• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn đệ tử mà mình đắc ý nhất, trong lòng Tô Bộ Quốc tràn đầy vui mừng….Trong tám năm Tiếu Sở rời đi võ giáo, hắn vẫn cảm giác rất tiếc nuối, không nghĩ thới thân thủ của tiểu tử này so với trước kia còn cao hơn, chính hắn là sư phụ nhưng vừa rồi vẫn có chút thua kém hắn.

Tiếu Sở nhếch miệng cười, cười nịnh nói: “ Sư phụ đúng là bảo đao chưa già, công phu không giảm so với năm đó!”

“ Ngươi bớt nói đi!” Tô Bộ Quốc tức giận nhìn đồ đệ liếc mắt một cái, chứng kiến vẻ mặt của Tiếu Sở không đổi sắc, trong lòng biết đối phương vừa rồi chưa ra hết toàn lực, lưu cho mình chút mặt mũi. Tục ngữ có câu: Quyền sợ trẻ”, thật sự là không già không được!

Giương mắt nhìn vào đồng hồ treo tường, thấy còn năm phút nữa là hết thời gian dạy, Tô Bộ Quốc hướng về mọi người phất tay, rõ ràng là tuyên bố nghỉ trước thời gian.

“ Hôm nay như thế nào rảnh mà đến thăm sư phụ đây?” Đẩy ra cửa phòng ngủ, Tô Bộ Quốc thuận miệng hỏi, Hắn vẫn kỳ quái, đồ đệ này vì cái gì mà rời đi võ giáo nhiều năm như vậy mà cũng không trở lại xem, cũng không có tin tức gì?

Tiếu Sở đem tình hình mấy năm qua kẻ sơ qua một lượt, Nghe nói hắn chưa học lên đại học, luôn làm ở đội phòng cháy, Tô Bộ Quốc mơ hồ cảm thấy trên người đồ đệ nhất định xảy ra chuyện gì bất hạnh, cũng không có ý truy vấn, hai thầy trò nhận thức lâu như vậy, đối với tính cách rất là hiểu rõ, tất nhiên biết cái gì nên, cái không nên hỏi.

“ Sự phụ, Mấy năm nay ta mỗi ngày đều luyện công phu của ngài dạy, nhưng tiến bộ không lớn, lần này đến đây, có hay không xem công phu mà ngài ẩn dấu, để đồ đệ khai mở nhãn giới a.”

Nghe xong câu nói, hai mắt của Tô Bộ Quốc trợn lên, tức giận nói: “ Ta biết tiểu tử ngươi vô sự không đăng tam bảo điện, nhiều năm như vậy không trở lại thăm ta, vừa đến lại muốn chuyện tốt như vậy, không có cửa đâu!”

“ Sư phụ, ngài đừng như vậy, ta hôm nay không phải tay không mà đến, người xem đây là cái gì?” Nói xong, tay phải của Tiếu Sở xuất hiện một bọc giấy, cũng không biết dấu ở địa phương nào trên người?

“ Đây là cái gì?” Khuôn mặt của Tô Bộ Quóc nhíu lại, sắc mặt so với vừa rồi có chút tốt hơn.

Tiếu Sở cười nói: “ Ngài đừng xem thường, đây chính là cực phẩm chè xuân mà năm nay mới ra, thật sự là rất quý!”

Có câu hắn cũng không nói, bao lá trà này là hắn thắng độ được của chi đội trưởng. Vì thế làm cho chi đội trưởng mấy ngày liên tục chửi khan, Tiếu sở biết sư phó mình thích trà, cho nên mới mang đến hiếu kính.

Nói xong, Tiếu Sở ngựa quen dường cũ, lấy từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ trà cụ, sau một lát mùi hương của chè đập vào mũi của Tô Bộ Quốc.

“ Sư phụ, mời dùng trà!”

Tô Bộ Quốc tiếp nhận chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, rất vừa lòng gật đầu, mãi cho đến khi uống hết chén trà, mới thở dài một hơi: “ Trà thật ngon, đáng tiếc uổng phí công phu.”

“ Không phải đâu!” Tiếu Sở khoa trương quát to một tiếng, thần tình lộ vẻ không tin.

Tô Bộ Quốc khẽ thở dài: “ Tin cũng được, không tin cũng được, tài nghệ của ta đã bị ngươi vét sạch, ta không có gì để dạy cho ngươi nữa!”

Tiếu Sở nhìn chăm chú vào sư phụ một lát, rốt cục tin tưởng sư phụ không có gì để dạy nữa, lập tức đem tiếc nuối trong lòng bỏ qua một bên, học võ cùng với kết giao bằng hữu giống nhau chỉ dựa vào duyên phận, sư phụ không có dạy, nhưng tương lai chắc còn có có cơ hội, trên thế giới này tuyệt đối có cao nhân tồn tại, bất quá duyên phận chưa tới, muốn cưỡng cầu cũng không được.

Hai người hàn huyên nửa ngày, lại ở lại ăn cơm với nhau ở phòng ăn võ giáo, uống hết chai rượu, lúc này mới lưu luyến chia tay, khi Tiếu Sở đi ra đại môn, phát hiện thấy trung niên nhân xem tờ báo mà trải qua mấy giờ rồi mà cũng chưa xem hết.

*********************

Thời gian buổi chiều, Tiếu Sở vãn đứng ở trong thư viện đọc sách, cho đến sáu ghờ chiều hắn mới nhận được một cuộc điện thoại, lúc này mới buông cuốn sách xuống bàn, hướng tới địa điểm ước hẹn đi đến.

Vừa mới tiến vào phòng, một gương mặt ngăm đen hiện ra trước mặt hắn: “ Thật tốt cho một gã Tiếu Sở, lâu như vậy không thấy, nếu không có mấy huynh đệ gọi thì chắc ngươi không đến đây phải không, hôm nay không cần nhiều, phạt uống mấy ly trước đã.”

Vừa dứt lời thì thấy trên ót của hắn đã thấy đau, quay đầu nhìn lại thì thấy Tiếu Sở cứ nhiên đã ngồi ngay vị trí của hắn, đang cười hắc hắc nhìn hắn.

“ Lão đại, ngươi như thế nào giống trước đây hay khi dễ ta.” Thần tình Hắc Tử có chút mất hứng ngồi vào bên cạnh, một bộ dạng uỷ khuất, mấy năm nay hắn ở đơn vị công tác không sai, cấp bậc đã là phó khoa trưởng, làm cho nhóm bạn bè kinh ngạc không thôi.

Tiếu Sở cùng mấy huynh đệ chào hỏi nhau một tiếng, tay cầm một ly bia, đối với Hắc Tử ở bên cạnh nói: “ Tiểu tử, ngươi đừng mất hứng, chỉ là đùa một chút thôi, ly bia này ta xin bồi tội?”Nói xong, ngưỡng cổ đem ly bia đổ vào miệng.

Thấy Tiếu Sở uống xong, Hắc tử một lần nữa mặt mày hớn hở, phía sau ót cũng không thấy đau nữa, thời điểm học trung học thì huynh đệ luyôn cãi nhau ầm ỹ, việc nhỏ như thế này chưa bao giờ để trong lòng, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người ăn uống linh đình, mấy người tuy đã lâu không gặp nhưng cảm tình không có yếu đi, giống như nhớ lại thời sảng khoái của những năm học trung học.

“ Lão đại, nghe nói ngươi cùng với Khang Mẫn rất tốt, tính khi nào thì kết hôn?”

Thời điểm các nam nhân ở một chỗ phần lớn là nói về nữ nhân, vừa uống vào mấy chén liền đổi ngay đề tài, hướng về Tiếu Sở, Tiểu Mạnh cũng với Tiếu Sở quan hệ thời trung học là thân thiết nhất, tin tức tất nhiên là linh thông hơn mọi người nhiều.

Nghe được lời ấy, Đại Hải liền la toáng lên: “ Không thể nào! Lão đại ra tay khi nào? Sao thời điểm ở trường học ta không có phát hiện.” Tiếp theo hắn ôm đầu hô to: “ Trời ạ, mối tình đầu của ta cứ như vậy bị người cướp đi.”

Tiếu Sở chỉ là ngồi uống bia, mỉm cười không nói gì, Khang mẫn là mọi người thời trung học bầu là hoa hậu học đường, là mục tiêu toàn bộ nam sinh theo đuổi, mấy người huynh đệ chắc viết qua thư tình cũng không ít.

Tiểu Mạnh vui vẻ nói : “ Các ngươi chắc không biết! Tin tức là như thế này…..”

Nghe được Tiểu Mạnh thêm mắm thêm muối, miệng như gắn tên lửa, mấy huynh đệ không ngừng hô lên, Tiếu Sở chỉ cảm thấy trong lòng buồn cười, không có chủ ý nhìn ra ngoài khe cửa, đột nhiên chứng kiến một thân ảnh quen thuộc.

“ Lão đại, ngươi muốn đi đâu?” Thấy Tiếu Sở đứng dậy, mấy người kỳ quái hỏi, Tiếu Sở cũng không trả lời mà bước nhanh ra ngoài.

Người đâu? Tiếu Sở đi ra ngoài phòng nhìn quanh, vừa rồi rõ ràng là đã gặp nàng phía ngoài, như thế nào thì chớp mắt không thấy tăm hơi, chẳng lẽ là mình hoa mắt?

Hắn đột nhiên quay đầu trở về thì thấy một nam một nữ ôm nhau từ một phòng bên cạnh đi ra, cùng đối diện với Tiếu Sở, đồng thời cả hai đều sững cả người

“ Khang Mẫn?”

“ Tiếu---------- Sở!” cô gái theo bản năng khẽ gọi lên một tiếng, trong ánh mắt hiện lên sự bối rối, nàng tuyệt đối không ngờ ở chỗ này gặp được đối phương.

Cái gì đi ra ngoài du lịch, không ngờ tất cả đều là giả, đôi môi Tiếu Sở cắn chặt lại, trong ánh mắt xẹt qua sự thống khổ, sự hoài nghi trong lòng rốt cục được chứng minh, quả thật là trùng hợp đến cực điểm.

“ Khang Mẫn, em bị sao vậy?” Gã nam tử kia ở một bên ra vẻ quan tâm, đồng thời liếc mắt nhìn Tiếu Sở: “ Ngươi muốn làm gì? Còn chưa tránh ra.”

Tiếu Sở chăm chú nhìn vào nữ tử, thân hình cũng không nhượng bộ, ngữ khí trầm thấp hỏi: “ Cô có thể cho ta một lời giải thích sao?”

Gã nam tử kia định đường trường phát hoả, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Tiếu Sở tràn ngập lửa giận, trong lòng không khỏi có chút do dự.

Sau một lát, ánh mắt của nữ tử từ bối rối khôi phục về bình thường, nhìn qua gã nam tử nói: “ Viễn Kiều, anh ra ngoài chờ tôi một chút, tôi muốn nói với hắn mấy câu rồi ra ngay.”

“ Được rồi!” Gã nam tử kia hung hăng trừng mắt liếc nhìn Tiếu Sở một cái, sau đó nghênh ngang xoay người đi ra.

Tiếu Sở lập tức đi đến hành lang , ánh mắt chăm chú nhìn ngoài cửa sổ, trầm giọng hỏi: “Cô có lời gì thì mau giải thích đi! Cô biết tính cách của ta, ta không thích ướt át bẩn thỉu.”

“ Sự tình không phải giống như anh tưởng tưởng như vậy!” Thanh âm mềm yếu từ phía sau truyền tới.

Tiếu Sở không nói lời nào, trong lòng một mảnh băng hàn, tai nghe mắt thấy, sự tình đã như vậy mà nàng còn không dám thừa nhận, quả thật là buồn cười.

“ Ta đang nghe!” Trong miệng Tiếu sở chậm rãi phu ra ba chữ, lạnh tựa giớ đông, băng hàn thấu xương, nam nhân hận nhất chính là phản bội, huống chi chính là nữ nhân sắp kết hôn với mình, Tai sao lại biến thành như vậy?

Nhìn bóng dáng Tiếu sở, khuôn mặt đẹp của Khang Mẫn không còn nửa điểm huyết sắc, thân hình mảnh mai run nhẹ, vừa muốn tiến đến, rồi lại ngừng lại.

“ Tiếu Sở…”

“ Cô không cần phải giải thích nữa!”

Không đợi cho Khang Mẫn giải thích, Tiếu Sở đột nhiên đãnh gãy lời của nàng, vừa rồi bộ dạng hai người thân mật đã nói lên hết thảy, cần gì phải tiếp tục thương tổn.

Tiếu Sở chậm rãi xoay người lại, thật sâu liếc mắt nhìn Khang Mẫn một lần, nhìn khuôn mặt đã từng quen thuộc, tự nhiên ở sâu trong nội tâm dâng lên một trận đau đớn, mới chỉ có mấy ngày mà tất cả đều thay đổi, người với người không ngờ tình cảm quả thực yếu ớt, tình yêu kiểu này quả thực cho má không bằng!

“ Hy vọng cuộc sống của cô sau này sẽ tốt!”Qua một lúc lâu, Tiếu Sở rốt cục nói ra một câu, sau đó cũng không quay đầu lại, đi thẳng vào phòng.

“ Các huynh đệ, chúng ta đêm nay không sau không về!” Duỗi tay cầm lấy một chai rượu đế, trực tiếp đem cổ chai đập gãy, sau đó tu một hơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK