Cùng lúc với Đan Sư Đại Hội đang diễn ra, ở một nơi cực nam của Lâm Quốc có một thiếu niên thân mặc áo bào trắng. Con người y toát nên nét cô độc đến kỳ lạ như một cánh bèo trên mặt nước. Xung quanh y là một màu u uất, lạnh lẽo đến vô tình.
Ánh nắng của chiều hoàng hôn hắt lên cơ thể y như một màu đỏ của máu. Y ngẩng đầu lên nhìn từng dòng chữ khác trên núi.
Kiếm khí tung hoành tam vạn lý
Nhất kiếm quang hàn thập thất châu.
Đôi mắt y chăm chú vào hai dòng chữ này, từng hình ảnh không biết đã xảy ra bao lâu rồi như những đoạn phim tua lại hiện ra trong tâm trí y. Hai vị tuyệt thế kiếm giả tồn tại đỉnh cao của Tu Chân giới đang quyết đấu sinh tử. Người đang chìm đắm trong chấp niệm mạnh mẽ của hai vị cường giả đó không ai khác chính là Sở Huy.
Nơi này chính là nơi quyết đấu của hai tuyệt đỉnh cường giả Kiếm Vương Đại Thừa Dương Đình Nghệ và Kiếm Ma Đại Thừa Lê Hoàn. Hai vị kiếm khách yêu kiếm như sinh mệnh, vì kiếm mà thành và cũng vì kiếm mà vong. Cả hai tồn tại đỉnh phong trở thành truyền thuyết của khắp Tu Chân giới. Định mệnh như tạo ra hai con người để trở thành địch thủ của nhau, một người là vương giả của các kiếm sĩ, một người là ma vương trong lòng các kiếm ma. Từ ngày hai người cùng nhau xuất đạo, bản thân họ đã mong đợi cuộc chiến này hơn bất kỳ ai. Bởi họ biết, chỉ có đánh bại kẻ còn lại thì người kia mới có thể đột phá cực hạn của bản thân.
Trên ngọn núi mà Sở Huy đang đứng, y đang cảm thụ chiến ý của cả hai. Y có thể cảm nhận rõ cái thống khổ bi thương của cả hai người. Dù họ chính là tồn tại đỉnh cao của thời đại họ, nhưng danh vọng càng cao cô độc càng lớn. Không ai hơn chính họ biết kẻ mà họ đang quyết tử cũng là tri kỉ duy nhất của họ những kiếm si. Sở Huy cũng tự hỏi lòng mình.
- Cuộc đời này, ta sẽ mãi cô độc hay tìm được một kẻ có thể là địch thủ của ta.
Những suy nghĩ trong lòng y bỗng đứt mạch bởi hình bóng một người. Trần Tiến, cái tên đứng ngang hàng với y tại Mỹ Sơn Cốc ngày đó. Y lại thì thào:
- Liệu hắn có phải là kẻ đó.
Hai tháng trước, Sở Huy nghe theo tiếng gọi từ Thuận Thiên Kiếm đi đến nơi này. Bản thân y cũng không ngờ, khi đến đây y tuy không đạt được bất cứ truyền thừa nào nhưng lại có thể cảm ngộ kiếm ý của cả hai vị Kiếm Khách cao thủ đỉnh cao nhất của Tu Chân giới mười vạn năm qua. Tu vi của y không như người khác, y không có bình cảnh nhưng không có nghĩa tâm cảnh với y không quan trọng. Mà nó còn cực kỳ có ý nghĩa với y. Chỉ trong một thời gian ngắn, bản thân y không biết từ khi nào đã đạt đến Nguyên Anh kỳ.
Tu vi của y tăng nhanh như vậy chính là do từ ngày nhận được Thuận Thiên Kiếm, đối với y nó không chỉ là một thanh tuyệt thế vũ khí nữa. Mà dần dần nó trở thành người bằng hữu duy nhất, kết nối duy nhất của chính y. Nhân kiếm hợp nhất, bốn chữ đó mới khắc họa được sự liên kết của y và kiếm của mình.
Thoát khỏi chấp niệm của hai dòng chữ, Sở Huy trên khuôn mặt vẫn băng lãnh không chút biểu tình hỉ nộ ái ố. Y tiếp nhận kiếm ý của cả hai người nhưng lại không có ý định học nó, mà y có sự kiêu ngạo từ trong xương tủy. Dựa vào đó y sáng tạo ra cho chính mình, kiếm của chính y. “Thiên Mệnh Thập Thất Kiếm”
Quay trở lại nơi Đan Sư Đại Hội, thời gian kết thúc vòng loại không còn nhiều. Những thí sinh đều lựa chọn được cho mình các đan phương thích hợp dựa vào số dược liệu xuất hiện trong dược viên.
Lúc này, Trần Tiến vẫn đang cố gắng tìm loại nguyên liệu thích hợp cho lựa chọn của mình. Từ HỖN ĐỘN THIÊN THƯ, hắn nhận ra được gần như tất cả các loại dược liệu có trong dược viện này. Thế nhưng, hắn cũng cố gắng cẩn thận lựa chọn cho mình những vật liệu tương đối dễ xuất hiện. Trực giác hắn mách bảo, dường như ngoại trừ việc luyện chế một loại đan dược phẩm chất càng cao càng tốt mà còn phải có độ thông dụng và tiện ích cao.
Giữ suy nghĩ như vậy, nên bản thân hắn lựa chọn cho mình một phương pháp mới vận dụng các dược liệu dễ tìm để tạo phương thuốc trị liệu cấp tốc. Loại đan dược phục hồi thương thế lập tức hiệu quả dành cho các tu sĩ Kim Đan kỳ trở xuống.
Lập tức lựa chọn các loại đan dược phù hợp hình thành đan phương. Hài lòng với lựa chọn của mình, hắn cũng ghi lại đan phương rồi nộp lên cho ban giám khảo rồi truyền tống ra ngoài.
Phương thuốc là thứ cần được kiểm chứng, nhưng với số lượng thí sính nhiều như vậy chắc chắn ban giám khảo sẽ không cách nào kiểm chứng được hiệu quả của tất cả đan phương. Tuy nhiên, hắn biết phương thuốc của dựa trên cơ sở hắn thôi diễn được từ HỖN ĐỘN THIÊN THƯ hơn nữa hắn viết cũng rất rõ ràng phương pháp để luyện chế thành công.
Bản thân hắn là một Luyện Đan Sư hắn biết để tiết lộ một đan phương mới là việc hết sức ngu ngốc, tuy vậy hắn cũng không coi trọng lắm loại đan dược chỉ có hiệu quả đối với Kim Đan kỳ vì mục tiêu hắn còn vượt xa cái trước mắt này nhiều lắm. Đồng thời, hắn cũng biết có lẽ vị giám khảo cũng chưa hẳn đã phải chính xác đan phương một trăm phần trăm.
Loại đan phương mà hắn sáng tạo là một đan dược tam phẩm có tên “Cửu Lộ Hoàn Hoa Đơn” có thể lập tức hồi phục hai phần chân nguyên đã tiêu hao ngay lập tức đối với tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, hiệu quả tăng dần đối với các tu sĩ cấp thấp hơn. Bên cạnh đó, không hề có tác dụng phụ nào đối với tu sĩ phục dụng trừ việc không thể dùng hai lần liên tiếp trong khoảng một tháng trời.
So với các loại đan dược cùng phẩm chất khác thì “Cửu Lộ Hoàn Hoa Đơn” này có hiệu quả tương đối lớn. Đặc biệt là ở việc phục hồi lập tức hai phần chân nguyên, giả sử khi bạn phải đối mặt với kẻ địch cùng cấp đến giai đoạn sinh tử chỉ định đoạt trong phút chốc. Lúc này bạn phục dụng “Cửu Lộ Hoàn Hoa Đơn” thì bạn có thêm hai phần cơ hội sống sót. Chỉ riêng tác dụng như vậy đủ khiến bao nhiêu Kim Đan phải đỏ mắt rồi.
Ra đến bên ngoài, lập tức nhóm người của Lâm Hoa thành liền tiến đến để tìm hiểu tình hình đã xảy ra bên trong dược viên. Trần Tiến cũng sơ lược kể qua tình hình xảy ra bên trong và việc lựa chọn đan phương. Đám người Lâm Hoa thành nghe nói có loại đan dược như vậy cũng nháo nhào quan tâm. Phải biết, trừ Hòa Minh đạt đến Nguyên Anh trung kỳ thì tất cả mọi người con lại cũng chỉ cao nhất là Kim Đan đại viên mãn.
Riêng Cố Tiểu Trầm độ cả kinh con cao hơn, cô xuất thân từ Hải Vân đại lục, một trong các đại lục đứng đầu Hạ Vực. Thế nhưng tìm mỏi con mắt cũng không thể nào có một thiếu niên nào có thể tự mình dựa vào các dược phẩm cơ bản mà tạo nên một loại đan dược mới được.
Cố Tiểu Trầm kéo Trần Tiến qua một bên rồi nói:
- Đan phương này không thể tùy tiện nói là do huynh tạo ra được.
- Tại sao? Huynh đã nghĩ kỹ rồi dù đan phương này có thể gây chấn động nhưng hiệu quả lúc này vẫn chỉ dành cho Kim Đan hậu kỳ trở xuống đâu phải quá khủng khiếp.
- Huynh sai rồi, mặc dù Kim Đan quả thực tồn tại rất nhiều trên khắp Tu Chân giới nhưng huynh có nghĩ chỉ cần số lượng Kim Đan đó cũng đủ điên cuồng một trận rồi. Nhất là các tông môn, môn phái hay tổ chức, họ cần bồi dưỡng rất nhiều tinh anh. Thêm một viên đan dược là thêm một phần sinh cơ cho những người đó.
- Vậy muội quên rằng thân phận ta còn có một sư phụ thần bí sao?
- Đó cũng chỉ là cách tạm thời thôi, nếu những người này muốn truy tìm sư phụ đó của huynh không phải sẽ càng rắc rối hơn sao?
- Tu chân giới, chính là nơi nói lợi ích. Huynh biết lần này mạo hiểm rất lớn, nhưng như vậy có thể là một cách an toàn để hợp thức hóa sự bất thường của huynh.
Cố Tiểu Trầm là người gần gũi nhất bên cạnh Trần Tiến. Cô biết chắc hẳn trên người hắn có một bí mật to lớn nào đó liên quan đến tu vi và năng lực của hắn. Cô chưa bao giờ tò mò về điều đó, cũng không hề có ý định đó vì cô biết mỗi người đều có những điều không thể nói. Chỉ đơn giản giữa hai người chính là một sự tin cậy vô hình một cách tự nhiên mà thôi.
Trên đài cao, vị giám khảo của vòng loại này đang dùng thần thức của mình quét qua các đan phương đến từ các thí sinh. Các thí sinh cũng đều tranh thủ đứng ở khu vực mình để quan sát vị giám khảo làm việc.
Thi Sách do tham gia với tư cách cá nhân nên cũng lại khu vực của Lâm Hoa thành chào hỏi. Đến khi chạm mặt Cố Tiểu Trầm, gã có chút biến sắc trên khuôn mặt. Không ngờ cô gái thoạt nhìn thùy mỵ, không có chút sức lực nào lại tu vi Kim Đan kỳ trên cả mình. Trần Tiến cũng mỉm cười trước tình huống này, không phải ai cũng chịu được cái đả kích này. Nếu hắn không rõ lai lịch của Cố Tiểu Trầm có lẽ hắn cũng giống hầu hết đa số người gặp qua cô.
Vị giám khảo quét thần thức tương đối nhanh. Sự hài lòng thể hiện rõ trên khuôn mặt khi chất lượng các thí sinh tham gia rõ ràng không tệ. Ông ta đặc biệt chú ý đến đan phương của gã Nguyên Anh kỳ. Quả nhiên ông ta không phải thất vọng, một loại đan phương tứ phẩm dùng để lưu thông kinh mạch khi tắc nghẽn trong quá trình vận chuyển chân nguyên. Đến phương thuốc của Trần Tiến ông ta cũng chỉ nhìn qua một lượt, tuy vậy ông ta chợt khựng lại không tiếp tục nhìn đan phương kế tiếp.
- Đây là loại đan phương gì đây? Tại sao trước đây ta chưa từng thấy. Với những loại dược liệu này có thể điều chế như vậy được sao. Không được phải cho Minh Nhật sư thúc xem.qua mới được.
Thầm nói xong, ông ta lập tức truyền âm cho sư thúc của mình.
- Sư thúc, con có việc cần tham khảo ý kiến ngài?
- Chuyện gì? Chẳng lẽ người gặp vấn đề khi kiểm tra đan phương.
- Đúng vậy, có thể dùng Dẫn Dược Thảo và Huỳnh Liên… để tạo thành một loại đan dược tam phẩm phục hồi nguyên khí ngay lập tức không?
- ….
Im lặng trong giây lát, ông ta lập tức nói:
- Nhanh, đem đan phương đó lên cho ta kiểm tra.
- Dạ vâng.