Mục lục
[Dịch]Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong rừng tuyết, một đội ngũ khổng lồ đang hạ trại. Đội ngũ hơn nghìn người hạ trại ở nơi hoang dã cũng không phải nhẹ nhàng, cần phải làm rất nhiều việc: thám xét địa hình xung quanh, xác định xem có dã thú hung dữ ở trong địa bàn hay không, tìm nguồn nước,… Đội ngũ này phần lớn đều là những tạp tu lão luyện có kinh nghiệm phong phú. Về phương diện này, kinh nghiệm của bọn họ phong phú hơn nhiều so với Trần Mộ, nhưng ngay cả như vậy, đội ngũ hơn nghìn người hành quân trong rừng cây, bọn họ cũng phải mất rất nhiều thời gian mò mẫm.

Đối với các tạp tu đoàn mà nói, hành quân trong rừng với quy mô như thế này đều là một vấn đề có độ khó cao, cho tới bây giờ cũng chỉ có quân đội mới có nghiên cứu chuyên sâu về phương diện này. Tuy nhiên, bởi tính năng của thiết bị thông tin rất khó thỏa mãn nhu cầu của quân đội, nghiên cứu về phương diện này kì thật cũng gần như bỏ ngỏ. Tiến vào rừng cây, càng phải dựa nhiều vào kinh nghiệm của các chuyên gia về rừng cây.

Bốn phía quanh doanh trại là bãi đất. Cứ cách năm trăm thước thì có hai gã tạp tu đứng cảnh giới.

“Hùng! Hùng! Có tình huống gì hay không?”.

“Thiết tê! Hết thảy bình thường!”.

“Hổ! Hổ! Có tình huống gì hay không?”.

“Thiết tê! Không có gì khác thường!”.

......

Các tạp tu này ai nấy đều được trang bị tạp phiến thông tin đặc thù. Tạp phiến thông tin này có thể đảm bảo cho bọn họ duy trì liên lạc trong phạm vi đường kính một trăm năm mươi cây số. “Thiết tê” là khẩu lệnh đêm nay. Khi quy định ám hiệu khẩu lệnh, lúc đầu ý kiến của mọi người không đồng nhất, sau đó một lần chứng kiến Duy A lôi về một con dã thú, mọi người liền nhất trí quyết định rằng Duy A mang con dã thú nào trở về thì khẩu lệnh của ngày hôm đó là như vậy.

Duy A đêm nay mang về chính là một con hàn thiết tê!

Trong bóng đêm, mấy cái tạp giới hình đĩa lặng yên không một tiếng động bay lượn. Bên trong chúng được trang bị tham trắc tạp có tính năng cực mạnh, cho dù ở trong bóng đêm hay trong rừng tuyết mịt mờ, chúng nó vẫn có thể phát huy được tác dụng cường đại. Có ba cỗ xe đi rừng được cải trang đặc biệt thành xe trinh sát, bên trong đều có đội viên suốt hai mươi bốn giờ không ngừng chú ý các loại tư liệu do những tạp giới đó truyền về.

“Trước đây có ai nói với ta rằng ở trong rừng là nhẹ nhàng thế này. Thật sự là đánh chết ta cũng không tin.” Phục Đông uống nước canh thịt nóng, vô cùng cảm khái thốt lên.

Văn Nhân Hồng dùng ánh mắt yêu dị nhìn theo những chiếc toa xe đi rừng bịt kín vừa vút qua, tán thành: “Ta cũng không ngờ rằng ông chủ thật sự là có tầng tầng lớp lớp thủ đoạn, ngay cả kỹ thuật thông tin trong rừng cũng có. Ta nhớ không lầm thì không phải chỉ tập đoàn Trung Châu mới có kỹ thuật thông tin trong rừng thôi sao?”.

Những toa xe đó phòng bị cực kì chu đáo, bất luận kẻ nào, ngoài Trần Mộ và bọn Duy A, không ai được phép tới gần, ngay cả những tạp tu thất cấp bọn họ cũng không ngoại lệ.

Trong mắt mấy người đều lộ ra những nét đăm chiêu.

Cầu San Ngọc ngồi ở bên đống lửa, chậm rãi uống canh nóng, những tạp tu khác đều giữ khoảng cách vài thước với nàng. Trong mắt những tạp tu này, nàng có lai lịch thần bí, ngày thường cho tới bây giờ không hề nghe nàng nói chuyện nhiều. Mà thái độ của hai người Cúc Hoa và Đả Thủ đối với nàng cũng hết sức kỳ quái.

“Ông chủ đã bao nhiêu ngày không ra rồi?” Huống Thi hỏi, từ ngày lấy được hàn nang của gấu Tuyết Thứ, nàng liền mong ước Trần Mộ chế tạo tạp phiến cho mình.

Phục Đông nói: “Năm ngày.”

Văn Nhân Hồng cười nhạo nói: “Thi Thi, ngươi sốt ruột cũng vô dụng. Ông chủ cũng không ngu, chế tạo tạp phiến cho chúng ta sớm như vậy, vạn nhất lại là nuôi hổ rước họa thì thật phiền toái.”

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Ngô Kiệt.

Phục Đông nhíu mày: “Không được nói bậy!”

Văn Nhân Hồng bình chân như vại, cười hắc hắc nói: “Dù sao thì trong lòng mọi người đều hiểu rõ.”

Ngô Kiệt vẫn giống hệt như trước, ngay cả mí mắt cũng không nháy lấy một cái.

Cầu San Ngọc chỉ yên lặng uống canh thịt, mọi chuyện phát sinh trước mắt tựa hồ đều không có nửa điểm liên quan đến nàng. Kỳ thật, trong lòng nàng nóng như lửa đốt. Nàng không biết có phải Pháp Á đã triển khai hành động đối phó Huyết Sắc tạp tu đoàn hay không. Mấy ngày nay, nhìn thấy những thứ này, khiến cho nàng ý thức được rằng nam nhân nhìn không rõ nông sâu kia có năng lượng thật lớn đến bậc nào! Nếu như Pháp Á có thể cùng hắn kết minh, như vậy thực lực bọn họ sẽ nhanh chóng phát sinh lột xác!

Pháp Á trong bao nhiêu năm qua, chỉ có mỗi một thành quả là làm ra toa xe chiến đấu, các hạng mục khác đều lâm vào cục diện bế tắc. Song mấy ngày nay, những tạp giới mà nàng được chứng kiến đã hoàn toàn phá vỡ trí tưởng tượng của nàng. Địa vị của Trần Mộ ở trong lòng nàng nhanh chóng tăng lên. Nàng tin tưởng rằng, chỉ cần Trần Mộ nguyện ý trợ giúp Pháp Á, các hạng mục đang lâm vào cục diện bế tắc lập tức sẽ có đột phá.

Nàng bây giờ chỉ hy vọng tầng lớp cao cấp không bỏ qua ý kiến của nàng, có thể nhanh chóng gây đủ áp lực cho Huyết Sắc tạp tu đoàn. Như vậy mới có nhiều khả năng nhất giành được cảm tình của Trần Mộ.

Về phần Huyết Sắc tạp tu đoàn, ở trong mắt nàng, sớm đã hoàn toàn tiêu đời rồi.

Lạp Phỉ Nhĩ cả người ướt đẫm, ngã sóng xoài trên mặt đất. Những tạp tu ở chung quanh đều nhìn hắn với ánh mắt bội phục.

Bối Linh cũng không để ý vết bẩn trên người hắn, dùng sức đỡ hắn lên, miệng oán giận nói: “Ông chủ cũng thiệt là, tự nhiên lập ra cái kế hoạch khoa trương đến như vậy! Hừ, thứ này mà đặt ở trường học, cũng đủ phán cho tội cố ý mưu sát!”

Lạp Phỉ Nhĩ đau đến há mồm trợn mắt, nhưng vẫn không nhịn được nói: “Không được nói bậy, ông chủ là muốn tốt cho ta.”.

“Ta biết.” Bối Linh cắn môi, dùng sức dìu hắn đi từng bước một tới trướng bồng, bên trong đã chuẩn bị sẵn nước nóng. Đây là một cái hố sâu khoảng một thước được đào tạm thời, bốn bên thành hố có vẽ đồ hình tài liệu. Nó tạo thành một cái ao đơn giản, bên trong nước nóng bốc hơi nghi ngút.

Bối Linh dùng sức đẩy, Lạp Phỉ Nhĩ oạch một cái bị đẩy xuống hố nước. Nàng cười khúc khích, để lộ ra hai cái má lúm đồng tiền mờ mờ: “Chó rơi xuống nước!”

Lạp Phỉ Nhĩ thoải mái đến mức cơ hồ muốn hét lên. Bối Linh ngồi ở bên cạnh ao, thốt lên: “Không ngờ ngươi sùng bái ông chủ đến thế.”

“Đó là tự nhiên.” Lạp Phỉ Nhĩ không chút suy nghĩ đáp: “Ta có thể có ngày hôm nay, đều do ông chủ bồi dưỡng. Chắc chắn là ngươi không thể tưởng tượng được, nửa năm trước cảm giác của ta mới chỉ có tứ cấp.”

“A! Làm sao có thể?” Bối Linh che miệng thốt lên.

“Ha ha. Đó là sự thật. Kế hoạch do ông chủ lập ra dù có hà khắc, ta đều sẽ hoàn thành. Bọn họ có lẽ còn không hiểu được chỗ tốt của kế hoạch này, nhưng ta nhận thức rất rõ.” Hắn nói với vẻ mặt kiêu ngạo: “Tạp tu dưới tay ông chủ rèn luyện qua, có ai không thoát thai hoán cốt? Không có ông chủ, há có ta hôm nay? Cả đời này của ta đều là của ông chủ!”

Bối Linh phấn chấn, cắn ngón tay nói: “Ngô, nếu ông chủ thật sự tốt như vậy, đi theo hắn cũng là chuyện không tồi.”

Rốt cuộc, Trần Mộ cũng chui ra khỏi toa xe đi rừng, mặc dù hắn lộ ra vài phần mệt mỏi nhưng ánh mắt bay bổng.

Trong doanh trại mọi việc đâu vào đấy, quân kỉ nghiêm nghị, tuần tra tạp tu đều thể hiện vài phần khí chất quân nhân, hành động đâu ra đấy. Doanh trại ban đêm hết sức an tĩnh. Sau một ngày huấn luyện, những tạp tu này đã sớm mệt mỏi rũ người, lúc này đã ngủ như chết.

Bọn Phục Đông thấy Trần Mộ đi ra thì ào ào đứng dậy.

Tiếu Ba và Tang Hàn Thủy vội vàng đi tới, những người khác thức thời không có đến gần.

“Ông chủ, làm được thứ gì tốt?” Tiếu Ba đè thấp thanh âm, hắc hắc hỏi.

Tang Hàn Thủy lại không xuề xòa như Tiếu Ba, sau khi tiến đến, hắn đưa ra một tập báo cáo dày: “Ông chủ, đây là tổng kết huấn luyện của giai đoạn này. Có một vài điều lệ chiến thuật trải qua kiểm nghiệm thực chiến hiệu quả cũng không tốt. Ta đã ghi chép lại.”

Trên mặt hắn đã có nhiều khí chất uy nghiêm, cặp mắt hình tam giác kia càng thêm khiếp người. Dù sao làm tổng huấn luyện viên, thống lĩnh toàn quân, tự nhiên bộ dạng cũng không giống với trước kia.

“Khổ cực a.” Trần Mộ tiếp nhận tập báo cáo dày, thuận miệng nói: “Ngày mai cử hành một trận thi đấu, chọn ra một đội ngũ biểu hiện tốt nhất.”

Tiếu Ba mắt sáng ngời: “Ông chủ, khen thưởng cái gì?”

Tang Hàn Thủy cũng có vẻ mặt chờ mong, mỗi lần thế này, ông chủ luôn xuất ra một số đồ vật khác thường.

“Đổi trang bị.” Trần Mộ vừa xem báo cáo trên tay vừa đáp.

“Đổi trang bị?” Tiếu Ba và Tang Hàn Thủy đột nhiên trợn trừng mắt lên, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi. Một hồi lâu, Tang Hàn Thủy mới lắp bắp nói: “Ông chủ, nhưng mỗi đại đội có đến bốn trăm người a.”

“Ừ, ta đã chuẩn bị sáu trăm tấm tạp phiến.” Trần Mộ thản nhiên trả lời, mắt hắn vẫn chăm chú nhìn chằm chằm vào bản báo cáo trên tay.

“Năm ngày sáu trăm tấm tạp phiến......” Khóe mắt Tiếu Ba như rách ra: “Ông chủ, mấy sao?”

“Năm trăm tấm ba sao, một trăm tấm bốn sao, vốn còn muốn làm thêm một chút nhưng hết tài liệu.” Trần Mộ vẫn không dời mắt khỏi bản báo cáo một ly, trên phần báo cáo này ghi chép chi tiết về quá trình huấn luyện mấy ngày nay, cùng với những vấn đề nảy sinh. Tang Hàn Thủy không phải đại tướng có tài, nhưng làm việc đáng tin cậy, chấp hành mệnh lệnh của Trần Mộ không một chút cẩu thả.

Tiếu Ba và Tang Hàn Thủy hoàn toàn bị lời nói của Trần Mộ làm cho choáng váng.

Năm ngày chế tạo ra đến sáu trăm tấm tạp phiến, năm trăm tấm tạp phiến ba sao, một trăm tấm tạp phiến bốn sao! Hiệu suất kinh người như thế đủ để cho các chế tạp sư khác xấu hổ đến tự sát!

“Được rồi, nghiêm cấm người khác tới gần chiếc toa xe đi rừng của ta.” Trần Mộ bổ sung thêm một câu.

Ánh mắt của hai người sáng lên. Xem ra ông chủ sở dĩ năm ngày có thể chế tạo sáu trăm tấm tạp phiến, điều huyền diệu nhất định chính là ở trong chiếc toa xe đi rừng này. Ông chủ nhất định đã phát minh được vật gì đó khó lường!

Hai người liếc nhìn nhau một cái, ánh mắt nhất trí đến thần kỳ, sát khí giống như điện mang ở trong mắt bọn họ đồng thời phát ra răng rắc rung động!

Nếu như lúc này có người tới gần toa xe đi rừng, nhất định sẽ phải chịu đả kích có tính hủy diệt của hai người!

Người khác thì chỉ nhìn thấy ông chủ và hai người Cúc Hoa, Đả Thủ nói thầm vài câu. Cho dù bọn họ có vểnh tai lên thì cũng không nghe được tới nửa chữ.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tang Hàn Thủy và Tiếu Ba hai người cùng tuyên bố, toàn bộ đội ngũ, bao gồm cả Thanh niên vệ, đồng thời tiến hành thi đấu. Cuộc thi đấu này có nội dung bao gồm tất cả các lĩnh vực, nhất là năng lực chấp hành chiến thuật của các đội. Thanh niên vệ cũng không được chiếu cố một chút nào.

Tất cả các tạp tu phấn chấn tinh thần. Nói giỡn sao? Ông chủ ra khỏi toa xe, liền tuyên bố thi đấu, đến một tên ngốc cũng biết trong đó nhất định có chỗ tốt.

Mỗi viên đội trưởng đều nói những lời động viên cuối cùng. Bọn họ được đích thân ông chủ đề bạt làm nhóm đội trưởng đầu tiên, không một ai muốn làm cho ông chủ thất vọng tại cuộc thi đấu lần đầu này.

Thi đấu triển khai sôi nổi hào hứng. Trần Mộ còn đang cân nhắc phần điều lệ chiến thuật. Hắn đến giờ mới phát hiện, thống lĩnh một đội ngũ là một việc cực kỳ phức tạp. Tuyệt đại bộ phận điều lệ chiến thuật do hắn tự mình lập ra đều không có giá trị thực tế, mà giữ lại được thì chỉ có hai điều.

Không có người hướng dẫn, hắn không thể không tự mình suy tư cân nhắc.

Tại sao cần phải làm như vậy. Tại sao không thể làm như vậy, tại sao......

Hắn vắt kiệt sức, không dám có một chút trễ nải. Tiến triển ban đầu hết sức chậm, nhưng về sau càng ngày càng có thêm nhiều lĩnh ngộ, hắn cảm giác những thứ mình có thể nắm chắc càng ngày càng nhiều.

Chiến đấu có rất nhiều yếu tố, về bản chất chính là tính toán!

Số lượng, lực lượng, thời gian, không gian, tâm lý,… kế hoạch phức tạp với hàng loạt nhân tố.

Vô số những chuyện lộn xộn cũng làm cho kiến giải của Trần Mộ càng cặn kẽ chi tiết, đạt tới một mức độ kinh người. Các nhân viên chiến thuật bình thường đều trước hết trải qua học tập lý luận, sau đó thực hành trên thực tế. Bọn họ đứng ở trên vai tiền nhân, như vậy có thể tiết kiệm một khoảng thời gian rất lớn.

Nhưng Trần Mộ thì lại không thế, không có ai dạy cho hắn tri thức lý luận. Mọi chuyện trước mặt hắn, đều đòi hỏi hắn phải tưởng tượng, sau đó mới kiểm chứng. Hắn không thể không phạm sai lầm, thậm chí có rất nhiều chỗ, còn sai lầm nghiêm trọng. Nhưng phương pháp mà hắn suy nghĩ có những khác biệt về bản chất so với đám nhân viên chiến thuật trải qua học tập chính quy.

Đội ngũ này đã trở thành một đội ngũ hoàn toàn không giống với bất kỳ đội ngũ nào khác.

Thi đấu kéo dài liên tục ba ngày, rốt cuộc cũng tìm ra người thắng.

Đội Năm đạt được thắng lợi cuối cùng. Trần Mộ liền phát ngay tại chỗ một trăm tấm tạp phiến bốn sao và ba trăm tấm tạp phiến ba sao. Đội Năm toàn diện thay đổi trang bị!

Bốn đội khác và đám Thanh niên vệ tiếc đỏ con mắt! Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng đội xuất sắc nhất trong cuộc thi đấu này lại nhận được chỗ tốt lớn như vậy.

Đội trưởng đội Năm toét miệng cười khi tiếp nhận bốn trăm tấm tạp phiến này, hai tay run run, ánh mắt nhìn thẳng.

Bốn trăm tấm tạp phiến, phía dưới mỗi tấm đều ghi rõ ràng tiêu ký “C” cùng một vài con số.

Bốn trăm tấm dãy số tạp phiến! Các đội trưởng khác vây lại xem, máu đột nhiên dồn thẳng lên não. Ối trời ơi! Dĩ nhiên tất cả đều là dãy số tạp phiến! Nếu sớm biết là như vậy, thì có phải liều mạng cũng phải thắng cuộc thi đấu này!

Trong lòng bọn họ tràn ngập hối hận và ảo não. Ai nấy nhìn đến đỏ con mắt, thở hổn hển, mắt trợn tròn, nghiến răng nghiến lợi quay về đội của mình. Ngay trong đêm, mỗi đội viên thủ hạ của bọn họ đều nhận được mệnh lệnh: bắt đầu từ ngày mai, huấn luyện nhiệm vụ tăng gấp bội!

Mười lăm vị tạp tu thất cấp, người người đứng sững tại chỗ.

Bốn trăm tấm tạp phiến!

Đây đâu phải một hai tấm tạp phiến! Ông chủ chỉ khua tay một cái đã lập tức xuất ra bốn trăm tấm tạp phiến!

Năm ngày, bốn trăm tấm tạp phiến!

Điều đó khiến cho những tạp tu thất cấp này bị chấn động mãnh liệt không gì có thể so sánh được. Rất nhiều người trong bọn họ thần sắc biến ảo, nhìn về phía Trần Mộ với ánh mắt tựa như đang nhìn người ngoài hành tinh. Năm ngày thời gian ngắn ngủi mà xuất ra được một trăm tấm tạp phiến bốn sao và ba trăm tấm tạp phiến ba sao......

Một số tạp tu có đầu óc linh hoạt tức thì bị phỏng đoán xuất hiện trong đầu chính mình làm cho khiếp sợ.

Nếu thật sự là như vậy......

Thực lực của đội Năm tăng vọt thành đội đứng đầu. Trong bốn trăm người có một trăm người được nhận tạp phiến bốn sao! Lại không phải tạp phiến bốn sao bình thường mà là dãy số tạp phiến bốn sao! Nhưng rất nhanh, bọn họ nhận được mệnh lệnh của ông chủ, là cần phải lập tức xuất ra một phần biểu đồ chiến thuật.

Tạp phiến mới, cũng nghĩa là chiến thuật mới.

Đội trưởng đội Năm sau khi mừng như điên, ý nghĩ lập tức khôi phục tỉnh táo. Khi màn đêm buông xuống, trong đội tổ chức một hội nghị khẩn cấp. Nhiệm vụ này bằng tốc độ cực nhanh đã được truyền xuống cho từng người. Lần này bọn họ là quân tiên phong, lợi ích thật sự càng làm cho bọn họ muốn ngất. Sự tích cực của các đội viên tăng vọt chưa từng thấy, bọn họ hoặc ít hoặc nhiều đều đã học qua một vài chương trình chiến thuật sơ cấp, còn những tạp tu từng tham gia quân đội thì càng sử dụng ra tất cả vốn liếng.

Ngày thứ hai, Trần Mộ chính thức đặt tên cho đội ngũ của hắn là Mộc Tự Doanh!

Mặc dù Tiếu Ba âm thầm cười nhạo ông chủ ăn cắp ý tưởng về Vũ Tự quân đoàn của Đàm Vũ Mân, nhưng không một ai có dị nghị. Mà đội vốn là đội Năm được chính thức đề thăng thành đại đội Một. Cái vinh dự này lại một lần nữa làm cho đại đội Một thêm danh tiếng. Danh hiệu của bốn đội khác bị hủy bỏ toàn bộ, sẽ căn cứ vào cuộc thi đấu tiếp theo để xếp hạng. Điều này làm cho tất cả các đội viên một lần nữa kích động.

Mộc Tự Doanh hoàn toàn mới, từ đôi tay thậm chí còn có thể gọi là non nớt của Trần Mộ dần dần nặn thành nguyên mẫu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
richlion
12 Tháng mười một, 2022 20:48
Cài lại siêu phẩm của lão phương tưởng
Ốc rạ
16 Tháng ba, 2022 22:05
Haha
Hieu Le
26 Tháng mười, 2021 21:53
về sau làm gì có bộ nào nữa về tạp phiến nữa đâu
Hà Khoai Lang
25 Tháng chín, 2021 22:51
Bàn tay vàng nữ 9 quá lớn, làm gì cũng chỉ trong 1 suy nghĩ. Truyện đọc sảng thì oki, cách của nữ 9 khi hoàn thành nhiệm vụ khá sáng tạo nhưng thuận lợi quá mức.
julyfunny7
02 Tháng chín, 2021 21:22
Truyện này vẫn thuộc dạng đỉnh của thể loại Tạp phiến, khỏi quan tâm kết thúc cũng được
vicico
30 Tháng tám, 2021 14:04
76p
congtu
24 Tháng bảy, 2021 18:12
Đúng kiểu viết Phượng Tường. Cả tryện đọc rất hay đến chương cuối cắt cái phịch.
linhmin97
18 Tháng chín, 2020 19:12
Lâm lục là bị vợ cho nón xanh à. Đi đâu cũng thấy bình luận gắt gỏng kiểu bế tắc v
Minh Quân
30 Tháng sáu, 2020 12:27
đi đâu cũng thấy thằng anti này, dùng cái não tí hon để nói tiếng người đi
ĐàoHoa
25 Tháng sáu, 2020 08:05
Còn chương 104 phiên ngoại thế giới hiện thực nữa nhưng mà ta cũng bất lực luôn rồi, tìm bao nhiêu trang cũng không có, muốn xem nữ chính vẽ mặt nhà họ Ôn ra sao thôi, mấy thế giới trong truyện ta còn chẳng đọc hết.
Mai Mai
27 Tháng tư, 2020 15:57
truyện hay, bàn tay vàng lớn
Lâm Lục
25 Tháng tư, 2020 04:23
Nhầm rồi, không chỉ main ngu, nhân vật phụ cũng não tàn ***
Lâm Lục
24 Tháng tư, 2020 10:22
Main ngu, tinh trùng lên não
LãngSơn
23 Tháng ba, 2020 16:40
Truyện này thêm 1 chương cho tương lai nữa thì ngon
dinhgiathinh
15 Tháng hai, 2020 21:34
lão tác này nổi tiếng kết củ chuối, main thái giám. Các đạo hữu sau này nên biết. Tuy nhiên, truyện rất hay, gay cấn hấp dẫn đến từng chi tiết nhỏ
reihayami
30 Tháng mười hai, 2019 23:57
Kết thúc ở đâu vậy ? Chương cuối đâu? Gì lạ vậy
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 19:11
khúc cuối chán, không nhắc gì tới hồng nhan của main
Grace Phạm
31 Tháng bảy, 2019 11:56
má thế giới trùng tên trùng họ giáo hoa đạo kịch bản phim Oh Hae Young rõ ràng quá rồi đọc khó chịu thật
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
như kiểu teenfic
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
đúng
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
haha chính năng lượng??? ta nhầm . skip
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:11
dù nữ9 như mắc trung nhị bệnh thời kì cuối.nhân vật khác thì như ngáo nhưng truyện vẫn tràn ngập chính năng lượng đọc giải trí có thể
hana akuma
22 Tháng bảy, 2019 20:05
sao đã hoàn r ed ơi!! truyện drop sao?
Thiên Thiên
17 Tháng bảy, 2019 17:43
thấy nu9 làm nv một cách dễ dàng mà cảm thấy yy một cách quá đà. Thật sự :))) mấy thế giới đầu đã thấy vô lí rồi. Con người mà có trí thông minh cao như thế thì có mà bị đưa đi làm thí nghiệm thì có :)))) vô lí. dừng lại ở thế giới thứ 3 là ko nuốt nổi
Long
15 Tháng bảy, 2019 21:19
Hoàn rồi a
BÌNH LUẬN FACEBOOK