Mục lục
[Dịch] Tiên Ấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





Trong thư phòng rộng rãi, bầu không khí lại hơi căng thẳng.

Mai Tình đốt một bó linh hương, sau đó bưng lên cho Nam Môn Tiêu Viễn

“Làm phiền phu nhân rồi.”

Nhẹ nhàng hớp một ngụm trà, Nam Môn Tiêu Viễn cảm thấy hương thơm ngát xâm nhập vào cơ thể, khiến tâm tình nhẹ nhàng khoan khoái.

Lúc này, Mai Tình mới tỏ vẻ lo lắng: “Phu quân, rốt cuộc có chuyện gì vậy, có phải xảy ra chuyện gì không?”

“Ừ.”

Nam Môn Tiêu Viễn gật đầu, buông chén trà xuống nói: “Lần này Thiên Cơ Minh bắt thiếu chủ Thiên Vi Phủ cùng bốn vị thiếu gia tiểu thư của tứ đại gia tộc làm con tin, yêu cầu phân ra ba phần mười mỏ quặng ở dãy Cảnh Lan cho chúng, nàng cũng biết tứ đại gia tộc trước giờ chẳng chịu thiệt, làm gì có chuyện đáp ứng yêu cầu của đối phương. Giờ tứ đại gia tộc cùng Thiên Vi Phủ đang cãi nhau tới mức loạn cả lên, ngay cả tam đại thị tộc chúng ta cũng liên lụy vào trong đó.”

“Bọn họ muốn mò vào chia phần? Sao bọn họ biết tin?”

Mai Tình biến sắc tức giận nói: “Nếu để ta biết ai làm lộ tin, ta nhất định phải băm vằm hắn ra thành trăm ngàn mảnh!”

Nam Môn Tiêu Viễn khoát tay nói: “Bỏ đi, trên đời không có bức tường nào mà gió không lọt qua, chuyện đã xảy ra rồi, có truy cứu cũng vô ích, chỉ trách cây to phải đón gió lớn thôi! Ài!”

Mai Tình cũng hiểu giờ không phải lúc để tức giận, sau khi tâm tình bình ổn lại, nàng mới hỏi: “Vậy... ý của phủ chủ đại nhân ra sao?”

Đề cập tới phủ chủ, Nam Môn Tiêu Viễn nhíu mày nói: “Nói cũng lạ, thái độ của phủ chủ đại nhân có vẻ không quá kiên quyết, hơn nữa còn định đứng ra hòa giải, nếu không nhờ phủ chủ đại nhân ngăn cản có lẽ tứ đại gia tộc đã khai chiến với Thiên Cơ Minh rồi.”

“Chàng... Chàng nói là chuyện này có liên quan tới phủ chủ đại nhân?”

Lời vừa thốt lên, Mai Tình lập tức hối hận không nguôi. Chuyện này nếu không có chứng cứ rõ ràng không thể suy đoán lung tung được, nhất là đối tượng còn là phủ chủ Thiên Vi, địa vị cao sang, nếu ai khác nghe thấy, hậu quả khó mà lường được.

Nam Môn Tiêu Viễn không mấy để ý, chỉ suy tư một chút rồi nói: “Tuy ta không biết phủ chủ đại nhân có liên quan gì tới chuyện này hay không, nhưng nhìn hắn nhắm một mắt mở một mắt cho Thiên Cơ Minh như vậy chắc chắn quan hệ giữa đôi bên không bình thường.”

Ngừng một chút, Nam Môn Tiêu Viễn lại nói với vẻ bất đắc dĩ: “Vốn dĩ việc này chẳng liên quan mấy tới chúng ta, nhưng tiếc là mấy vị thiếu gia tiểu thư lại bị bắt cóc ngay ở chợ Cảnh Lan. Chúng ta cũng khó tránh khỏi tội thất trách, lần này tam đại thị tộc cùng gặp nạn... Đúng là quá bất hạnh! Vốn tưởng rằng phát hiện được mỏ huyền kim đó, gia tộc Nam Môn chúng ta có thể hưng thịnh trường tồn, nào ngờ trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, ngược lại còn liên lụy tới cả thị tộc.”

“Phu quân...”

Mai Tình vốn định lên tiếng an ủi, song lời đã tới miệng lại đột nhiên đổi thành hỏi dò: “Vậy.... vậy giờ chúng ta nên làm sao đây?”

Nam Môn Tiêu Viễn suy nghĩ một chút rồi nói: “Tứ đại gia tộc đang đàm phán cùng Thiên Cơ Minh, ta để Vô Song lại đợi ở Thiên Vi Phủ, một khi có tin tức chắc chắn con nó sẽ báo lại cho chúng ta. Mặt khác, ta còn phải tới Tổ thị và Vũ thị một chuyến, cùng bàn bạc với bọn họ, nếu thật sự không được đành nhượng lại cả nửa thành mỏ quặng kia, ta không tin bọn họ sẽ đuổi tận giết tuyệt!”

“Cái gì? Nửa thành mỏ quặng? Không! Không được!”

Mai Tình kinh hãi, thần sắc không cam lòng nói: “Phu quân người cần phải hiểu, đó là căn cơ của thị tộc chúng ta sau này! Chúng ta đã phát hiện mỏ quăng đó, đã trả một cái giá lớn đến vậy, sao cuối cùng lại chẳng được gì.”

Đúng là nữ sinh hướng ngoại, cho dù Mai Tình đã từng là tiểu thư Mai gia của Thiên Vi Phủ, nhưng từ khi kết thành đạo lữ cùng Nam Môn Tiêu Viễn, nàng vẫn luôn coi mình là tổ mẫu của Nam Môn, đương nhiên không muốn thị tộc chịu thua thiệt. Chỉ riêng điểm này có thể thấy Mai Tình tuyệt đối toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho thị tộc, mà cũng bởi lý do đó nên Nam Môn Tiêu Viễn mới có thể yên tâm giao phó quyền hành gia tộc lại cho nàng.

“Phu nhân đừng nóng!”

Nam Môn Tiêu Viễn mỉm cười, nhẹ nhàng trấn an: “Giờ mọi chuyện còn chưa tệ tới mức đó, hơn nữa cánh tay nhỏ của tam đại thị tộc chúng ta sao so được với bắp đùi của Thiên Vi Phủ và Thiên Cơ Minh? Nghĩ thoáng chút đi. Có điều nửa thành mỏ quặng của chúng ta cũng chẳng dễ lấy như vậy, không khiến bọn chúng nhả chút máu sao được, núi xanh còn đó, lo gì thiếu củi đun!”

“Ừm!”

Mai Tình sao lại không hiểu đạo lý nàng, chỉ có điều nàng không kiềm được cơn tức mà thôi. Thân là tiểu thư thế gia, không ai hiểu rõ hơn nàng bối cảnh nội tình của thế gia vạn năm, nó không phải thứ mà một thị tộc nho nhỏ có thể đối nghịch được.

Im lặng trong chốc lát, Mai Tình nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, phu quân, tên tiên nô của Ôn Nhã nên xử trí ra sao? Khiếu Vân tới chỗ thiếp vài lần rồi, là mẫu thân, thiếp cũng nên đứng ra cho nó.”

“Hừ! Đứng ra! Đứng ra làm cái gì?”

Nói tới Nam Môn Khiếu Vân, Nam Môn Tiêu Viễn lại tức giận, chỉ hận rèn sắt không thành thép: “Thằng nhãi đó chẳng những không chịu tu luyện, chia sẻ chuyện trong gia tộc mà cả ngày chỉ biết làm chuyện hồ đồ, nếu nó hiểu chuyện bằng một nửa đại ca nó, chúng ta còn cần lo lắng cho nó hay sao?”

Giận thì giận, song dẫu sao cũng là con của mình, Nam Môn Tiêu Viễn vẫn quan tâm thăm hỏi: “Thế nào, thằng nhãi đó bị sao?”

“Chỉ chút thương tích ngoài da thôi, không trở ngại gì...”

Mai Tình cũng nhẹ giọng đáp lời, sau đó bổ sung: “Gần đây đã đủ phiền toái rồi, thiếp sợ nó lại ra ngoài gây gổ lung tung nên bắt nó ở yên trong Cảm Linh Viên, không đột phá không được phép ra ngoài.”

“Cũng nên nhốt thằng nhãi đó lại một thời gian.”

Nam Môn Tiêu Viễn gật đầu hài lòng, thấy phu nhân có vẻ không cam lòng bèn khuyên: “Đừng nghĩ quá lên như vậy, ta biết nàng giận tên tiên nô kia làm Khiếu Vân bị thương, song đó là dưới tình thế cấp bách mới phải làm vậy để cứu chủ, coi như lấy công chuộc tội đi. Hơn nữa sau đó tiên nô ấy còn cứu được Vô Song và hai thiếu chủ thị tộc kia, nếu không thế, giờ cả thiếu chủ của tam đại thị tộc cũng bị Thiên Cơ Minh bắt đi, ngay cả tư cách ra giá cũng chẳng còn. Nói thật ra, lần này hắn lập công không nhỏ, còn phải khen thưởng một phen ấy!”

“Cái gì? Còn định khen à?”

Mai Tình không vui, hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Không được! Chẳng qua chỉ là một tên nô bộc, không trừng trị tội phạm thượng bất kính đã là tốt lắm rồi còn vô duyên vô cớ khen thưởng hắn nữa? Chẳng phải khiến người khác chê cười hay sao? Thiếp thấy chuyện thưởng thiếc này nên miễn đi!”

Nam Môn Tiêu Viễn lắc đầu nói: “Phu nhân, nàng cũng nên biết, thằng nhóc bên Võ Thị vì cảm tạ tiên nô kia đã đưa cả Khách Lệnh cho hắn, còn nha đầu bên Tổ gia còn cam lòng đưa cả Lưu Ly Thối Tâm Dịch, nếu thị tộc chúng ta không thưởng chút gì, đến lúc đó không chỉ hai thị tộc kia cừơi nhạo chúng ta mà những người phía dưới cũng sẽ nản lòng thoái chí!”

“Chẳng lẽ cứ thế tiện nghi cho hắn?”

Thấy Mai Tình vẫn còn bực tức, Nam Môn Tiêu Viễn bật cười nói: “Phu nhân sao phải vậy, vi phu đã tự có dự định rồi, tiên nô kia dẫu sao cũng đã cứu nha đầu Tổ gia và tiểu tử Vũ gia, chỉ riêng ân tình này không khéo sau này còn có chỗ dùng.”

Nam Môn Tiêu Viễn lại nói tiếp: “Lại lui thêm một bước nữa mà nói, nếu thực lực người này thật sự cường đại như miêu tả của Vô Song, vậy hắn chắc chắn không phải là tiên nô của Ôn gia, không khéo còn có lai lịch khác... Đương nhiên, mấy thứ này đều không quá quan trọng, chỉ có điều Nam Môn gia ta giờ đang lúc cần dùng người, chỉ cần hắn có đủ thực lực, có thể trung thành với thị tộc ta, bổn gia chủ sẽ cho hắn môt cơ hội. Theo ta được biết, công pháp tu luyện cho tán tiên đã lan truyền khắp Phượng Lân Châu, thế cục Phượng Lân Châu này đã sắp thay đổi rồi, chúng ta cũng nên sớm chuẩn bị đi!”

“Cái gì? Công pháp tu hành cho tán tiên? Tán tiên mà cũng tu hành được à? Chuyện này là thật hay giả?”

“Hoàn toàn là sự thật!”

Nghe tin đó, Mai Tình kinh ngạc không thôi. Lúc này nàng đã hiểu mình không thể động chạm tới tiên nô kia, chỉ đành nhẫn nại đợi cơ hội sau này.

“Bẩm báo lão gia, nhị gia cầu kiến.”

“Ồ? Mau mời nhị gia vào.”

“Vâng!”

Bên ngoài truyền tới thông báo của hạ nhân, Nam Môn Tiêu Viễn cũng theo đó đứng dậy.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK