• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vài phút sau, bí thư thành ủy Tả hoài Minh và cục trưởng cục công an Hạ Vân Long đã đến hiện trường. Việc đầu tiên là tìm hiểu tình huống hiện tại, sau đó đem quyền chỉ huy giao cho Hạ Vân Long.

“Lão Hạ, ta sẽ báo cáo chuyện này lên tỉnh ủy, ngươi ngàn vạn lần không được làm việc lỗ mãng. Hàng động lần này phải lấy việc bảo vệ an toàn cho mọi người lên hàng đầu, không nên phá hỏng đại sự.”

Bí thư thành ủy Tả Hoài Minh đứng bên cạnh vung tay múa chân là Hạ Vân Long rất khó chịu, cau mày nói:“Tả bí thư, tôi biết ý của ngài, cũng biết là những người bên trong rất quan trọng, nhưng là thời gian không đợi ai. Lưu Xuân Thủy đã phát điên, bây giờ chỉ còn 50 phút, nếu hết thời gian, con tin sẽ gặp nguy hiểm . Chúng ta phải nghĩ cách cứu người.”

Tả Hoài Minh cứ đặc biệt nhấn mạnh vấn đề an toàn của con tin, đương nhiên là vì chiêc mũ ô sa của hắn. Thử nghĩ một chút, nếu hơn 10 lãnh đạo cấp cao cùng hơn 50 quản lý của các doanh nghiệp lớn xảy ra chuyện, chức bí thư thành ủy của hắn phải gánh bao nhiêu trách nhiệm? Trong lòng hắn, chiếc mũ ô sa còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác. Bất quá nếu để cho tội phạm thoát được con tin trở về thì không sao, nhưng nếu con tin chết hết thì mọi số mệnh của hắn cũng chấm dứt.

Dựa vào suy nghĩ này, vẻ mặt Tả Hoài Minh âm trầm, âm thanh lạnh lùng nói:“Hạ vân long, nếu ngươi có thể chắc chắn không làm một con tin nào bị thương khi cứu bọn họ ra, ta sẽ cùng ngươi suy nghĩ cách cứu người.”

“Này......” Hạ vân long nhất thời á khẩu không trả lời được. Theo bước đầu quan sát, bọn tội phạm bên trong có hơn 8 người, ở các vị trí trọng yếu trong nhà hàng đã được gài boom, trong tay bọn tội phạm còn cầm ak47 một loại súng có hỏa lực rất lớn. Cho dù là chuyên gia chống khủng bố tới, cũng không có cách nào chắc chắn không làm bị thương một con tin nào.

“Tả bí thư, ngươi hãy nghe ta nói......” Diệp Viễn nhịn không được, muốn nói ra một ít ý kiến của mình. Vừa rồi, đã xem qua bản thiết kế của nhà hàng, phát hiện phòng bếp tầng một có thiết kế một cái cửa sổ rất bí mật. Nếu lẻn từ nơi này vào sẽ không gây ra tiếng động gì. Thật ra hắn cũng không thể nắm chắc được tiêu diệt gọn bọn tội phạm, nhưng so với ngồi không, không làm chuyện gì, không bằng cứ đánh cuộc một phen.

Nhưng Tả Hoài Minh cơ bản không cho hắn cơ hội phát biểu, trầm giọng ngắt lời :“Các ngươi không cần nói nữa. Ta quyết định đáp ứng yêu cầu của đối phương, sau khi bọn tội phạm thả con tin ra, chúng ta sẽ tiến hành đuổi bắt.”

“Loại chuyện này chưa có tiền lệ, một khi đã mở miệng đáp ứng, hậu quả và ảnh hưởng sẽ không thể cứu vớt được.” Thân là cục trưởng cục công an, Hạ Vân Long phải đứng bên cạnh nhắc nhở.

Tả Hoài Minh vung tay phải lên, nóng giận trả lời:“Có việc gì phải lo lắng ? Để chúng chạy thì có thể bắt trở về. Cứ làm như thế .”

Vừa dứt lời, phía sau Tả Hoải Minh truyền đến giọng nói trầm thấp.

“Vị này chính là Tả bí thư ?”

Tả Hoài Minh quay đầu lại, thấy một đôi nam nữ đứng sau mình. Nam thì tuổi khoảng 25 26, dáng người to lớn , diện mạo cực kỳ bình thường, một cặp mắt nhỏ sáng quắc; Nữ thì càng trẻ, nhiều nhất chỉ khoảng 21, body sexy, mặc trang phục bình thường giống nam nhân đứng cạnh.

“Các ngươi là ai? Ai cho chen mồm vào?”

Tả Hoài Minh cả thấy rất mất hứng. Tên nam tử giơ một tấm giấy xác nhận màu đỏ lên, trầm giọng nói:“Chúng ta nhân viên thuộc cục an toàn quốc gia. Từ giờ trở đi, nơi này gio chúng ta phụ trách. Tả bí thư, những lời nói vừa rồi của ngươi hơi quá đáng. Căn cứ vào “điều ước chống khủng bố quốc tế” do nước ta kí cùng với Anh, Mỹ,Pháp, và một số nước khác, những ngôn từ của ngươi đã làm ảnh hưởng đến an toàn quốc gia.”

Nói xong, hắn cầm giấy xác nhận đưa tới, sắc mặt Tả Hoài Minh nhất thời đột biến. Hắn phi thường rõ ràng cơ cấu của cục an toàn quốc gia, những nhân viên trong đó là dạng gì? Đừng nhìn dung mạo xấu xí của hai người trẻ tuổi này mà đánh giá, nói không chừng người hắn đã mang sẵn giấy phép giết người. Nếu như không khách khí mà nói, Tả Hoài Minh mặc dù là bí thư thành ủy, nhưng chỉ dựa vào ngôn luận vừa rồi của hắn, đối phương có thể coi đây là nhược điểm, cho hắn rớt đài. Cho dù bắn bỏ , cũng sẽ không chịu quá nhiều trách nhiệm.

“Nếu như vậy, giao lại nơi này cho các ngươi!” Tả Hoài Minh đem giấy chứng nhận trả lại cho nam tử, lập tức tự tìm lối thoát, bỏ mặc mọi chuyện. Hiện tại đã có người phụ trách, cho người bên trong chết hết, trách nhiệm cũng không thuộc về hắn.

Bất quá, thân là bí thư thành ủy, Tả Hoài Minh vẫn tiếp tục ở lại, đứng bên cạnh xem náo nhiệt. Ta thật muốn nhìn một chút, những tên tự cho mình là đúng này có khả năng gì đòi xoay chuyển Càn Khôn?

Nghĩ đến đây, trên gương mặt lo lắng cả Tả Hoài Minh, lóe lên một nụ cười gian xảo.

“Hiểu nặc, ngươi có biết Tiêu Tân đi đâu không? Hắn sẽ không......?”

Mộ Dung thanh tư trong lòng bất an, đôi tay nhỏ bé nắm chặt một chỗ. Chỉ trong chớp mắt, Tiêu Tân đã biến mất, không thấy bóng dáng, làm cho người ta cực kỳ lo lắng. Tuy nàng biết Tiêu Tân có một thân hảo công phu, nhưng việc liên quan đến mình, có câu: quan tâm tất loạn, phụ thân bị bắt cóc, bạn trai lại lấy thân xông vào nơi nguy hiểm, làm sao nàng có thể không lo lắng!

Lâm Hiểu Nặc vừa rồi trơ mắt nhìn Tiêu Tân xuống xe. Hơn nữa đối phương còn kính cẩn nhờ nàng quan tâm đến Mộ Dung Thanh Tư và 2 đứa nhỏ. Lúc ấy không biết đầu óc làm sao, nàng lại mê mụi đồng ý.

Mắt thấy bộ dạng hoang mang lo sợ của Mộ Dung Thanh Tư, Lâm mụôi mụôi không khỏi âm thầm hối hận. Tên Tiêu Tân này rốt cuộc muốn làm cái gì? Bên trong nguy hiểm như vậy, ngay cả cảnh sát cũng bị mìn nổ chết vài người. Không phải hắn tự cho mình là siêu nhân chứ? Bom nổ không chết, đạn bắn không thủng, một bàn tay có thể nhấc được chiếc đỉnh, tùy tiện phủi tay cũng có thể cứu mọi người ra.

“Tiêu tân, ngươi ngàn vạn lần, ngàn vạn lần, không được gặp chuyện xui xẻo gì a!” Hai vị mỹ nữ không hẹn mà trong lòng cùng cầu nguyện.

※※※※※※

Bởi vì lực lượng của cục an toàn quốc gia đã tham gia, nên trận chống khủng bố này đã thoát ly quá trình vốn có.

Hồng Vũ,21 tuổi, thuộc tổ dị năng của cục an toàn quốc gia,thủy hệ dị năng giả cấp B2, am hiểu nhu thuật, nhẫn thuật và các loại kỹ xảo trảo thủ, nàng còn là cao thủ máy tính, có thể tùy ý lẻn vào hệ thống máy tính cấp quốc gia, là một trong những hacker làm bộ quân sự của các quốc gia trên thế giới đau đầu.

Kinh Lôi,26 tuổi, thuộc tổ dị năng cục an toàn quốc gia,Hỏa hệ dị năng giả cấp C4, xuất thân là bộ đội đặc chủng, chuyên gia phá boom mìn, am hiểu cách cài đặt và tháo gỡ các loại mìn, có được các cơ bắp hoàn mỹ, tinh thông các vận động năng, là một cao thủ đánh nhau.

Tổ dị năng này là do cục an toàn quốc gia căn cứ vào tình hình bọn khủng bố mà phái tới, năng lực không giống nhau . Cục quốc an lấy hai người làm một tổ, rất ít khi xuất động hai tổ một lúc. Trong mắt bọn họ, một vụ khủng bố cấp bậc như vậy chỉ cần 2 người là đã quá nhiều.

Hồng Vũ đem một cây bút màu lam đặt trên bàn chỉ huy tác chiên lâm thời, ở trên máy vi tính loay hoay không đầy năm phút, trên màn hình xuất hiện bản vẻ ba chiều của nhà hàng. Thật sự là khó có thể tưởng tượng, trong một thời gian ngắn ngũi như thế, nàng có thể chuyển qua vệ tinh trinh sát của quân đội “Thiên Nhãn số một”, đồng thời sử dụng công nghệ chụp ảnh chuyên dụng chụp lại toàn cảnh tòa nhà này, sau đó sử dụng phần mềm công nghệ cao thiết lập một hình ảnh lập thể không gian ba chiều. Không chỉ có như thế, toàn bộ vị trí bên trong toàn nhà đều được tia hồng ngoại chiếu rõ không xót chỗ nào, mà ngay cả những nơi gài mìn của bọn khủng bố đểu được hiện rõ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK