Mục lục
[Dịch]Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ban Trạch nhàn nhã chăm sóc hoa cảnh trong vườn sau nhà, sát khí ngày xưa giờ đã tiêu tan hết, hắn bây giờ nhìn giống như người thường.

- Đại nhân!

Từ trong góc bóng tối bỗng nhiên vang lên một âm thanh:

- Tầng bụi truyền đến tin tức, đại quân gặp khó khăn, bị tạp tu bất minh công kích, thương vong khá lớn, nhà Tuế Vĩ và nhà Tụ bị tổn thất nghiêm trọng nhất.

- Ờ.

Ban Trạch bỏ bình tưới nước trong tay xuống đất, thong thả hỏi:

- Tạp tu? Nói vậy là liên bang đã tới đó trước một bước rồi. Chuyện này thú vị đây. Vương thì sao? Gần đây có gì đặc biệt không?

- Vương nhìn chung cũng không có biểu hiện sốt ruột, rất nhàn nhã đi chơi, thậm chí còn có thời gian chỉ đạo đầu bếp làm một loại gọi là bột thơm tẩm bề mặt. Vương tựa hồ rất có hứng thú với đồ từ liên bang. Vật tư thu được của quân địch, Vương đều tự thân xem qua.

Bột thơm tẩm bề mặt?

Ánh mắt của Ban Trạch hơi giật một cái, rồi rất nhanh thản nhiên nói:

- Tốt lắm, ngươi đã có thể lui!

Đứng ở trong sân, Ban Trạch sắc mặt biến đổi không ngừng. Một cơn gió thổi qua, phía sau lưng mát ngâm ngâm, hóa ra thế nào mà lưng lại hoàn toàn ướt đẫm. Những lời về Vương Duy A nói với hắn, hắn vẫn luôn nửa tin nửa ngờ. Cho nên sau khi trở về, hắn lập tức bế môn không ra, ở trong bóng tối ngầm điều tra chuyện này. Nhưng mà trước giờ vẫn không có gì tiến triển. Mãi cho đến hôm nay, hắn rốt cục đã khẳng định, lời Duy A đã nói là đúng.

Vương đã bị người giả mạo!

“Bột thơm tẩm bề mặt” người khác có lẽ không biết là cái gì, nhưng Ban Trạch lúc ở liên bang đã may mắn ăn thử, ấn tượng sâu sắc. Vương cho tới bây giờ chưa từng tới liên bang, sứ giả của Mạc Doanh cũng là do hắn tiếp đãi, Vương căn bản không có khả năng biết đến cái gọi là “bột thơm tẩm bề mặt”, càng không có khả năng biết cách làm của nó.

Qua cơn u mê, hắn dường như hạ quyết tâm, dứt khoát hướng ra phía ngoài bước tới.

o0o

Dưới bầu trời màu xám tro, Trần Mộ cẩn thận đi dọc theo khe nứt. Trên lưng mang một bọc rất lớn khiến cho hắn nhìn như một con ốc sên, chỉ là tốc độ của hắn so với ốc sên nhanh hơn nhiều lắm. Cảnh vật xung quanh hiển nhiên là đặc trưng của tầng bụi, tĩnh mịch không sự sống, bầu trời xám xịt, không khí khô hạn, những khe nứt thay đổi ngang dọc không ngừng.. Nơi đây chính là tầng bụi!

Khi vừa mới vừa đi vào tầng bụi, Trần Mộ trong lòng kích động vạn phần, cứ qua một thời gian ngắn, hắn lại dùng Thiên Lý để thử liên lạc với căn cứ Khe Núi Lớn, nhưng đến bây giờ vẫn chưa nhận được hồi âm. Không cần nghĩ ngợi, hắn cũng biết khoảng cách tới căn cứ Khe Núi Lớn chắc chắn còn rất xa. Hắn bây giờ chỉ hy vọng hướng đi của mình không sai, trong tầng bụi không có cách nào phân biệt phương hướng, vẫn cứ mênh mông một mảnh, vô số khe nứt dưới lòng đất giống như một mê cung, đường rẽ lan tràn, khe nứt lớn lớn nhỏ nhỏ giống như mạng nhện lần lượt thay đổi ngang dọc.

Đồ mang theo trên lưng tất cả đều là lương khô mua ở Bách Uyên phủ, nó là một loại thực vật thân củ có nhiệt lượng cực cao, không biến đổi chất, thể tích nhỏ, ngoài một khuyết điểm là khẩu vị không ngon ra, nó có đủ tất cả đặc điểm của lương khô chất lượng tốt dành cho dã ngoại. Trần Mộ cũng không biết có thể mất bao nhiêu thời gian mới có thể tìm tới chỗ bọn Ba Cách Nội Nhĩ, cho nên mang theo lượng lương thực đủ để dùng trong ba tháng.

Về phần nước, hắn lại càng không cần lo lắng, một tấm tạp ngưng thủy là đủ để giải quyết vấn đề. Cho dù không khí tầng bụi vô cùng khô ráo, hiệu suất của ngưng thủy tạp không cao, nhưng nhu cầu dùng nước của hắn cũng không lớn.

Dừng bước, Trần Mộ lại kích hoạt Thiên Lý. Vẫn chưa có tín hiệu, điều này làm cho hắn hơi thất vọng. Chẳng lẽ mình đi nhầm hướng? Điều này cũng rất có khả năng, và đó là một vấn đề trí mạng!

Một cơn gió thổi qua, tai của Trần Mộ hơi dỏng lên, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng như điên. Có người!

Hắn nghe được âm thanh của người phát ra. Khó mà ngăn chặn nỗi vui mừng như điên, hắn không chút do dự hướng đầu gió mà chạy. Vừa nghĩ tới lập tức có thể gặp được bọn Ba Cách Nội Nhĩ, tâm tình của hắn lại không cách nào giữ được bình tĩnh, tim đập thình thịch, tình cảm kích động tràn ngập trong từng tế bào toàn thân.

Âm thanh càng ngày càng gần, kích động trong lòng hắn cũng càng ngày càng nặng. Đã ở phía trước! Tiếng nói truyền đến tai lúc này rõ ràng vô cùng, nó phát ra khúc quanh của khe nứt phía trước.

Tốc độ của hắn lại tăng thêm một phần, tựa như một tia chớp hướng khúc quanh phía trước xông tới.

“Ta ở đây!” Trần Mộ mở miệng tính kêu lớn, nhưng con ngươi của hắn chợt co lại, lời đến bên miệng đột nhiên tắc nghẽn rồi nuốt xuống bụng. Có năm người, vẻ mặt cảnh giác như nhau dọc theo khe nứt đi tuần. Vừa nhìn thấy Trần Mộ, sắc mặt bọn họ đều ngay lập tức biến đổi lớn. Trong miệng quang quác kêu gào, năm người đồng thời hướng về Trần Mộ đánh tới.

Là vô tạp lưu!

Năm người vừa động thủ, Trần Mộ đã nhìn ra manh mối. Mặt hắn chợt trầm xuống, trong căn cứ Khe Núi Lớn ngoài Duy A và Tiểu Bộ Mặc không có người nào là vô tạp lưu thuần túy. Những người này nói hắn nghe hoàn toàn không hiểu, rõ ràng không phải tiếng liên bang. Chẳng lẽ.. Trong lòng hắn nổi lên một dự cảm xấu, sát ý trong lòng xuất hiện.

Kỹ xảo vô tạp lưu hắn hiểu rõ vô cùng, truyền thụ cho hắn là Duy A, một vô tạp lưu siêu hạng. Cho đến tận bây giờ, Trần Mộ cũng vẫn cho rằng, Duy A là vô tạp lưu mạnh nhất, có một không hai trên đời.

Mấy năm gần đây ở sâu trong rừng nguyên sinh Bách Uyên không ngừng chém giết rèn luyện, bây giờ ở phương diện vô tạp lưu so với lúc trước quả là một trời một vực. Vũ khí lấy được trong rừng Bách Uyên, toàn bộ Trần Mộ đã để lại cho Trát Lạp, hắn một cái cũng không lưu lại. Cũng không thấy hắn có động tác gì, thân hình chợt biến hóa quỷ dị như khói.

Năm người trước mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, Vẻ yêu dị của mặt nạ quỷ Trần Mộ mang trên mặt vốn đã làm cho người ta sợ hãi, thêm bây giờ thân pháp quỷ mị như vậy, tất phải tràn đầy quỷ khí, lại thêm hắn đã động sát khí, sát khí qua muôn ngàn thử thách sắc bén như đao.

Trong năm người, có một người không chút do dự đột nhiên thối lui, bốn người khác thì hướng Trần Mộ hung hãn đánh tới. Có ý chí! Trần Mộ cũng không nén nổi lộ ra một chút tán thưởng.

Năm người này đã đoán được bọn họ không phải là đối thủ của Trần Mộ, nhanh chóng quyết định, người quay đầu chạy trốn kia hẳn là trở về báo tin, mà bốn người còn lại thì phụ trách chặn mình, tạo cơ hội cho đồng đội chạy thoát.

Bốn người này xem ra đều thống nhất liều mạng!

“Tinh nhuệ, chắc chắn là tinh nhuệ! Ứng biến gọn gàng, ý chí hung hãn không sợ chết, chỉ có đội ngũ tinh nhuệ mới có biểu hiện như vậy.” Trong lòng thưởng thức, nhưng Trần Mộ sát khí lại càng tăng lên. Trong tầng bụi xuất hiện một nhóm người như vậy, hắn rất tự nhiên đã ngửi ra mùi vị nguy hiểm. Mặc dù còn không biết bọn Ba Cách Nội Nhĩ bây giờ như thế nào, nhưng mà cậu không hề nghi ngờ, sự tồn tại của những người này tự nhiên tạo thành uy hiếp cho bọn họ.

Sát ý trong lòng làm cho hắn không lựa chọn kỹ xảo vô tạp lưu đơn thuần, Vĩnh Viễn Chi Dạ Vụ Sa Y lặng yên được khởi động.

Trở thành cao thủ vô tạp lưu cực kỳ gian khổ, ý chí cũng kiên định vô cùng. Nhưng ngay cả Duy Tư Lý còn bại dưới Vụ Sa Y, đám vô tạp lưu kém vài cái cấp bậc trước mặt làm sao không tránh khỏi cái chết?

Lấy Trần Mộ làm trung tâm, giống như một hòn đá nhỏ ném vào mặt nước yên lặng, từng gợn sóng chấn động vô hình nhộn nhạo lan ra. Chấn động làm mặt đất như tự nhiên chồm lên bốn thân hình đang khựng lại, mặt đất hung ngoan tàn nhẫn đột nhiên xuất hiện quái dị khiến bọn họ ngỡ ngàng, thân hình Trần Mộ như âm hồn nhẹ nhàng bay lượn qua lại giữa bốn người.

Bay!

Bốn thân hình mất khống chế tựa như bốn bao cát bay ra bảy tám mét, nặng nề đập xuống đất, hơi thở ngừng hẳn. Bốn cái đầu ngoẹo, cổ bị gập khúc một cách kỳ dị, gập vào giữa chính giữa.. Kì dị nhất là bốn người đều giống nhau có vẻ mặt ngỡ ngàng, dường như không có ai cảm nhận được sự đau đớn của cái chết.

Trần Mộ vẻ mặt lạnh lùng, không một giây dừng lại, thân hình lơ lửng, lặng lẽ xoay người đuổi theo sau kẻ chạy về báo tin. Hắn muốn tìm hiểu đám người kia là ai.

Vẻ mặt của Trần Mộ dần dần trở nên nghiêm trọng, dọc đường hắn không ngừng gặp những đội ngũ mới. Trong vòng 4 giờ, tổng số địch nhân hắn gặp dọc đường lên đến hơn hai trăm người. Những người này đều không ngoại lệ, hướng đến chỗ đầu tiên hắn gặp năm người chạy đến, rõ ràng là có ý tiếp viện.

Nhưng những lực lượng trợ giúp này nửa đường chạy đều bị Trần Mộ chặn lại. Hắn không một chút nương tay, tất cả đều là trực tiếp một đòn trí mạng ác hiểm nhất. Không ai có thể chống đỡ nổi một chiêu! Nếu Vụ Sa Y là vật thật, chỉ sợ là đã sũng máu, đỏ thẫm vô cùng. Nếu đơn thuần chỉ bằng kỹ xảo vô tạp lưu, đối phó với đám này sẽ tốn không biết bao nhiêu sức lực, vô hình vô ảnh ôn nhu như nước Vụ Sa Y hôm nay đã được Trần Mộ phát huy tới tận cùng.

Hắn vẻ mặt càng lúc càng lạnh, trong lòng sát ý càng lúc càng cuộn trào mãnh liệt. Thực lực của những vô tạp lưu này so với hắn mà nói thì không ra gì, nhưng so với thực lực của hắn trước lúc rời khỏi căn cứ Khe Núi Lớn lại không kém. Trần Mộ bắt đầu lo lắng cho bọn Ba Cách Nội Nhĩ, trong khu vực nhỏ hẹp thế này, trong bốn giờ đã gặp hai trăm người, như vậy có thể thấy số lượng địch nhân lên đến bao nhiêu?!

Nhưng hắn không bối rối chút nào, ở Bách Uyên liên tục chém giết vài năm, ý chí cứng rắn của hắn đã đạt tới tình trạng khó có thể tưởng tượng. Dọc đường gặp phải đội nào thì đội đó nhanh chóng bị thủ đoạn mạnh mẽ hung hãn của Trần Mộ tiêu diệt, Lúc này hắn như một cỗ máy giết người, không biết mệt mỏi, chuẩn xác vô cùng, hờ hững thu vào tính mạng, gã thong thả tiến lên phía trước, đàng sau là xác người nằm lại ngổn ngang với những tư thế kì lạ.

Không ngừng có người chạy như điên trở về để báo tin. Vừa bắt đầu đối mặt đều có những người phụ trách báo tin thoát ly chiến trường. Rồi rất nhanh, những vô tạp lưu này phát hiện, chỉ cần quay người bỏ chay là được Trần Mộ tha không giết.

Phát hiện ra điều này đã khiến cho tinh thần đối phương hạ thấp đột ngột, số lượng quay đầu bỏ chạy càng lúc càng nhiều thêm. Đội quân chạy như điên phía trước càng lúc càng đông, cảnh mấy trăm người chạy thoát thân náo nhiệt đến cực điểm, hình thành lên một màn cực kỳ quái dị, một đám người chạy thoát thân như điên ở trước, phía sau lẻ loi một người theo xa xa, tựa như một con sư tử nhàn hạ xua đuổi một đàn cừu.

Phía trước bỗng nhiên xuất hiện một đội ngũ ước chừng hai trăm người, cũng gần bằng đám quân đang chạy trốn. Cầm đầu đội ngũ này là một gã thân hình cao lớn, đầu trần, lông mi dữ tợn, đứng trông như một toà tháp.

- Toàn bộ đứng lại cho ông. Sợ cái gì!

Gã thủ lĩnh bưu hãn đầu trần nhăn tít đôi lông mày thành một hàng, mặt lộ vẽ dữ tợn hét lớn. Giọng như sấm nổ tung bên tai làm cho đám chạy loạn tỉnh ra dừng lại.

Đám vô tạp lưu mệt mỏi này thấy rõ người mới đến, ai nấy đều có vẻ vui mừng tranh nhau báo cáo. Nghe được vài câu, đại hán đầu trần lập tức hiểu được sự tình, hung quang trên mặt phủ kín, hừ lạnh:

- Cả một đám phế vật, bị một người truy đuổi thê thảm như vậy, quay về chịu phạt đi.

Nói xong, gã trực tiếp xuyên qua đội ngũ đi đến đầu kia đứng ở đó chờ đợi kẻ địch. Thủ hạ của hắn thấy thế, vội vàng đi theo ở phía sau, đám vô tạp lưu chạy trốn cũng không dám chạy tiếp, nhưng bọn họ quả thực bị cảnh giết chóc của Trần Mộ dọa khiếp, nên nấp sau đám quân của gã người tháp đầu trần.

Rất nhanh, Trần Mộ phát hiện một gã đầu trần trông như trụ thép đang đợi hắn đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
richlion
12 Tháng mười một, 2022 20:48
Cài lại siêu phẩm của lão phương tưởng
Ốc rạ
16 Tháng ba, 2022 22:05
Haha
Hieu Le
26 Tháng mười, 2021 21:53
về sau làm gì có bộ nào nữa về tạp phiến nữa đâu
Hà Khoai Lang
25 Tháng chín, 2021 22:51
Bàn tay vàng nữ 9 quá lớn, làm gì cũng chỉ trong 1 suy nghĩ. Truyện đọc sảng thì oki, cách của nữ 9 khi hoàn thành nhiệm vụ khá sáng tạo nhưng thuận lợi quá mức.
julyfunny7
02 Tháng chín, 2021 21:22
Truyện này vẫn thuộc dạng đỉnh của thể loại Tạp phiến, khỏi quan tâm kết thúc cũng được
vicico
30 Tháng tám, 2021 14:04
76p
congtu
24 Tháng bảy, 2021 18:12
Đúng kiểu viết Phượng Tường. Cả tryện đọc rất hay đến chương cuối cắt cái phịch.
linhmin97
18 Tháng chín, 2020 19:12
Lâm lục là bị vợ cho nón xanh à. Đi đâu cũng thấy bình luận gắt gỏng kiểu bế tắc v
Minh Quân
30 Tháng sáu, 2020 12:27
đi đâu cũng thấy thằng anti này, dùng cái não tí hon để nói tiếng người đi
ĐàoHoa
25 Tháng sáu, 2020 08:05
Còn chương 104 phiên ngoại thế giới hiện thực nữa nhưng mà ta cũng bất lực luôn rồi, tìm bao nhiêu trang cũng không có, muốn xem nữ chính vẽ mặt nhà họ Ôn ra sao thôi, mấy thế giới trong truyện ta còn chẳng đọc hết.
Mai Mai
27 Tháng tư, 2020 15:57
truyện hay, bàn tay vàng lớn
Lâm Lục
25 Tháng tư, 2020 04:23
Nhầm rồi, không chỉ main ngu, nhân vật phụ cũng não tàn ***
Lâm Lục
24 Tháng tư, 2020 10:22
Main ngu, tinh trùng lên não
LãngSơn
23 Tháng ba, 2020 16:40
Truyện này thêm 1 chương cho tương lai nữa thì ngon
dinhgiathinh
15 Tháng hai, 2020 21:34
lão tác này nổi tiếng kết củ chuối, main thái giám. Các đạo hữu sau này nên biết. Tuy nhiên, truyện rất hay, gay cấn hấp dẫn đến từng chi tiết nhỏ
reihayami
30 Tháng mười hai, 2019 23:57
Kết thúc ở đâu vậy ? Chương cuối đâu? Gì lạ vậy
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 19:11
khúc cuối chán, không nhắc gì tới hồng nhan của main
Grace Phạm
31 Tháng bảy, 2019 11:56
má thế giới trùng tên trùng họ giáo hoa đạo kịch bản phim Oh Hae Young rõ ràng quá rồi đọc khó chịu thật
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
như kiểu teenfic
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
đúng
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
haha chính năng lượng??? ta nhầm . skip
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:11
dù nữ9 như mắc trung nhị bệnh thời kì cuối.nhân vật khác thì như ngáo nhưng truyện vẫn tràn ngập chính năng lượng đọc giải trí có thể
hana akuma
22 Tháng bảy, 2019 20:05
sao đã hoàn r ed ơi!! truyện drop sao?
Thiên Thiên
17 Tháng bảy, 2019 17:43
thấy nu9 làm nv một cách dễ dàng mà cảm thấy yy một cách quá đà. Thật sự :))) mấy thế giới đầu đã thấy vô lí rồi. Con người mà có trí thông minh cao như thế thì có mà bị đưa đi làm thí nghiệm thì có :)))) vô lí. dừng lại ở thế giới thứ 3 là ko nuốt nổi
Long
15 Tháng bảy, 2019 21:19
Hoàn rồi a
BÌNH LUẬN FACEBOOK