Tổ dị năng của cục an toàn quốc gia được thành lập cách đây cũng chưa lâu, trước mắt cục chỉ sở hữu 28 thành viên dị năng giả, trong đó dị năng giả hệ “kim” 2 người, dị năng giả hệ “mộc” 5 người, dị năng giả hệ “thủy” 9 người [trong đó có Hồng Vũ], dị năng giả hệ hỏa 3 người[Trong đó có Kinh Lôi], dị năng giả hệ “thổ” ba người, dị năng giả hệ “phong” và hệ “lôi” mỗi loại một người.
Dựa theo thuộc tính của dị năng giả, không cần bàn cãi hệ dị năng giả đứng đầu là hệ kim, nhưng nếu xét theo trình độ năng lực của dị năng giả, vẫn phải phân lại trình tự cao thấp. Hồng Vũ thuộc hệ thủy cấp B2, năng lực trình độ xấp xỉ C1 hệ mộc. Kinh Lôi dị năng giả hệ hỏa, nếu đạt tới cấp A1, thì mới có thể đánh bại được B2 Hồng Vũ. Dựa vào tình huống khi Tiêu Tân cùng giao thủ với Hồng Vũ mà xét, hỏa hệ dị năng của hắn [trình độ, phẩm chất] đương nhiên là rất cao, thật khiến người khác mong chờ. Phải biết rằng tổ dị năng cục an toàn quốc gia, số 1 hiện giờ là tổ trưởng “Cuồng Long” chiến sĩ dị năng hệ kim, năng lực cấp bậc chính là C1[trùm sỏ].
Nghĩ đến đây, hai người bọn Kinh Lôi và Hồng Vũ có chút khẩn trương, lập tức đưa ra yêu cầu đối với Tiêu Tân.
“Thật xin lỗi, hiện giờ ta không có thời gian.” Tiêu Tân trầm giọng nói.
Mọi chuyện có bên nặng bên nhẹ, hắn hiện giờ phải lập tức đi tìm Mạc Bất Ly, không phải đi Bắc Kinh để thí nghiệm cái năng lực chó má gì cả, cho dù làm chậm trễ việc phát triển kungfu.
Sau khi nghe Tiêu Tân giải thích, Hồng Vũ và Kinh Lôi cùng nhìn nhau một cái, rốt cục cũng đành tạm thời buông tha cho hắn.
“Đây là số điện thoại di động của ta và Kinh Lôi, mở máy 24/7.” Hồng Vũ viết hai dãy số lên một tờ giấy, duỗi tay đưa tờ giấy cho Tiêu Tân.
Tiêu Tân nhìn sơ qua hai lần, sác định là mình đã nhớ kỹ, tiện tay đem tờ giấy xé bỏ.
Hồng Vũ rất hài lòng với hành động vừa rồi của hắn. Thân là đặc công quốc gia, nhiệm vụ cùng với cuộc sống phải hoàn toàn được tách ra. Cho dù là người cùng một nhà, cũng không được biết đến sự tồn tại của thân phận thật sự.
Hồng Vũ nhận một bộ di động và cuốn sách nhỏ từ trong tay của Kinh Lôi, đặt trước mặt Tiêu Tân.
-Đây là di động cục an toàn quốc gia phê chuẩn đặt biệt phát cho ngươi sử dụng, đã được kết nối với vệ tinh của cục an toàn quốc gia và được cài thiết bị định vị GPS toàn cầu. Trong một số tình hình đặt biệt, có thể chống nước và chống cháy, còn có trang bị chức năng vũ khí. Cụ thể cách sử dụng như thế nào tất cả điều nằm trong quyển sách này. Mặt khác, di động hiện giờ của ngươi vẫn có thể tiếp tục xử dụng như trước.
Tiêu Tân quơ tay cầm lấy cái điện thoại dòm dòm, vỏ ngòai màu đen, ngoại hình so với sản phẩm di dộng trong nước giống hệt nhau, nhìn rất bình thường. Nếu để cùng với di dộng khác, căn bản sẽ không làm người khác chú ý. Ai cũng sẽ không thể tưởng tượng ra đây là điện thoại chuyên dụng dành cho đặc công cục an toàn quốc gia, có cùng công năng với loại điện thoại trâu bò của “007”, chỉ còn đợi đến lúc xài thử thôi.
Ngưng một chút, Hồng Vũ tiếp tục nói.
-Giấy chứng nhận của ngươi sẽ được gởi đến sau, ta sẽ phái người giao đến tận nơi cho ngươi. Còn các phần khác như chương trình các hạng mục công việc, sau này sẽ có thời gian tiến hành huấn luyện chuyên nghiệp trong một tháng. Mặt khác, xin ngươi yên tâm. Dựa vào thân phận trước mắt của ngươi, cục an toàn quốc gia tạm thời sẽ không làm ảnh hưởng đến tiến độ bài vở và học hành của ngươi, nhưng ngươi phải nhanh chóng xử lý mọi chuyện thiết yếu khẩn cấp, bất cứ lúc nào cũng có thể nghe theo mệnh lệnh.
Tiêu Tân cắn cắn môi, trầm giọng nói.
-Ta cần thời gian là một tháng.
Hồng Vũ và Kinh Lôi cùng nhau liếc mắt một cái, không lập tức phát biểu ý kiến.
-Xin chờ một chút, chuyện này ta cần xin ý kiến của cấp trên.
Hồng Vũ đứng dậy, ra khỏi phòng gọi một cuộc điện thoại.
-------------
--
Một lúc sau, Hồng Vũ quay trở vào.
-Đã xin chỉ thị, thượng cấp nói một tháng thời gian quá dài, chỉ có thể cho ngươi thời gian hai mươi ngày.
“Được rồi!” Tiêu Tân không hề cò kè mặc cả. Thời gian hai mươi ngày có lẽ hơi gấp, hy vọng chính mình có thần may mắn bảo trợ, nhanh chóng tìm được Mạc Bất Ly.
“Hợp tác vui vẻ!” Ba người lại lần nữa bắt tay. Không khí lúc này so với khi nãy chuyển biến có vẻ tốt hơn rất nhiều.
※※※※※※
Tiêu Tân tịnh không biết, bởi vì mình bị bắt, bên ngoài đã náo loạn đến thất điên bát đảo.
Vừa mới trải qua hai giờ, trong đầu sở trưởng đồn công an Ngưu Canh Tân sắp thành rối thành một cục, gấp đến nỗi đầu đầy mồ hôi, không biết phải làm như thế nào cho ổn.
Đầu tiên, là đội trưởng đại đội hình cảnh Hiệp Viễn Hành đến đây, chất vấn về tình huống tiến triển của án tử này.
Ngay sau đó, hắn lục đục nhận được mừơi mấy cuộc điện thoại, có cuộc yêu cầu thả người, có cuộc thì yêu cầu nghiêm tra ,........., nhiều vô đối, kinh động không ít nhân vật tay to mặt lớn. Đối với yêu cầu của mỗi người Ngưu Canh Tân chỉ biết lầm bà lầm bầm rồi cười ha ha vâng vâng dạ dạ, không dám trực tiếp bày tỏ thái độ của mình. Giỡn hoài, bọn đó toàn là nhân vật có quyền có lực không nhỏ, có bị não mới đắc tội với bọn họ. Chỉ cần xảy ra một chút sự cố, là coi như cái chức sở trưởng nhỏ xíu như hắn lên bàn nhậu ngay tức thì.
Bởi vậy, Ngưu Canh Tân chỉ có thể đem Tiêu Tân tạm thời nhốt ở trong phòng thẩm tra, chưa biết nên xử lý như thế nào cho đúng. Ngưu Canh Tân vẫn không hiễu nổi, tên thanh niên này rốt cuộc là thần thánh phương nào, bất quá chỉ có “đẹp trai” một chút thôi, làm cái quái gì kinh động đến nhiều người đến như vậy?
Kế tiếp, Ngưu Canh Tân càng nhức đầu hơn. Người lãnh đạo trực tiếp của hắn, cục trưởng cục công an Hạ Văn Long gọi điện đến, nói lực lượng cục an toàn quốc gia sẽ tới đây, muốn hắn hảo hảo phối hợp. Không lâu sau đó, hai người có hình dạng bình thường trẻ tuổi đi tới, tùy tiện nói một câu cục an toàn quốc gia, ngay cả giấy chứng nhận cũng không đưa ra. Đáng thương Ngưu sở trưởng chỉ có thể cung cung kính kính dẫn bọn họ đi vào phòng thẩm vấn, đồng thời mệnh lệnh tất cả cảnh viên điều phải câm mồm, ngoại nhân và nội nhân điều không được vào.
Đau đầu, thật sự là đau đầu, Ngưu Canh Tân làm cảnh sát hai mươi mấy năm, làm sở trưởng bảy năm, lần đầu tiên gặp phải chuyện lạ lùng như thế này. Vị tiểu tổ tông này, đến tột cùng là ngừơi như thế nào a?
Lại có người phone cho Ngưu sở trưởng, nhẹ giọng nói vào míccờrôphôn, đầu gục gặc như gà mổ thóc, đột nhiên nhìn thấy tên Tiêu Tân bình an không có chuyện gì cùng với hai người của cục an toàn quốc gia đi ra.
“Sở trưởng Ngưu, bọn ta phải đem hắn theo.”
Xuất phát từ lễ phép, Hồng Vũ và Kinh Lôi làm một cái thủ lễ. Cục an toàn quốc gia cùng với công an mặc dù là hai hệ thống hoàn toàn khác nhau, nhưng dù sao cũng nằm trong một bộ phận của quốc gia, nên không cần phải cương như vậy.
Ngưu Canh Tân nhất thời hoa mắt choáng váng, câu đầu tiên phun ra là đòi mang người đi, như thế sao mà trả lời cho thượng cấp?
-Cái này chỉ sợ....
Ngưu sở trưởng chưa kịp ngáp hết câu, Hồng Vũ từ trong xấp văn kiện rút ra tờ văn kiện của “Đảng” hé hé, lắc lắc trước mặt hắn.
Ngưu Canh Tân lập tức ngậm lại và nuốt vô những gì vừa định phun ra. Làm cảnh sát bao nhiêu năm, Ngưu sở trưởng đương nhiên phải học được một tí bổn sự, thí dụ như hắn rất giỏi nắm bắt tình hình. Tuy không thấy rõ tất cả những thứ trong văn bản viết cái quái gì? Nhưng hắn thấy rất rõ một câu.
-Tất cả những thứ liên quan đến Tiêu Tan, nhân viên cục an toàn quốc gia có thể tùy cơ ứng biến.[ tiền dâm hậu khấu]
Ai ya mẹ ơi! Cái gì gọi là tùy cơ ứng biến, cái này chẳng phải gọi là muốn làm gì thì làm sao? Chỉ bằng bao nhiêu từ đây, hơn nữa phía dưới còn một đống nữa, cho dù đập chết vài người, cũng làm gì có ai dám quản.
Ngưu Canh Tân là một người cẩn thận, tròng mắt đảo một vòng, thật cẩn thận nói dò đường:” Có thể cho ta sao chép một phần được không, để ta giao cho thượng cấp báo cáo.”
Hồng Vũ căn bản không thèm để ý đến bản mặt của hắn, trực tiếp lờ đi, đem văn kiện nhét vào túi văn kiện, sắc mặt nghiêm túc nói:” Người ta mang đi. Về phần những chuyện phía sau ta sẽ lo liệu, ngươi không cần phải lo lắng.”
Phán xong một câu, Ngưu Canh Tân chỉ biết trợn trừng hai mắt – nhìn ba người hiên ngang rời đi. Nhớ tới việc sắp phải nghe lời chất vấn ở khắp mọi nơi, đầu của hắn càng đau thêm. Các ngươi mồm mép thật tốt, chuyến này ta thảm rồi. Ôi, không biết nghỉ phép nửa tháng chữa bệnh có tốt hơn tí nào không?
Bịch, một vị nào đó ở đồn công an không cẩn thận vừa té xỉu!