế quốc, Man Hoang không phải là tùy ý có thể san bằng được. Kỳ thực cũng báo cho Hannibal và Mông Gia, cho dù đại quân các ngươi thật sự lên đường, kết quả cũng sẽ giống như Phong Chi Quốc mà thôi.

Sách lược lưu manh của Yoria hiển nhiên sẽ tiếp tục được thực hiện.

Đây là một trận mà song phương đều thất bại, đương nhiên cũng có thể nói song phương đều thắng lợi, bởi vì cả hai phe đều đang ăn mừng cuộc chiến này.

Tình hình chiến đấu đều do tình báo từ Gina tập hợp đến thành Doran.

"Chiến tranh lần này đối với song phương mặc dù đều là một thương tổn, nhưng nó cũng cho thấy sức chiến đấu của hai bên thật sự rất kinh người. Hơn nữa thông qua rèn luyện như vậy, chiến sĩ của bọn họ chiến đấu trở nên càng mạnh hơn, chúng ta cần phải chuẩn bị thật tốt."

Gina thận trọng nói, hiển nhiên, nàng thông qua phương thức nào đó đã chính mắt nhìn thấy một ít tình hình.

" Chiến đấu của chúng ta với Man Hoang chẳng qua là mới bắt đầu, tớ nghĩ Yoria chắc chắn sẽ không bỏ qua nơi này đâu. Bực thật, chỉ không xác định được bọn họ khi nào sẽ phát động tấn công." Trâu Lượng nói, có chút mùi vị của loạn trong giặc ngoài, lần trước tập kích đắc thủ, cũng bởi vì các cao thủ chủ yếu đều bị triệu tập chuẩn bị chiến tranh, căn bản không rảnh phân thân. Mà hiện nay chiến tranh chấm dứt, Yoria khẳng định sẽ tìm tới tính sổ, Sói Tuyết trấn gặp phải nguy cơ rất lớn.

"Mặc dù chiến tranh đã chấm dứt, nhưng song phương chắc chắn còn có không ít chuyện phía sau cần xử lý, nhiều luồng xung đột nhỏ cũng không kết thúc nhanh như vậy. Có điều chúng ta quả thật phải sớm làm công tác chuẩn bị, với lại còn thời gian ước định với Man Hoang. Bạn cảm thấy Yoria có phải người phá vỡ lời thề không?"

"Không thể đem hi vọng ký thác ở ngoài miệng của kẻ thù, có điều tình hình hiện nay với trước kia cũng khác rồi. Mặc dù vẫn là thành Doran, nhưng cũng là thần tích trong thành, tớ đã trở thành Hồng y đại chủ tế, trong lúc nguy hiểm triệu tập quân đoàn của tỉnh Thần Ân." Trâu Lượng nói..." Điểm này tớ nghĩ Yoria cũng rõ ràng. Tớ với hắn giao thủ cũng không phải lần đầu tiên, nghĩ đối với tính cách của hắn cũng khá rõ ràng."

Bây giờ Trâu Lượng đã không phải là tế ti kiến tập đến thành Doran như năm đó, bất kể tình hình của thành Doran, còn đã đi vào cấp vàng sáng, có 5 con sói trợ giúp hắn, không phải người nào cũng có thể coi thường. Huống chi hắn có hạt nhân uy hiếp".

Thời thế đã xoay chuyển.

"Ha ha, tớ cũng cảm thấy như vậy, bạn ra tay đem Sói Tuyết trấn cho tộc sói cư trú thật cao tay, tộc sói đối với đối với nơi cư trú khó có được này chắc chắn là quý trọng gấp trăm lần. Man Hoang muốn tiến công thành Doran phải đối mặt đầu tiên chính là sự tấn công của tộc sói. Mặc dù nói sức chiến đấu cũng chẳng ra gì, nhưng tộc sói trong chiến đấu luôn luôn hung hãn không sợ chết, tự thương hại một ngàn cũng muốn đả thương địch tám trăm. Man Hoang vừa mới liều mạng một trận cùng với chỉ cần, hắn còn cần thấp giọng một thời gian. Huống chi chỉ cần tộc sói có thể giữ vững, quân đội Mông Gia sẽ tiếp viện. Có điều sự lợi hại trong đó hắn sẽ không thể không biết."

Gina nói, "Đương nhiên đây là hướng phân tích ở phương diện tốt."

" Ha ha, trước cứ bỏ qua hắn đi, bây giờ canh gác cũng cần phải nâng cao, phương diện tình báo bạn cũng phải cẩn thận hơn. Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.... Có điều vấn đề lớn nhất hiện nay của chúng ta chính là vấn đề lương thực. Chắc Bran cũng đã nói với bạn rồi, rất khó khăn. Bran điều tra sơ bộ, đại khái khoảng một tháng nữa chúng ta sẽ gặp phải vấn đề thiếu thực phẩm. Nếu như lúc này lại có người nhân cơ hội quấy rối, tình thế so với Man Hoang xâm lấn còn nghiêm trọng hơn nhiều."

Trâu Lượng nói, hắn chưa bao giờ xem thường Gina. Hắn đối với sứ đồ Thần thú hoàn toàn chỉ là trên danh nghĩa hoặc nói cách khác thì là mặt ngoài mà thôi, Gina mới là nhân vật trung tâm, hoặc nói cách khác là đối tượng được hàng ngũ sứ đồ quan tâm bồi dưỡng.

Gina gật đầu, "Gia tộc Nicola không cần quan tâm nữa. Chuyện này tám chín phần mười là do bọn họ sắp đặt. Ficker chỉ nhìn thấy lợi ích chứ không để ý những cái khác. Tình hình hiện nay dựa theo kế hoạch của bọn họ hiển nhiên nhận được lợi ích, chúng ta làm sao cũng không thể thay đổi được. Chỉ còn lại gia tộc Jackman, trong lĩnh vực lương thực gia tộc Jackman mới là mạnh nhất, chỉ cần nghĩ cách làm tan rã liên minh, kế hoạch của bọn họ sẽ sụp đổ."

"Nhưng tớ đối với gia tộc này thật sự không hiểu lắm, hơn nữa nên xuống tay như thế nào, làm sao để có thể làm đối phương cảm động."

Gina cười cười," Kỳ thực gia tộc Jackman có thành viên mà bạn biết đấy."

"Ai?"

"Lolita Jackman, đây là người thừa kế đời sau duy nhất dòng chính của gia chủ... Ha ha ... Nếu như bạn có thể có được nàng, chuyện đã thành công một nửa rồi." Gina cười tủm tỉm chớp chớp mắt.

Trâu Lượng phát lạnh, giọng nói này làm hắn cảm thấy giống như đến bán mình.

"Chuyện lớn như vậy nàng có thể tạo được vai trò gì không? Hơn nữa tớ với nàng cũng không phải quen thuộc cho lắm."

"Thật sao, tớ lại cảm thấy không phải như vậy à." Gina nói.

"Khụ khụ, lẽ nào bạn đang ghen?" Trâu thần côn cảm thấy mình cần phải phản kích, không thể để Gina tùy ý như vậy.

"Đại thành chủ, tớ ghen đấy, bạn vui vẻ không?"

Đối mặt với sự khiêu khích của Gina, Trâu Lượng chỉ có thể cười cười, tiếp tục đi đến có thể chính là chơi với lửa rồi.

Gina liếc mắt nhìn Trâu Lượng, "Lolita sẽ phải đến thành Doran, gia tộc Jackman cũng cần phải hành động rồi. Đây là chuyến đi cực kỳ quan trọng. Trong mặt điều khiển lương thảo này, tính chủ đạo của gia tộc Jackman càng lớn hơn, hơn nữa gia tộc này có lịch sử lâu đời, nội tình loại này ai cũng không dám chạm vào. Nếu như có thể thuyết phục được gia tộc Jackman, thành Doran sẽ có sự trợ lực cực lớn, có thể nói đã không có nỗi lo phía sau. Hơn nữa bạn trong nguyên lão hội cũng có thêm đồng minh, không thể chỉ dựa vào vẻn vẹn một người."

Trâu Lượng rơi vào trầm tư, hắn rõ ràng ý của Gina, môi trường cuộc sống khác nhau, trong mặt này năng lực của Gina quả thật là những người khác vỗ ngựa cũng không đuổi kịp.

Trâu Lượng là chỉ có một người, mặc dù Giáo hoàng coi trọng hắn nhưng hiển nhiên Giáo hoàng không hi vọng Trâu Lượng hơi có chuyện gì cũng phải cần hắn hỗ trợ, mà là mong muốn Trâu Lượng có thể cân bằng thế lực.

Cho dù Giáo hoàng cũng không có cách can thiệp vào chuyện của mấy gia tộc lớn quá nhiều, ngay như Giáo đình đang ở đỉnh cao như năm đó cũng vậy.

"Ý của bạn là nói, trong kế hoạch này, duy nhất còn có gia tộc Jackman chính là bước chưa hoàn chỉnh?"

"Không có lý tưởng như vậy, gia tộc Jackman đã tham dự rồi. Cùng lắm chỉ là gia tộc duy nhất có khả năng thay đổi ý kiến. Quan hệ phức tạp, rắc rối giữa các gia tộc không phải nhất thời có thể đánh vỡ được, trừ phi khác lối đi lợi ích."

Gina giải thích, nàng đối với các gia tộc hiểu càng sâu sắc. Bọn họ có loại cảm giác gắn bó như môi với răng, lại đối với các ngành nghề của Mông Gia không ngừng thâm nhập, đánh gãy xương còn liên hệ đến gân.

Trâu Lượng không thể không nhíu mày..." Bạn sẽ không thật muốn để tớ dùng mỹ nam kế đấy chứ?"

Gina không nhịn được bật cười," Bạn còn thật đem mình xem như báu vật rồi. Cho dù Emma và Olivia như vậy, tớ cũng sẽ không để cho sắc ma như bạn tùy ý làm bậy đâu."

"Ngất, tớ đâu phải là sắc ma, từ đầu tới đuôi cũng đều chủ ý của bạn."

"Bạn nhìn lén tớ tắm."

Gina ném ra chiêu sát thủ, Trâu thần côn nghẹn lời. Làm một người đàn ông, đã được hời còn khoe mã không đúng, cho nên Trâu Lượng nhẫn nhịn chịu đựng.

Gina đắc thắng cười rất vui vẻ, "Ý của tớ là, bất kể dùng phương pháp gì, cần phải làm cho Lolita triệt để đứng ở bên phía chúng ta. Như vậy chúng ta mới có cơ hội làm tan rã liên minh sự bọn họ."

Trâu Lượng bất đắc dĩ nhún vai, "Chẳng khác nào chưa nói."

"Tình báo tớ đã truyền tới rồi, chuẩn bị làm sao, làm sao để giải quyết là chuyện của bạn, tớ mặc kệ. Nếu như bạn có thể xử lí được Emma và Olivia thì đương nhiên tớ sẽ không phản đối bạn đi hiến thân."

Gina giảo hoạt chớp chớp mắt, nàng thích nhất nhìn dáng vẻ khó xử của Arthur, rất thú vị, người này cả ngày cũng đều một bộ dáng thiên hạ không có việc gì khó, quả thực làm người ta phát bực.

"Đúng rồi, đại nhân William nhắn tớ báo tin tức cho bạn, chuyện thành Doran mở ra nguyên lão hội cơ bản đã thông qua rồi, sắp tới sẽ công bố."

Trâu Lượng gật đầu, mặc dù cũng là chuyện trong dự liệu, nhưng được biết sớm tin tức xác thực càng thuận tiện chuẩn bị hơn.

Thân phận của William đặc biệt, phải biết sớm một vài chuyện cực kỳ quan trọng, đây cũng đồng nghĩa với kế hoạch của gia tộc Nicola cũng chắc chắn cần chấp hành.

Bây giờ phải lo lắng không phải là sự xâm lấn của Man Hoang nữa. Nguyên lão hội đạt thành thỏa thuận này, cho dù Man Hoang đến xâm phạm, cũng chắc chắn sẽ có đại quân lên đường. Nếu thật sự cùng Mông Gia đối kháng, Man Hoang nguyên khí tổn hại còn không phải là đối thủ, ít nhất sẽ không thu được lợi ích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK