Hồng Vân lão tổ ồ một tiếng rồi trầm giọng nói: - Được, sống chết thắng thua cũng chỉ một chiêu này, để xem hôm nay ai là người phải xuống hoàng tuyền. Giang Nam tài tử tiếp chiêu đi! Lời vừa dứt thì thân ảnh đã nhoáng lên đến phía sau Giang Nam tài tử. Ba người xếp thẳng hàng bắt đầu thi triển các tuyệt chiêu. Giữa không trung, Giang Nam tài tử quay đầu liếc nhìn ra phía sau, miệng cười âm trầm, ném Phệ Tâm kiếm trong tay bay lên không, rồi bắt kiếm quyết cả hai tay, thân thể tự động xoay tròn, ánh xanh lục chớp động quanh thân. Lập tức, từ người Giang Nam tài tử từng làn khí tà ác trào ra xung quanh làm cho khu vực lân cận phương viên hơn mười trượng ám hẳn một màu xanh lục không ngừng thu nạp khí chí âm chí tà của trời đất, sau lại dung hợp thành một, tạo nên vòng ngăn cách không cho những chân khí khác đến tiến đến gần. Phía trên, Phệ Tâm kiếm rung động xoay tròn, khi thì chuyển động phương ngang phát ra hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm ánh sáng, hình thành một đám mây xanh lục giữa trời, khi thì xoay tròn dựng đứng tạo thành cột kiếm trăm trượng xông thẳng lên trời hợp với hướng chuyển động chéo của thân kiếm tạo thành một vùng không gian làn kiếm dày đặc. Ánh kiếm hai bên tạo thành lưới kiếm ba chiều hiếm có phối hợp cùng với vùng sắc xanh lục dưới chân Giang Nam tài tử thành một thể thống nhất. Hoàn thành xong mọi chuyện, khuôn mặt âm lạnh của Giang Nam tài tử mơ hồ hiện ra vẻ dữ tợn, thân thể đang xoay tròn đột nhiên dừng lại, hai tay buông không nắm kiếm quyết, giơ cao hướng lên trời, giữa hai tay ánh xanh lục lưu động tựa như những ánh chớp lóe lên, thỉnh thoảng lại có tiếng vang tư tư. Tình hình như vậy vừa nhá lên, hai tay Giang Nam tài tử lần lượt thay đổi làm cho luồng sáng màu xanh biếc bay vụt ra giữa không trung chớp mắt đã đánh trúng vào thân Phệ Tâm kiếm, khiến cho thân kiếm rung lên mạnh mẽ, sau đó phát ra âm thanh câu hồn đoạt phách vang vọng bốn phía. Đến lúc này, khí thế của Giang Nam tài tử đã lên tới cực hạn, mây gió bốn phía hội tụ, khí âm tà xoay quanh bên ngoài thân hình thành luồng sương mù quỷ dị bao phủ toàn thân. Ở trên, Phệ Tâm kiếm chịu sự ảnh hưởng của luồng sáng đó, liền như sống dậy, bộc phát ra một luồng khí điên cuồng, hoang dã và âm độc khiến cho ánh kiếm bốn phía lập tức tăng lên gấp đôi. Giữa không trung, mười tám cột kiếm ánh sáng rực rỡ tỏa ra làm hai, cứ chín ánh kiếm làm thành một tổ với sức mạnh rung động núi sông nhằm thẳng Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh khách chém xuống. Đứng trước Giang Nam tài tử, Mạc Bắc Thiên Tinh khách ngay khi vừa thấy có phát động đã sơ bộ bắt đầu chuẩn bị, cả người đứng thẳng giữa hư không, hai tay kết ấn trước ngực, vừa nhanh chóng chuyển biến thủ thế, vừa phối hợp với việc niệm chân quyết phát động. Lập tức, bốn phía liền xuất hiện biến hóa rõ ràng. Ban đầu, chỉ thấy toàn thân Mạc Bắc Thiên Tinh khách lóe lên ánh sáng trắng, khí lạnh vô cùng phát tán hướng ra ngoài, làm cho nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ xuống, bầu trời liền bay đầy bông tuyết xinh đẹp. Lập tức, cùng với sự xuất hiện của bông tuyết, không khí trong phương viên vài dặm có giới hạn từ Giang Nam tài tử hướng đến gần Mạc Bắc Thiên Tinh khách liền ngưng đọng lại, nhiệt độ giảm xuống rất nhanh làm cho bông tuyết biến thành lớp băng, lần lượt kết nối thống nhất với nhau làm xuất hiện một khối băng tuyết, không khí trong khu vực ngưng đọng một nửa thành một vùng hỗn hợp, thỉnh thoảng lại biến đổi hình thái. Khu vực này vốn rất lớn nhưng sau khi Mạc Bắc Thiên Tinh khách khống chế thì dần thu nhỏ lại, hoàn toàn sử dụng trạng thái áp suất rất cao để phong ấn phía trước Giang Nam tài tử. Hoàn thành xong bước này, toàn thân Mạc Bắc Thiên Tinh khách liền có ánh sáng trắng lóe lên bao phủ, thân thể tự động tan rã dường như là hòa tan vào băng tuyết và phân tán khắp mọi nơi xung quanh, ánh sáng lưu động khắp nơi rồi kết hợp hình thành một đồ án cổ quái. Như vậy, thân ảnh của Mạc Bắc Thiên Tinh khách đã biến thành hàng ngàn hàng vạn điểm sáng, dung nhập vào giữa băng tuyết. Ở giữa không trung, đồ án đó liên tục lóe lên ánh sáng, lúc này càng phát ra rõ ràng, nhìn từ xa chính là Cự Hạt tinh đồ (1), đuôi nó không ngừng di động chỉ vào Giang Nam tài tử ở xa xa. Phía còn lại, toàn thân Hồng Vân lão tổ lóe sáng, hai tay bắt đầu múa lên, từng trận lửa có ngọn trên người bay ra biến khu vực sau lưng Giang Nam tài tử thành một biển lửa. Sau đó, thân thể Hồng Vân lão tổ cũng tự thiêu đốt giống như cách của Mạc Bắc Thiên Tinh khách, biến thành vô số ngọn lửa thật nhỏ dung nhập vào trong biển lửa, khu vực đỏ đậm ở giữa liền hình thành một Phượng Hoàng tinh đồ (2), xảo diệu kết hợp với kết giới băng tuyết do Mạc Bắc Thiên Tinh khách phát ra thành một thể thống nhất, hình thành Liệt Hỏa Huyền Băng đại trận (3). Ban đầu trận này còn có chút không thống nhất, bởi kết giới băng tuyết quá lớn, còn khu vực lửa đỏ quá nhỏ. Nhưng sau khi Mạc Bắc Thiên Tinh khách thu nhỏ lại phạm vi của kết giới băng tuyết, Hồng Vân lão tổ liền điều chỉnh tương ứng, cả hai nhanh chóng thống nhất hài hòa kết hợp hoàn mỹ. Giang Nam tài tử quan sát toàn bộ cảnh vật từ phương ngang nhưng không một phản ứng, bởi vì mặc dù phát hiện nhưng không hề để ý. Nhưng nếu thay đổi góc nhìn từ trên xuống sẽ thấy rất rõ ràng, Hồng Vân lão tổ phát ra kết giới chân không rực lửa, cùng với Mạc Bắc Thiên Tinh khách phát ra kết giới băng tuyết ngưng đọng cả mây, cả hai hình thành một âm dương bát quái trận. Hồng Vân lão tổ cùng với Mạc Bắc Thiên Tinh khách đứng ở vị trí của mắt âm dương, còn Giang Nam tài tử kia chính là bị vây ở giữa bát quái. Khi chiêu tấn công rất mạnh của Giang Nam tài tử bộc phát, phía Hồng Vân lão tổ, từ trong biển lửa bay ra chín con rồng lửa với sức mạnh thiêu đốt vạn vật thế gian đón đánh chín luồng ánh kiếm kinh thiên. Mạc Bắc Thiên Tinh khách bên này cũng phát ra chín con rồng giống vậy, chẳng qua không phải là rồng lửa mà là rồng băng nhưng có cùng phương thức đối kháng với công kích của Giang Nam tài tử. Ngoài ra, không gian giữa Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh khách lúc này hai luồng khí lưu một âm một dương, một lạnh một nóng vụt qua vụt lại bắt đầu triển khai Liệt Hỏa Huyền Băng Âm Dương đại trận. Kể từ lúc đó, trong trời đất, cuồng phong bất chợt, gió mây biến ảo, bát quái trận đồ lấy ba người ở trung tâm biến thành một dòng xoáy khổng lồ nhanh chóng hấp thu lấy mọi sanh linh vào trong. Luồng sức mạnh này cực kỳ to lớn nhanh chóng cuốn lấy Giới Thiện và Ngưng Hương ở một dặm ngoài, từng bước từng bước hút hai người vào. Cảm nhận được nguy hiểm đang đến, Giới Thiện quát khẽ một tiếng, ánh vàng toàn thân chợt lóe, vận chân lực Phật môn lên muốn thoát khỏi luồng sức mạnh kia. Nhưng thử qua một lần rồi, Giới Thiên mới kinh ngạc phát hiện sức hút kia thực đáng sợ, nó giống như tơ nhện rất dai, căn bản không thể rứt ra. Thấy vậy, hắn hơi hốt hoảng trong lòng, không nhịn được quay đầu nhìn lại Ngưng Hương thấy nàng cũng bị cuốn vào giống như vậy. Nhưng chỉ một chút, thân hình của Ngưng Hương liền đột nhiên mờ đi, chớp mắt lại xuất hiện cách xa vài dặm, ánh mắt hoảng sợ nhìn lại. Giới Thiện có chút thất vọng, nguyên nhân hắn hiểu rõ trong lòng, nhưng như vậy phải tính thế nào? Bóng ma tử thần liên tục dồn đuổi bao phủ hắn, lúc nguy hiểm tới gần, trong lòng hắn có chút không cam lòng, rõ ràng chết ở chỗ này như vậy cũng có ít nhiều oan uổng. Cho dù biết như thế đó nhưng hắn đã ra sức giãy dụa mà cũng hoàn toàn vô dụng, nếu vậy không chờ chết thì hắn còn làm được gì? Cái chết đang từng bước đuổi dần đến gần, lòng Giới Thiện tràn đầy phẫn nộ mà không có chỗ phát tiết, cả người lâm vào thế tuyệt vọng. Lúc này, ba người tạo nên dòng xoáy này đang kịch liệt giao chiến lẫn nhau rất mạnh mẽ làm cho quỷ thần khiếp sợ, chẳng những lửa tràn ngập đến tận chân trời mà âm hưởng to lớn rung trời cũng thật là vô song trên thế gian. Ở giữa trận pháp, sắc mặt Giang Nam tài tử đau thương và kinh hoàng. Lão mang toàn bộ chân nguyên sử dụng Phệ Tâm kiếm phát ra một chiêu hủy diệt, tưởng là có thể làm hai người kia bị thương nặng. Ai ngờ, Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh khách này có tính cách khác nhau, tu luyện pháp quyết hoàn toàn ngược nhau, tương khắc như địch nhân, thế mà lại có thể xuất ra chiêu này vượt ngoài dự đoán. Tính sai làm Giang Nam tài tử lâm vào ngõ cụt. Chiêu kiếm trước kia tuy khí âm tà vô cùng đã phá nát băng hỏa tinh đồ do Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh khách tạo ra, ép hai người phải hiện nguyên hình nhưng đồng thời chính lão cũng bị trọng thương. Lúc này, Liệt Hỏa Huyền Băng đại trận đã vận hành rồi, khí băng hỏa không ngừng điên cuồng phát ra liền tạo nên áp lực đủ để hủy diệt mình. Nghĩ đến đó, Giang Nam tài tử rống lên điên cuồng, lòng không cam và oán hận tự nhiên sinh ra rồi bộc phát vào lúc nguy hiểm nhất. Mọi chuyện cũng đều rất tự nhiên, không một chút tác nhân làm nên. Nhưng đối với tình trạng như vậy, Giang Nam tài tử mới lại có thể thăng hoa. Khí oán hận trong cơ thể phun trào ra được Phệ Tâm kiếm cộng hưởng liền, khiến cho chỉ trong nháy mắt đã bộc phát ra sức mạnh gấp ba, lập tức thoát khỏi lực trói buộc băng hỏa trên người, rồi nhân cơ hội đó chém ra Phệ Tâm kiếm, thi triển chiêu tuyệt độc "Phệ Tâm Thành Ma". Biến cố của Giang Nam tài tử xảy ra quá sức bất ngờ. Khi Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh khách phát hiện thì ánh kiếm đã bay tới đầy trời sát thân người. Khí chí âm, chí tà chí bá chí cường đã phong tỏa đường thoát của hai người, khiến cả hai chỉ còn liều chết đánh trả. Nhắm thấy điểm này, Hồng Vân lão tổ quát lớn một tiếng, hai tay sử dụng tốc độ nhanh nhất kết thành một pháp ấn kỳ quái, đồng thời nhắm chặt hai mắt, niệm niệm trong miệng vài từ, ngọn lửa quanh thân phập phồng không ngớt tựa như là đang hít thở bình thường, theo sự sai khiến của lão nhanh chóng hội tụ trên hai tay. Khi ngọn lửa trên toàn thân hoàn toàn ngưng tụ vào hai tay, sắc mặt của Hồng Vân lão tổ vốn hồng nhuận liền tái nhợt hẳn đi, hai bàn tay khô héo trở nên trong suốt như ngọc, nhàn nhạt ửng trong đó ánh hồng. Lúc này, hai mắt nhắm chặt của Hồng Vân lão tổ đột nhiên mở ra, ánh mắt ảm đạm hàm chứa vài phần bi tráng và trầm thống, mờ ẩn lộ ra vài phần thê lương. Chần chờ một chút, hai môi Hồng Vân lão tổ mở to phun ra một búng máu tươi, hình thành một luồng mưa máu đến gần sát hai tay ở trước ngực liền bị thiêu cháy. Tình hình này có chút kỳ quái, sau đó lại càng kỳ quái hơn nữa. Sau khi máu tươi kia thiêu đốt, một luồng ánh đỏ trong suốt thoát khỏi cánh tay trong suốt như ngọc của Hồng Vân lão tổ bay ra, chỉ trong nháy mắt lại biến thành một luồng lửa âm u màu lam, bắn thẳng lên phía trên. Khi ngọn lửa rời đi rồi, hai tay Hồng Vân lão tổ xuất hiện nứt nẻ, rồi lập tức bể tan tành, cuối cùng hai tay giống như là đã bị lửa thiêu đốt hoàn toàn, nát vụn tất cả. Phía bên kia, Mạc Bắc Thiên Tinh khách cũng phát động phản kích cuối cùng. Lão vừa hội tụ khí huyền băng từ bốn phía, vừa thúc động chân nguyên trong cơ thể, dung hợp trong ngoài thành một, tự mình dung nhập vào giữa băng tuyết. Vì thời gian quá vội vàng, không thể chờ tiêu hao quá nhiều, Mạc Bắc Thiên Tinh khách bật người lên thi triển ra tuyệt học mạnh nhất trong đời - Băng Diễm Đao! Đây là một loại chiêu thức có sức phá hủy rất mạnh. Đối với băng ở trên bắc cực, một chiêu có thể phá băng dài đến trăm trượng, một ngọn núi băng cũng có thể bị san bằng phẳng. Bởi vậy, chiêu này được xưng là một trong ba kỳ học chấn động thế gian nhất của Bắc cực. Quá trình thi triển cũng không phức tạp, ngược lại tương đối đơn giản. Nhưng mấu chốt quan trọng chính là một khi thi triển chiêu pháp này phải chấp nhận phản lực xâm nhập ngược lại. Ghi chú: (1)Cự Hạt tinh đồ = đồ án sao bò cạp cực lớn (2)Phượng Hoàng tinh đồ = đồ án sao hình phượng hoàng (3)Liệt Hỏa Huyền Băng đại trận = trận lửa nóng băng lạnh to lớn
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK