Loại thực vật này trong Phù Quang rừng rậm cũng thuộc loại có tính công kích mạnh, nếu không cẩn thận động phải chúng, càng giãy dụa thì sẽ càng bị cuốn chặt, cuối cùng ngạt thở mà chết, trở thành đối tượng cho bọn chúng cắn nuốt. Tác Mệnh Đằng là thực vật thuộc tính Thổ, cũng là tài liệu tốt dùng để luyện chế vũ khí cao cấp, chẳng qua bọn chúng vô cùng hiếm thấy trong Phù Quang rừng rậm, phải có vận khí rất tốt mới có thể gặp được. Mà Linh thú thuộc tính Thổ cấp mười hai Thổ Độn Thử lại rất thích gặm rễ cây Tác Mệnh Đằng, có thể nói Thổ Độn Thử chính là khắc tinh của Tác Mệnh Đằng, chỉ cần đi theo Thổ Độn Thử là có thể tìm thấy được Tác Mệnh Đằng.
Hoàng Bắc Nguyệt tiến về phía sợi dây leo hình mặt người đang lộ ra khỏi mặt đất, khóe miệng hơi giương lên, có chút tà ác cười cười.
Nàng nâng tay lên, ngón giữa cùng ngón trỏ khép lại, nhanh chóng viết từng chuỗi ký hiệu xốc xếch vào trong không khí. Đầu ngón tay của nàng ngưng tụ nguyên khí trong suốt, thời điểm lướt đi trên không khí, do tốc độ quá nhanh nên ký hiệu được viết bằng nguyên khí cũng xuất hiện trên không trung.
“Ngự Thổ Phù! Lui!” Thanh âm vừa dứt, đầu ngón tay nàng huơ lên một cái, ký hiệu kia chợt lóe ánh sáng màu vàng nhạt đại biểu cho thuộc tính Thổ.
Pháp tắc lập, bùa thành.
Ký hiệu trong không trung nhanh chóng chui vào trong đất, chỉ một thoáng sau, đất đá giống như thủy triều, rối rít chảy sang hai bên.
Tác Mệnh Đằng lập tức bạo lộ, từng sợi dây leo màu xanh lá điên cuồng vũ động, thoạt nhìn như những con rắn, mặt người trên đỉnh dây leo trở nên dữ tợn, bộ dạng có chút khó coi.
Hoàng Bắc Nguyệt lấy ra Tuyết Ảnh Chiến Đao, nhanh chóng xông tới, bắt đầu chém đứt từng sợi Tác Mệnh Đằng.
Đám Tác Mệnh Đằng kia cũng không phải thứ dễ trêu, bọn chúng lập tức phản kích, rối rít quấn quanh thân thể của Hoàng Bắc Nguyệt.
Tiểu Hổ đứng ở bên cạnh thấy vậy lập tức xông lên gầm nhẹ một tiếng, đám Tác Mệnh Đằng bị uy lực của Thần thú dọa sợ, rối rít lui lại, muốn trốn về lòng đất.
Nhưng phần đất che chở bọn chúng lúc này đã sớm không thấy đâu, bọn chúng chỉ có thể hoảng loạn lay động, cuối cùng toàn bộ đều bị Hoàng Bắc Nguyệt chém đứt.
Tác Mệnh Đằng dù bị cắt thành từng đoạn nhưng vẫn còn động đậy, chẳng qua lực công kích đã yếu đi rất nhiều.
Hoàng Bắc Nguyệt đem bọn chúng trói lại, sau đó đặt lên lưng Tiểu Hổ.
Đôi lúc nàng cũng muốn để Tiểu Hổ tập luyện một chút, tránh để nó quá mập.
“Chỉ là một cái Ngự Thổ Phù cấp một mà đã mạnh như thế, vậy Nguyên phù cấp hai, cấp ba, cấp bốn sẽ tạo ra uy lực mạnh mẽ đến cỡ nào đây?” Hoàng Bắc Nguyệt không khỏi âm thầm mừng rỡ.
Linh Tôn dạy phù chú thuật cho nàng nhiều năm như vậy, bí mật của Vạn Thú Vô Cương nàng cũng đã biết một biết hai. Rốt cục nàng cũng thấy được, ở trung tâm khối hắc ngọc nho nhỏ này cất giấu một thế giới rộng lớn vô biên đến dường nào.
Năm năm qua, nàng đã hoàn toàn bỏ qua phương pháp tu luyện dựa vào ngưng tụ nguyên khí. Nàng tu luyện chỉ cần lợi dụng nguyên khí, dùng phù chú thuật câu thông cùng thiên địa quy tắc là được!
Đây là một cách tu luyện khác, hoàn toàn không giống với tất cả các cách tu luyện trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp, nó là một loại pháp môn khác, không thuộc về Triệu hoán thuật, Luyện thuật, Võ đạo hay Huyễn thuật.
Hơn nữa tu luyện phù chú thuật còn có một chỗ tốt, đó chính là nàng có thể có nhiều thuộc tính, không giống những cao thủ khác chỉ có một thuộc tính.
Trong thân thể nàng không có chút nguyên khí nào, nhưng nàng vẫn có thể thông qua phù chú thuật để sử dụng cả năm loại thuộc tính.
Nói cách khác, thân thể của nàng không có thuộc tính, thế nhưng nàng lại có thể đồng thời sử dụng được cả năm loại thuộc tính là Hỏa, Băng, Phong, Lôi, Thổ.
Phù chú thuật này đã hoàn toàn phá vỡ toàn bộ quy tắc trên đại lục, sáng tạo ra một loại kỹ năng cường đại hơn rất nhiều.