- Người đã đến đông đủ . Đại nhân.
Một tạp tu hướng Đường Hàm Phái cung kính báo cáo.
Đường Hàm Phái nhìn thoáng qua độ nghi, gật đầu nói:
- Hành động đi.
- Vâng!
Năm tên tạp tu phân biệt năm hướng bay đi, trong chớp mắt liền biến mất trong bóng đêm mịt mờ.
Đứng ở chỗ cao nhất trụ sở mới mua, quan sát xa xa mịt mờ rừng cây, còn có thành La Dữu mờ mờ, Đường Hàm Phái giống như một pho tượng đón gió mà đứng, thần sắc im lặng, ánh mắt lo lắng, nhưng bị che phủ bởi bóng đêm dày đặc.
Gió đêm thổi áo khoác và búi tóc dài của hắn bay múa. Hắn nhắm mắt lại, cảm thụ được làn gió đêm mát lạnh ve vuốt gương mặt, Ánh mắt Đường Hàm Phái dần dần , dần dần biến hóa.
Khi hắn mở mắt ra, tất cả lo lắng đã biến mất, môi mím chặt kiên quyết không thấy tới nửa điểm ôn hòa ngày thường!
Đột nhiên, dưới chân mặt đất chấn động kịch liệt!
“Ầm ầm đùng...... Ầm ầm đùng......”
Toàn trụ sở rung lắc, cơ hồ làm người khác đứng không vững. Đường Hàm Phái chậm rãi bay lên trời, nhìn chăm chú vào xa xa.
Cả thành La Dữu đều chấn động, cơn động đất cực kì kịch liệt! Những tòa nhà lớn không ngừng sụp đổ trong chấn động, cuộn nổi lên vô số bụi đất, mà những tòa nhà thưa thớt cũng nối tiếp nhau sụp đổ.
Rừng cây chung quanh thanh thành La Dữu cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, từng mãng cây rừng chấn động rồi ngã xuống, mọi dã thú chấn kinh thỉnh thoảng sợ hãi kêu thét chói tai, chim chóc kinh hoảng rời khỏi tổ bay lên tạo thành một mãng đen kịt trên bầu trời.
Tất cả tạp tu trong căn cứ đều bay lên bầu trời, phập phềnh phía sau Đường Hàm Phái. Bọn họ xếp thành đội ngũ chỉnh tề, im lặng đứng thẳng, thần sắc kiên nghị.
- Các ngươi sợ hãi không?
Thanh âm Đường Hàm Phái bình tĩnh truyền tới trong tai mọi người.
Mọi người không tự chủ ưỡn ngực, lớn tiếng trả lời:
- Không sợ hãi! Đại nhân!
-Vậy thì chiến đấu đi!
Trong bóng tối. Đường Hàm Phái hờ hững nhìn trú điểm của Trung Đạt Thư Phủ, ánh mắt chớp động hàn quang.
- Thề đi theo ngài! Đại nhân!
Tất cả tạp tu nhất tề trả lời, thanh âm trầm úc hữu lực!
Đêm nay vĩnh viễn không ai có thể quên được.
Liên bang tổng hợp học phủ đại nhân vật Đường Hàm Phái, ngang nhiên vận dụng loại tạp phiến chiến tranh địa từ bạo tạp có tính sát thương đại quy mô , làm cho cả thành La Dữu sinh ra kịch liệt động đất.
Trung Đạt Thư Phủ, Pháp Á bị thương thảm trọng!
Bọn họ vì muốn mau sửa chữa thông đạo đến thành La Dữu, nên đã bố trí rất nhiều nhân lực. Toàn bộ tạp tu đang làm việc đều bị chôn sống, không ai sống sót. Không chỉ như thế, lần chấn động này hoàn toàn phá hủy thành La Dữu và địa hình chung quanh, muốn đả thông thông đạo đã trở thành chuyện khó có khả năng. Mà ngay cả dây thông tin chôn sâu dưới đất cũng không thoát khỏi hư hỏng hoàn toàn.
Rừng cây chung quanh Thành La Dữu. Cũng bị tàn phá cực kì nghiêm trọng, kết cấu địa hình đã thay đổi hoàn toàn. Hơn nữa bởi vì động đất, dã thú hoảng sợ điên cuồng hướng ra phía ngoài lấy thành La Dữu làm nơi trốn tránh, nên tập trung dã thú với mật độ rất cao và trở thành sào huyệt của chúng. Điều này đã hoàn toàn đoạn tuyệt liên lạc từ bên ngoài với thành La Dữu.
Bất luận kẻ nào nếu muốn đột phá sào huyệt dã thú này, phải nỗ lực cực kỳ nhiều rất nhiều lần so với trước kia.
Thành La Dữu chính thức bị cô lập!
Cử động điên cuồng này của Đường Hàm Phái làm khiếp sợ toàn liên bang! Tất cả mọi người không rõ Đường Hàm Phái tại sao lại làm như vậy.
Địa từ bạo tạp thuộc về loại huyễn tạp chiến tranh đại quy mô. Uy lực nó cực lớn, có thể tạo ra rối loạn kết cấu dưới đất trong một khu vực, có thể hình thành động đất. Nhưng do nó quá cường đại nên kết cấu dẫn phát cực kì ngặt nghèo, nó đòi hỏi tạp tu phát động phải có cảm giác cường độ cấp năm trở lên, mà tạp tu phát động có bảy mươi lăm phần trăm xác suất tử vong.
Từng học viện, đều nhanh chóng tụ tập nhân viên chuyên nghiệp tiến hành tính toán. Cuối cùng được một kết quả cực kì thống nhất mà vừa lại kinh khủng---- Đường Hàm Phái ít nhất đồng thời phát động năm lần địa từ bạo công kích. Hơn nữa muốn được hiệu quả kinh khủng như vậy, điểm phát khởi công kích năm đạo địa từ bạo phải tính toán cực kì chu đáo.
Điều này cũng chứng thật dự đoán trong lòng mọi người, đây là một hành động có dự mưu tính toán chu đáo.
Trung Đạt Thư Phủ và Pháp Á phản ứng mãnh liệt. Bọn họ lập tức phái ra cực nhiều tạp tu bộ đội, chuẩn bị xuyên qua rừng cây, cứu viện tạp tu phe mình bên trong thành.
Trung Đạt Thư Phủ phản ứng cũng không làm cho người ta kì quái, vì vô luận là Tiếu Nguyên hay Thước Hạ Thanh, tất cả đều là nhân vật quan trọng của Trung Đạt Thư Phủ. Nếu như hai người này đồng thời tử vong, đối với Trung Đạt Thư Phủ là đả kích cực kì trầm trọng.
Nhưng Pháp Á phản ứng chỉ có hơn chớ không kém, cũng không khỏi làm cho người ta suy đoán. Chẳng lẽ Pháp Á tại thành La Dữu cũng có nhân vật gì quan trọng hay sao?
Mà hiệu trưởng Tinh Viện và Khổ Tịch tự lập tức liên lạc chất vấn hiệu trưởng Mạt Phu Sát Khoa.
Mạt Phu Sát Khoa trong hội nghị nhân viên nhà trường lần đầu đột nhiên giận dữ mắng mỏ vị đệ tử đắc ý của mình.
Đối mặt các thế lực cùng dân chúng chỉ trích, liên bang tổng hợp học phủ chỉ có thể bảo trì im lặng. Bọn họ cũng đoán không ra, Đường Hàm Phái đến cùng muốn làm cái gì?
Ai cũng đoán không ra tâm tư Đường Hàm Phái, cũng như không ai biết, hiện tại thành La Dữu phát sinh cái gì!
Đoàn người Trần Mộ tiếp tục đi tới trong rừng cây, bọn họ không liên lạc với bên ngoài, tự nhiên không biết thành La Dữu dĩ nhiên xảy ra chuyện lớn như vậy.
Hắn hiện tại cũng rất nhức đầu. Trải qua trận chiến đấu hôm trước. Đám tạp tu tân binh tinh thần hết sức sa sút. Trần Mộ và Ba Cách Nội Nhĩ cũng không ngờ, bọn họ đụng tới trận đầu chiến đấu cường độ lại mãnh liệt như thế.
Vận khí bọn họ thật sự không may.
Hơn nữa sáo tạp chiến thuật cũng lộ ra một ít nhược điểm. Nó không thích hợp vận động chiến. Bởi vì nó cần ba người thủy chung bảo trì nhất trí. Nhưng nếu như là trận địa chiến thì uy lực cực mạnh. Nó đối với thành viên chiến thuật yêu cầu phi thường cao, thực lực tạp tu có thể không cần mạnh, nhưng tố chất chiến thuật, và năng lực phối hợp nhất định phải phi thường xuất sắc.
Mà phiền toái ở chỗ, nếu như tạp tu phụ trách chuyển vận năng lượng bị thương, như vậy đơn vị tác chiến này sẽ bị tê liệt.
Hai vấn đề này hiện tại thật không có biện pháp giải quyết, vì đây tính chất quyết định của sáo tạp chiến thuật . Nếu không trên đời này sẽ có một chiến thuật không chê vào đâu được .
Đối với vấn đề thứ hai, Trần Mộ và Ba Cách Nội Nhĩ thảo luận thật nhiều mong tìm ra một biện pháp trung gian. Trong ba người tạp tu phó hỏa lực sẽ kiêm thêm chuyển vận năng lượng . Hắn được xem như dự trữ cho đơn vị tác chiến vì vô luận ai bị thương, hắn vẫn thay thế được. Mặc dù uy lực không mạnh như hai người phối hợp , nhưng lại đảm bảo không mất sức chiến đấu của đơn vị.
Mà bình thường, phó hỏa lực tồn tại, có thể hỗ trợ tập trung chéo, giúp đề cao tần suất trúng mục tiêu.
Về vấn đề tinh thần , hắn tin tưởng Ba Cách Nội Nhĩ nhất định có biện pháp giải quyết nên hắn cũng không nhúng tay vào việc này, chuyện chuyên nghiệp cứ nên giao cho chuyên gia đi làm.
Nhờ vậy, hắn càng có nhiều thời gian chú ý đến nguyên liệu đang có tại khu vực thôn quê này. Vì trong tư tưởng hắn vẫn cho mình là một chế tạp sư.
Chỉ là nơi này do vì gần rìa rừng cây , đều là một ít tài liệu bình thường, không thể sánh với khu vực vạn chờ thôn .
Đột nhiên nhớ tới bọn A Phương Tác tại hạ thành , từ lần thông tin trước đến, vẫn không cùng bọn họ liên lạc.
Tâm trạng vừa động, Trần Mộ và Ba Cách Nội Nhĩ Hề Bình trò chuyện một tiếng, sau đó hai người cùng đại bộ đội rời đi một đoạn ngắn .
Duy A dẫn theo béo cẩu, khó hiểu hỏi:
- Làm gì vậy?
- Chúng ta liên lạc với bọn A Phương Tác một chút.
Trần Mộ dứt lời liền lấy ra thiên lý tạp cùng thông tin trận. Vẻ mặt cứng cỏi của Duy A rốt cuộc cũng dao động, hắn cùng với vạn chờ tộc vẫn khá có cảm tình, đặc biệt là tiểu quý Lý Độ Hồng.
Nơi này còn chưa thoát khỏi Minh chính khu, cùng với hạ thành liên lạc còn dễ dàng. Nếu như chờ sau này tiến vào thiên đông lý khu, cách hạ thành quá xa , phỏng chừng thiên lý tạp cũng không có cách nào liên lạc.
- Tiên sinh!
Thanh âm APhương Tác tràn ngập vui mừng lẫn sợ hãi:
- Ngài lần trước đột nhiên cắt đứt, sau đó liên lạc mãi vẫn không thông, chúng ta đều rất lo lắng. Chúng ta đều đoán, có phải ngài gặp phải phiền toái hay không? Tất cả mọi người đều hy vọng có thể giúp gì cho ngài . Giờ thì tốt lắm, ngài không có việc gì là tốt rồi!
APhương Tác văng miệng nói một hơi không nghỉ.
Trần Mộ trong lòng ấm áp, khóe miệng không khỏi lộ ra một tia mỉm cười, an tĩnh nghe A Phương Tác huyên thuyên.
Chờ A Phương Tác nói xong, Trần Mộ mới hỏi thăm tình trạng gần đây của mọi người. Mọi người tại hạ thành rất khá, mỗi ngày đều liều mạng huấn luyện. Mà A Phương Tác thì đem những thiếu niên Trần Mộ hướng dẫn trước kia tổ chức lại, không ngừng nghiên cứu trong hệ thống một ít đồ vật này nọ. Nói là nghiên cứu, thật ra chính là học tập.
Bất quá, bọn họ chỉ hiểu được một ít ấn đề. Đáng tiếc là không cách nào để cho Trần Mộ nhìn thấy, A Phương Tác có vẻ chút tiếc nuối.
Kế tiếp, Lý Độ Hồng bị gọi tới, Duy A nghiêm mặt, hỏi hắn tình hình huấn luyện . Bình thường tinh quái như Lý Độ Hồng, trước mặt Duy A vâng vâng dạ dạ, rất thành thật .
Hắn trong lòng rất rõ ràng, Duy A đại thúc chính thức quan tâm đến hắn.
Trần Mộ cũng không có nhiều đề tài . Hắn biết, đi thiên đông lý khu, khả năng quay về hạ thành rất thấp, không cần phải làm cho A Phương Tác bọn họ phải vì mình lãng phí tinh lực.
Bất quá hắn lại truyền thâu một ít tri thức hắn cảm thấy có ích đối với bọn A Phương Tác . Trần Mộ hiện tại trình độ hơn xa ngày xưa , khả năng mọi mặt đều đề cao, đối với tạp phiến giải thích cũng càng thêm khắc sâu.
Mặc dù không biết A Phương Tác bọn họ có hiểu được hay không, nhưng hắn vẫn không do dự đem tất cả hiểu biết truyền đi.
Do quan tâm đến người của mình, hắn hy vọng bọn họ được nhiều điều rất tốt!
Đây chỉ là một mong muốn rất mộc mạc .
Duy A cũng hướng dẫn bọn họ nội dung bước huấn luyện tiếp theo . Phương pháp của Duy A luôn luôn đơn giản , nhưng là thường phái mất trăm ngàn lần rèn luyện, không phải người cực có nghị lực , thì không cách nào hoàn thành, điểm này Trần Mộ rất hiểu.
Khi Trần Mộ và Duy A trở lại đội hình, Ba Cách Nội Nhĩ cùng Bình thở dài một hơi, trong đội ngũ những người khác cũng nhất tề lộ ra vẻ mặt thư giãn.
Trần Mộ không ý thức được, hắn mới là trung tâm của đội ngũ này. Mặc dù hắn bình thường cũng không quản sự, nhưng bất tri bất giác hắn luôn ảnh hưởng đến người chung quanh.