Mục lục
[Dịch]Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trữ Bằng và Trữ Diễm, còn có Trần Mộ cùng đi tới sân huấn luyện. Đây là sân huấn luyện tiên tiến nhất trong tòa nhà, chi phí thuê rất cao, đến ba điểm cống hiến mỗi giờ. Đổi lại là lúc trước thì mức giá này đủ để Trần Mộ chùn bước.

“Đây là {Vũ Toa} tạp đã cải tiến.” Trần Mộ đưa ra một tấm tạp phiến màu đỏ tươi. Tấm {Vũ Toa} tạp này nhìn qua rất bắt mắt, lớp cấu vân màu đỏ tươi đầy cảm xúc dữ dội hiện lên trên mặt ngoài màu đỏ thẫm của tạp phiến, khiến cho nó như bị bao quanh bởi một đoàn lửa đỏ.

Trữ Bằng cầm lấy {Vũ Toa} tạp, trừ bỏ việc hắn là người phụ trách của trụ sở này, thì bản thân hắn còn là một vị tạp tu cao cấp, thực lực cao thâm khó dò. Chỉ thấy hắn thành thạo cắm {Vũ Toa} tạp vào trong độ nghi, ra hiệu cho Trữ Diễm có thể bắt đầu.

Trước mặt Trữ Diễm bỗng xuất hiện một màn hình đầy màu sắc, đây là màn hình điều khiển sân huấn luyện. Nàng thuần thục lựa chọn hạng mục tương ứng trên màn hình.

Thực hiện đầu tiên là thử nghiệm tính xuyên thấu, cũng là vấn đề được mọi người quan tâm nhất.

Ở một chỗ cách xa chừng 200 mét, có một vòng năng lượng hình cầu từ từ dâng lên, bên trong có một bia ngắm màu đỏ. Chỉ có xuyên qua vòng năng lượng thì mới đánh trúng bia ngắm được. Vòng năng lượng này là vòng năng lượng cấp ba tiêu chuẩn, nói chung lực phòng ngự của vòng năng lượng cấp ba bình thường ngang bằng với nó.

Trữ Bằng cũng không nói nhiều, vung tay bắn ra một thoi.

Hưu! Tiếng rít bỗng vang lên khiến Trữ Diễm bên cạnh giật mình. Một thoi màu xanh đậm từ trong tay Trữ Bằng bắn ra rất nhanh, để lại một vệt màu xanh biếc trên không trung.

Binh! Ba! Đầu tiên là một thanh âm giòn giã, ngay sau đó là một tiếng nổ. Hai tiếng này rất gần nhau, nhưng ba người ở đây đều là người có thính lực xuất sắc, có thể nghe ra rõ ràng.

Mọi người đều thấy rõ bia ngắm màu đỏ trong vòng năng lượng bị nổ tung.

Màn hình trước mặt Trữ Diễm cũng chiếu chậm lại cảnh vừa rồi, có thể nhìn rõ hơn cảnh miếng thoi màu xanh xuyên thủng vòng năng lượng trong nháy mắt.

Trữ Bằng không nén được vẻ vui mừng trên khuôn mặt: “Tốt! Tốt!” Ngay sau đó nói với Trữ Diếm: “Đổi sang hình thức bắn tự do.”

Trữ Diễm lựa chọn hình thức bắn tự do trên màn hình.

Đột nhiên vô số quang cầu nhỏ từ chỗ cách Trữ Bằng 500 mét bay qua. Chúng giống như một khối sao băng kéo một cái đuôi thật dài. Bởi vì tốc độ cực nhanh, cộng thêm quỹ đạo bay khó đoán, khiến cho chúng nhìn qua có vẻ tinh quái, linh hoạt dị thường. Số lượng những quang cầu nhỏ này rất nhiều, một đám lẫn lộn, rất khó bắt.

Trần Mộ thầm nghĩ trong lòng nếu như kêu mình qua bắn, chỉ sợ xác suất bắn trúng mục tiêu thấp đến đáng thương. Mặc dù {Thoát Vĩ Toa} tạp lợi hại, nhưng tốc độ bắn cực chậm của nó là một nhược điểm trí mạng.

Hôm nay hắn được mở rộng tầm mắt, khi thấy màn biểu diễn của Trữ Bằng thì mới biết lực chiến đấu của tạp tu cao cấp kinh người thế nào.

Ba ba ba!

Vẻ mặt Trữ Bằng rất chuyên chú, thoi màu xanh trên tay bắn ra như mưa trút xuống, mỗi một thoi đều bắn trúng vào một quang cầu. Quang cầu trên đường bay tới đều bị thoi màu xanh mạnh mẽ chặn lại, mỗi khối quang cầu vừa đến gần khu vực này thì sẽ bị một thoi màu xanh đánh trúng, liền hóa thành một đám mảnh vỡ lấp lánh.

Chỉ thấy từng đám mảnh vỡ lấp lánh lan ra khắp bầu trời, ào ào rơi xuống, nhìn rất đẹp mắt.

Trần Mộ thầm hoảng sợ trong lòng, lực chiến đấu của Trữ Bằng thật kinh người. Nếu như mình cùng hắn đối chiến, chỉ e là không có chút phần thắng nào. Trần Mộ thầm tính toán, mặc dù Trữ Bằng sử dụng {Vũ Toa} tạp lần đầu nhưng tốc độ bắn của hắn hầu như đạt đến mức sáu thoi một giây. Theo thời gian dần trôi qua, tần suất bắn của hắn cũng càng lúc càng đến gần sáu thoi một giây.

Trần Mộ bên cạnh thấy vậy thì hãi hùng khiếp vía, đây còn là lần đầu Trữ Bằng sử dụng {Vũ Toa} tạp. Nếu như cho hắn thêm một thời gian để làm quen, Trần Mộ tin chắc hắn rất có khả năng đột phát tần suất sáu thoi một giây.

Thật sự là một kẻ đáng sợ!

Trữ Diễm chuyên chú nhìn màn hình trước mặt, các hạng số liệu trên màn hình không ngừng nhảy lên, càng xem thì vẻ mặt nàng càng nghiêm túc. Nếu như lúc trước nàng vẫn còn có chút nghi ngờ bản báo cáo về {Vũ Toa} tạp, thì bây giờ nàng đã hoàn toàn đồng ý.

Đây là một loại huyễn tạp đáng sợ!

Liếc mắt nhìn vẻ mặt chất phác của Trần Mộ bên cạnh, nàng không khỏi than thở, một tên không có gì nổi bật lại phát minh ra một loại chiến đấu tạp kinh khủng như vậy. Bây giờ nàng không dám xem thường vẻ mặt chất phác của Trần Mộ, thực lực chứng minh tất cả.

Thu hồi ý nghĩ, trong đầu nàng nhanh chóng xuất hiện vài phương án sử dụng loại tạp phiến này. Nếu như một tiểu đội 20 người đều được trang bị loại tạp phiến này, thì có thể hình thành một lưới hỏa lực dày đặc đủ để bao phủ cả một khu vực nhỏ. Mà nếu là 100 người thì sao?

Trữ Bằng kết thúc màn biểu diễn khiến Trần Mộ sợ hãi, hắn cực kì hài lòng.

“Rất tốt! Xem ra ta làm quen thêm một thời gian thì có thể đột phát bảy thoi một giây. Thật khó tưởng tượng đây chỉ là một tấm huyễn tạp cấp ba. Trần tiên sinh, đúng là ngươi luôn mang đến sự ngạc nhiên cho chúng ta.”

“Cám ơn đã khen ngợi.” Trần Mộ cố sức để giữ vẻ bình tĩnh trên mặt, che giấu sự rung động trong lòng. Bảy thoi một giây, tốc độ bắn này đã vượt qua tốc độ cao nhất theo lý thuyết, chẳng lẽ đây mới là thực lực chân chính của tạp tu cao cấp sao?

Nén nỗi sợ hãi trong lòng, hắn móc ra một chồng {Vũ Toa} tạp: “Đây là 20 tấm theo loại trước kia.”

Trữ Bằng cầm lấy tạp phiến: “Trần tiên sinh thật đúng giờ, hiệu suất thật cao a. Ta muốn hỏi một chút, mỗi tấm {Vũ Toa} tạp cải tiến thì tốn bao nhiêu thời gian so với loại trước?”

“Nhiều hơn 1/5.” Trần Mộ đưa ra một đáp án khá rõ ràng.

“Có thể hoàn thành 20 tấm trong ba ngày không?” Vẻ mặt Trữ Bằng liền trở nên nghiêm trọng. Hắn rất hiểu loại tạp phiến này một khi được đưa vào chiến đấu, hơn nữa tác chiến với quy mô lớn thì sẽ ảnh hưởng thế nào với cả cuộc chiến.

“Được.” Trần Mộ cũng không nói thừa.

Vẻ mặt Trữ Bằng giãn ra một ít, liền nói: “Nếu Trần tiên sinh có thể rút ngắn thời gian xuống một ngày, ta nguyện ý trả thêm 100 điểm cống hiến cho mỗi tấm {Vũ Toa} tạp.”

Trần Mộ sửng sốt, tính toán một lúc liền biết điều này cũng có thể thực hiện được. Tuy nhiên suy nghĩ một hồi thì hắn vẫn từ chối khéo cái đề nghị hấp dẫn này: “Thời gian hai ngày quá ngắn, tạp phiến chế tạo ra sẽ có rất nhiều tấm kém chất lượng.”

Trữ Bằng nghe vậy đành tiếc nuối nói: “Vậy thôi. Chất lượng là quan trọng nhất.”

Trần Mộ trở về phòng, căn phòng của hắn đã trở thành một nhà kho nhỏ, chứa đầy tài liệu. Vì tiết kiệm thời gian, hắn quyết định đem tài liệu ở siêu thị để trong phòng của mình.

Trần Mộ có thể rất nhẹ nhàng hoàn thành 20 tấm {Vũ Toa} tạp trong ba ngày. Dù cho rút ngắn một ngày thì cũng không phải là việc khó khăn với hắn. Tuy nhiên hắn cảm thấy vẫn nên cẩn thận, vĩnh viễn đừng để người khác biết thực lực của chính mình. Nếu không thì khi gặp tình huống nguy hiểm thật sự thì ngay cả một điểm chống cự cũng không có.

Còn sống thì phải cẩn thận.

Trong khoảng thời gian này, hắn đã kiếm được khá nhiều điểm cống hiến. Hơn nữa bây giờ hắn có thể sử dụng tài liệu hoàn toàn miễn phí, cho nên hầu như không cần chi tiêu điểm cống hiến. Hắn không còn khát khao điểm cống hiến dữ dội như lúc đầu, so ra thì hắn cần phải để lại một ít át chủ bài cho bản thân.

Về phần thời gian khác, hắn còn có rất nhiều chuyện cần làm. Cho tới giờ hắn chỉ ngại không đủ thời gian, chứ không ngại có nhiều thời gian.

***

Trữ Bằng và Trữ Diễm vừa trở lại phòng làm việc, còn chưa kịp ngồi xuống thì thư ký đã gõ cửa phòng.

“Bọn họ đã tới.”

Trữ Bằng cùng Trữ Diễm nhìn nhau, Trữ Bằng mở miệng nói: “Ừ, để họ tới phòng họp số một.”

Hai người liền đi tới phòng họp số một, ở đây đã có năm người đang chờ họ.

Tuổi của năm người này đều không nhỏ, ít nhất cũng khoảng 40 tuổi, phần lớn đều là lão giả tóc bạc trắng. Năm người thấy hai người bước vào, trừ bỏ vị lão giả già nhất thì bốn người còn lại đều đứng dậy.

Trữ Bằng ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, cười nói: “Ta cũng không nói nhiều, lúc này mời mọi người đến đây tự nhiên là có việc muốn nhờ.” Năm người cũng không có vẻ bất ngờ, bọn họ đã sớm đoán được bản thân đến đây không phải chỉ để uống trà tán dóc. Nhưng Trữ Bằng đi thẳng vào vấn đề như vậy, những lão già tinh minh này tự nhiên ngửi ra mùi khẩn cấp trong đó.

Nói xong Trữ Bằng gật đầu ra hiệu cho Trữ Diễm. Nàng phát cho mỗi người một tấm {Vũ Toa} tạp trên tay mình.

“Đây là tạp phiến do một vị chế tạp sư của chúng ta chế tạo ra. Tên là {Vũ Toa} tạp, chiến đấu huyễn tạp cấp ba. Ưu điểm lớn nhất của nó là tốc độ bắn rất nhanh, tốc độ bắn trên lý thuyết của nó là sáu thoi một giây. Nếu là tạp tu tinh thông toa loại tạp phiến thì có thể đề cao thêm một bậc.” Trữ Bằng giới thiệu đơn giản về {Vũ Toa} tạp.

“Sáu thoi một giây?” Năm người cùng lúc ngẩn ra. Chợt người trẻ nhất nhịn không được phản bác: “Không có khả năng, chiến đấu tạp cấp ba làm sao có tính năng như vậy? Chỉ có cấp bốn trở lên mới có khả năng đạt được tốc độ bắn này!”

Mấy người còn lại dù không nói gì, nhưng thái độ trên mặt cũng biểu hiện sự không tin tưởng của họ.

Trữ Bằng cũng không tức giận, mà vuốt cái đầu trọc của mình, mỉm cười nói: “Tạp phiến đều ở trên tay mọi người, mọi người có thể xem qua. Về phần con số này thì ta đã tự mình kiểm tra qua. Lần này mời mọi người là hy vọng mọi người có thể phảng chế tạp phiến này. Tất cả mọi người đều là chế tạp sư có thực lực, nói về cấp bậc thì còn cao hơn người chế tạo tạp phiến này không biết bao nhiêu. Nghĩ tới thì đây không phải là vấn đề lớn. Tất nhiên về thù lao thì chúng ta tự nhiên sẽ không bạc đãi mọi người.

Hắn liền làm ra động tác mời mọi người xem tạp phiến.

Ánh mắt của năm người liền rơi vào tạp phiến này, bọn họ muốn xem thử huyễn tạp cấp ba có thể đạt tới tốc độ sáu thoi một giây có hình dáng thế nào.

“Di!” “Di!” Vài tiếng kêu nhẹ thỉnh thoảng vang lên, vẻ mặt mọi người nhanh chóng trở nên nghiêm trọng.

Trữ Bằng cùng Trữ Diễm liếc nhìn nhau, đều thấy được tia lo lắng trong mắt của nhau.

Phòng họp liền yên tĩnh lại, năm vị chế tạp sư chăm chú nhìn tấm tạp phiến trên tay, không một ai nói chuyện. Trữ Bằng và Trữ Diễm cũng không thúc giục mà im lặng chờ kết quả.

Qua nửa tiếng mới có người mở lời. Nói chuyện là vị lớn tuổi nhất, đầu của hắn đã bạc trắng, hắn cũng là người có tiếng tăm nhất trong năm người ở đây. Vừa rồi khi Trữ Bằng và Trữ Diễm bước vào thì hắn là người duy nhất không đứng dậy. Hắn ho nhẹ một tiếng, làm bốn vị chế tạp sư khác đang xem đến say mê bừng tỉnh lại.

Thấy vị lão giả này muốn nói, Trữ Bằng cùng Trữ Diễm ngồi thẳng người lên.

Suy nghĩ một chút, hắn từ từ nói: “Ta đã xem qua tấm tạp phiến này. Nói thật, phần lớn kết cấu ta đều không hiểu. Tuy nhiên Bằng ca đã thử qua tạp phiến, vậy tạp phiến chắc chắn không có vấn đề. Chỉ là kết cấu bên trong tạp phiến rất khác so với kiến thức ta đã học. Xem không hiểu quy xem không hiểu, nhưng kết cấu của nó tinh vi tỉ mỉ, kết cấu chặt chẽ, tốc độ bắn có thể đạt tới sáu thoi một giây chính là nhờ kết cấu đặc biệt này.”

Nhìn lướt qua mọi người đang lắng nghe hắn nói. Hắn dừng một chút, mới nói ra một câu: “Thành thật mà nói, lão đầu ta không phảng chế được tấm tạp phiến này.”

Câu này vừa nói ra, cả phòng họp liền yên ắng. Lấy thân phận địa vị của vị lão giả này, chính miệng hắn nói ra mình không phảng chế được một tấm tạp phiến. Những lời này có phân lượng hơi nặng.

Trữ Diễm và Trữ Bằng hai mặt nhìn nhau, hai người đều kinh ngạc. Lúc này bọn họ cần rất nhiều {Vũ Toa} tạp, tốc độ chế tạo của Trần Mộ dù nhanh những vẫn còn xa mới để bọn họ thỏa mãn. Vì vậy bọn họ mới có ý định tìm người phảng chế. Trong ý nghĩ của bọn họ, thực lực của Trần Mộ không tệ nhưng trong trụ sở có vô số cao thủ chế tạp, tính ra thì số người có năng lực phảng chế không ít.

Có lẽ {Vũ Toa} tạp mà bọn họ phảng chế không đạt được trình độ như Trần Mộ, nhưng đối với Trữ gia thì thêm một tấm là thêm một phần lực chiến đấu. Bọn họ có nhu cầu rất lớn với {Vũ Toa} tạp.

Năm vị chế tạp sư này không ai không phải là người đứng đầu trong trụ sở, hầu như có thể đại diện chế tạp sư có trình độ cao nhất. Mà vị lão giả càng có thể nói là nhân vật cấp đại sư, hắn có quan hệ rất tốt với Trữ gia. Hắn đến đây để an dưỡng tuổi già, thuận tiện giúp Trữ Bằng giải quyết một số vấn đề về chế tạp. Trữ Bằng gặp hắn cũng phải lễ phép.

Hắn vừa mở miệng liền xác định hướng đi của cả vấn đề.

Ánh mắt Trữ Bằng nhìn về phía các chế tạp sư khác, sắc mặt bốn vị chế tạp sư còn lại đều khó coi đến cực điểm. Bọn họ cũng không có cách nào phảng chế tấm tạp phiến này.

“Tấm tạp phiến này rất cổ quái, như lời Vu lão nói, có rất nhiều kết cấu bên trong mà ta chưa từng gặp qua, cũng không biết là bắt nguồn từ lưu phái nào.” Một vị chế tạp sư trong đó nhịn không được nói nhỏ, các vị chế tạp sư còn lại đều gật đầu, rõ ràng bọn họ cũng có cùng ý kiến.

Nếu như ai nghĩ rằng chỉ cần dựa vào cấu vân trên bề mặt tạp phiến mà phỏng theo là được, vậy là sai hoàn toàn rồi. Nếu như không hiểu ý nghĩa, tác dụng của những cấu vân, vậy cho dù dùng bút đồ ra cấu vân giống nhau cũng không có tác dụng gì.

Trừ năng lượng tạp cấp một ra thì các loại tạp phiến còn lại đều cần gia nhập cảm giác. Chỉ có thật sự hiểu tác dụng của mỗi cấu vân, mỗi hồi hình kết cấu trong tạp phiến thì mới có thể điều chỉnh cảm giác tương ứng, để tạp mặc và tạp phiến đạt tới độ khế hợp khác nhau.

Giống như vẽ tranh, có chỗ cần dùng cọ nhẹ nhàng phác họa, có chỗ cần dùng cọ ấn mạnh mực vào. Tạp phiến cũng giống như thế, chỉ là không thể phán đoán độ khế hợp bằng mắt thường, mà chỉ có thể ước lượng thông qua kết cấu.

Những chế tạp sư này bị cản trở ngay từ bước đầu, tự nhiên không thể thực hiện tiếp những công đoạn sau.

Trữ Bằng cười khổ trong lòng, hắn hoàn toàn không ngờ những chế tạp sư tiếng tăm lừng lẫy này lại không có cách nào phảng chế một cái huyễn tạp cấp ba. Điều này nằm ngoài dự tính của hắn, hơn nữa điều này cũng có nghĩa kế hoạch thu được số lượng lớn {Vũ Toa} tạp trong thời gian ngắn của hắn đã phá sản.

“Chúng ta có thể yêu cầu hắn tới giải thích kết cấu này hay không?” Trữ Diễm đột nhiên hỏi.

“Hồ đồ!” Vị lão giả này mắng thẳng, vẻ mặt nghiêm nghị có phần không vui, mà ánh mắt mấy vị chế tạp sư khác nhìn về phía Trữ Diễm cũng không tốt.

Trữ Diễm liên tục le lưỡi, nàng biết mình nói sai rồi.

Thấy Trữ Bằng có vẻ thắc mắc, vị lão giả này mở miệng: “Truyền thừa của chế tạp sư bây giờ dù không nghiêm khắc như trước, nhưng cách nhìn của mọi người về vấn đề này rất giống nhau. Đừng nói là ép buộc người khác nói ra điểm mấu chốt trong đó, dù chỉ là tìm hiểu thì cũng là phạm vào kiêng kị.”

Thấy hai người vẫn lộ ra vẻ khó hiểu, lão giả suy nghĩ một chút rồi nói: “Đổi lại cách so sánh khác sao. Bằng ca là tạp tu, tự nhiên biết tạp tu không giống nhau, có hiểu biết về kết cấu năng lượng khác nhau. Cùng sử dụng một tấm tạp phiến nhưng hiểu biết của hai người về kết cấu năng lượng khác nhau, thì uy lực khác biệt rất xa. Dù là lưu phái tạp tu nào thì thứ chủ yếu nhất là sự hiểu biết về kết cấu năng lượng. Các ngươi từng nghe ai nói, có người nào đem hiểu biết về năng lượng của mình truyền thụ cho người khác?”

“Không có.” Lúc này Trữ Bằng mới chợt gật đầu hiểu ra, còn Trữ Diễm thì tinh nghịch le lưỡi ra một lần nữa.

“Đúng vậy. Sau này các ngươi phải nhớ kĩ, đây là một luật bất thành văn trong giới chế tạp sư, còn là luật thép. Dù ai vi phạm, một khi bị chế tạp sư khác biết được thì hậu quả rất nghiêm trọng. Hơn nữa, kết cấu của tấm tạp phiến này rất đặc thù, hoàn toàn khác với kết cấu tạp phiến bình thường, rõ ràng là thuộc về lưu phái. Hễ là thứ liên quan đến lưu phái thì càng nhạy cảm, càng kiên quyết.” Lão giả giáo huấn hai người, ở đây cũng chỉ có hắn dám giáo huấn hai người như vậy.

“Vu gia gia, ta đã hiểu rõ.” Trữ Bằng vội vàng cung kính nói.

“Ta mang tấm tạp phiến này về nghiên cứu một chút.” Lão giả đột nhiên nghĩ đến một chuyện: “À, vị chế tạp sư kia là ai, lúc nào đó giới thiệu cho ta biết.”

“Ngài muốn gặp hắn! Không thành vấn đề, nhưng phải chờ thêm một thời gian nữa. Gần đây hắn phải chế tạo {Vũ Toa} tạp, chỉ sợ không có thời gian. Nếu bây giờ ngài đi gặp hắn thì cũng không có hứng nói chuyện.” Trữ Bằng giải thích.

Lão giả suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Vậy chờ thêm một thời gian sao.”

Trữ Diễm đột nhiên chỉ vào tấm {Vũ Toa} tạp trên tay lão giả: “Vu gia gia, tấm tạp này phải đưa đến tiền tuyến.”

Lão giả ngẩn ra, chợt đưa {Vũ Toa} tạp qua, khẽ thở dài: “Ai, vậy ta không lấy, có thể bớt một người chết thì bớt một người sao!” Vẻ mặt hắn đầy lo lắng, như thể thoáng cái già đi rất nhiều. Nghĩ đến mình đã già còn phải gặp chiến tranh như vậy, trong lòng lão nhân đầy cảm xúc lẫn lộn.

Trữ Diễm vội vàng chạy tới dìu hắn về phòng.

***

Trần Mộ cũng không lo lắng vấn đề {Vũ Toa} tạp bị phảng chế, hay nói đúng hơn là hắn không có chút thời gian nào để suy nghĩ việc này. Mặc dù ngoài chế tạo {Vũ Toa} tạp thì hắn còn dư chút thời gian, nhưng đều phải dành cho việc huấn luyện mỗi ngày.

Hơn nữa bây giờ có thể sử dụng tài liệu miễn phí, đối với hắn thì đây là một hấp dẫn không nhỏ. Trụ cột của hắn cũng không vững chắc, đặc biệt là mặt thực hành. Trước kia hắn không có đủ điều kiện về kinh tế để đốt tiền như vậy. Nếu không nắm chắc cơ hội như vậy, ai biết sau khi cuộc chiến kết thúc thì mình còn được hưởng đãi ngộ như thế này không.

Mặc kệ thế nào, nhất định phải nắm lấy cơ hội trước mắt.

Vì vậy, phòng của hắn lại giống với kho hàng thêm vài phần. Trừ bỏ ở giữa có lối đi vừa đủ để người bước qua, thì những chỗ còn lại đều chất hàng đống tài liệu.

Sau này Trữ Diễm có vào phòng Trần Mộ một lần, nhưng ngay cả chỗ ngồi cũng không có, hơn nữa trong phòng chất rải rác các loại tài liệu lộn xộn cùng với một cái mùi kì lạ. Mà đến khi nàng nhìn thấy lớp vỏ cứng của một loại côn trùng sau khi lột xác ở dưới chân, mặt nàng liền trắng bệch.

Nàng ngây người ba phút rồi hoảng hốt bỏ chạy.

Từ đó về sau, mỗi lần đến nàng đều đứng trước cửa phòng Trần Mộ la lên, sống chết không chịu bước vào.

Trần Mộ cũng không để ý đến cô ta, hắn còn ước gì bọn họ ít tới quấy rầy mình. Tuy nhiên hắn cũng biết bản thân có thể được đãi ngộ như vậy, có liên quan chặt chẽ đến tác dụng của mình. Vì vậy hắn vẫn giữ số lượng {Vũ Toa} tạp ở mức ổn định, để Trữ Bằng rất hài lòng.

Về mặt chế tạp, thật ra Trần Mộ đang ở một tình cảnh hơi xấu hổ, chế tạo tạp phiến cấp ba thì thừa sức, nhưng chế tạo tạp phiến cấp bốn thì không đủ.

Suy nghĩ một lúc, hắn còn phải đem sức lực đặt vào việc chế tạo tạp phiến cấp ba. Chủng loại tạp phiến cấp ba rất nhiều, chỉ riêng huyễn tạp thôi đã là một con số khổng lồ. Trần Mộ bắt đầu thử sử dụng lý luận ‘trù’ để ưu hóa tạp phiến cấp ba, ví dụ như khí lưu tạp.

Phi hành vẫn là ước mơ trong lòng Trần Mộ. Nếu muốn phi hành thì không thể thiếu khí lưu tạp. Nói đến khí lưu tạp thì thứ đầu tiên Trần Mộ nghĩ đến là {Nê Thu}.

Đây là khí lưu tạp có kết cấu tinh xảo nhất mà Trần Mộ từng gặp qua. Dù nó là một khí lưu tạp chuyên dùng cho xe nhưng đối với khả năng của Trần Mộ bây giờ, thì đem nó chế thành một khí lưu tạp cấp ba tiêu chuẩn cho độ nghi sử dụng không phải là một việc khó khăn.

Trần Mộ chưa thỏa mãn với điều này.

Khí lưu tạp {Nê Thu} có tính năng ưu tú là một nguyên nhân rất quan trọng, lại còn sử dụng kết cấu cùng loại với ‘trù’, dù loại kết cấu này còn khá nguyên sơ. Việc Trần Mộ cần làm là đem hiểu biết của hắn về lý luận ‘trù’ vốn càng thành thục hơn, ưu hóa {Nê Thu} tạp một lần nữa, để tính năng đạt đến mức xuất sắc hơn.

Hơn nữa hắn cũng có đủ tài liệu tốt trên người, không cần phải lo lắng về mặt này.

Tấm khí lưu tạp cấp ba đầu tiên của bản thân sẽ có dạng gì đây? Thật là chờ mong a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
richlion
12 Tháng mười một, 2022 20:48
Cài lại siêu phẩm của lão phương tưởng
Ốc rạ
16 Tháng ba, 2022 22:05
Haha
Hieu Le
26 Tháng mười, 2021 21:53
về sau làm gì có bộ nào nữa về tạp phiến nữa đâu
Hà Khoai Lang
25 Tháng chín, 2021 22:51
Bàn tay vàng nữ 9 quá lớn, làm gì cũng chỉ trong 1 suy nghĩ. Truyện đọc sảng thì oki, cách của nữ 9 khi hoàn thành nhiệm vụ khá sáng tạo nhưng thuận lợi quá mức.
julyfunny7
02 Tháng chín, 2021 21:22
Truyện này vẫn thuộc dạng đỉnh của thể loại Tạp phiến, khỏi quan tâm kết thúc cũng được
vicico
30 Tháng tám, 2021 14:04
76p
congtu
24 Tháng bảy, 2021 18:12
Đúng kiểu viết Phượng Tường. Cả tryện đọc rất hay đến chương cuối cắt cái phịch.
linhmin97
18 Tháng chín, 2020 19:12
Lâm lục là bị vợ cho nón xanh à. Đi đâu cũng thấy bình luận gắt gỏng kiểu bế tắc v
Minh Quân
30 Tháng sáu, 2020 12:27
đi đâu cũng thấy thằng anti này, dùng cái não tí hon để nói tiếng người đi
ĐàoHoa
25 Tháng sáu, 2020 08:05
Còn chương 104 phiên ngoại thế giới hiện thực nữa nhưng mà ta cũng bất lực luôn rồi, tìm bao nhiêu trang cũng không có, muốn xem nữ chính vẽ mặt nhà họ Ôn ra sao thôi, mấy thế giới trong truyện ta còn chẳng đọc hết.
Mai Mai
27 Tháng tư, 2020 15:57
truyện hay, bàn tay vàng lớn
Lâm Lục
25 Tháng tư, 2020 04:23
Nhầm rồi, không chỉ main ngu, nhân vật phụ cũng não tàn ***
Lâm Lục
24 Tháng tư, 2020 10:22
Main ngu, tinh trùng lên não
LãngSơn
23 Tháng ba, 2020 16:40
Truyện này thêm 1 chương cho tương lai nữa thì ngon
dinhgiathinh
15 Tháng hai, 2020 21:34
lão tác này nổi tiếng kết củ chuối, main thái giám. Các đạo hữu sau này nên biết. Tuy nhiên, truyện rất hay, gay cấn hấp dẫn đến từng chi tiết nhỏ
reihayami
30 Tháng mười hai, 2019 23:57
Kết thúc ở đâu vậy ? Chương cuối đâu? Gì lạ vậy
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 19:11
khúc cuối chán, không nhắc gì tới hồng nhan của main
Grace Phạm
31 Tháng bảy, 2019 11:56
má thế giới trùng tên trùng họ giáo hoa đạo kịch bản phim Oh Hae Young rõ ràng quá rồi đọc khó chịu thật
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
như kiểu teenfic
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
đúng
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
haha chính năng lượng??? ta nhầm . skip
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:11
dù nữ9 như mắc trung nhị bệnh thời kì cuối.nhân vật khác thì như ngáo nhưng truyện vẫn tràn ngập chính năng lượng đọc giải trí có thể
hana akuma
22 Tháng bảy, 2019 20:05
sao đã hoàn r ed ơi!! truyện drop sao?
Thiên Thiên
17 Tháng bảy, 2019 17:43
thấy nu9 làm nv một cách dễ dàng mà cảm thấy yy một cách quá đà. Thật sự :))) mấy thế giới đầu đã thấy vô lí rồi. Con người mà có trí thông minh cao như thế thì có mà bị đưa đi làm thí nghiệm thì có :)))) vô lí. dừng lại ở thế giới thứ 3 là ko nuốt nổi
Long
15 Tháng bảy, 2019 21:19
Hoàn rồi a
BÌNH LUẬN FACEBOOK