• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Vũ cùng với Kinh Lôi nhanh chóng thoái lui về phía sau vài bước, nép sát vào vách tường. Cả hai dùng ánh mắt để trao đồi tính toán những hành động tiếp theo. Làm bọn họ cảm thấy khó hiểu chính là vừa rồi rõ ràng là thấy có bóng người, nhưng đối phương vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, chẳng lẽ là bố trí sẵn chờ bọn họ cắn câu?

Tiêu Tân cùng với hai vị cục an toàn quốc gia phản ứng hoàn toàn giống nhau, hướng về phía sau dựa sát vào tường. Nhưng khác biệt chính là hắn lại cảm thấy khẩn trương hơn, trên trán toát đầy mồ hôi lạnh, trong lòng kinh hoảng không thôi:“Hỏng bét, bị phát hiện rồi! Bây giờ phải làm sao đây?”

Tiêu Tân có được dị năng, nhưng không cuồng vọng đến nỗi cho rằng mình có thể nhanh hơn viên đạn. Nếu hắn thật sự có được tốc độ như vậy thì mấy ngày hôm trước cũng không phải khỗ não vì phá giải bộ pháp thần bí cùng với chiêu thức.

Tả thì nó dài dòng chứ trong thực tế thì diễn ra rất nhanh. Ba người không dám tùy tiện làm bừa, từng tế bào trong óc chạy hết công xuất mà hoạt động.

Kế tiếp thật trùng hợp, dường cả ba người cùng đồng thời đưa ra quyết định.

Hồng Vũ và Kinh Lôi hai người là :”Biết rõ núi có hổ, nhưng vẫn lên núi.”, dứt khoát xông vào. Dựa vào thực lực hai người bọn họ, trừ phi gặp được B2 cấp dị năng giả trở lên chứ cho dù đối phương có súng cũng khỏi phải sợ, huống chi phía ngoài lầu còn có vài tên lính đánh thuê cùng phối hợp.

Tính toán chiến lược của của bọn họ so với Tiêu Tân có phần bất đồng. Đối đầu với kẻ địch mạnh, hắn cũng không điên mà che giấu thực lực của mình, tốc chiến tốc thắng, giành quyền ra tay trước tiên. Lúc này Tiêu Tân cũng không biết rằng, bên ngoài còn có một vài gã tổ đặc chủng đánh thuê, lợi dụng kính hồng ngoại nhìn xuyên đêm đã phát hiện ra sự tồn tại của hắn.

Gần như cùng thời điểm đó, ba người cùng nhau chạy như điên hướng về phía lầu hai. Ngay lúc đó, Hồng Vũ thông qua tai nghe ra lệnh cho tổ đột kích lập tức nổ súng.

Bị xui xẻo đầu tiên chính là bốn gã được bố trí ở bốn góc tổ chức yến hội ở lầu hai, đạn xuyên thép với mắt thường khó thấy được bắn xuyên qua vách tường, trực tiếp bắn tung sọ bốn tên. Có Hồng Vũ yểm trợ, Kinh Lôi căn bản mặc kệ tên đạo tặc kia có hướng về hắn nổ súng hay không nổ súng, hắn như tia chớp nhảy vào trong đại sảnh yến hội.

Tên lính thuộc tổ lính đánh thuê hướng Tiêu Tân mà di chuyển, nhưng với trực giác của chính mình, viên đạn này chắc hẳn sẽ không trúng mục tiêu. Hắn chuẩn bị bắn phát súng thứ hai, nhưng mục tiêu đã thoát ly khỏi tầm kiểm soát của hắn.

Tiêu Tân sỡ dĩ không trúng đạn, cũng không phải giống như một số tiểu thuyết miêu tả, tên "cao thủ" nào đó bị súng trường nhắm nhắm vào đầu rồi trong tình huống đặt biệt nguy hiểm tính mạng đấy đột nhiên cảm thấy nơi thái dương ** đau đớn, do đó làm ra mấy cái động tác hoa hòe lá hẹ nào đó. Mà đó là do hắn đột nhiên “Nhìn” thấy.

Đây là một loại cảm giác phi thường kỳ diệu. Trong nháy mắt khi lỗ đạn xuyên thấu tường Tiêu Tân chuẩn xác nắm giữ quỹ tích của viên đạn, cơ thể huyền diệu khó giải thích dịch chuyển về một bên. Vào thời khắc đó, Tiêu Tân đột nhiên có cảm giác kỳ quái, hình như viên đạn bay chậm lại thì phải. Thời điểm viên đạn xuyên lỗ trống bay xẹt qua tai, hắn thậm chí thấy rõ khí xoắn ốc từ đầu đạn trên không trung.

“Phốc!” Đan xuyên thép bắn xuyên tường mà vào, tạo thành một cái lỗ trên bề mặt. Nếu bình thường, Tiêu Tân có thể sẽ ngẩn ngơ cả buỗi sáng, hồi tưởng một chút xem đến tột cùng chuyện gì đang xảy ra, nhưng giờ phút này, phản ứng đầu tiên của hắn là chạy như điên lên lầu hai.

Tiêu Tân vừa mới tới cửa thang lầu hai, chứng kiến Hồng Vũ thi triển thủy hệ dị năng, đem hơi nước trong không khí ngưng tụ thành một dòng nước, mang tất cả những tên đạo tặc đứng ở cửa thang bắn lên trên tường, hy sinh tại chỗ. Phản ứng của hắn là sửng sốt một chút, mà phản ứng của Hồng Vũ là lập tức tấn công.

“Hô!” Từ dòng nước một cỗ lực lượng kinh người hùng dũng phun ra, Tiêu Tân vừa mới xuất hiện đã thấy dị năng lần nữa phát huy tác dụng. Vừa kịp phản ứng ở thời khắc mấu chốt, hắn nghiêng người sang một bên né tránh tập kích của Hồng Vũ.[_Tiêu Tân có khả năng slow speed của mọi thứ trong 1 khoảng thời gian 1 định, hỏa dị năng__còn 1 vài dị năng chưa phát hiện_]

Ngay sau đó hai tay Hồng Vũ vung lên, không trung lập tức xuất hiện một màn nước trong suốt, với lực lượng cực mạnh hướng Tiêu Tân đánh úp xuống một cách khí thế.

Tiêu Tân đương nhiên là không ngồi chờ chết, hắn hét lớn một tiếng, hướng không trung chém ra một quyền. Chỉ thấy từ quyền tỏa ra một đạo hỏa long, lập tức đem luồng nước đánh thất kinh bát đảo.

“Hỏa hệ dị năng?” Hồng Vũ thét ra một tiếng thét kinh hãi. Nàng tuyệt đối không ngờ, chính mình lại gặp phải một dị năng giả hỏa hệ. Uy lực một quyền vừa rồi của đối phương, tên này sợ rằng năng lực còn mạnh hơn cả mình.

Kinh ngạc thì kinh ngạc, Hồng Vũ vẫn tiếp tục tấn công. Nàng phải tận lực chiến đấu với dịch nhân, tiến lên cùng Kinh Lôi phối hợp. Trứơc mắt đột nhiên xuất hiện một dị năng giả, làm nàng bỗng dưng dâng lên nỗi lo lắng:”Nếu Lưu Xuân Thủy cũng là một dị năng giả thì nguy rồi.”

Trên thực tế, Hồng Vũ lo lắng chỉ là dư thừa. Lưu Xuân Thủy nếu có được dị năng, khẳng định hắn sẽ trực tiếp đi cứu ca ca của hắn, căn bản không bệnh đến nỗi đi làm cái việc bắt con tin. Bởi vậy, khi Hồng Vũ còn đang hiểu lầm và chiến với Tiêu Tân, Kinh Lôi đã dễ dàng đánh ngất Xuân Thủy, thuận lợi gỡ bom ra khỏi người hắn, Kinh Lôi ngay cả hỏa hệ dị năng cũng không dùng đến.

Sau này, khi Kinh Lôi biết được tại hiện trường xuất hiện một tên hỏa hệ dị năng giả, trong lòng buồn bực không thôi. Đừng nhìn hắn chỉ cấp C4, trong cục an toàn quốc gia ba gã gia hỏa dị năng giả hệ hỏa chính là số một. Còn lại hai vị này một tên là C2, một tên là D5, cùng với hắn kém rất xa, thúc ngựa cũng không đuỗi kịp. Lúc ấy nếu đổi lại Tiêu Tân gặp Kinh Lôi, khẳng định là sẽ thống khoái đánh một trận, đáng tiếc không có cơ duyên.

Giống với Kinh Lôi, Hồng Vũ cũng không khá hơn bao nhiêu. Tuy rằng nhiệm vụ hoàn thành tốt đẹp, nhưng lại bị bại bởi một tên vô tung vô tích. Làm nàng càng buồn bực hơn nữa chính là, Tiêu Tân vì phòng ngừa thân phận bị tiết lộ, đem khuôn mặt bịt kín lại. Hồng Vũ mụôi mụôi cho dù có bổn sự lớn đến đâu, cũng không thể nào tra ra được ai là ai.

Sau khi cùng với Hồng Vũ giao thủ, Tiêu Tân đã đoán được thân phận của nàng, khi thấy rõ cục diện hiện trường đã được ổn thỏa lập tức thoát khỏi sự dây dưa của đối phương, vì thế hắn thoải mái tránh thoát các đòn tấn công của Hồng Vũ, thừa dịp màn đêm yên tĩnh rời đi. Mà ở phía sau, Kinh Lôi đã dở bỏ mìn trên người của Xuân Thủy, hoàn toàn không biết mình đã bỏ qua một cơ hội tốt để so găng.

※※※※※※

Mười lăm phút sau, tất cả con tin bị nhốt đã đi ra ngoài, an toàn thoát hiểm. Trải qua việc lấy khẩu cung đơn giản, cảnh sát đem từng ngừơi bọn họ đưa về nhà. Ủy bí thư Tả Hoài Minh đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, trước tiên đi thăm hỏi tất cả những người cần thăm hỏi, khẳng khái trần từ trước ống kính phóng viên mà micro của báo chí, hát lên bài hát chống khủng bố , dường như hắn nghĩ lần chống khủng bố này công của hắn lớn còn hơn thần. Đối với việc này, Hạ vân Long cùng với Hòa Hiệp Viễn chỉ có thể lắc đầu cười khổ. Mấy chuyện như thế này, bọn họ thấy thật sự quá nhiều lần. Về phần Hồng Vũ cùng với Kinh Lôi thì hai người bọn họ đã sớm bỏ đi, căn bản sẽ không so đo này nọ.

Mộ Dung Thanh Tư chứng kiến thân ảnh của phụ thân xuất hiện ở trong hàng ngũ người thoát hiễm, cuối cùng nàng cũng thở nhẹ một hơi. Nàng không đi đến đó an ủi mà chỉ ngồi tại chỗ, nàng chờ, chờ đợi một người làm nàng lo lắng hơn xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK