Mục lục
[Dịch]Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên lùm cây trước mặt bọn họ móc mấy miếng vải. Mắt Bá Vấn sáng lên:

- Là hắn đấy!

Nhưng hai người chợt đưa mắt nhìn nhau. Lùm cây trước mặt cực kỳ rậm rạp, những nhánh cây trên đó gai mọc chi chit. Điều làm hai người thấy sợ hãi là từ vị trí của những miếng vải rách này mà nói Trần Mộ hẳn là đã xuyên qua lùm cây này.

Thói quen trong quyết đấu của Bá Vấn là dùng sức mạnh tuyệt đối của bản thân đánh bại đối thủ, quen ung dung và nhàn nhã. nhưng hiển nhiên không bao gồm có dũng khí lao vào đám bụi gai rậm rạp này. Nếu như nói biểu hiện trước đó của Trần Mộ giống một vị tạp tu có trí tuệ, giỏi toan tính, thì bây giờ đây Bá Vấn thấy hắn còn có ý chí mạnh mẽ. Chỉ có loại người không sợ chết mới có loại quyết liệt đó. Bá Vấn càng thấy cần phải thận trọng hơn. Loại người tàn nhẫn với người khác đã đáng sợ, loại tàn nhẫn với cả bản thân càng đáng sợ hơn, loại người rất khó dây dưa và đầy nguy hiểm.

Cùng lúc Bá Vấn nheo mắt lại thì trong lòng Trình Anh cũng giật thon thót, kinh nghiệm chiến đấu của nàng so với Bá Vấn còn phong phú hơn. Số làn tác chiến dã ngoại cũng không ít, nhưng chưa có lần nào có thể làm nàng kinh hãi run sợ như thế, vừa rồi một loạt chiến thuật quỷ dị khó lường của Trần Mộ đã hằn sâu vào trong não nàng. Một người như thế trốn trong bóng tối lạng lẽ chờ bọn họ tới, nàng cho rằng bọn họ không có bất kỳ phần thắng nào.

Làm nàng cảm thấy sợ hãi không chỉ đơn giản có vậy. Nàng thấy qua rất nhiêu tạp tu nổi tiếng nhờ sự dũng mãnh. Nhưng trong bọn họ không ai có dũng khí luồn qua lùm cây đầy gai góc trước khi mở vòng năng lượng. Cho dù những loại dã thú sống trong rừng cũng không dám tùy tiện chui vào lùm cây đáng sợ đó, mũi gai của có thể dễ dàng đâm nát da của những dã thú này, mà còn có những loại gai có độc tính nhất định nữa.

- Có nên … ta có đợi người phía sau tới rồi mới hãy tiến lên không?

Trình Anh chần chừ một lúc, nhưng vẫn không nhịn được mở miệng, hoạt động trong đêm ở vùng hoang dã không phải hành động lý trí. Bọn họ rất khó phân biệt được tình hình xung quanh. Điều này làm cấp độ nguy hiểm tăng vọt, đêm là thế giới của dã thú.

- Không! Chúng ta không thể đợi được!

Bá Vấn kiên quyết, tạp tu Thập Tự Dạ am hiểu nhất là hoạt động trong bóng tối, nếu như đợi lực lượng chi viện phía sau tới, vậy chỉ sợ hắn sớm chuồn rồi. Ánh mắt của y lạc trên mảnh vải móc ở bụi gai. Mảnh vải cơ hồ hoàn toàn thấm đẫm máu, sờ lên vẫn còn ươn ướt, y còn có thể ngửi được mùi máu tươi.

Y phán đoán ngay là Trần Mộ nhất định thụ thương không nhẹ, hơn nữa cách họ không xa, đây là cơ hội ngàn năm có một. Nếu như hôm nay không diệt được Trần Mộ, sau này càng không thể.

Trong độ nghi của Bá Vấn luôn giữ một tấm tạp lồng năng lượng, lúc này phải dùng tới nó rồi. Tấm tạp lồng năng lượng này của y cũng không phải là thứ bình thường. Sau khi kích hoạt một lồng năng lượng hình quả trứng bao chùm hắn ở bên trong, dưới sự điều khiển của Bá Vấn, lồng năng lượng không ngừng thay đổi hình dạng, cuồi cùng hình thành lớp vỏ hình người chỉ hơi lớn hơn Bá Vấn chút ít.

Trình Anh nhìn chiếc lồng năng lượng trên người Bá Vấn một cách cực kỳ hâm mộ. Tuy vậy nàng lập tức có cảm nhận khác ngay, nàng càng khẳng định Bá Vấn nhất định là người rất có thân phận ở Trữ gia. Đối phương tùy tiện lấy ra một tấm tạp phiến so với tất cả tạp phiến trên người minh còn đáng giá hơn, trong lòng nàng có chút tự ti. Nàng liền im lặng.

Bá Vấn chú ý tới tâm tình của Trình Anh. Từ trong lòng ngực lấy ra một tấm tạp phiến đưa cho nàng:

- Đây là một tấm tạp lồng năng lượng ba sao. Cho nàng đó.

Trình Anh kinh ngạc liếc nhìn Bá Vấn.

- Với ta Trần Mộ rất quan trọng. Hôm nay dù thế nào ta cũng không thể để hắn sống sót. Nếu cô có thể giúp ta hoàn thành chuyện này..

Hắn trở nên nghiêm túc, nói:

- Ta có thể cho nàng đãi ngộ còn tốt hơn. Thế nào, không phải nàng cần sức mạnh sao?

Ánh mắt Trình Anh chớp động, đột nhiên ngẩng đầu lên:

- Rốt cuộc ngươi là ai.

- Ta là người kế thừa đời tiếp theo của Đông Hành Trữ gia.

Bá Vấn không hề né tránh ánh mắt của Trình Anh.

- Đông Hành Trữ gia?

Trình Anh giật mình che miệng. Nàng có đủ loại phán đoán với thân phận của Bá Vấn, nhưng không có cái nào đoán trúng, tiếp xúc với ánh mắt thản nhiên của Bá Vấn. Nàng biết, y không nói dối. Nếu như hắn muốn nói dối, cũng tuyệt không bịa ra thân phận mà nghe qua có vẻ thái quá như vậy, giờ nàng có chút hiểu tại sao Bá Vấn lại hiểu rõ tin tức trong căn cứ như vậy rồi.

Đông Hành Trữ gia tới nơi đây làm cái gì? Nàng có chút không yên, tuy nhiên lập tức nàng vứt bỏ vấn đề này đi. Đó không phải điều nàng cần quan tâm.

- Ta nghĩ, lời nói của ta vẫn có chút đảm bảo.

Bá Vấn thêm vào một câu.

- Được.

Trình Anh nhận lấy tấm tam cấp tạp lồng năng lượng kia trên tay Bá Vấn cắm vào độ nghi của mình. Đã quyết định rồi, mặt nàng không có chút do dự dao động nữa, hành động đêm nay tất nhiên llà nguy hiểm. Nhưng là một sự nguy hiêm thích đáng. Thiên phú của nàng không hề kém hơn người khác, nhưng sức mạnh có được lại kém xa có với nàng cần, tất cả đều vi nàng được tiếp xúc với tầng lớp quá thấp, nếu như nàng muốn thực hiện tâm nguyện của mình, phải tiến vào tầng lớp cao cấp hơn, tiếp nhận huấn luyện cao cấp hơn, nàng dốc sức tiến vào căn cứ Trữ gia chính là vì thế.

Đông Hành Trữ gia là thế lực cao cấp hơn A Mỹ Trữ gia.

Vậy thì sao lại không chấp nhận? Mặt dù nàng có chút tán thưởng Trần Mộ, nhưng hai người không có giao tình, sự tán thưởng này chỉ là sự khâm phục với thực lực.

Trình Anh kích hoạt lồng năng lượng. lồng năng lượng màu lục nhạt xuất hiện quanh thân thể nàng, cái lồng năng lương này khá đặc biệt. Phía trên nó từng vòng vân lục, những vân màu lúc này so với chỗ khác còn đậm hơn, rất là đẹp mắt.

- Đó là tấm tạp lồng năng lượng trước đây ta đã dùng. Tên nó là {Lục Hoàn}, nó cũng khá được, cho cô đấy, giữ cho cẩn thận.

Bá Vấn tuy nói thản nhiên, nhưng trong đó lộ ra chút phiền muộn.

Trình Anh đang đắm chìm trong vui sướng nhạy cảm nắm được tia phiền muộn kia trong giọng nói của Bá Vấn. Nàng chẳng tự hãnh tới mức cho rằng Bá Vấn có thiện cảm với mình, nhưng vẫn không kìm được suy nghĩ tấm tạp {Lục Hoàn} này có ý nghĩ đặc biệt gì với hắn.

Trình Anh thể hiện là một tạp tu chuyên nghiệp ưu tú. Nàng nhanh chóng đem vấn đề không có liên quan gạt qua một bên, giờ đây nàng cần thích ứng thật tốt với tấm tạp {Lục Hoàn} này. Đáng tiếc, thứ họ thiếu nhất bây giờ là thời gian.

Bọn họ không hề biết Trần Mộ bây giờ ở đâu. Cần phải tìm kiếm từng bước một, cũng may Trần Mộ bị thương nghiêm trọng, mùi máu có thể chỉ phương hướng cho bọn họ, nếu không ngay cả Bá Vấn cũng không dám tiến vào mảng rừng này. Trong đêm, xác xuất tử vong khi tiếng vào chỗ dã thú hoành hành và có tạp tu Thập Tự Dạ ẩn nấp là trăm phần trăm.

( trăm phần trăm sữa tươi nguyên chất trăm phần trăm, mỗi ngày, mỗi ngày… chúng tôi là những con bò hạnh phúc- cái này chả biết đâu ra )

Dù là thế, Bá Vấn vẫn thông qua truyền tin tạp, yêu cầu Trữ gia lập tức phái người tới chi viện, quyền chỉ huy đám tạp tu chậm chạm phía sau cũng bị y nắm lấy.

Sau khi gia chủ Trữ gia và Bá Vấn nói chuyện xong. Cả Trữ gia tức thì trở nên cấp bách, tất cả đều bị lôi ra khỏi chăn. Mà đám tạp tu đến đây trợ giúp đều là tinh nhuệ của Trữ gia, dẫn đội là Trữ Đông. Cũng khó trách A Mỹ Trữ gia khẩn trương như thế. Nếu mà Bá Vấn có gì bất trắc ở chỗ này, thì Đông Hành Trữ gia có hành động quá khích gì chẳng ai lường trước được. Gia chủ A Mỹ Trữ gia không dám chậm trễ, sau khi phái ra quân tinh nhuệ, lập tức thông tin với gia chủ của Đông Hành Trữ gia. Phụ thân của Bá Vấn.

Đông Hành Trữ gia là hào môn truyền thống của Đông Hành khu, nhất cử nhất động của họ đều tạo ảnh hưởng trực tiếp tới các phương diện của Đông Hành khu, người chân chính là trực hệ Đông Hành Trữ gia vốn không nhiều. Đời này, quyền kế thừa chân chính chỉ có Bá Vấn và em gái, Đông Hành Trữ gia sao lại không khẩn trương cho được.

Bá Vấn và Trình Anh liếc nhau, rồi thận trọng tiến về phía lùm cây. Lồng năng lượng của hai người ngăn cái gai ở phía ngoài, chốc lát bọn họ biến mất trong lùm cây.

********

Thuốc trị thương của ma quỷ nữ cực kỳ hiệu quả, chỉ trong năm phút, mấy vết thương chảy máu đã dần dần ngừng lại, nhưng nếu muốn thuyên giảm còn cần một khoảng thời gian kha khá.

Toàn thân hắn đau buốt vô cùng, gần như thoát lực, thêm vào cảm giác váng vất do mất máu quá nhiều. Hiện giờ hắn điều muốn làm nhất là lăn ra đánh một giấc, nhưng hắn hiểu rõ nếu như không muốn chết, hắn phải đứng dậy. Mùi máu trên người hắn vẫn nồng nặc, trộn cùng với bùn nên rất khó ngửi, thậm chí có chút tức mũi. Nhưng sợ là mùi máu sẽ dẫn dã thú đến, hơn nữa còn bại lộ vị trí của bản thân.

Có điều, hôm nay hắn cũng khá là may mắn, bởi vì hắn đã nghe thấy tiếng nước chảy.

Kéo lê bước chân nặng nề, hắn vất vả đi tới hướng có tiếng nước chảy, bước chân nhẹ nhàng ngày nào giờ đây lúc nặng lúc nhẹ khó kiểm soát được, mấy lần suýt nữa ngã sấp xuống.

Một dòng suối nhỏ chảy róc rách, dù bên trong dừng cây kín mít, cũng có thể nhìn thấy nó lấp lánh trong suốt, con suốt này rất nhó. Nếu như bình thường Trần Mộ dễ dàng vượt qua.

Trần Mộ muốn nhếch miệng cười, vừa mới hơi cử động cơ mặt, hắn đã đau buốt tới xuơng. Vừa rồi không biết hắn xuyên qua biết bao cành cây, vết thương chằng chịt trên mặt, may là hắn chẳng để ý tới mặt mũi, chứ nếu là Lôi Tử thì sợ đã khóc rống lên rồi.

Hắn vốc ít nước suối vã lên mặt, nước buốt lạnh kích thích tức thì làm đầu óc hắn tỉnh táo rất nhiều.

Con suối nhỏ như thế nên sẽ có động vật khổng lồ ẩn nấp, điều này làm hắn an tâm được một chút. Chung quanh im lặng, thỉnh thoảng có tiếng côn trùng kêu vang, mọi thứ thoạt nhìn rất bình thường.

Cẩn thận cảnh giác rửa vết thương trên người. Nước rưới lên người làm hắn nhức buốt như kim châm, Trần Mộ nghiến răng, một bên hất nước lên mặt cho tới trôi hết đi vết máu, hắn lập tức ngâm y phục trong dòng nước. Nếu như không giặt cho sạch y phục, hắn chắn chắn chết không chỗ chôn ở trong khu rừng này. Có rất nhiều dã thú khứu giác cực kỳ linh mẫn. Bọn chúng có thể ngửi thấy mùi máu từ rất xa.

Máu tan ra trong dòng suối, từng tia máu đỏ tươi lặng lẽ biến mất trong bóng đêm, nhanh chóng tan ra theo dòng nước.

Sâu dưới đáy dòng nước yên tĩnh, mùi máu tản ra đã mang tới một vị khách không mời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
richlion
12 Tháng mười một, 2022 20:48
Cài lại siêu phẩm của lão phương tưởng
Ốc rạ
16 Tháng ba, 2022 22:05
Haha
Hieu Le
26 Tháng mười, 2021 21:53
về sau làm gì có bộ nào nữa về tạp phiến nữa đâu
Hà Khoai Lang
25 Tháng chín, 2021 22:51
Bàn tay vàng nữ 9 quá lớn, làm gì cũng chỉ trong 1 suy nghĩ. Truyện đọc sảng thì oki, cách của nữ 9 khi hoàn thành nhiệm vụ khá sáng tạo nhưng thuận lợi quá mức.
julyfunny7
02 Tháng chín, 2021 21:22
Truyện này vẫn thuộc dạng đỉnh của thể loại Tạp phiến, khỏi quan tâm kết thúc cũng được
vicico
30 Tháng tám, 2021 14:04
76p
congtu
24 Tháng bảy, 2021 18:12
Đúng kiểu viết Phượng Tường. Cả tryện đọc rất hay đến chương cuối cắt cái phịch.
linhmin97
18 Tháng chín, 2020 19:12
Lâm lục là bị vợ cho nón xanh à. Đi đâu cũng thấy bình luận gắt gỏng kiểu bế tắc v
Minh Quân
30 Tháng sáu, 2020 12:27
đi đâu cũng thấy thằng anti này, dùng cái não tí hon để nói tiếng người đi
ĐàoHoa
25 Tháng sáu, 2020 08:05
Còn chương 104 phiên ngoại thế giới hiện thực nữa nhưng mà ta cũng bất lực luôn rồi, tìm bao nhiêu trang cũng không có, muốn xem nữ chính vẽ mặt nhà họ Ôn ra sao thôi, mấy thế giới trong truyện ta còn chẳng đọc hết.
Mai Mai
27 Tháng tư, 2020 15:57
truyện hay, bàn tay vàng lớn
Lâm Lục
25 Tháng tư, 2020 04:23
Nhầm rồi, không chỉ main ngu, nhân vật phụ cũng não tàn ***
Lâm Lục
24 Tháng tư, 2020 10:22
Main ngu, tinh trùng lên não
LãngSơn
23 Tháng ba, 2020 16:40
Truyện này thêm 1 chương cho tương lai nữa thì ngon
dinhgiathinh
15 Tháng hai, 2020 21:34
lão tác này nổi tiếng kết củ chuối, main thái giám. Các đạo hữu sau này nên biết. Tuy nhiên, truyện rất hay, gay cấn hấp dẫn đến từng chi tiết nhỏ
reihayami
30 Tháng mười hai, 2019 23:57
Kết thúc ở đâu vậy ? Chương cuối đâu? Gì lạ vậy
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 19:11
khúc cuối chán, không nhắc gì tới hồng nhan của main
Grace Phạm
31 Tháng bảy, 2019 11:56
má thế giới trùng tên trùng họ giáo hoa đạo kịch bản phim Oh Hae Young rõ ràng quá rồi đọc khó chịu thật
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
như kiểu teenfic
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
đúng
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
haha chính năng lượng??? ta nhầm . skip
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:11
dù nữ9 như mắc trung nhị bệnh thời kì cuối.nhân vật khác thì như ngáo nhưng truyện vẫn tràn ngập chính năng lượng đọc giải trí có thể
hana akuma
22 Tháng bảy, 2019 20:05
sao đã hoàn r ed ơi!! truyện drop sao?
Thiên Thiên
17 Tháng bảy, 2019 17:43
thấy nu9 làm nv một cách dễ dàng mà cảm thấy yy một cách quá đà. Thật sự :))) mấy thế giới đầu đã thấy vô lí rồi. Con người mà có trí thông minh cao như thế thì có mà bị đưa đi làm thí nghiệm thì có :)))) vô lí. dừng lại ở thế giới thứ 3 là ko nuốt nổi
Long
15 Tháng bảy, 2019 21:19
Hoàn rồi a
BÌNH LUẬN FACEBOOK