Tuy Trần Tiến hay Cố Tiểu Trầm đều đã từng chiến đấu qua với tu sĩ Kim Đan, nhưng nếu so về lực chiến đấu của những người đó so với tên lạ mặt phía trước này đều có thể nói kém hơn một bậc.
Một đấm tung ra mang theo bảy phần kình lực vô cùng mạnh, dù đã chuẩn bị tinh thần trước Trần Tiến cũng bị hất văng ra một khoảng cách xa.
Tên Kim Đan lạ mặt có chút ngạc nhiên, khi thấy một quyền tấn công mình không thể lập tức hạ gục một tên Trúc Cơ viên mãn, không những vậy hắn còn có thể đứng lên.
Cố Tiểu Trầm thấy Trần Tiến bị tấn công, cũng lập tức rút ra Viêm Long Kiếm đáp trả. Khí thế lửa băng cùng với chân nguyên truyền vào thanh Viêm Long Kiếm, tỏa ra luồng quang sắc kết hợp giữa màu đỏ và màu xanh lam tạo thành một đạo kiếm khí tấn công tên Kim Đan.
Trong tích tắc vẫn còn ngạc nhiên vì Trần Tiến không bị gì sau đòn tấn công của mình, tên Kim Đan này lại hết sức hoảng sợ trước luồng kiếm khí mang theo cả hệ băng và hệ hỏa.
Tên Kim Đan không dám chậm trễ, lập tức thi triển nội khí cường thân để chống đỡ, nhưng sự kết hợp quỷ dị giữa luồng băng hỏa lập tức phá tan lớp giáp chân khí của hắn. Một đòn hết sức lợi hại, khiến tên Kim Đan phải cắn răng la lên một tiếng vì đau.
Cố Tiểu Trầm đâu để yên, thừa thắng xông lên lại tiếp tục tung ra tuyệt chiêu của mình “Băng Hỏa Lưỡng Trọng Nghi” vô cùng biến hóa. Một đường kiếm quét qua để lại vết thương ngay trên cơ thể tên Kim Đan.
Bị một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ đánh cho thê thảm, tên Kim Đan tầng sáu này không chấp nhận được. Cắn chặt răng, ánh mắt tóe lên tia thù hận nhìn thẳng vào Cố Tiểu Trầm.
- Con tiện nhân, được lắm.
Tên Kim Đan vì khinh địch từ khi xuất hiện đến giờ vẫn dùng tay không, đã rút ra pháp khí của chính mình là một cây trường kiếm cấp độ Huyền Cấp hạ giai.
Cố Tiểu Trầm cũng không hề nao núng, trong tay vẫn giữ chặt Viêm Long Kiếm khí thế tỏa ra còn mãnh liệt hơn khi nãy vài lần. Trần Tiến sau một đòn đau ban nãy vẫn im lặng lúc này tiến đến bên cạnh Cố Tiểu Trầm.
Tên Kim Đan có chút lo lắng, ban đầu hắn tin chắc rằng có thể dễ dàng chế phục hai tên này. Nhưng sau vài chiêu giao đấu, hắn có thể khẳng định khả năng của cô gái trước mặt không hề kém mình là bao, nếu bây giờ bị tên Trúc Cơ quấy nhiễu thì cho dù có thắng cũng sẽ là thắng thảm.
- Thứ đàn ông phải để phụ nữ bảo vệ, mi thực là một sự sỉ nhục của nam nhân.
Tên Kim Đan cầm cây trường kiếm chỉ vào Trần Tiến, giọng nói kèm theo lời mỉa mai.
Cố Tiểu Trầm lập tức nhíu mày.
- Một tu sĩ Kim Đan chỉ dám giở trò khiêu khích tu sĩ Trúc Cơ thì xứng là nam nhân sao?
Trần Tiến đưa tay ngang qua người Cố Tiểu Trầm ám chỉ cô lùi lại.
- Nếu người đã khiêu khích như vậy, quả thực nếu ta không ra tay quả nhiên không có chút phong thái nam nhân rồi.
Cố Tiểu Trầm do dự.
- Không cần trúng kế của hắn, chẳng phải ban đầu hắn vốn dĩ muốn tiêu diệt cả hai chúng ta sao,
- Chẳng lẽ muội nghĩ huynh sẽ thua hắn.
Trần Tiến nhìn thật sâu gương mặt của Cố Tiểu Trầm, lời nói mang theo sự quyết tâm. Cô nhận ra sự tự tin của Trần Tiến, chợt nhớ đến lý do tại sao mình bị thu hút bởi người nam nhân này. Đó chính là thái độ kiên quyết khi đã sẵn sàng làm một gì đó, thái độ tự tin trước mặt những khó khăn. Cố Tiểu Trầm lùi lại, cô biết tên Kim Đan tầng sáu trước mặt quả thực vẫn chưa đủ gây nguy hiểm với Trần Tiến, chưa kể trên người hắn còn bị ảnh hưởng từ hàn kình và hỏa kình trên vết thương mình lưu lại.
Thấy Cố Tiểu Trầm lùi lại thu hồi Viêm Long Kiếm, tên tu sĩ Kim Đan tầng sáu mừng rỡ.
- Hảo, để khích lệ tinh thần nam nhân của mi. Ta sẽ để cho mi chết được toàn thây.
Tên tu sĩ Kim Đan tầng sáu, tay cầm trường kiếm lấy lại sự tự tin của bản thân vận chuyển chân nguyên, thúc đẩy kiếm ý của bản thân toát ra. Cố Tiểu Trầm cũng phải kinh ngạc, so với khi hắn không xuất ra trường kiếm, thì sức mạnh tỏa ra bây giờ có thể nói hơn gấp nhiều lần. Không ngờ chỉ là một tu sĩ Kim Đan trung kỳ, đã có thể thấu hiểu một phần kiếm tâm.
Dù sao cô cũng xuất thân từ Thanh Lam Môn, một tông môn bảy sao với kiến thức truyền thừa hàng vạn năm cho nên sự hiểu biết cũng rất nhiều. Và cô cũng là một người chủ tu kiếm thuật, càng hiểu rõ cảnh giới kiếm tâm là gì. Bản thân cô nhờ vào Viêm Long Kiếm mới tiệm cận đến trình độ đó, cho nên khi thấy một tên Kim Đan trung kỳ có thể chạm vào cảnh giới đó liền mang không ít ngạc nhiên.
Kiếm ý phát ra cũng khiến Trần Tiến cảm nhận được áp lực khác hẳn so với khi xưa đấu với Mã Nguyên. Dù sao Mã Nguyên cũng là một người chủ tu là Dược Sư cho nên so với một người chủ tu Kiếm thì sát khí và năng lực chiến đấu cũng khác nhau rất nhiều.
Nhưng Hắc Tiến Kiếm trong tay của Trần Tiến cũng không chịu thua kém, khẽ rung lên dường như rất nóng lòng để đối chiến với kẻ địch trước mặt. Không hề một chút nào chậm trễ, Trần Tiến cũng dồn chân nguyên vào kiếm của mình. Với mục đích ngay từ chiêu đầu tiên sẽ giúp bản thân chiếm được thế thượng phong.
Hai cây kiếm chạm vào nhau, xung lực tỏa ra khiến xung quanh hai người phát ra những tiếng nổ “bùm, bùm” hết sức chói tai.
Một kiếm chứa toàn bộ chân nguyên của Trần Tiến phát kích, đánh ra lập tức khiến tên tu sĩ Kim Đan sau khi tiếp chiêu lập tức ăn không tiêu. Kình lực truyền đến khiến đôi tay hắn bị tê rần lên, khiến hắn không kìm được nhất thời miệng phát ra tiếng kêu.
Dù vậy Trần Tiến cũng không hoàn toàn khá hơn, chân nguyên của một tu sĩ Kim Đan cũng phản chân khiến Trần Tiến cảm thấy không thoải mái.
Tên Kim Đan tầng sáu, cố dùng sức đẩy Trần Tiến về phía trước, lập tức lùi lại vận chuyển chân nguyên muốn dùng lượng chân nguyên vượt trội trong cơ thể áp chế Trần Tiến.
Trần Tiến thấy hắn kịp lùi lại, tiếp tục vung Hắc Tiên Kiếm đối cứng với hắn, lại một chiêu kiếm bổ xuống mang theo luồng kình lực bá đạo. Kim Đan tạm thời không dám chống đỡ, lách mình ra để né chiêu.
Trần Tiến thấy hắn ta né kiếm của mình, biết rằng thời cơ đã đến lập tức thi triển thức thứ ba trong “Lục Huyễn Kiếm Pháp” là Liên Hỏa phong tỏa, đây cũng chính là sát chiêu mạnh nhất của Trần Tiến từ xưa đến nay. Vô số nhiệt năng phát ra từ cơ thể Trần Tiến hòa cùng kiếm ý tạo ra một luồng kiếm khí có lực sát thương cực mạnh.
Bị bao vậy bất ngờ bởi sự biến hóa này, tên Kim Đan tầng sáu không kịp phản ứng, lập tức trên người bị dính vô số kiếm khí, các vết thương có chứa nhiệt năng từ huyết mạch “Hỏa Phượng” càng làm cho hắn thêm đau đớn.
Hàng trăm, hàng ngàn kiếm khí quét qua, khiến tên tu sĩ Kim Đan có chút sợ hãi.
- “Không ngờ tên Trúc Cơ này lại có kiếm chiêu lợi hại như vậy”.
Một chiêu biến ảo vừa rồi của Trần Tiến có thể nói đã đạt đến đẳng cấp tương đương với sức sát thương của các tu sĩ Kim Đan hậu kỳ rồi. Chính vì vậy tên tu sĩ Kim Đan tầng sáu sau khi bị dính chiêu, lập tức hoảng loạn trong lòng ngay cả sát khí vừa nãy còn rất nồng đậm cũng triệt để biến mất.
Tên tu sĩ Kim Đan tầng sáu thấy Trần Tiến chưa tiếp tục truy kích mình, liền quay người lập tức phi thân bỏ chạy mặc kệ thương thế. Cố Tiểu Trầm lập tức không để yên, phi thân đuổi theo lập tức.
Tên Kim Đan tu sĩ vừa bỏ chạy vừa hối hận.
- “Không ngờ hôm nay lại gặp phải hai tên tu vi nhìn qua có vẻ yếu ớt lại khó nhai như vậy, sớm biết bọn chúng khó đối phó như vậy thì đã không xuất hiện rồi”.
Trần Tiến cũng để không lập tức cùng Cố Tiểu Trầm đuổi theo, vì trong lòng hắn có một dự cảm. Chắc chắn tên tu sĩ Kim Đan kia sẽ chết ngay lập tức cho nên hắn chỉ phi thân phía sau.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Trần Tiến, dù tên kia đã ôm lòng muốn bỏ chạy. Vận chuyển chân nguyên khắp cơ thể để đào tẩu một cách nhanh nhất. Thì Cố Tiểu Trầm ở phía sau chỉ nhẹ nhàng, đạp không hai ba lần đã đuổi kịp.
Một thức mang theo kiếm ý phối hợp giữa Băng Hỏa Lưỡng Trọng Nghi trực tiếp đánh thẳng vào lưng của tên kia. Luồng hàn khí kết hợp với nhiệt năng “Hỏa Phượng” vẫn lưu lại trên vết thương của hắn lập tức khiến hắn tử vong tại chỗ.
Tên tu sĩ Kim Đan này có thể nói chết vì đã quá sức khinh địch, nếu ngay từ đầu hắn chủ tâm chiến đấu thực sự thì có lẽ vẫn có thể toàn mạng bỏ chạy. Thế nhưng hắn không chỉ bị Cố Tiểu Trầm gây một vết thương trên người, mà còn bị Trần Tiến ngay từ ban đầu vận dụng sát chiêu đánh bại khiến hắn mất hết nhuệ khí.
Vì không còn tinh thần chiến đấu, chỉ lo bỏ chạy cho nên mới bị dính một thức có thể xem như bí chiêu của Cố Tiểu Trầm mà tử vong tại chỗ.
Một phút sau, Trần Tiến cũng thong thả đến nơi mà tên tu sĩ Kim Đan phơi xác, lục trên người hắn được một túi trữ vật. Không khách khí Trần Tiến liền mở ra xem tài sản bên trong của hắn gồm những gì.
- Trời ơi không ngờ là một tên nghèo mạt rệp
Trần Tiến có chút cau có than thở với Cố Tiểu Trầm.
- Huynh từ lúc nào trở nên tham lam vậy, cây trường kiếm của hắn ta cũng là một cây Huyền Cấp hạ giai đó.
Cố Tiểu Trầm mỉm cười nhìn khuôn mặt méo mó vì không tìm thấy đồ giá trị trên người của tên Kim Đan này.
- Nhưng không lý nào, một tu sĩ Kim Đan trung kỳ lại chỉ có mỗi thanh pháp khí Huyền Cấp hạ giai và gần năm ngàn trung phẩm linh thạch trong túi trữ đồ như vậy chứ. Vận khí thật là đen mà gặp đúng ngay phải tên Kim Đan ăn mày.
Trần Tiến ôm đầu đau khổ.
Cố Tiểu Trầm lắc đầu, lè lưỡi trêu chọc.
- Vậy huynh đi làm đạo tặc đi, biết đâu tìm thấy vài trăm tên Kim Đan viên mãn mà chém giết sẽ có thụ hoạch đó.
Trần Tiến than thở như vậy nhưng đâu biết rằng, cây trường kiếm mà Trần Tiến vừa thu được đó đã tiêu hao gần sáu mươi ngàn trung phẩm linh thạch của tên Kim Đan tu sĩ vừa chết mua trước khi tiến vào Thiết Ảnh Cốc. Nếu biết hắn bị Trần Tiến chửi là một tên Kim Đan ăn mày, chắc sẽ phải xin diêm vương hồi sinh ít phút để chửi lại mới thỏa được cục tức này.