Mục lục
[Dịch] Cao Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm nay lễ ký hợp đồng đổi thành 11 giờ 18 phút sáng, đây là Hàn Duy đích thân gọi điện thoại thông báo lại cho Phó Khúc Dĩnh. Đối với Phó Khúc Dĩnh, chuyện đó cũng chẳng ảnh hưởng gì.

Hơn chín giờ, Quách Vĩ Toàn mang xe tới đón đoàn Phó Khúc Dĩnh, mười giờ rưỡi chạy tới huyện, ở phòng khách Ủy ban nhân dân huyện phòng khách nghỉ ngơi một chút, chờ 11 giờ Hàn Duy và Mạnh Cường, hai lãnh đạo thành phố tới. Bành Viễn Chinh theo đoàn của Phó Khúc Dĩnh đi về phía hội trường Huyện ủy.

Các thành viên Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện, Hội đồng nhân dân huyện, Mặt trận Tổ Quốc huyện, các ban ngành trong huyện, các các Bí thư thị trấn, Chủ tịch thị trấn, tất cả đều tham gia hoạt động. Dĩ nhiên, một số quan chức thành phố cũng nhận lời mời mà đến. Ngoài ra, còn có một số doanh nhân của các xí nghiệp hoạt động tại địa phương, chẳng hạn như Hoàng Đại Long của tập đoàn Tin Kiệt, Trịnh Anh Nam của tập đoàn Phong Thái v.v...

Hàn Duy và Mạnh Cường đưa Phó Khúc Dĩnh từ từ đi vào lễ đường, Bành Viễn Chinh cùng các lãnh đạo huyện theo sát phía sau, toàn hội trường đứng dậy, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

Thấy buổi lễ có vẻ quá long trọng và rình rang, Phó Khúc Dĩnh giật mình. Cô lấy lại bình tĩnh, vội vàng mỉm cười vẫy tay chào khắp bốn phía, vừa đi lên chủ tịch đài trong vòng vây của các lãnh đạo huyện.

Trên chủ tịch đài là một biểu ngữ lớn với dòng chữ rất bắt mắt: “Lễ ký hợp đồng hợp tác giữa chính quyền và nhân dân huyện Lân cùng với Tập đoàn Hoa Thương Singapore”. Trên bàn ký hợp đồng, bày đầy những bó hoa tươi rực rỡ.

Hàn Duy nhìn lướt qua, thấy trong thành viên bộ máy lãnh đạo huyện đều đã đến đông đủ, chỉ có Cung Hàn Lâm không thấy đâu. Điều này khiến Hàn Duy rất bất mãn, cảm thấy Cung Hàn Lâm càng ngày càng không thức thời, càng ngày càng không biết chừng mực, thời điểm cần ông ta xuất hiện thì ông ta không đến. Khi không cần ông ta xuất hiện, ông ta lại ló đầu ra, thật là...đồ khốn kiếp!

Cung Hàn Lâm đúng là chưa tới. Ông ta đã có tâm trạng “vò đã mẻ lại sứt”, cùi sợ gì lở. Khi văn phòng Ủy ban nhân dân huyện báo để ông ta tham gia hoạt động, ông ta chỉ ậm ừ, nhưng buổi sáng vẫn nằm trên giường không dậy nổi, đến hơn mười giờ, y tá phải truyền dịch cho ông ta.

Ngay trong nháy mắt này, Hàn Duy có ý nghĩ loại bỏ Cung Hàn Lâm.

Chủ trì hoạt động đương nhiên là Bành Viễn Chinh, mà đại diện trong huyện ký hợp đồng với Tập đoàn Hoa Thương là Quách Vĩ Toàn.

Bành Viễn Chinh đứng lên, ung dung mỉm cười, cao giọng nói:

- Các đồng chí, hôm nay chúng ta hiện diện ở đây long trọng mít-tinh, tiến hành lễ ký hợp đồng giữa chính phủ và nhân dân huyện Lân cùng Tập đoàn Hoa Thương Singapore. Sau đây, trước hết tôi xin giới thiệu các vị lãnh đạo cùng các vị khách quý tham gia buổi lễ ngày hôm nay.

Đồng chí Phó bí thư Thành ủy, Bí thư Huyện ủy huyện Lân, Hàn Duy…

Đồng chí Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố Mạnh Cường...

Ủy viên Hội đồng quản trị, Tổng giám đốc Tập đoàn Hoa Thương Singapore, Phó Khúc Dĩnh...

G

iám đốc Ban đầu tư đối ngoại Tập đoàn Hoa Thương Singapore Thiết Nhĩ Tư...

Phó chủ tịch tập đoàn Tin Kiệt, Tổng giám đốc Hoàng Đại Long…

Phó chủ tịch tập đoàn Phong Thái, Tổng giám đốc Trịnh Anh Nam…

Tham gia buổi lễ hôm nay còn có các thành viên lãnh đạo Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện, Hội đồng nhân dân huyện, Mặt trận Tổ Quốc huyện, lãnh đạo quân đội đóng tại huyện Lân, ban ngành trực thuộc có liên quan và các đồng chí ở xã, thị trấn, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay, biểu lộ sự cảm tạ chân thành đối với các vị lãnh đạo cùng khách quý!

Bành Viễn Chinh vừa dứt tiếng, tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy. Phó Khúc Dĩnh khẽ liếc về phía Bành Viễn Chinh, thấy cử chỉ tự nhiên lưu loát của hắn, đột nhiên cảm thấy Bành Viễn Chinh đối với mình thật sự là rất xa lạ, mặc dù gần trong gang tấc, lại tựa hồ như cách xa góc biển chân trời.

- Kế tiếp tôi giới thiệu sơ lược một chút về dự án 'Trung tâm thương mại Đông Phương…

Bành Viễn Chinh nói một chút về dự án, sau đó nhướng mày lên, mỉm cười cất cao giọng nói:

- Chúng ta hoan nghênh Tổng giám đốc Phó Khúc Dĩnh của Tập đoàn Hoa Thương đọc lời phát biểu...

Phó Khúc Dĩnh đi tới chỗ đặt micro, theo bản năng dùng tiếng Anh đọc diễn văn, nhưng mới vừa một nói một câu, đột nhiên cô sực nhớ, lập tức đổi thành tiếng Trung:

- Thưa các vị lãnh đạo thành phố Tân An, huyện Lân, được đại diện cho Tập đoàn Hoa Thương Singapore đứng ở đây, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Đúng như mới vừa rồi Chủ tịch huyện Bành đã nói, công ty của chúng tôi tràn đầy lòng tin đối với triển vọng của dự án “Trung tâm thương mại Đông phương”, cũng tràn đầy lòng tin đối với cuộc hợp tác lần này với huyện Lân. Kế tiếp chúng tôi sẽ đăng ký thành lập công ty con Hoa Thương Tân An ở thành phố Tân An, là công ty trách nhiệm hữu hạn, do tôi, Tổng giám đốc, chịu trách nhiệm vận hành dự án này.

Cảm ơn lãnh đạo huyện, thành phố cho chúng ta cơ hội đầu tư hưng nghiệp, đồng thời cũng cảm ơn nhiệt tình tiếp đãi của các vị đối với Tập đoàn Hoa Thương cũng như cá nhân tôi! Tôi với Chủ tịch huyện Bành của quý huyện là bạn tốt, tôi hy vọng có thể cùng toàn thể nhân dân huyện Lân kết thành tình hữu nghị sâu sắc, hợp tác đôi bên cùng có lợi trong hiện tại cũng như trong tương lai... Cám ơn!

Tiếng phổ thông của Phó Khúc Dĩnh tương đối chuẩn và lưu loát, hơn nữa còn pha một chút giọng Bắc Kinh. Cô kết thúc bài diễn văn, tiếng vỗ tay vang dội, so với lúc Bành Viễn Chinh phát biểu càng thêm nhiệt liệt.

Bành Viễn Chinh mỉm cười đi tới, lúc hai người gặp thoáng qua, Phó Khúc Dĩnh liếc nhìn hắn thật nhanh với vẻ suy nghĩ, Bành Viễn Chinh mặt không đổi sắc, thong dong đi tới.

- Cảm tạ lời phát biểu chân thành của Phó tổng, cảm tạ Tập đoàn Hoa Thương tới huyện Lân chúng tôi đầu tư, cùng mưu cầu phát triển. Sau đây, xin đồng chí Quách Vĩ Toàn, Phó chủ tịch huyện Lân, đại diện chính quyền và nhân dân huyện Lân cùng Giám đốc Ban đầu tư đối ngoại Tập đoàn Hoa Thương Thiết Nhĩ Tư, ký tên vào hiệp nghị hợp tác khung.

Quách Vĩ Toàn và Thiết Nhĩ Tư ngồi ở chỗ ký hợp đồng, loang loáng ánh đèn flash sáng lên. Hơn mười phóng viên đến từ các tạp chí lớn thành phố chen chúc tiến lên, bắt đầu chụp hình. Hôm sau, Tân An nhật báo đăng bài kèm theo hình chụp cảnh tượng này, với cái tít bắt mắt: “Dự án đầu tư một trăm phần trăm vốn nước ngoài đầu tiên của thành phố đã ra đời.”

Sau khi lễ ký hợp đồng kết thúc, chính phủ lần nữa chính thức cử hành tiệc trưa hoan nghênh đoàn khách nước ngoài. Hàn Duy và Mạnh Cường không tham gia bữa tiệc trưa này, mà để Bành Viễn Chinh và Quách Vĩ Toàn chủ trì.

...

Hàn Duy vừa về tới thành phố, liền trực tiếp tìm tới Bí thư Thành ủy Đông Phương Nham. Hàn Duy báo cáo với Đông Phương Nham về dự án “Trung tâm thương mại Đông Phương” hợp tác giữa tập đoàn Hoa Thương và huyện Lân, vừa trịnh trọng nói lên đề nghị của mình, đề nghị Thành ủy lập tức điều Cung Hàn Lâm đi, bổ nhiệm Bành Viễn Chinh làm Chủ tịch huyện Lân.

Sở dĩ Hàn Duy làm như vậy, chủ yếu là muốn quét sạch trở ngại cho Bành Viễn Chinh, cho Bành Viễn Chinh “võ đài” lớn hơn nữa để hắn càng có đất dụng võ, thỏa sức thể hiện tài năng. Đối với việc mưu cầu để huyện Lân thoát khỏi nghèo khó, mục tiêu của Hàn Duy với Bành Viễn Chinh là nhất trí, lợi ích chính trị cũng nhất trí.

Thấy thái độ của Hàn Duy kiên quyết như thế, Đông Phương Nham hơi ngẩn ra. Điều chỉnh Cung Hàn Lâm là nhận thức chung của mấy lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy, nhưng lý do thành phố vẫn chưa “động chạm” tới Cung Hàn Lâm, là vì thời cơ chưa chín muồi.

- Lão Hàn, Cung Hàn Lâm gây rắc rối cho anh sao?

Đông Phương Nham cười tủm tỉm, thuận miệng hỏi một câu.

Hàn Duy cười khổ:

- Gây rắc rối cũng không phải, nhưng là, không biết tiến thối, không có cái nhìn đại cục, tư tâm quá nặng, không còn thích hợp đảm nhiệm vị trí Chủ tịch huyện nữa. Bí thư Đông Phương, bây giờ huyện Lân đang bắt đầu giai đoạn phát triển với tốc độ cao, thời cơ rất khó có được, có thể nói là hiếm có. Nếu như lúc này, bộ máy Ủy ban nhân dân huyện trên dưới cản tay, sau này chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề lớn. Tôi lo lắng là vì…

Hàn Duy còn chưa nói hết, Đông Phương Nham đã cười, xua tay nói:

- Lão Hàn, lo lắng của anh, tôi hiểu. Cung Hàn Lâm năng lực có hạn, không thích hợp làm người đứng dầu Ủy ban nhân dân huyện, trong lòng ta hiểu. Nhưng, thời cơ dường như chưa thật sự chín muồi.

Gần đây, tần số điều chỉnh của Thành ủy đối với bộ máy lãnh đạo huyện Lân hơi cao, sau giai đoạn rối loạn, huyện Lân cần giữ vững ổn định và đoàn kết. Nếu như vào lúc này, lại điều chỉnh Chủ tịch huyện, ảnh hưởng tiêu cực quá lớn.

Về phần Bành Viễn Chinh, năng lực công tác của hắn rất mạnh, ý thức cải cách cũng rất đúng chỗ, về mọi mặt, tố chất đều tương đối cao, điều này đã quá rõ ràng. Nhưng do thời gian nhậm chức của hắn hơi ngắn một chút, căn cứ nguyên tắc rèn luyện và bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi, tôi cho là hãy để cho hắn tiếp tục tôi luyện thêm.

Như vậy đi, theo tôi, cứ để cho Cung Hàn Lâm tiếp tục dưỡng bệnh, năm sau sẽ bố trí để hắn đi trường Đảng Tỉnh ủy học lớp đào tạo lý luận cán bộ quận huyện, trở lại rồi tính.

Đông Phương Nham nói.

- Vậy cũng được.

Hàn Duy cười, Đông Phương Nham đã nói như vậy, dĩ nhiên y không thể tiếp tục khăng khăng.

Đông Phương Nham cười cười:

- Khi điều chỉnh nội bộ, tạm thời để Bành Viễn Chinh chịu trách nhiệm công tác của Ủy ban nhân dân huyện đi.

- Dạ, Bí thư Đông Phương, tôi sẽ lo liệu việc này.

Hàn Duy đứng dậy cáo từ.

Trở lại phòng làm việc của mình, Hàn Duy gọi điện thoại cho Phó bí thư Huyện ủy Âu Dương Dũng, bảo y đại diện Huyện ủy đến bệnh viện tìm Cung Hàn Lâm nói chuyện, truyền đạt ý của lãnh đạo Thành ủy và Hàn Duy, đại khái là để cho Cung Hàn Lâm an tâm dưỡng bệnh, tổ chức suy nghĩ đến sức khỏe của ông ta, bố trí để năm sau ông ta đi trường Đảng Tỉnh ủy học vân vân.

Nói chuyện qua điện thoại với Hàn Duy xong, Âu Dương Dũng thầm hít một hơi không khí lạnh. Để cho Cung Hàn Lâm an tâm dưỡng bệnh, đưa ông ta đi trường Đảng Tỉnh ủy học, rõ ràng là một loại "án treo”, mặc dù không có văn bản chính thức, nhưng có “chỉ đạo miệng” của lãnh đạo, cho dù Cung Hàn Lâm có ngàn vạn bất mãn, cũng sẽ đành phải tiếp nhận.

Âu Dương Dũng hiểu, từ nay về sau, công tác của Ủy ban nhân dân huyện Lân, sẽ do Bành Viễn Chinh cầm đầu. Việc Bành Viễn Chinh được bổ nhiệm chính thức làm Chủ tịch huyện, chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. Âu Dương Dũng bất đắc dĩ đến bệnh viện chuyển lời lại cho Cung Hàn Lâm.

...

Xế chiều hôm đó, Phó Khúc Dĩnh dẫn người vào khách sạn huyện Lân, bao hết năm gian phòng, chính thức tuyên bố khởi động dự án. Với sự phối hợp của Ủy ban kinh tế và thương mại, Thiết Nhĩ Tư bắt đầu đăng ký thành lập công ty trách nhiệm hữu hạn Hoa Thương Tân An, mà với sự điều hành của Phó Khúc Dĩnh, trụ sở tập đoàn Hoa Thương cũng bắt đầu chuyển tiền đầu tư.

Dự án sẽ được đặt ở phía đông nam huyện lỵ, gồm 500 mẫu đất gần xa lộ cao tốc. Mà thủ tục chuyển đổi đất đai có liên quan đã sớm hoàn thành trên căn bản, chỉ cần công ty Hoa Thương Tân An được đăng kí thành lập, tiền đầu tư được chuyển đúng hạn, người của Phó Khúc Dĩnh sẽ lập tức tiếp quản khu đất, khởi công xây dựng.

Hôm sau, Hội nghị thường vụ Huyện ủy xác định, trong lúc Chủ tịch huyện Cung Hàn Lâm dưỡng bệnh và đi trường Đảng Tỉnh ủy học tập, Phó bí thư Huyện ủy, Phó chủ tịch thường trực huyện Bành Viễn Chinh tạm thời chủ trì toàn diện công tác chính quyền nhân dân huyện Lân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK