Để vào Tàng kinh các, tất cả các đệ tử của Nhật Thần Tông đều phải có một thẻ bài được cung cấp dựa trên tu vi. Luyện khí từ tầng hai đến sáu sẽ có lệnh bài màu vàng nhạt, tương đương với việc được xem qua và tu luyện công pháp Hoàng Cấp sơ giai. Từ tầng bảy đến viên mãn Luyện Khí sẽ được thẻ bài màu vàng tươi, tương ứng với công pháp Hoàng Cấp trung giai. Chỉ khi đạt đến Trúc Cơ mới có cơ hội học được công pháp Hoàng Cấp cao giai.
Sau khi được Trúc Cơ quản sự kiểm tra tu vi, Trần Tiến được phát một thẻ bài màu vàng nhạt, Trần Tiến cầm lấy thẻ bài và được tham khảo tất cả công pháp, bí kiếp ở tầng một. Công pháp càng cao khi chiến đấu càng có lợi, nên cơ bản các công pháp Hoàng Cấp sơ giai thực sự chỉ có thể xem là nhập môn, chẳng có bao nhiêu khả năng khi chiến đấu.
Một công pháp Hoàng Cấp sơ giai chân nguyên tiêu hao chưa bằng một phần hai của trung giai, nhưng uy lực không thể so sánh được, chưa bằng một phần năm. Còn cao giai thì không cần nói, uy lực phải mạnh hơn gấp mười lần, chính vì vậy các công pháp từ Hoàng Cấp cao giai trở lên khá quý giá. Cả Thần Nhật Tông cũng chỉ có một loại công pháp Huyền Cấp cao giai về Hoả hệ duy nhất.
Công pháp Đại Việt Tinh Thần quyết của Trần Tiến còn vượt qua phạm trù đánh giá thông thường, có thể thấy uy lực của nó khủng bố thế nào. Gia tăng sức mạnh tinh thần, thần thức và khả năng hấp thụ linh khí theo thời gian.
Đảo mắt một vòng, Trần Tiến vẫn thấy các công pháp phép thuật sơ nhập như Hoả cầu, Lôi động, Băng chưởng... Trần Tiến dự định chỉ lấy hai công pháp Hoả cầu và Lôi hệ như kiếp trước, dù sao hắn cũng thành thục nhất hai loại này.
Khi vừa chạm vào công pháp hoả hệ, từ sâu trong thức hải của hắn có một giọng nói vang lên:
- Pháp thuật hoả hệ, tu vi tầng hai có thể bắt đầu tu luyện... Khi đạt đến sức mạnh nhất định có thể tiến cấp công pháp, yêu cầu phải đạt được Trúc Cơ trở lên.
Nghe những lời này phát ra từ thức hải mình, Trần Tiến sợ hãi, lục lọi tìm kiếm âm thanh này phát ra từ đâu, nó quá quỷ dị đi. Vận chuyển khí tức một vòng cuối cùng Trần Tiến cũng phát hiện từ đan điền của mình có hình dạng hơi khác lạ, nó giống một quyển sách.
Trầm ngâm vài giây, Trần Tiến chợt nhớ ra vị Hỗn Độn đại năng đã từng hứa hẹn sẽ ban tặng cho hắn Pháp Bảo, cùng Pháp Quyết. Chẳng lẽ thứ hình dạng giống quyển sách này là Pháp Bảo mà vị Hỗn Độn đại năng đó nhắc đến?
- Không biết công dụng của Pháp Bảo này là gì, vận dụng ra sao nhỉ? Tại sao không xuất hiện cùng với Đại Việt Tinh Thần Quyết.
Trần Tiến đang miên man trong những suy nghĩ ở trong lòng thì bị một thanh âm cắt đứt.
- Đây là "BÁCH KHOA HỖN ĐỘN THIÊN THƯ", có công dụng nắm giữ hết tất cả thông tin bảo vật tự nhiên trong thiên hạ, phát hiện các năng lực ẩn tàng của công pháp hay mọi thứ mà có ứng dụng tự nhiên trong đó. Chỉ cần chủ sở hữu không nhận thấy được sẽ được THIÊN THƯ nhắc nhở. Hạn chế không thể có thông tin những vật do người làm ra hoặc không hình thành bởi tự nhiên.
Trần Tiến run rẩy, tim hắn đập nhanh hơn trước phải mấy lần. Bảo vật trong truyền thuyết như vậy, Trần Tiến chưa từng nghe qua nhưng những công dụng của nó hoàn toàn có thể khiến bất cứ ai động dung. Có bảo vật này trong tay, không khác gì Trần Tiến hắn có cả một kho tàng kinh nghiệm trong người, con người khi truy cầu đại đạo đó là gì? Chính là thiếu hiểu biết đầy đủ mà lỡ hẹn với các bảo vật.
Hắn nghi hoặc nhìn vào công pháp Hoả Cầu Thuật, không ngờ hắn kiếp trước uổng thay cho việc nắm giữ suốt gần mười năm cũng không hay biết gì, thì ra công pháp này có thể tự tăng cấp. Tiếp tục hắn ngó các công pháp cấp thấp khác, không có tiếng báo gì.
Hơi thất vọng, Trần Tiến quay lại cầm quyển sách Lôi động thuật thì thanh âm từ thức hải lại thông báo:
- Pháp thuật hệ lôi, tu vi tầng hai có thể tu luyện, cứ tăng mỗi cấp tu vi phát ra được một đường lôi sét. Tối đa được chín tia sét. Nếu tu luyện tốt, có thể trở thành giả lôi kiếp, uy lực tương đương và có thể hấp thu một ít từ lôi kiếp
Một tu sĩ sợ nhất là gì? Đó là lôi kiếp, nếu không thể vượt qua lôi kiếp trong khi thăng cấp, vậy thì tâm ma có cơ hội mà quấy nhiễu sao? Vậy mà công pháp nhìn đơn giản này không chỉ có thể giả lôi kiếp mà còn có thể hấp thu một ít uy năng của lôi kiếp. Quả là nghịch thiên.
Khiếp sợ, đó chính là những gì mà Trần Tiến đang cảm giác, sống hai kiếp người rồi, làm sao hắn không biết câu:
- "Thất phu vô tội, kỳ bích có tội"!
Trần Tiến bây giờ càng phải quyết tâm không lộ ra được bí mật trong cơ thể mình, những thứ này đừng nói là người tu luyện bình thường, các thiên tài tu sĩ hay những ông lão lánh đời có khi cũng đến giành nhau. Lúc đó cơ thể mình không phanh thây cũng nát thây.
THIÊN THƯ trong cơ thể hắn quả thật nghịch thiên đi, càng tìm hiểu hắn càng khiếp sợ các tính năng của nó. Không chỉ thông hiểu các thông tin bảo vật, còn có công thức luyện đan, chế phù, thôi diễn trận pháp và công pháp.
Mất cả nửa ngày chỉ vì niềm vui quá lớn lao này, nên khi hắn đi ra khỏi Tàng Kinh Các đã xế chiều, tên Trúc Cơ quản sự thấy hắn mất cả nửa ngày mới chọn được hai loại công pháp, khẽ lắc đầu ánh mắt có tư vị xem thường.
Trần Tiến cũng không quản tên Trúc Cơ này nghĩ gì, cũng nhanh chân vội vàng trở lại căn nhà tranh của mình.