Sau khi rời khỏi Trường Minh Hội thì mặt trời cũng đã lặn. Trần Tiến và Cố Tiểu Trầm theo lời giới thiệu của Trương Tiểu Xuân nghỉ ngơi ở một khách sạn.
Giá cả ở Nam Lân Thành quả nhiên hết sức đắt đỏ, phòng không có trận pháp gia tăng linh khí thì hai mươi hạ phẩm linh thạch một ngày. Còn phòng có trận pháp gia tăng thì năm mươi hạ phẩm linh thạch. Căn phòng đặt biệt có thiết kế tụ linh trận bậc cao giá cả còn khủng khiếp nữa khi lên đến hai trăm hạ phẩm linh thạch.
Hiện tại cả hai người cũng không có nhu cầu tu luyện nên chỉ thuê hai gian phòng bình thường.
- Đây là linh thạch của anh hôm nay.
Trần Tiến sau khi thuê phòng xong liền trả phí hướng dẫn cho Trương Tiểu Xuân, không ngờ lại là một trăm hạ phẩm linh thạch. Anh ta lập tức vui mừng cúi đầu liên tục nói.
- Cám ơn!!
Khi nhận được số linh thạch từ Trần Tiến, Trương Tiểu Xuân cũng cắn răng bỏ ra năm mươi linh thạch để thuê gian phòng có thêm trận pháp gia tăng.
Nhìn hình bóng của Trương Tiểu Xuân, Trần Tiến lắc đầu cảm thán.
- May mắn mình có Đại Việt Tinh Thần Quyết nếu không có lẽ cũng như anh ta.
Cố Tiểu Trầm bên cạnh thấy vẻ đồng cảm của hắn lúc này mỉm cười nói.
- Cuộc sống của một tu sĩ bình thường lúc nào cũng có nhiều khó khăn. Đôi lúc muội thấy mình thật sự may mắn, chưa bao giờ lo nghĩ đến việc thiếu tài liệu tu luyện.
- Số phận mỗi người mỗi khác, không phải con người có thể trốn thoát khỏi bánh xe của vận mệnh. Thế nhưng nếu kiên trì và nỗ lực, tương lai có thể nắm giữ được vận mệnh chính mình.
Trần Tiến gật đầu nói.
- Nắm giữ vận mệnh của chính mình? - Cố Tiểu Trầm lẩm bẩm có chút mê mang.
Ông chủ của Trường Minh Hội tâm tình hôm nay hết sức hưng phấn. Gã không chỉ kiếm được một số lượng linh thạch mà còn có vài quyển công pháp tương đối có giá trị. Tranh thủ chưa quá trễ, gã sai tên quản gia của mình đem đến Thiết Ảnh Đường hai quyển Huyền Cấp thượng giai để làm vật phẩm đấu giá tại Hội Đấu Giá Ngầm hai ngày tới.
Vừa nhìn thấy quản gia của Trường Minh Hội đến, một nhân viên của Thiết Ảnh Đường lập tức ra nghênh tiếp.
- Không biết đêm khuya như thế này, Lý quản gia còn ghé thăm có điều gì không?
- Ta muốn tranh thủ đem vật phẩm đến để đăng ký đấu giá.
Nói xong tên Lý quản gia ném cho tên nhân viên năm hạ phẩm linh thạch. Tên nhân viên nhận được linh thạch cúi đầu cảm tạ rồi nhanh chóng vào thông báo.
- Xin mời Lý quản gia vào.
Sau đó lão Lý cũng theo chân tên nhân viên vào phòng tiếp khách của Thiết Ảnh Đường.
Tên quản sự của Thiết Ảnh Đường thấy Lý quản gia vô cùng niềm nở nói.
- Không biết cơn gió nói đưa Lý quản gia ghé thăm Thiết Ảnh Đường chúng tôi?
- Không cần quá dài dòng, ông chủ của tôi nhờ tôi đến đây đăng ký vật phẩm đấu giá.
Nói xong Lý quản gia từ túi trữ vật lấy ra hai quyển công pháp Huyền Cấp thượng giai đặt lên bàn.
Tên quản sự của Thiết Ảnh Đường tên là Lý Minh Thiện, năm nay chỉ khoảng sáu mươi nhưng tu vi đã Kết Đan tầng bảy. Là người phụ trách nhận đăng ký vật phẩm đấu giá lần này.
Khi ông ta trông thấy hai quyển công pháp Huyền Cấp thượng giai, ánh mắt chợt lóe sáng rồi nhìn lên vị Lý quản gia.
- Không ngờ lần đấu giá này Trường Minh Hội lại xuất ra một lần hai quyển công pháp cao giai.
Một quyển Phong hệ và một quyển Thổ hệ, có lẽ ít nhất lần này Trường Minh hội không kiếm dưới một trăm ngàn hạ phẩm linh thạch rồi.
- Đó cũng là con số mà ông chủ của chúng tôi mong muốn.
Thời gian nghỉ ngơi bên trong khách sạn, Trần Tiến tranh thủ lấy lò luyện đan ra để có thể nghiên cứu.
Dù sao Tiết Ma Đan Lô cũng mới là lò luyện thứ hai mà hắn sở hữu, hắn có thể rõ ràng với lò luyện này thì khả năng hắn luyện chế được đan dược tứ phảm tăng thêm hai thành.
Sau khi đánh dấu lên Tiết Ma Đan Lô dấu hiệu thần thức của bản thân. Hắn lập tức đem bỏ lại vào túi trữ vật, dù sao bây giờ hắn vẫn chưa cần sử dụng ngay lập tức.
Lại lấy ra cây đao mà hắn mua từ Trường Minh Hội, hít một hơi thật sâu vận chuyển chân nguyên trong cơ thể cầm lấy cây đao.
Cây đao có dấu hiệu bài xích với hắn, khi cán đao hắn đang cầm lập tức nóng lên. Nhưng bản thân có sự chuẩn bị sẵn, hắn không sợ nhiệt tỏa ra từ cây đao vì hắn có “huyết mạch Hỏa Phượng”.
Dùng chân nguyên rót vào cây đao để khống chế, không ngờ cây đao dường như là một hố đen không ngừng vừa bài xích sự khống chế vừa hút chân nguyên của Trần Tiến.
Phát hiện nếu như vậy không phải cách hắn lập tức thả cây đao ra. Lúc này khắp người hắn có cảm giác mệt mỏi.
- “Cây đao này quả nhiên có điều quỷ dị”.
Nuốt một viên đan dược phục hồi chân nguyên, hắn lại đánh giá một chút về cây đao.
Cây đao có chút ánh tím tỏa ra.
- “Chẳng lẽ cây đao này hút chân nguyên mình nên bắt đầu có phản ứng.”
Để xác minh suy đoán của mình Trần Tiến lại vận dụng chân nguyên để sử dụng cây đao. Hiện tượng như trước lại lặp lại, lần này còn mãnh liệt hơn trước.
Mồ hôi khắp cơ thể hắn tứa ra như tắm, cảm giác toàn bộ cơ bắp đau nhức liên tục. Đến khi không chịu nổi phải lập tức buông cây đao ra.
Quả nhiên ánh sáng tím từ cây đao lại nồng đậm hơn trước.
Trần Tiến vui mừng quên mất vẻ mệt mỏi trước đó.
- “Không ngờ lại là một pháp khí tiêu hao. Dường như chỉ cần rót chân nguyên vào nó sẽ phản ứng.”
Sự thật nó phản ứng không phải vì chân nguyên của Trần Tiến mà là phản ứng với huyết mạch Hỏa Phượng của hắn chỉ là chưa lập tức hắn nghĩ đến.
- “Nếu có thể vận dụng nó tốt thì sẽ là loại vũ khí tương tác với cấp độ bản thân rồi. Cái khó làm sao gỡ bỏ cấm chế mà mình không nhìn ra được bên trên nó.”
Trình độ trận pháp hiện tại của Trần Tiến tuy đã tam phẩm có thể xem là rất khá rồi nhưng vẫn không phát hiện được chút dấu vết để tìm được lỗ hổng của nó để phá.
Đang đau đầu với trận pháp ở trên thanh đao, thì vô tình hắn nhìn thấy có một đường kẻ từ đầu thanh đao đến cán đao vô cùng mỏng. Lập tức phát hiện ra, không thể nào trên đao lại có một đường vô nghĩa như vậy. Hắn quét thần thức của mình theo đường kẻ trên thanh đao đó lập tức phát hiện ra sinh cơ của trận pháp bên trong nó.
Sau khi dựa trên đường sinh cơ và sự hiểu biết của bản thân về trận pháp, Trần Tiến cuối cùng cũng đã phá được cấm chế trên thanh đao. Ngay khi trận pháp cấm chế vừa được khai thông, thanh đao liền phát ra một luồng tử quang chói lọi rồi vụt tắt trở lại hiện trạng như ban đầu.
Thế nhưng khác với lúc trước, trên thân cây đao từ đường kẻ nhỏ bỗng có thêm những đường kẻ khác tạo nên hình một con tử sắc kim long. Hiện tượng này thu hút sự chú ý của Trần Tiến. Từ trong thức hải hắn có một âm thanh quen thuộc từ BÁCH KHOA HỖN ĐỘN THIÊN THƯ.
- Tử Sắc Kim Long Đao phiên bản không hoàn chỉnh, pháp khí Thiên Cấp ở tu chân giới. Được chế tác dựa trên vảy của Kim Long, Thiên Toàn Kim và Tử Sắc Minh Thạch cấp chín.
Nội tâm run rẩy, loại bảo vật cấp bậc này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Nhất thời huyết mạch của hắn cũng không khống chế nổi tâm tình. Ngửa mặt lên trời hét vang để giải tỏa bớt niềm hân hoan này.
Tuy vậy sau khi tư tưởng có phần ổn định, Trần Tiến có thể đối mặt với một vấn đề khác. Làm sao để che giấu được pháp khí này. Hiển nhiên không thể nào tự nhiên đem theo một pháp khí Thiên cấp bên người, nó không giống Đại Việt Tinh Thần Quyết, Bách Khoa Hỗn Độn Thiên Thư tồn tại bên trong thức hải của mình. Mà là một bảo vật hàng thật giá thật, nếu lộ ra thì cái chết là điều hiển nhiên.
Nghĩ ngợi một hồi, Trần Tiến cuối cùng đưa ra quyết định sẽ tạm đem Tử Sắc Kim Long Đao này cất ở di tích cổ gần Nam Hoa Thành. Mặc dù biết rõ “bảo vật đi liền khúc ruột” thế nhưng nếu nó mang họa đến bản thân thì tuyệt đối phải quyết đoán đem đi. Một lý do khác hiện tại hắn cũng chưa có pháp quyết về đao pháp, cho dù sử dụng cũng không có hiệu quả.
Không thể chờ đợi được nữa, hắn lập tức qua phòng Cố Tiểu Trầm. Đang giữa đêm thấy Trần Tiến đến tìm, Cố Tiểu Trầm lập tức biết chắc là có chuyện quan trọng, cô liền nhanh chóng mang lại lớp dịch dung rồi ra mở cửa phòng.
Trần Tiến cũng không vào phòng mà chỉ phân phó với cô vài câu.
- Bây giờ huynh có việc quan trọng cần rời khỏi Nam Lân Thành, trước khi Hội Đấu Giá Ngầm tổ chức huynh sẽ quay lại.
Cố Tiểu Trầm cũng không hỏi nhiều, mà im lặng gật đầu.
- Huynh bảo trọng, muội sẽ tạm thời ở lại đây đợi huynh.
Sau khi tạm biệt Cố Tiểu Trầm, hắn cũng nhanh chóng rời khỏi Nam Lân thành để hướng về di tích cổ để nhanh chóng đem cất đi bảo vật. Dựa theo phương hướng có sẵn, hắn chưa mất đến một ngày là đã có thể đến được di tích cổ bên trong khu rừng.
Cửa di tích vẫn là một trận pháp hạn chế, kèm theo đó là một trận pháp che giấu của chính hắn bố trí. Từ sau khi thôi diễn ra được trận pháp trên Tử Sắc Kim Long Đao hắn lại có thêm một chút tăng tiến trong việc thôi diễn trận pháp. Đi vào trong di tích, mật thất vẫn y như lúc hắn trở ra, tạm thời lấy ra một ít linh thạch để làm một trận pháp phòng ngự và một trận pháp công kích để bảo quản Tử Sắc Kim Long đao.
- Mọi việc xong xuôi rồi, nếu thật sự bị người khác đoạt đi cả hai vậy thì xem như bản thân ta và những thứ này không có duyên.
Sắp xếp mọi chuyện, lại chỉnh sửa một chút về trận pháp ở cửa di tích. Cảm thấy mọi chuyện đã ổn thỏa hắn tranh thủ quay trở lại Nam Lân thành. Vì chỉ còn chưa tới một ngày là Hội Đấu Giá Ngầm sẽ diễn ra. Bản thân hắn vô cùng nóng lòng để tham gia sự kiện này, vừa là mở rộng kiến thức vừa là để có một chút vốn kinh nghiệm đấu giá. Hai lần trước tham gia đấu giá hắn đều vẫn không có chút gì mở rộng tầm mắt, lần này hắn có cảm giác sẽ có những món đồ khiến hắn thích thú.