Mục lục
[Dịch]Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi thấy hắn có cơ hội sao?” Ni Khắc nhịn không được hỏi.

Mấy ngày này, nội bộ Tinh viện đối với vấn đề này vẫn tranh luận chưa xong, cao tầng đau đầu không thôi. Đàm Vũ Mân câu kết với Đường Hàm Phái không chỉ khiến Tinh viện mất đi bốn quyển sổ ghi chép tạp giới, mà còn làm xáo trộn bố cục của Tinh viện. Việc các ‘lão đại’ hắc đạo của khu Thiên Đông Lý khai chiến của Mộc Tự doanh lại càng bất ngờ, thân phận thực sự của Bạch tổng quản chỉ có bọn họ mới biết được. Trần Mộ có những gì trong tay, bọn họ đã sớm thèm nhỏ dãi lâu rồi. Bọn họ vốn đang dự định ngầm hành động, đoạt tấm tạp phiến kia từ trong tay hắn. Đám thủ lĩnh hắc đạo như Thương Lan chọc gậy bánh xe đã khiến cho Tinh viện nhất thời lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Hơn nữa, Thương Lan vừa ra tay đã dùng thế thái sơn áp đỉnh, không cho những người khác bất cứ cơ hội gì, tâm tư cay độc. Tinh viện mưu đồ đã lâu, lại rất rõ ràng công dụng chân chính của tấm tạp phiến đó, sao chịu từ bỏ ý đồ như thế? Nếu tạp phiến trong tay Trần Mộ thật sự rơi vào tay Thương Lan, chỉ sợ rất nhanh Liên Bang sẽ xuất hiện đệ Thất Đại!

Tinh viện lập tức bắt đầu hành động, chỉ tiếc Tinh viện không hài lòng lắm với lực lượng của mình tại khu Thiên Đông Lý.

“Rất khó nói.” Gã béo lắc đầu, nói không chắc chắn: “Lực lượng bốn nhà này so với Mộc Tự doanh mạnh hơn nhiều. Nếu cho Trần Mộ thời gian, ta sẽ đánh cuộc hắn thắng, chỉ tiếc hiện tại hắn thiếu thốn nhất chính là thời gian.”

“Vậy hắn không phải chết chắc rồi sao?”

“Khó nói lắm, loại người như Trần Mộ, rất khó dùng lẽ thường để phán đoán!”

“Có lầm hay không a! Cái này cũng khó nói, cái kia cũng khó nói, ngươi nói nửa ngày, nói nhiều cái khó nói như vậy, chẳng khác nào chưa nói!” Ni Khắc dứt lời liền nở nụ cười.

“Ha ha!” Gã béo cũng bật cười: “Loại sự tình này ngươi bảo ta phải nói như thế nào? Ta cũng không phải thần tiên!”

“Thế ngươi không phải được xưng là cái gì mà thiên tài chiến thuật số 1 liên bang sao? Loại việc nhỏ này cũng không làm rõ được?” Ni Khắc vẻ mặt khinh bỉ nói.

Gã béo không chút để tâm buông tay: “Trò đùa này trước giờ ta không thừa nhận, đừng đổ lên đầu ta.”

“Ha ha, ngay cả ngươi cũng không thấu. Vậy mấy lão già vai vế đau đầu rồi.” Ni Khắc nhìn có chút hả hê nói.

Gã béo suy nghĩ rồi trầm ngâm nói: “Lực lượng của Tinh viện tại khu Thiên Đông Lý không nhiều lắm. Chính diện đối cứng với đám thủ lĩnh hắc đạo đó không có phần thắng. Cửa thắng duy nhất là trừ phi bọn họ có thể liên lạc với Thanh Thanh để nàng tranh thủ tìm được Trần Mộ trước mấy lão đó, đoạt được tấm tạp phiến kia! Với thực lực của nàng vẫn còn có cơ hội.”

Ni Khắc mặc dù không muốn thừa nhận nhưng vẫn bĩu môi: “Thực lực nữ nhân kia đích xác không kém gì ta.”

@#$%^&

Mạc Bố Lý cảm thấy mỹ mãn, rốt cục đã xuất quan. Nhìn thấy cô gái xa xa giống như tiên tử kia, trong lòng hắn tràn đầy cảm khái.

Trước kia hắn mặc dù đoán được thực lực Thanh Thanh thế nào, nhưng rất ít khi được tận mắt chứng kiến nàng ra tay. Nhưng mà trải qua lần phong bế huấn luyện này, hắn mới thực sự cảm nhận được sự cường đại của nàng. Loại cường đại này cũng không chỉ vẻn vẹn giới hạn trong thực lực, còn bao gồm cả tri thức uyên bác. Nàng đối với cảm giác trong chiến đấu có sự lý giải cực kỳ sâu sắc. Rất khó tưởng tượng một cô gái tuổi còn trẻ như thế vậy mà có thể có nhận thức sâu sắc đến vậy. Trước kia hắn cũng cảm thấy giữa hai người có chênh lệch lớn, trải qua lần phong bế huấn luyện này, hắn mới thực sự cảm nhận được chênh lệch giữa bọn họ rốt cuộc lớn đến thế nào. Có lẽ nàng thật sự là tiên tử bị giáng xuống nhân gian!

Lòng ái mộ lần đầu tiên trong cuộc đời bị hắn giấu thật sâu ở trong lòng, trong mắt hắn khó có thể phát hiện được ái ý, thứ mà trước kia có thể thường xuyên thấy được.

“Đa tạ Thanh Thanh tiểu thư, Mạc Bố Lý nếu có thể thủ thắng, tất cả đều là công lao của tiểu thư.” Mạc Bố Lý chân thành nói.

Thanh Thanh điềm đạm nói: “Mạc Bố Lý đoàn trưởng bản thân thiên phú hơn người, Thanh Thanh bất quá chỉ trợ giúp mà thôi.”

Mở cánh cửa phòng huấn luyện, Mạc Bố Lý liền chứng kiến sắc mặt cực kỳ khó coi của A Triết. Bỗng vào lúc này, độ nghi Thanh Thanh vừa mới kích hoạt vang lên tiếng chuông dồn dập.

@#$%^&

Lôi Tử nhàn nhã uống Thanh Vân Lưu Thủy, loại rượu có nồng độ thấp thế này là hắn thích nhất. Đã nhiều năm qua, cái thói quen này vẫn không đổi. Cảnh vật khu Thiên Đông Lý thật chẳng có gì đáng nói, nếu không phải tuyết thì là băng, nhưng hắn vẫn tìm được lạc thú từ nó. Bên cạnh hắn, Lam Phong đang ngồi tiếp, hai người năm nay mới vừa kết hôn. Lam Phong so với trước trước kia càng thành thục hơn, hơn nữa cái loại khí chất lão luyện khiến nàng nhìn qua so với trước kia còn mê người hơn.

Nhìn Lôi Tử rốt cuộc không còn chút quẫn bách nào như xưa. Hắn phong độ nhanh nhẹn, tư thế uống Thanh Vân Lưu Thủy nhìn qua cũng tiêu sái. Lam Phong mang theo vài phần mê say ngắm nhìn trượng phu, thầm cảm thấy đắc ý cho ánh mắt mình. Hai người nhiều năm qua cùng nhau tiến lên, có thể nói vô cùng gian khổ nhưng bọn họ chưa từng phàn nàn điều gì.

Hiện tại Lôi Tử là chuyên gia đàm phán có chút danh tiếng, chủ yếu phụ trách đàm phán đối ngoại cho Hùng gia. Mà Lam Phong thì phụ trách thu thập các loại tin tức tình báo cần thiết cho hắn, trợ giúp Lôi Tử đưa ra phán đoán chuẩn xác. Hai người là vợ chồng, cũng là người cộng tác tốt nhất, mấy năm nay, chính sự phối hợp hoàn mỹ này đã làm cho địa vị của bọn họ tại Hùng gia thăng tiến thẳng tắp. Thanh danh bọn họ trong lĩnh vực này cũng dần dần truyền ra, hai người đã nhận được rất nhiều lời mời chào của các gia tộc khác. Hơn nữa Hùng gia cũng hứa hẹn nếu lần này bọn họ có thể làm tốt, sẽ đưa bọn họ vào thành phần nòng cốt. Có thể tiến vào hạch tâm Hùng gia là giấc mộng cả đời của rất nhiều người.

Hùng gia là một gia tộc rất cổ xưa, tại khu Thiên Đông Lý có tầm ảnh hưởng nhất định, được xem là hào phú một phương, lần này cũng nhận được thiệp mời của Sương Nguyệt Hàn Châu phát ra. Lôi Tử chính là chuyên gia phụ trách đàm phán lần này. Đồng hành còn có một số cao thủ tạp tu của Hùng gia, mấy người này không chỉ phụ trách bảo vệ an toàn cho vợ chồng Lôi Tử mà còn tại thời điểm cần thiết phải thể hiện lực lượng của mình.

“Lôi tiên sinh nhàn nhã nhỉ.” Một vị trung niên tạp tu đi đến ngồi xuống đối diện hai người, lúc ánh mắt hắn xẹt qua Lam Phong không kìm được lộ ra sự nóng bỏng. Hùng Thân, tạp tu số một của Hùng gia, một thân tu vi sâu không lường được, ngày thường ít giao du với bên ngoài, rất hiếm khi lộ diện, cũng là tạp tu dẫn đội lần này.

Lam Phong càng thêm thành thục thì khí tức tỏa ra càng đặc biệt mê người, một chút quyến rũ ẩn giấu dưới sự lão luyện mỗi lần vô ý lộ ra đều khiến hắn hô hấp thêm nặng nề.

Lam Phong thấy Hùng Thân xuất hiện, trong ánh mắt lóe lên sự không vui rất khó nhận biết. Nàng cực kỳ chán ghét ánh mắt của Hùng Thân, nữ nhân đối với ánh mắt của nam nhân cực kỳ nhạy cảm, cái thứ ** trong mắt đối phương khiến nàng khá nổi nóng. Chỉ có điều ngại thân phận của đối phương, nàng chỉ có thể ẩn nhẫn.

Là một chuyên gia đàm phán, khả năng quan sát của Lôi Tử đã đến mức lô hỏa thuần thanh, đối với sự vô lễ của Hùng Thân trong lòng cũng tức giận. Thế nhưng giống như Lam Phong, tao ngộ mấy năm nay cũng làm cho hắn hiểu được cái gì gọi là ẩn nhẫn.

“Thân tổng quản đang khen ngợi ta chăng?” Lôi Tử trên mặt cố ý lộ ra nét kinh ngạc.

“Khen ngợi?” Hùng Thân hơi mờ mịt.

“Đúng vậy, trước đại chiến dù bận tối mắt mà vẫn ung dung, điều này chẳng phải là lời biểu dương tốt nhất của Thân tổng quản với vợ chồng ta? Chẳng lẽ Thân tổng quản khẩn trương rồi?” Lôi Tử thản nhiên nói.

Hùng Thân nhìn chăm chú Lôi Tử hồi lâu, hắn trước sau vẫn thong dong bình tĩnh mỉm cười chống đỡ. Sau một lát, Hùng Thân bỗng nhiên cười: “Lôi tiên sinh quả nhiên có tài ăn nói! Bất quá trên đời này, tất cả mọi việc luôn luôn phải dựa vào nắm đấm, mà không phải ở trên đầu môi chót lưỡi.”

Ý châm chọc trong lời Hùng Thân, hai người lẽ nào không nghe ra? Mà cái ý uy hiếp kia càng rõ rệt.

Lam Phong sắc mặt hiện rõ vẻ giận dữ, vừa muốn phát tác, Lôi Tử dưới bàn đã véo nhẹ bàn tay nàng, nàng mới áp chế được lửa giận trong lòng. Vẻ mỉm cười trên mặt Lôi Tử vẫn như trước, chỉ là ánh mắt đột ngột trở nên sắc bén, khẽ cười nói: “Nếu quyền đầu Thân tổng quản đủ lớn, chuyện lá phiếu tất chẳng cần đàm phán, công phu miệng lưỡi của tại hạ chắc chả cần.” Hắn đang nhắc nhở Hùng Thân mục đích của việc lần này.

Ánh mắt Hùng Thân hung ác nham hiểm hẳn lên, sau một lúc lâu, bỗng nhiên cười ha ha: “Hùng Thân cục mịch, thô dã đã quen, nếu có chỗ nào mạo phạm, mong rằng hai vị thông cảm cho!”

“Ha hả, Thân tổng quản khách khí rồi.” Lôi Tử mỉm cười nói.

“Vậy ta không quấy rầy quý phu phụ nữa.” Hùng Thân dứt khoát hướng hai người hành lễ cáo từ.

Xuyên qua cửa kính toa xe, chứng kiến vẻ mặt Hùng Thân âm trầm xuống xe, Lam Phong lo lắng nói: “Lần này đắc tội hắn, cuộc sống sau này tại Hùng gia sẽ không dễ chịu lắm.”

Hùng Thân tại Hùng gia quyền cao chức trọng, rất được gia chủ Hùng gia tán thưởng, thành viên nòng cốt Hùng gia bình thường đối với y mười phần kính sợ, càng đừng nói đến hai người Lôi Tử ngay cả thành viên hạch tâm cũng không phải.

“Nếu là vấn đề khác, ta có thể nhịn. Nhưng mà dính dáng đến nàng, ta làm sao nhịn được?” Lôi Tử nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Lam Phong, nói: “Hùng gia không thể ở được, chúng ta lánh chỗ khác là được.”

“Nếu là vấn đề khác, ta có thể nhịn. Nhưng mà dính dáng đến nàng, ta làm sao nhịn được?” Lôi Tử nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Lam Phong nói: “Hùng gia không thể ở được, chúng ta đi chỗ khác là xong.”

Lam Phong trong lòng ấm áp, dựa sát vào ngực Lôi Tử nỉ non: “Ừm, chàng báo đi đâu thì đi đó.”

Hùng Thân đại khái thế nào cũng không thể tưởng được, chính bởi vì dục vọng riêng hắn đã khiến Hùng gia mất đi chỗ dựa lớn nhất cho việc này. Đây cũng là chỗ chu đáo của Lôi Tử, hắn từ nhỏ long đong lận đận, cực hiểu thế sự.

@#$%^&

Nhớ lại thứ vừa rồi mình cảm nhận được, Trần Mộ tĩnh tâm suy nghĩ. Lần trùng quan thu hoạch này vượt xa dự kiến của hắn, kỳ thật từ sớm ngày hôm qua cảm giác của hắn đã đột phá cấp bảy. Nhưng mà chỉ trong tích tắc đột phá ấy, khu vực não hắn đột nhiên tiến vào một loại trạng thái kỳ quái cực kỳ tỉnh táo. Loại trạng thái này chỉ có vài giây ngắn ngủi, nhưng mà chính cái khoảng ngắn ngủi này, thứ hắn quan sát ngày thường tuyệt đối không thấy. Một số chỗ trước kia mơ hồ không rõ đã trở nên rõ ràng, sự liên hệ phức tạp của kết cấu cảm giác trong mấy giây ngắn ngủi này, sự suy diễn của chúng đã lưu lại cho Trần Mộ ấn tượng không thể nào xóa được.

Hiểu ra, suy nghĩ, sau đó hắn đắm chìm luôn trong trạng thái này. Hắn biết, đây là một cơ hội cực khó có được, không vội vàng không nóng nảy, không lập tức thoát khỏi loại trạng thái này. Cho đến khi vừa rồi, hắn mới thoát khỏi nó.

Hắn không biết, loại trạng thái này khó có được ra sao. Trong hơn ba mươi người vượt quan lần này chỉ có mình Tiếu Ba và hắn có chỗ lĩnh ngộ. Lần bạo tạc của Tiếu Ba chính là chỗ hắn lĩnh ngộ rồi thử nghiệm, nhưng mà thất bại dẫn đến nổ mạnh. Loại lĩnh ngộ này cũng không thể khiến lực lượng hiện tại của hắn lập tức tăng trưởng, nhưng mà hắn hẳn có khả năng tiến thêm một bước.

Tạp tu đột phá cấp bảy mặc dù không nhiều lắm, nhưng mà cũng không hề ít, song có chỗ lĩnh ngộ lại cực kỳ ít. Không ai biết việc này ra sao, nhưng trong điển tịch của Lục Đại, nó được xưng là thiên phú. Giống như siêu cấp cao thủ Đường Hàm Phái, Tây Trạch vậy, không ai là không trải qua một bước này.

Lúc Trần Mộ ra khỏi lều, nhất thời nơi đóng quân tiếng hoan hô tức thì vang như sấm dậy!

Trong mấy ngày ngắn ngủi, thực lực Mộc Tự doanh đã tăng mấy lần. Đừng thấy chỉ có hơn ba mươi tạp tu cấp bảy, mà phải biết rằng, vương bài như Huyết Chùy bộ bất quá cũng chỉ có được mười mấy tạp tu cấp bảy. Mà Mộc Tự doanh, cộng thêm bảy tạp tu cấp bảy còn lại, số lượng tạp tu cấp bảy đạt tới con số kinh người, bốn mươi bảy người.

Bốn mươi bảy tạp tu cấp bảy, số lượng này thật sự làm cho người ta rất sợ hãi!

“Ai?” Trần Mộ bỗng nhiên phát giác gì đó, nghiêng đầu quát khẽ.

“Đầu Gỗ.”Duy A từ trong bóng tối đi ra, tay nhấc một cái đầu, ánh mắt hắn nhìn về phía Trần Mộ mang theo một tia dị sắc. Trước kia mà ẩn núp giống như vậy, Đầu Gỗ bình thường đều không phát hiện được. Xem ra Đầu Gỗ thật sự tiến bộ rồi! Hai mắt Duy A hờ hững lộ ra một chút vui mừng hiếm thấy.

Trần Mộ thấy tay Duy A cầm một cái đầu, bị dọa nhảy dựng lên: “Duy A, ai vậy?”

Không riêng gì Trần Mộ, những người khác cũng bị dọa hệt vậy. Mặc dù mỗi người bọn họ đều đã giết người, nhưng giết người giống Duy A cắt đầu người khác như vậy bọn họ cho tới bây giờ lại chưa từng thấy.

Quá dã man, quá đẫm máu!

Đám tạp tu này theo bản năng lùi lại, ánh mắt nhìn về phía Duy A tràn đầy sợ hãi. Nhưng vẻ mặt mấy người như Tiếu Ba cùng Tang Hàn Thủy lại đột ngột trở nên nghiêm trọng hẳn, bọn họ không chỉ không lùi về phía sau, ngược lại đến gần vài bước. Nơi này vắng vẻ, Duy A lại giết người, bọn họ lập tức hiểu được tình hình!

“Không biết, rất nhiều người, hắn là đầu lĩnh.” Câu trả lời của Duy A khiến thần sức mỗi người đều trầm trọng.

Tang Hàn Thủy cẩn thận nhìn cái đầu này, bỗng nhiên thất thanh hô lên: “Nghiêm Vũ! Đây là Nghiêm Vũ!”

Ánh mắt mọi người đều tụ lại tại trên người hắn, Trần Mộ cùng Tiếu Ba căn bản không biết Nghiêm Vũ là nhân vật phương nào, vì sao Tang Hàn Thủy lại kinh hoảng như vậy.

“Lão Tang, Nghiêm Vũ là ai?” Trần Mộ hỏi.

“Hắc Tuyến Tinh bảng, thứ mười! Hắn là nhân vật số hai của Thương Giang quân.” Tang Hàn Thủy chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.

Trần Mộ cũng ngẩn ra, nếu như Tang Hàn Thủy nói cái gì khác, hắn vẫn chưa thể đưa ra phán đoán chính xác. Nhưng mà Hắc Tuyến Tinh bảng hắn đã đánh một khoảng thời gian, ấn tượng có thể tương đối trực quan.

Số mười trên Hắc Tuyến Tinh bảng! Sự xếp hạng này biểu lộ vô cùng rõ ràng thực lực cái gã gọi là Nghiêm Vũ này. Hơn nữa, dựa theo xếp hạng trên Hắc Tuyến Tinh bảng, trước mười tuyệt đối là một ranh giới. Phải biết rằng, Văn lợi hại như vậy, mà trên Hắc Tuyến Tinh bảng mới đứng thứ 15, Nghiêm Vũ này đứng thứ 10, phải lợi hại đến thế nào!

Đợi đã, Tang Hàn Thủy vừa mới còn nói một Thương Giang quân! Trần Mộ lập tức bắt được trọng điểm, hỏi: “Thương Giang quân là đội ngũ gì? Còn nữa, hắn là nhân vật số hai, vậy ai là nhân vật số một?”

“Thương Giang quân là đội ngũ do Thương Lan thành lập, Thương Lan nổi tiếng hạng hai trên Hắc Tuyến Tinh bảng. Thương Giang quân có bao nhiêu người, ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng Thương Giang quân được xưng là hắc đạo đệ nhất quân!”

Suýt! Mọi người không nhịn được hít một hơi lạnh!

Số hai Hắc Tuyến Tinh bảng! Cái thứ hạng này đủ để khiến trái tim người ta không tự chủ co rút lại! Lão đại là số hai Hắc Tuyến Tinh bảng, lão nhị là số mười Hắc Tuyến Tinh bảng, còn cả tiếng tăm hắc đạo đệ nhất quân, không cái nào không làm cho người ta hãi hùng khiếp vía. Sự cường hãn của đội ngũ này có thể tưởng tượng được!

Thương Giang quân xuất hiện tuyệt đối không phải bất ngờ! Cơ hồ Trần Mộ đã đưa ra phán đoán trước tiên như vậy.

Thương Giang quân vì sao lại gây khó dễ cho mình? Vấn đề này Trần Mộ ước chừng đã đoán ra vì cái gì. Từ trong lời nói của Duy A, rõ ràng Thương Giang quân cách bọn họ đã không còn xa. Trần Mộ ý thức được tình thế nguy cấp, đã tới sát bờ sinh tử!

Lúc này không cho phép hắn nghĩ nhiều, hít sâu một hơi, hắn trầm giọng truyền lệnh: “Toàn thể tập hợp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
richlion
12 Tháng mười một, 2022 20:48
Cài lại siêu phẩm của lão phương tưởng
Ốc rạ
16 Tháng ba, 2022 22:05
Haha
Hieu Le
26 Tháng mười, 2021 21:53
về sau làm gì có bộ nào nữa về tạp phiến nữa đâu
Hà Khoai Lang
25 Tháng chín, 2021 22:51
Bàn tay vàng nữ 9 quá lớn, làm gì cũng chỉ trong 1 suy nghĩ. Truyện đọc sảng thì oki, cách của nữ 9 khi hoàn thành nhiệm vụ khá sáng tạo nhưng thuận lợi quá mức.
julyfunny7
02 Tháng chín, 2021 21:22
Truyện này vẫn thuộc dạng đỉnh của thể loại Tạp phiến, khỏi quan tâm kết thúc cũng được
vicico
30 Tháng tám, 2021 14:04
76p
congtu
24 Tháng bảy, 2021 18:12
Đúng kiểu viết Phượng Tường. Cả tryện đọc rất hay đến chương cuối cắt cái phịch.
linhmin97
18 Tháng chín, 2020 19:12
Lâm lục là bị vợ cho nón xanh à. Đi đâu cũng thấy bình luận gắt gỏng kiểu bế tắc v
Minh Quân
30 Tháng sáu, 2020 12:27
đi đâu cũng thấy thằng anti này, dùng cái não tí hon để nói tiếng người đi
ĐàoHoa
25 Tháng sáu, 2020 08:05
Còn chương 104 phiên ngoại thế giới hiện thực nữa nhưng mà ta cũng bất lực luôn rồi, tìm bao nhiêu trang cũng không có, muốn xem nữ chính vẽ mặt nhà họ Ôn ra sao thôi, mấy thế giới trong truyện ta còn chẳng đọc hết.
Mai Mai
27 Tháng tư, 2020 15:57
truyện hay, bàn tay vàng lớn
Lâm Lục
25 Tháng tư, 2020 04:23
Nhầm rồi, không chỉ main ngu, nhân vật phụ cũng não tàn ***
Lâm Lục
24 Tháng tư, 2020 10:22
Main ngu, tinh trùng lên não
LãngSơn
23 Tháng ba, 2020 16:40
Truyện này thêm 1 chương cho tương lai nữa thì ngon
dinhgiathinh
15 Tháng hai, 2020 21:34
lão tác này nổi tiếng kết củ chuối, main thái giám. Các đạo hữu sau này nên biết. Tuy nhiên, truyện rất hay, gay cấn hấp dẫn đến từng chi tiết nhỏ
reihayami
30 Tháng mười hai, 2019 23:57
Kết thúc ở đâu vậy ? Chương cuối đâu? Gì lạ vậy
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 19:11
khúc cuối chán, không nhắc gì tới hồng nhan của main
Grace Phạm
31 Tháng bảy, 2019 11:56
má thế giới trùng tên trùng họ giáo hoa đạo kịch bản phim Oh Hae Young rõ ràng quá rồi đọc khó chịu thật
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
như kiểu teenfic
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
đúng
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
haha chính năng lượng??? ta nhầm . skip
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:11
dù nữ9 như mắc trung nhị bệnh thời kì cuối.nhân vật khác thì như ngáo nhưng truyện vẫn tràn ngập chính năng lượng đọc giải trí có thể
hana akuma
22 Tháng bảy, 2019 20:05
sao đã hoàn r ed ơi!! truyện drop sao?
Thiên Thiên
17 Tháng bảy, 2019 17:43
thấy nu9 làm nv một cách dễ dàng mà cảm thấy yy một cách quá đà. Thật sự :))) mấy thế giới đầu đã thấy vô lí rồi. Con người mà có trí thông minh cao như thế thì có mà bị đưa đi làm thí nghiệm thì có :)))) vô lí. dừng lại ở thế giới thứ 3 là ko nuốt nổi
Long
15 Tháng bảy, 2019 21:19
Hoàn rồi a
BÌNH LUẬN FACEBOOK