Trong mắt mọi người chỉ thấy một đạo ánh sáng màu xanh nhanh như điện xẹt, phá tan không khí!
Trên khán đài, đồng tử của Hoắc Giang chợt co lại, một cơn ớn lạnh chạy dọc theo sống lưng hắn trào lên. Cảnh tượng vừa rồi đã lưu lại ấn tượng sâu sắc trong đầu hắn, bất tri bất giác mồ hôi đã thấm đẫm lưng. Bản thân đang ở trên khán đài, hắn thấy rất rõ ràng.
Bạch tổng quản vẫn bay sát mặt đất nhìn qua so không khác gì lúc trước, mà ngay lúc Ba La Già vừa mới bay lên trời, Bạch tổng quản vốn đang ở dưới đất cơ hồ đồng thời biến chiêu.
Điểm xuống đất, vặn eo, vung tay, ba động tác diễn ra lưu loát, đạo ánh sáng xanh khi nắm tay hắn vung lên cũng được phóng ra! Mà cả người Bạch tổng quản tựa như một con độc xà đã sớm vận sức, nhanh chóng bắn lên! Toàn bộ động tác lưu loát không nói nên lời, giống như hắn đã sớm dự liệu từ trước, mà càng khiến Hoắc Giang cảm thấy sợ hãi là Ba La Già không giống như bị đánh trúng mà như con thiêu thân lao đầu vào lửa, tự bay về phía ánh sáng xanh.
Đây mới là điểm thực sự đáng sợ!
Điều này đủ nói lên họ Bạch phán đoán chuẩn xác tới mức nào! Hoắc Giang thậm chí không thể tưởng tượng ra được có cách nào để làm được như vậy. Theo hắn biết, đây là chuyện không tưởng.
Ba La Già tuy rằng kinh hãi, nhưng gặp nguy không loạn, không nghĩ nhiều, lập tức tránh qua một bên.
Hắn không thấy được, ngay lúc hắn thay đổi phương hướng, đạo ánh sáng xanh bỗng nhiên gập lại.
Ba La Già vừa mới miễn cưỡng đổi hướng, còn chưa kịp hô may mắn, đạo ánh sáng xanh đã lại xuất hiện trong tầm mắt hắn! Hai mắt hắn trợn tròn, vẻ hoảng sợ chợt lóe lên trong mắt rồi biến mất, nhưng lúc này đã không cách nào ngăn cản ánh sáng xanh kia biến lớn trong mắt hắn. Phốc! Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn đùi phải của mình bị đạo ánh sáng xanh này xuyên thủng trong nháy mắt. Cơn đau truyền tới, hắn không nhịn được kêu lên một tiếng!
Trong mắt người ngoài, hắn giống như tự mình lao đầu vào đòn đánh.
Dưới tình thế cấp bách, hắn không buồn cố kỵ, tay phải nắm lại, đấm mạnh vào ngực.
Không có một tiếng động, những vết nứt như mạng nhện xuất hiện ở phía trước đạo ánh sáng xanh, sau đó nhanh chóng lan tràn khắp đạo ánh sáng.
Ngay khi Ba La Già tự đấm vào ngực mình, sắc mặt Trần Mộ khẽ biến, vội vàng chuyển thân thối lui. Trong thế giới cảm giác của hắn, một cỗ sóng xung kích kịch liệt nương theo một quyền ác hiểm của Ba La Già. Dĩ nhiên lấy nắm tay của hắn làm trung tâm khuếch tán khắp bốn phía.
Binh! Đạo ánh sáng xanh đầy vết rạn vang lên một tiếng giòn giã, hóa thành các mảnh vỡ, trên không trung hình thành dải sáng dài tới mười thước.
Trần Mộ vốn đang vội vàng thối lui, thân thể bỗng nhiên vặn vẹo như một con cá, sau đó lại như có vật gì điều khiển hắn, tốc độ nhanh chóng tăng cao! Mắt thấy sắp đánh lên lồng năng lượng trong sân, thân hình Trần Mộ bỗng gập lại, dán sát vào lồng năng lượng một cách quỷ dị rồi di chuyển ngay trên nó. Mọi người đều không hiểu rõ cho tới khi lồng năng lượng chấn động mạnh.
Lúc này sắc mặt mọi người mới đại biến, ngay vả Vinh Minh cũng không ngoại lệ.
Ba La Già vừa rồi tự đấm vào ngực nhất định là một chiêu số gì đó, thế nhưng bọn họ lại không cảm thấy một chút năng lượng ba động nào! Mà từ biên độ chấn động của lồng năng lượng, chiêu thức này uy lực vô cùng mạnh mẽ! Công kích âm hiểm như thế, đổi lại là bọn họ, ai cũng không dám cam đoan có thể tránh né!
Nhưng họ Bạch lại làm được.
Leo tới đỉnh lồng năng lượng, Trần Mộ lúc này từ trên cao nhìn xuống, đang muốn cấp cho Ba LA Già một đòn trí mệnh, hắn nhìn ra được, Ba La Già dùng chiêu này, gánh nặng lên thân thể cũng rất lớn. Lúc này đối phương đang ở vào trạng thái suy yếu nhất! Nhưng ngay lúc này, Ba La Già bỗng giơ tay phải lên, nhanh chóng tói: “Ta nhận thua!”
Toàn trường lặng im.
“Quả nhiên danh sư xuất cao đồ….” Vinh Minh thì thào, thân thủ của Trần Mộ khiến hắn kinh ngạc nhiều lắm! Hắn lúc này mới thấy mình lựa chọn chính xác ra sao. Đệ tử đã khó dò như vậy, lão sư của hắn, vị tạp tu đeo mặt nạ màu nâu kia còn lợi hại tới mức nào? Trong lòng hắn, Bạch Tổng quản chắc chắn mười phần là đệ tử của tạp tu đeo mặt nạ nâu kia.
Hứa Gia còn chưa kịp phục hồi tinh thần theo bản năng tiếp lời: “Vinh Minh đại nhân nói cái gì?”
Vinh Minh lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng trả lời: “A a, ta đang nói Bạch tổng quản quả nhiên thân thủ bất phàm!” Đàm Vũ Mân ở bên cạnh lộ vẻ khác lạ, nhưng không hề nói chuyện.
Ba La Già cười khổ: “Bạch tổng quản thực lực cao cường, Ba La Già ta tâm phục khẩu phục.” Chân hắn đang chảy máu nhưng hắn lại không thèm liếc nhìn tới một cái, mặt không đổi sắc.
Trần Mộ cũng không khỏi có phần bội phục, nhưng hắn vẫn không quên sát tâm vừa rồi của Ba La Già! Ba La Già vừa rồi lộ ra sát tâm khiến hắn thủy chung mang theo vẻ cảnh giác đề phòng trong lòng, theo lý mà nói, bọn họ lần đầu gặp mặt, hẳn phải không có thù hận chứ, chẳng lẽ là mưu kế mà Thái Thúc Thân sắp đặt? Không thể nào!
Trần Mộ gật đầu, lúc này lồng năng lượng cũng đã mở, hai người bay trở về khán đài. Ba La Già vừa lên tới khán đài đã lập tức gọi y vụ tạp tu tới, nhưng hắn cũng không rời khỏi, có vẻ cũng muốn xem trận tỷ thí tiếp theo.
Ánh mắt mọi người nhìn Trần Mộ so với lúc trước hoàn toàn bất đồng! Trước đó mọi người đều có dự đoán, nhưng đại bộ phận là nhìn mặt Vinh Minh, song trận tỷ thí vừa rồi, Trần Mộ biểu lộ ra thực lực đủ đạt được sự tôn trọng! Ba La Già ngày thường thanh danh không nổi, nhưng vừa ra tay đã rất bất phàm. Vô luận là âm ba công kích lúc trước hay công kích thần bí tự làm mình bị thương đều khiến người ta khó lòng phòng bị!
Nhưng mọi người lại càng dễ nhớ tới người chiến thắng, đạo ánh sáng màu xanh đáng kinh ngạc lúc trước, còn có thân hình quỷ dị khó lường đều khiến khác nhân trên đài lưu lại ấn tượng sâu đậm.
Với con mắt người trong nghề, bọn họ lại thấy một cảnh tượng hoàn toàn bất đồng! Đạo ánh sáng màu xanh không có gì đặc biệt, năng lượng thể trình độ này rất nhiều tạp tu có thể phóng ra. Bạch tổng quản dùng tấm tạp phiến kia hẳn chỉ có tứ tinh, so với tạp phiến nổi tiếng thì nó chỉ coi như bình thường. Thân hình tuy rằng quỷ dị nhưng động tác như vậy, tạp tu am hiểu kỹ xảo phi hành có rất nhiều người làm được.
Điều đó không đáng sợ, đáng sợ là khả năng dự đoán của Bạch tổng quản! Hắn tựa như luôn biết trước động tác kế tiếp của đối phương, dự đoán chính xác tới mức người ta không thể tưởng tượng được!
Tạp phiến bình thường, kỹ xảo phi hành cũng không có điểm nào quá cao siêu, nhưng kết hợp với khả năng dự đoán vô cùng chính xác, lực sát thương liền tăng lên không biết bao nhiêu lần. Còn có khả năng khống chế sát khí, không ai dám hoài nghi thực lực của Trần Mộ nữa, mà nhiều người lại đang suy nghĩ, một tạp tu lực lực mạnh mẽ như vậy, sao lại không có tạp phiến xuất sắc?
Thái Thúc Thành rất kích động! Hắn đêm nay mang Bạch tổng quản tới là muốn thể hiện một chút vũ lực của hắn, hiện giờ mục đích này đã hoàn toàn đạt được, cho dù Bạch tổng quản thua ở trận sau cũng không ai dám xem thường hắn ở phương diện vũ lực nữa. Đây vẫn là uy hiếp lớn nhất trong lòng hắn, hiện giờ lại đột nhiên không cần lo nghĩ nữa, hắn sao lại không kích động?
Thái Thúc Chính bố trí một sân khấu lớn, nhưng người thắng lớn nhất lại là hắn.
Sắc mặt Thái Thúc Thân vô cùng kém, Ba La Già thua ngay trận đầu tiên khiến hắn rất mất mặt! Song hắn lại không thể chửi ầm lên còn phải lại gần an ủi một hồi, trong lòng hắn bực bội tới cỡ nào! Ánh mắt hắn nhìn Trần Mộ cực kỳ thù oán, chính là người đó đã quét sạch thanh danh của hắn trong đêm nay.
Đang lúc này bỗng nhiên Tương Linh Nhi cùng cận vệ của nàng lao vào khán đài!
“Đàm Vũ Mân!” Tương Linh Nhi hai mắt sáng ngời, hoan hô một tiếng rồi lao tới, còn cận vệ vẫn luôn đi theo nàng như hình với bóng đứng trước mặt Tương Dục: “Thiếu gia!”
Tương Dục thở phào nhẹ nhõm: “Các ngươi rốt cục cũng tới!” Vỗ vai cận vệ, thắn trịnh trọng nói: “Nhiệm vụ tối nay của ngươi chính là đoạt lấy phần thưởng vòng tay của Vũ Mân tiểu thư. Cho dù ra sao ta cũng muốn có!”
“Rõ.” Cận vệ không nói nhiều, thấy vị cận vẹ quen thuộc này, Trần Mộ hiểu được hắn sắp xuất chiến! Thoạt nhìn, Tương Dục khá tín nhiệm hắn, mà lúc này tạp tu của La Đức cũng tới, khiến người ta không tưởng tượng nổi, đó lại là một nữ tạp tu!
Trần Mộ chỉ nhìn thoáng qua hai người rồi thu hồi ánh mắt, vừa trải qua một trận đại chiến, giờ hắn cần nghỉ ngơi. Song trong đầu hắn giờ đây đều là những tình huống chiến đấu vừa rồi, lần đầu dùng kỹ xảo chiến đấu của Tây Trạch, tinh thần hắn cũng có chút phấn khởi.
Đàm Vũ Mân phía sau bị Tương Linh quấn lấy, nhưng khi lơ đãng, ánh mắt ngẫu nhiên lại dừng trên người Trần Mộ. Hứa Gia lại hơi sợ, rất hiển nhiên, Trần Mộ biểu lộ thực lực cường đại khiến nàng không dám không kiêng nể gì như trước. Nhất là khi hắn tỏa ra sát khí, rất dễ khiến những người thường như Hứa Gia cảm thấy sợ hãi.
Nhưng trận tỉ thí sau đó trình độ cao thấp không đồng đều, đa số khiến người ta vừa xem vừa ngủ gật. Có ý tứ nhất là một vị tạp tu chuyên phòng thủ, lồng năng lượng của hắn vô cùng kiên cố, hắn cứng rắn đỡ tất cả công kích của đối thủ, cho tới khi năng lượng tạp của đối phương tiêu hao hết, sau đó một kích đắc thắng, nhìn khách nhân trên khán đài la ó khắp bốn phía.
Hoắc Giang thắng rất thoải mái, nhưng khi hắn thắng, khuôn mặt không chút biểu tình, chỉ liếc mắt nhìn Trần Mộ trên khán đài một cái.
Tạp tu của Tương Gia cùng La Gia thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ, thắng cũng rất thoải mái.
Đợt tỷ thí thứ hai nhanh chóng bắt đầu, đối thủ của Trần Mộ là vị tạp tu chuyên phòng thủ kia.
Đối phương sử dụng tạp lồng năng lượng tứ tinh, có thể nói là vô cùng kiên cố. Vị tạp tu này rất tỉnh táo, đem cả “mai rùa” bay lên tràng tỷ thí, hắn sợ Trần Mộ ngay cả thời gian kích hoạt lồng năng lượng cũng không cho hắn. Điều này khiến khách nhân trên khán đài cười to một hồi.
Đối phương vừa lên tràng đã bày ra tư thế phòng thủ, không hề di động, tiếng la ó nổi lên khắp bốn phía. Có vài tạp tu nhìn Trần Mộ lo lắng, bọn họ nhìn ra, vừa rồi Trần Mộ sử dụng tap phiến có giá trị thương tổn không cao. Quả thật, Bách Biến sở trường ở điểm có thể tùy tâm sở dụng, biến hóa ra các loại hình thái năng lượng thể mà không phải ở giá trị thương tổn. Nhưng trên người Trần Mộ không chỉ có Bách Biến, chỉ thấy hắn chậm rãi đổi sang tạp phiến Văn Toa.
Tiếng Văn Toa năng nề như sấm vang lên trên tràng đấu khiến các khách nhân trên khái đài trong ngực đều khó chịu.
Lồng năng lượng của đối phương chỉ chịu được ba phát, lập tức bị đánh tan! Vị tạp tu kia nhanh chóng nhận thua còn sợ là bị chậm mất nữa điểm
Giá trị thương tổn cường đại của Văn Toa khiến các tạp tu biến sắc, nếu tùy tiện bị trúng một toa, có lẽ cả người cũng bị lực đánh cường đại đó xé nát.
Cũng như Trần Mộ, những người khác thắng càng thoải mái.
Trải qua mấy vòng tỷ thí, rốt cuộc cũng tới tứ cường. Ngoại trừ Trần Mộ, ba người khác đều không ngoài dự đoán của mọi người, Hoắc Giang, Tương Sơn, La Tình. Nếu không có Trần Mộ xuất hiện, việc Ba La Già chiếm một vị trí là chắc chắn.
Song Trần Mộ xuất hiện làm loạn kịch bản vốn đã được sắp xếp này.
Mọi người đều rất tò mò, đối thủ tiếp theo của hắn sẽ là ai?