Mục lục
[Dịch]Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ai dám gục xuống, đều cố sống cố chết chống đỡ, gườm gườm nhìn nhau. Vì tinh thần đã tiêu hao tới cực điểm, nhưng cả Bá Vấn hay Trần Mộ đều có sức dẻo dai khá mạnh, không ai chịu gục trước.

Một giờ qua đi.

Hai giờ qua đi.

….

….

Năm giờ. Tinh thần hai người đã tới bờ vực suy sụp, nhưng bọn họ vẫn cố gắng gượng.

Vào lúc này Trình Anh tỉnh dậy, nàng ngủ được năm giờ sắc mặt đã tốt lên rất nhiều. Nàng kinh ngạc nhìn hai người đang trừng trừng nhìn nhau. Lập tức ánh mắt nàng rơi vào Song Câu thú ngã trên mặt đất.

Bá Vấn thấy Trình Anh tỉnh rồi, mừng rỡ:

- Trình Anh, mau giết hắn đi.

Mình thật là sáng suốt, Trình Anh lại trở thành người quan trọng để phân định thắng bại trận này. Tâm tư của y lại có chút thầm cảnh giác. Mặc dù Trình Anh đi cùng y nhưng hai ngươi chỉ quan hệ lợi ích, hiện giờ cái mạng của y và Trần Mộ đều do tay nữ nhân này nắm lấy. Ai mà biết nàng ta sẽ làm gì, Bá Vấn đã ngầm hạ quyết tâm, nếu Trình Anh đưa ra bất kỳ điệu kiện gì y cũng sẽ chấp nhận không chút do dự.

Y để Trình Anh giết Trần Mộ còn bao hàm ý tứ dò thử trong đó, y muốn biết tại thời điểm này, quan hệ giữa y và Trình Anh có phát sinh biến hóa hay không.

Nghe thấy lời Bá Vấn nói, mặt Trần Mộ dù vẫn bình tĩnh, nhưng tim không khỏi trầm xuống, hiện tại hắn không có chút sức hoàn thủ nào, là con dê đợi giết mổ mà thôi.

Song ngoài dự liệu của hắn, Trình Anh đi tới giữa hai người ngồi xuống. Nhìn thấy động tác này của Trình Anh, sắc mắt của Bá Vấn hơi biến đổi, y biết, chuyện bắt đầu xảy ra biến hóa.

- Bá Vấn, rất xin lỗi! Ta sẽ không giết hắn đâu.

Hơn mười giờ chạy về phía trước, tinh thần liên tục tập trung cao độ, giọng nàng nghe có vài phần khàn khàn. Câu nói này làm trái tim vọt tới cổ họng của Trần Mộ rồi hạ xuống. Tuy nhiên lập tức nổi lên một tia nghi hoặc, tại sao cô ta lại thả cho mình một đường sống chứ?

Sắc mặt Bá Vấn khôi phục lại vẻ bình thường, hắn bình thản hỏi:

- Vì sao vậy? Cô thay đổi chủ ý ư?

Những lời này của Bá Vấn dù bình đạm, nhưng vì y thân phận địa vị cao bao năm, trong lời nói không khỏi lộ ra cảm giác áp bách mãnh liệt.

- Bởi vì, ta muốn sống.

Ngữ khí Trình Anh cũng rất bình thản.

Bá Vấn ngẩn ra, y không ngờ Trình Anh giải thích như vậy.

- Chúng ta đã tiến sâu vào rừng cây rồi. Nơi này đã rất sâu trong rừng, chúng ta bay cả mười hai giờ, đã bay xa bao nhiêu, ta cũng không biết.

Trong ba người, nàng là người có kinh nghiệm dã ngoại phong phú nhất. Hai người đều lộ vẻ chăm chú lắng nghe, Trình Anh cũng chẳng nhìn hai người lấy một cái, tay nhẹ nhàng gỡ tóc qua bên mặt, tiếp tục nói:

- Hơn nữa, chúng ta mất phương hướng, các ngươi có ai biết đây là đâu không? Không ai biết? Ta còn hoài nghi, e rằng trước chúng ta liệu có người tới được nơi này hay chưa?

- Chúng ta có thể quay lại theo đường cũ.

Bá Vấn vọt miệng.

Trình Anh nhìn Bá Vấn một cái, thẳng thắn nói:

- Chúng ta tới được nơi này, không phải vì chúng ta đủ sức mạnh, mà bới vì con Song Câu thú kia.

Nàng liếc qua Trần Mộ:

- Ta không biết vì sao nó lại phát cuồng, nhưng ở trong rừng cây, không có sinh vật nào dám chạm mặt với Song Câu thú đã phát cuồng. Cho nên chúng ta dọc đường mới không gặp phải dã thú khác. Nếu như chúng ta trở về theo đường cũ, ta tin rằng chúng ta sẽ gặp phải sự đón tiếp long trọng của đám dã thú khác đấy.

Trần Mộ chú ý thấy Trình Anh liếc mắt nhìn hắn. Hắn không nói chuyện, bởi vì hắn cũng chả hiểu vì sao Song Câu thú lại nổi giận, hắn nhớ mình chả làm gì cả.

- Nếu như chúng ta muốn trở về, nhất định phải đủ mạnh, chỉ dựa riêng vào hai ta thôi là không đủ.

Lúc này Trình Anh mới nói rõ nguyên nhân.

Bá Vấn trầm mặc, y biết Trình Anh nói đúng. Y rất muốn giết chết Trần Mộ, thậm chí không tiếc mạo hiểm, nhưng không có nghĩa là y nguyện cùng Trần Mộ đồng quy vu tận. Thân phận của y tôn quý, y là người kế thừa tương lại của Đông Hành Trữ gia. Tương lai phải chấp chưởng cả Đông Hành Trữ gia, sao một tên tạp tu Thập Tự Dạ như Trần Mộ có thể bì được.

- Có lẽ chúng ta có thể đợi chi viện, ta tin chi viện của Trữ gia sẽ rất mau tìm thấy chúng ta.

Bá Vấn đột nhiên nói.

Trình Anh không chút khách khí nói:

- Không thể! Không ai dám phi hành trong rừng như chúng ta. Hơn nữa, bọn họ cũng không có Song Câu thú đuổi những dã thú khác hộ, trên đường đi bọn họ sẽ không ngừng gặp phải dã thú chặn đánh. Họ không thể tìm được chúng ta, chúng ta đã mất phương hướng, cho dù hiện giờ ngươi có thể liên lạc với bọn họ, thì họ cũng không tìm được chúng ta.

Sắc mặt nàng đột nhiên trở nên hiu quạnh:

- Chúng ta trở về theo đường cũ khả năng cũng không lớn. Mỗi ngày trong rừng không biết xảy ra bao cuộc tranh đấu, những con dã thú kia sẽ phá sạch những dấu vết chúng ta để lại. Nói thật, khả năng chúng ta sống được cũng không lớn.

Sắc mặt Bá Vấn tức thì trở nên khó coi, nhưng y cũng biết lời Trình Anh là nói thật.

Nàng không lừa mình ở chuyện này. Ánh mắt lạnh băng của y liếc qua Trần Mộ, không phải vì hắn mình cũng không rơi vào hoàn cảnh như vậy.

Người của Thập Tự Dạ, đều đáng chết!

Y cảm thấy sợ hãi!

Từ thủa nhỏ, y tiếp nhận cách giáo dục tinh túy. Từ bé tới lớn, y mãi mãi là thiên tài trong mắt mọi người, là đối tượng được ca ngợi, hắn có tương lai vô cùng sáng lạn. Vô số người sẽ phải dựa vào hơi thở của y. Y sinh ra đã được trời phú cho có cảm ứng ưu việt. Điều này làm y lúc nào cũng giữ được ưu nhã thong dong, nhưng hiện giờ y phát hiện chỗ mình kiêu ngạo, vào lúc này không cách nào giúp y đi ra khỏi rừng cây đáng chết này.

Cái chết, tựa như là kết quả có thể đáng chết.

Mà hết thảy nguyên nhân đều liên quan đến tên tạp tu Thập Tự Dạ này.

Bá Vấn thất thố chỉ trong thời gian rất ngắn, nếu như không phải Trần Mộ và Trình Anh một mực để ý tới y, có lẽ cũng không thể nhận ra. Trần Mộ lòng phát lạnh, ngày càng thấy Bá Vấn tàn nhẫn quyết đoán, nếu như đám công tử ăn chơi bình thường, gặp phải tình huồng này, tám chín phần sẽ phát cuồng. Không ngờ trong thời gian ngắn, y đã điều chỉnh được tâm trạng, điều này đủ chứng minh y kiên nghị ra sao.

Trần Mộ ngầm cảnh giác, loại người như Bá Vấn, chỉ có thể để phòng mọi lúc, hơi bất cẩn một chút sẽ bị y ám toán. Tia oán độc kia trong mắt Bá Vấn bị Trần Mộ nhin rõ, trong lòng tự nhiên không dám sơ xuất.

Có điều may mà Bá Vấn vẫn nằm trong phạm trù người bình thường. Giả như một vị công tử chưa từng trải qua hiểm cảnh, có thể không hoàn toàn bị hoàn cảnh trước mắt ảnh hưởng, vậy tuyệt đối có thể tính là không phải loài người.

So ra thì Trần Mộ bình tĩnh hơn không có nghĩa là hắn xuất sắc hơn Bá Vấn. Mà là khi hắn vừa tiến vào rừng cây, thậm chí còn ở trong thành, ở trạng thái liễm tức đã dự liệu được rồi, tới sau này bên bờ suối gặp phải quái vật dưới đáy nước, càng làm hắn chuẩn bị tâm lý đầy đủ. Một nguyên nhân khác liên quan đến kinh nghiệm khi hắn còn nhỏ, gian khổ lưu lãng và khó khăn cũng làm tố chất tâm lý của hắn khi đối diện với nguy hiểm càng mạnh hơn.

Tình cảnh lúc này dù nguy hiểm nhưng vẫn chưa tới bước đường cùng.

- Có lý.

Nụ cười thường lệ trên môi, mặt Bá Vấn vô hại:

- Chúng ta đúng là phải tạm thời vứt bỏ thành kiến. Trần Mộ, ngươi thấy thế nào.

Y chuyển hướng sang Trần Mộ, ánh mắt Trình Anh cũng rơi lên người Trần Mộ. Trần Mộ có chấp nhận hay không trực tiếp quyết định tình cảnh của bọn họ. Theo nàng, nếu ba người thật sự có thể đồng tâm hiệp lực, thì Trần Mộ chính là mắt xích quyết định. Chiến thuật xuất thần nhập hóa và tĩnh táo kinh người của hắn, lưu lại cho nàng ấn tượng cực kỳ sâu sắc.

- Được!

Trần Mộ tích chữ như vàng, nhưng ánh mắt nhìn qua Bá Vấn vẫn mang theo vài phần đề phòng. Hắn không hỏi Bá Vấn vì sao muốn giết mình như vậy, mới vừa rồi ánh mắt Bá Vấn thay đổi làm hắn rất cảnh giác. Nói tới cùng đối với loại người như thế, Trần Mộ không thể tin được.

Nhưng hắn lập tức đưa ra điều kiện của mình:

- Ta yêu cầu tiến về phía trước.

Trở về theo đường cũ? Vậy chẳng phải tìm chết à? Nghe ý tứ trong lời nói vừa rồi của Bá Vấn, có rất nhiều tạp tu Trữ gia đang tìm kiếm bọn họ, lúc này mà trở về, hai bọn họ tất nhiên chẳng sao, nhưng mình chết là cái chắc, nếu như hai người quyết ý trở về theo đường cũ. Hắn tuyệt đối không chấp nhận.

Bá Vấn và Trình Anh liếc nhau, có điều lần này Trình Anh không lên tiếng, nàng biết lúc nào nên nói lúc nào thì giữ im lặng.

Bá Vấn tính toán chốc lát, ngẩng đầu lên:

- Được.

- Hai người nghỉ ngơi đi.

Lời khuyên của Trình Anh như trút đi gánh nặng, hai người sớm đã mệt lử liền lăn quay ra ngủ.

Trần Mộ từ từ tỉnh lại, vừa mới mở mắt ra, liền nhìn thấy Bá Vấn ngồi xoay lưng về phía hắn, hơi kinh hãi, tuy nhiên hắn thở phào, xem ra mình chưa bị giết trong khi ngủ.

- Cứ yên tâm đi, trước khi ra khỏi rừng cây, ta tuyệt động sẽ không động thủ với ngươi.

Tựa hồ biết Trần Mộ tỉnh lại, Bá Vấn cũng không quay đầu quẳng lại một câu.

Trình Anh thì đang ra sức ngó ngoáy trên thi thể Song Câu thú. Trên người Song Câu thú rất nhiều thứ đều là nguyên liệu hiếm có. Ví như hai cái đuôi bọ cạp đen thui của nó, nếu như đem bán khẳng định là có giá trên trời. Song Câu thú cường hãn vô cùng, ít có tạp tu giết được nó.

Trần Mộ đi tới trước mặt Song Câu thú, quan sát cẩn thận mới phát hiện con Song Câu thú này chẳng ngờ chết vì mệt, khóe miệng toàn là bọt mép.

- Sao ngươi lại chọc giận nó?

Trình Anh tò mò hỏi, có thể làm Song Câu thú đuổi tới chết vì mệt, không phải người thường có thể làm được.

Trần Mộ cười khổ:

- Ta cũng chẳng biết.

Đúng là hắn chẳng biết vì sao mà Song Câu thú lại điên cuồng đuổi theo không ngừng.

Lúc này Bá Vấn đột nhiên đứng dậy, ánh mắt quái dị nhìn Trần Mộ:

- Sao ngươi không thu thập nguyên liệu?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Huyền Nguyễn
08 Tháng sáu, 2019 23:28
tỉ năm mới có chương mới và mị đã quên nội dung truyện ntn và lười đọc lại từ đầu. Các nàng ai đọc hết thì spoil cho mình đọc biết cái kết với nhé=)))
865892
27 Tháng năm, 2019 10:26
bạn ơi truyện này hoàn rồi mà, bạn uplate đi
Hieu Le
09 Tháng năm, 2019 01:14
truyện rất hay . cầu ra chương mới nha
Hinh Hinh
08 Tháng năm, 2019 13:47
Cái gì mà vì môth người nam nhân mà từ bỏ sinh mệnh. Làm ơn đi, cái này rõ ràng là liên tiếp chịu nhiều cú sốc mới dẫn đến bế tắc có được hay không. Thế giới cũng tên với giáo hoa mặc dù mới đọc tóm tắt cốt truyện truyền tống ra thôi nhưng thật sự tội nguyên chủ.
Ngọc Hân
21 Tháng ba, 2019 01:09
cầu chương cầu update nàng ơi
Hieu Le
25 Tháng hai, 2019 15:39
cầu chương mới
Nemsis
13 Tháng hai, 2019 22:02
mời bạn đọc bộ ngũ hành thiên mới nhất của phương tưởng. bạn sẽ muốn đào mả lão ấy
Béo Cận
26 Tháng mười một, 2018 12:18
Yy hơi nhiều. Mặc dù luôn nói n9 nhờ tài năng nhưng rõ ràng là sắc đẹp cũng giúp n9 đc phần nào mà. Ví dụ như khi chương thử nghiệm nếu n9 ko bị xem là tiên nữ thì cũng đã ko có phần sau.
Thanh Thanh Đặng
12 Tháng mười một, 2018 09:59
có chút khoa chương nhưng vẫn hay, tràn ngập chính năng lượng :)
Huyền Nguyễn
03 Tháng mười, 2018 17:05
tỉ năm mới có chương mới. Mị quên gần hết cốt truyện này rồi. Lại phải đọc lại. huhu
Duy Minh
29 Tháng chín, 2018 22:52
Khai thác con đường mới chưa từng ai mở ra. Đáng tiếc truyện quá ngắn. Nhiều tình tiết hay nhưng tác giả không khai thác. Mình thích truyện của Phương Tưởng, viết logic từ chi tiết nhỏ, đến diễn biến tâm lý các nhân vật. Đọc để suy gẫm. Đọc cũng biết thêm về đối nhân xử thế
minhnhi0
30 Tháng tám, 2018 07:02
truyện này ngừng rùi à nàng???
loanthienha
02 Tháng bảy, 2018 06:35
đọc ngược từ tác phẩm trước của tác giả trở lại bộ này , bộ này cũng hay . Bối cảnh như cuộc cách mạng công nghiệp hiện đại khi điện được bắt dầu ứng dụng , nay thay bằng phù tạp ; mọi nơi hăng hái chế tạo và làm ra cái mới . Sự hòa trộn tốt giữa ham tiền , tu luyện , chế tạo phát minh cái mới , nvp nhiều đa dạng đóng vai quan trọng , có mô hình xã hội thu nhỏ ; vẫn là điểm mạnh của tác giả.
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2018 13:20
xp
casinhi
12 Tháng sáu, 2018 15:33
truyện hay, cầu chương mới cầu cập nhật ฅ'ω'ฅ
phoenix987
10 Tháng sáu, 2018 00:38
đừng quan tâm ta
codonviem872002
03 Tháng tư, 2018 02:32
Ra chương thì vật vã mà đến cái kết thì ...
Hoàng Lộc
14 Tháng mười hai, 2017 19:36
ckl cái kết @@!
Hieu Le
12 Tháng chín, 2017 17:00
KKM7HMJY mi0
Hieu Le
10 Tháng chín, 2017 11:05
Anh 40k
Hieu Le
28 Tháng hai, 2017 19:18
cái kết vcl
BÌNH LUẬN FACEBOOK