Tôn Đại Thừa bị bắt chỉ trong vòng 24h kể từ khi lẩn trốn. Bởi vậy, đây chính là hành động truy bắt nhanh nhất của phòng công an huyện từ trước đến nay. Tin tức rất nhanh được truyền ra ngoài. Dân chúng đương nhiên là vỗ tay khen hay, còn đối với một số người ở phòng công an huyện, không thể nghi ngờ là một sự kinh sợ thật lớn.
Lãnh đạo thành phố sau khi nhận được báo cáo của huyện ủy thì lúc này đã ra chỉ thị phải xử lý thật nghiêm. Yêu cầu phòng công an huyện mau sớm điều tra vụ án, chuyển giao cho cơ quan tư pháp.
Bành Viễn Chinh chạy tới phòng công an huyện, triệu tập bộ máy đảng chính, mở rộng đến cán bộ trung tầng trong phòng công an huyện, các chỉ đạo viên, các đồn trưởng và chính phó đơn vị các cấp.
Trong vòng vài ngày ngắn ngủi, Ủy viên Đảng ủy, Trưởng phòng phòng chính trị phòng công an huyện Tiền Lập Nhiễm đã bị bắt. Tôn Đại Thừa sau thời gian ngắn lẩn trốn cũng bị tóm gọn. Trong bộ máy phòng công an huyện liên tiếp có hai thành viên quan trọng bị ngã ngựa, mang đến một lỗ hổng thật lớn cho hệ thống công an huyện.
Trong phòng họp, bao gồm rất nhiều cán bộ trung tầng, mọi người sắc mặt đều rất khó coi. Có người thậm chí còn tái nhợt. Tiền Lập Nhiễm và Tôn Đại Thừa kết quả như thế nào thì cũng có thể thấy được kết quả của mình như vậy.
Đến nước này rồi, sợ rằng ai cũng không dám hoài nghi. Bành Viễn Chinh đã tiến hành tăng cường chỉnh đốn phòng công an huyện, nghiêm trị không tha, tuyệt không cô tức dưỡng gian.
Phó trưởng phòng Tuyên Đại Dũng cùng một số người chậm rãi bước vào phòng họp, ngồi xuống vị trí của mình, sắc mặt cũng ngưng trọng. Bọn họ mặc dù tỏ ra mình trong sạch, nhưng mức độ sạch sẽ cũng chỉ là tương đối. Nếu như Bành Viễn Chinh thật muốn điều tra, thì vấn đề nào mà không tra ra được. Đơn giản chỉ là nhiều ít khác nhau thôi.
Bành Viễn Chinh cũng chậm rãi bước vào. Bên cạnh hắn, Tạ Huy và Trọng Tu Vĩ hai người như vị tướng. Tạ Huy tiến lên một bước, mở cửa phòng họp. Bành Viễn Chinh sải bước vào trong, thần thái trầm ngưng, trấn định và bình tĩnh.
Quan uy của hắn theo thời gian ngày càng tăng lên. Lại thêm giờ phút này nắm giữ trọng quyền, trên người tỏa ra một uy thế vô hình. Mỗi cử động đều khiến người khiếp sợ.
Trương Á Cường vội vàng đứng dậy, thay Bành Viễn Chinh kéo ghế. Bành Viễn Chinh hướng hắn gật đầu rồi ngồi xuống. Tạ Huy và Trọng Tu Vĩ phân biệt nhau ngồi hai bên.
Vị trí của Tôn Đại Thừa bỏ trống, không ai ngồi. Bành Viễn Chinh liếc mắt nhìn một cái, rồi đột nhiên giơ tay chỉ vào Trương Á Cường, phất tay:
- Đồng chí Á Cường, anh ngồi xuống đây đi.
Trương Á Cường trong lòng máy động, nhưng rồi chợt vui mừng, lập tức sắc mặt kính cẩn đứng dậy bước qua. Trên quan trường, vị trí ngồi không thể ngồi loạn. Bành Viễn Chinh nếu trước mặt mọi người mở miệng bảo y ngồi vào vị trí này, hiển nhiên là Huyện ủy sẽ chuẩn bị cho y tiếp nhận chức Chính ủy huyện cục.
Chính ủy mặc dù không có thực quyền, nhưng lại cùng cấp bậc với Trưởng phòng. Mặc dù bây giờ, Chính ủy không có ý nghĩa thực tế, nhất định phải lấy thân phận cấp cán bộ tạm thời tiếp nhận chức vụ. Nhưng tương lai, khi Bành Viễn Chinh không còn kiêm chức nữa. Tạ Huy và Trọng Tu Vĩ phù chánh, thì Chính ủy tương ứng cũng được chuyển đổi.
Bành Viễn Chinh liếc mắt nhìn mọi người, thản nhiên nói:
- Hôm nay có hai chuyện. Đầu tiên là đồng chí của Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy đến tuyên bố quyết định điều chỉnh lại bộ máy phòng công an huyện. Tạ Huy, anh hãy ra ngoài đón đống chí của Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy.
Tạ Huy vâng một tiếng rồi lập tức ra ngoài đón Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy Mã Bình. Sau khi Tôn Đại Thừa lẩn trốn, Huyện ủy liền mở một cuộc họp Hội nghị thường vụ lâm thời, thông qua quyết định điều chỉnh lại bộ máy phòng công an huyện. Trên căn bản là theo danh sách mà Bành Viễn Chinh đã an bài.
Trong thời khắc mẫn cảm như thế này, phòng công an huyện giống như một vũng bùn, người nào cũng không muốn trộn lẫn vào. Cho nên không có Ủy viên thường vụ nào đề cử người của mình, cứ để cho Bành Viễn Chinh thuận lợi đề danh thông qua.
Thời kỳ mẫn cảm nên hết thảy các trình tự đều giản lược. Căn cứ vào đề nghị của Bành Viễn Chinh, Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy lập tức hạ văn kiện bổ nhiệm.
Phó trưởng ban tổ chức cán bộ huyện ủy Mã Bình, Trưởng phòng phòng cán bộ Tống Côn cùng với Tạ Huy bước vào. Bành Viễn Chinh khẽ khom người:
- Đồng chí Mã Bình, mời ngồi, hoan nghênh các đồng chí của Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy.
Các cán bộ của phòng công an huyện đều vỗ tay. Nhưng tiếng vỗ tay có chút ngưng trọng.
Mã Bình chỉ là cán bộ cấp phòng. Trước mặt Bành Viễn Chinh dĩ nhiên là không thể làm cao. Y kính cẩn cười một tiếng:
- Cám ơn Phó chủ tịch Bành. Phó chủ tịch Bành, chúng ta bắt đầu chứ.
Bành Viễn Chinh ừ một tiếng:
- Xin mọi người yên lặng một chút. Sau đây, Phó trưởng ban Mã sẽ tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Huyện ủy.
- Trải qua Hội nghị thường vụ Huyện ủy khẩn cấp nghiên cứu quyết định, miễn đi chức Phó bí thư Đảng ủy phòng công an huyện của Tôn Đại Thừa. Miễn đi chức vụ Ủy viên Đảng ủy, Trưởng phòng chính trị phòng công an huyện của Tiền Lập Nhiễm. Tôn Đại Thừa và Tiền Lập Nhiễm theo nếp mà xử lý.
- Bổ nhiệm, đồng chí Tạ Huy làm Phó bí thư Đảng ủy, Phó trưởng phòng công an huyện. Hiệp trợ cho Phó chủ tịch huyện Bành công tác toàn diện của phòng công an huyện. Bổ nhiệm đồng chí Trọng Tu Vĩ làm Phó bí thư Đảng ủy, Phó trưởng phòng, hỗ trợ cho trợ lý Phó chủ tịch huyện Lý Minh Nhiên (chưa đến nhận chức). Đồng thời vì để đẩy mạnh công tác quản lý trị an xã hội, đả kích bọn tội phạm, bổ nhiệm đồng chí Trọng Tu Vĩ làm Phó tổ trưởng, Chánh văn phòng tổ lãnh đạo bài trừ tệ nạn,.
- Bổ nhiệm đồng chí Trương Á Cường làm Phó bí thư Đảng ủy, Chính ủy tạm thời của phòng công an huyện.
Trương Á Cường trong lòng thật sự vui mừng. Suy đoán của y đã thành sự thật. Cấp bậc rất nhanh sẽ được giải quyết lên cấp phòng. Y như thế nào lại không vui chứ.
- Bổ nhiệm Hồ Duyệt làm Ủy viên đảng ủy, Phó trưởng phòng kiêm nhiệm Đội trưởng đại đội hình sự phòng công an huyện. Bổ nhiệm Hồ Xuân Tường làm ủy viên Đảng ủy, Phó trưởng phòng kiêm nhiệm Đại đội trưởng đại đội trị an phòng công an huyện.
Mã Bình đọc một hơi tuyên bố ba quyết định bổ nhiệm. Ngồi ở dưới dự thính, Đại đội trưởng Hồ Xuân Tường vô cùng bất ngờ. Chính y cũng chưa chuẩn bị tư tưởng, nhưng lại trở thành Ủy viên Đảng ủy, Phó trưởng phòng công an huyện. Y trong nhất thời có chút thất thần, còn mọi người thì nhìn y đầy hâm mộ, một lúc sau mới trấn tĩnh lại được.
Còn Hồ Duyệt thì vừa mới trở lại từ huyện Hà sau đợt truy bắt Tôn Đại Thừa. Bởi vì một ngày một đêm chưa có chợp mắt, đang trong lúc mệt mỏi rã rời, nghe được tiếng mình được chọn, tưởng là nghe lầm, nhưng rồi chợt mừng như điên.
Tuyên Đại Dũng, Trần Băng Luân hai người nguyên là tâm phúc của Lận Đại Dung, sắc mặt cũng không được tốt. Bành Viễn Chinh đã chọn Hồ Duyệt và Hồ Xuân Tường, không thể nghi ngờ là chuẩn bị cho mình rớt chức. Nhưng bọn họ ngay cả biết được như vậy thì cũng không thể làm gì được.
Mã Bình tuyên bố quyết định bổ nhiệm xong thì ra về.
Bành Viễn Chinh ngồi một chỗ, nhìn mọi người chung quanh, phất tay trầm giọng nói:
- Được rồi, bộ máy phòng công an huyện đã được Huyện ủy điều chỉnh xong. Có hai đồng chí tiến vào bộ máy. Sau đây, chúng ta điều chỉnh lại vị trí ghế ngồi của mình, chuẩn bị hội nghị lần thứ hai.
Đơn giản thì chỉ có Hồ Duyệt và Hồ Xuân Tường là thay đổi vị trí. Hai người đó từ cán bộ, đột nhiên trở thành lãnh đạo bộ máy, nên ít nhiều cũng không có chút thích ứng.
Do dự chốc lát mới xấu hổ bước lên đài ngồi xuống vị trí của mình. Dựa theo thứ tự tổ chức bổ nhiệm, ngoại trừ Bành Viễn Chinh, thì bộ máy xếp hạng theo thứ tự sau: Tạ Huy, Trọng Tu Vĩ, Trương Á Cường, Hồ Duyệt, Hồ Xuân Tường, Tuyên Đại Dũng, Trần Băng Luân.
Như vậy,”nhị Hồ” này đều xếp trước Tuyên Đại Dũng và Trần Băng Luân, hiển nhiên là truyền ra một chút tin tức đầy thâm ý.
Dưới đài, ánh mắt cán bộ trung tầng lóe lên, nhìn “nhị Hồ” trên đài. Có người hâm mộ, có người khinh miệt, cũng có người đố kỵ, bất mãn.
- Các đồng chí, vừa rồi Huyện ủy đã tiến hành điều chỉnh bộ máy của phòng công an huyện chúng ta. Cho đến bây giờ, bộ máy căn bản đã đúng chỗ.
Bành Viễn Chinh trầm giọng nói:
- Tôn Đại Thừa và Tiền Lập Nhiễm tại sao bị miễn chức, tất cả mọi người chúng ta đều rất rõ ràng. Ở đây tôi cũng không muốn nói nhiều.
- Về phần Hồ Duyệt và Hồ Xuân Tường hai đồng chí này, căn cứ vào Huyện ủy khảo sát cùng cá nhân tôi quan sát. Hai đồng chí này đã gia nhập cảnh lực mười năm. Công việc cẩn trọng, tác phong công chính, năng lực xông ra, có thể tham gia các trận đánh ác liệt. Lần bắt Tôn Đại Thừa, cùng những quản lý đẩy mạnh xã hội trị an gần đây, đồng chí Hồ Duyệt và Hồ Xuân Tường đều có những công lao.
- Trải qua suy xét toàn diện, tôi đã hướng Huyện ủy đề danh Hồ Duyệt và Hồ Xuân Tường vào bộ máy của chúng ta, làm phong phú lực lượng lãnh đạo của phòng công an huyện. Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, cần những đồng chí am hiểu nghiệp vụ. Hy vọng hai đồng chí có thể vượt qua khó khăn, bảo đảm chất lượng bảo vệ, hoàn thành nhiệm vụ của Huyện ủy và UBND huyện đã giao cho.
Bành Viễn Chinh vừa dứt lời thì Hồ Duyệt và Hồ Xuân Tường đã đứng dậy, thẳng lưng, lớn tiếng nói:
- Xin lãnh đạo cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Đột nhiên được chọn, hai người trong lòng đều cảm thấy vui mừng và cảm kích Bành Viễn Chinh. Rất hiển nhiên, bọn họ có ngày hôm nay, hoàn toàn là do Bành Viễn Chinh đã dốc sức tiến cử. Dĩ nhiên, từ một ý nghĩa nào đó đã nói, Bành Viễn Chinh cũng cần những thủ hạ chia sẻ công việc cho mình.
Bành Viễn Chinh mỉm cười:
- Mời ngồi!
Bành Viễn Chinh lại quay đầu nhìn Trương Á Cường, ngưng giọng nói:
- Đồng chí Á Cường luôn làm tốt công tác chính trị. Trong thời kỳ đặc biệt như thế này, tư tưởng chính trị rất quan trọng. Nhất định phải một trăm phần trăm bảo đảm ổn định toàn hệ thống, lấy đại cục làm trọng.
Trương Á Mạnh đứng dậy tỏ thái độ.
Những người có mặt trong lòng cũng âm thầm nghiêm nghị. Thủ đoạn của Phó chủ tịch huyện Bành không đơn giản. Điều tới một cao thủ phá an, chọn ra hai người mới. Trọng dụng những thành viên cũ như Tạ Huy, Trương Á Mạnh. Ân uy đều xem trọng, cô lập Tuyên Đại Dũng và Trần Băng Luân, khống chế vững vàng cục diện phòng công an huyện trong tay.
Hồ Duyệt và Hồ Xuân Tường vốn chỉ là cán bộ trung tầng. Hôm nay được chọn làm sao mà không cảm kích ân đích của Bành Viễn Chinh. Mà có được hai người này, cùng với Trọng Tu Vĩ ở giữa điều hành, xem như là nắm trọn quyền lực của phòng công an huyện trong tay.
Cho dù là Tạ Huy và Trương Á Cường xuất hiện hay không xuất hiện thì phòng công an huyện cũng không có sự thay đổi.
Ngoài mặt, quyền lực của Tạ Huy nhìn như rất lớn, nắm quyền lực của phòng công an huyện trong tay. Nhưng quyền lực của y là do Bành Viễn Chinh chân chính ban cho. Quyền lực có bao nhiêu được quyết định bởi Bành Viễn Chinh cho bao nhiêu. Mặc dù Bành Viễn Chinh đối với Tạ Huy tương đối tín nhiệm, nhưng vì một suy tính thận trọng sâu sa nào đó, hắn lại âm thầm lưu lại một tay.
Giữa cục diện rối loạn như vũng bùn đầy cạm bẫy này, hắn nhất định phải thận trọng.