Mục lục
[Dịch] Cao Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tết âm lịch trôi qua trong chớp mắt. Ở thủ đô cùng với ba mẹ con Phùng Thiến Như và người một nhà trong mấy ngày đầu năm mới, vào buổi sáng đầu tháng ba, Bành Viễn Chinh ngồi máy bay trở về Giang Bắc. Mạc Xuất Hải đã phái xe của Quận ủy đến phi trường chờ sẵn. Bành Viễn Chinh bước xuống sân bay thì liền ngồi xe chạy về quận ngay.

Bành Viễn Chinh đến thành phố trước, thăm qua Chu Tích Thuấn. Một là trả phép, hai là chúc tết, tặng một chút lễ vật, là hai chai rượu vang đỏ của Pháp.

Chu Tích Thuấn rất vui lòng nhận. Ông ta một người có tư tưởng tiểu tư sản, rất thích dùng rượu vang đỏ. Tuy nhiên, không phải là thích uống mà là thích cất giữ. Bành Viễn Chinh biết sở thích này của ông, nên trước khi rời nhà, thuận tay mang theo hai chai rượu vang đỏ của Pháp. Nhưng đây chỉ là hàng thông thường chứ không phải là hàng đáng giá.

Sau khi thăm Chu Tích Thuấn xong, Bành Viễn Chinh lại đến nhà Chủ tịch thành phố Chu Kiến Quân để chào hỏi. Ở trong phòng làm việc của Chu Kiến Quân nói chuyện một hồi rồi mới ra về.

Trở lại quận, tất nhiên là chúc tết các lãnh đạo quận. Buổi tối lại có tiệc liên hoan.

Cá nhân Bành Viễn Chinh mời khách, Ủy viên thường vụ quận ủy tất cả đều tham dự hết. Quận ủy đã dán thông báo chi tiết tiệc liên hoan của Ủy viên thường vụ quận ủy. Số lượng và giá cả đồ ăn công khai ra ngoài. Còn bảo khách sạn viết hóa đơn. Trên đó còn có chữ ký của hắn: Cá nhân tự thanh toán, Bành Viễn Chinh.

Các lãnh đạo cao tầng ăn một bữa cơm, nhưng do Bí thư Quận ủy xuất tiền túi. Điều này khiến cho người ta phải giật mình.

Cán bộ cơ quan ý thức được, Bí thư Bành đây là thể nghiệm “Bành thị tân chính” do hắn chủ đạo thúc đẩy. Trong tương lai thì “Tân chính gió lốc” sẽ rất mãnh liệt.

Mười giờ sáng, Mạc Xuất Hải gõ cửa phòng làm việc của Bành Viễn Chinh:

- Bí thư Bành, vừa rồi nhận được thông báo của Ban Tuyên giáo, chiều nay sẽ có hai nhà truyền thông trung ương sẽ đến quận tiến hành phỏng vấn. Lãnh đạo Thành ủy rất coi trọng. Bí thư Hàn tự mình phê chỉ thị, Thành ủy hy vọng quận chúng ta có thể toàn lực phối hợp với truyền thông làm tốt công tác phỏng vấn.

- Truyền thông nào vậy?

Bành Viễn Chinh ngẩn ra, rồi mỉm cười.

- Nói là báo Thanh niên Trung Quốc và CCTV.

Mạc Xuất Hải cười:

- Đều là giới truyền thông quyền uy, cấp bậc rất cao. Ban Tuyên giáo Thành ủy đặc biệt thành lập một tổ công tác đến phối hợp hoạt động phỏng vấn lần này.

Bành Viễn Chinh ồ lên một tiếng, trong mắt ánh lên một tia sáng.

Báo Thanh niên Trung Quốc là một cơ quan ngôn luận của trung ương, là một tờ báo có ảnh hưởng rất lớn trong cả nước. Mà CCTV thì không cần nói, ở trong nước không có một đài truyền thông nào quyền uy bằng CCTV.

- Bọn họ đến phỏng vấn theo chủ đề gì?

Bành Viễn Chinh trầm ngâm một lát rồi nhẹ nhàng hỏi.

- Ban Tuyên giáo Thành ủy không có nói rõ, đại khái là muốn tuyên truyền đưa tin chúng ta làm như thế nào mà đưa được một huyện nghèo lên thành một khu có nền kinh tế phát triển mạnh. Nghe nói là phòng tin tức Ban Tuyên giáo trung ương có ý muốn đem chúng ta trở thành một điển hình trong cuộc cải cách những năm đầu tiên trong cả nước. Nói cách khác, hai nhà truyền thông lớn xuống đây là mang theo cả nhiệm vụ chính trị.

Bành Viễn Chinh gật đầu:

- Đúng vậy, bất luận như thế nào thì đây đối với quận chúng ta mà nói là một cơ hội tuyên truyền khó có được. Nếu như có thể trở thành một điển hình thì chúng ta có thể nổi tiếng trên diện rộng. Bảo Phó bí thư Âu Dương phụ trách phối hợp toàn diện trong việc này. Phó bí thư Âu Dương là chính, còn anh và Trưởng ban Phàn Thường của Ban Tuyên giáo quận ủy phối hợp tiếp đãi. Có bất cứ chuyện gì thì phải báo cáo với tôi ngay.

Mạc Xuất Hải kinh ngạc nói:

- Bí thư Bành, anh không ra mặt sao?

Nhìn chung, một cơ quan truyền thông cấp trung ương đến cơ sở phỏng vấn, chính quyền cơ sở Đảng nhất định phải toàn bộ cùng xuất lực, vừa tỏ vẻ tôn trọng, vừa cố gắng đưa những tin tức của địa phương mình công khai đến nhiều người. Đây chính là cơ hội tốt nhất để rạng rỡ mặt mày. Hơn nữa, người ta đến phỏng vấn, là nhân vật số một, sao có thể không ra mặt? Mạc Xuất Hải cảm thấy rất khó hiểu.

Cho nên, đối với thái độ của Bành Viễn Chinh, Mạc Xuất Hải cảm thấy rất bất ngờ.

Bành Viễn Chinh liếc mắt nhìn Mạc Xuất Hải, thản nhiên cười nói:

- Lão Mạc, truyền thông đến phỏng vấn chính là muốn xem thành quả các hạng mục xây dựng kinh tế của chúng ta, cũng chẳng phải đến phỏng vấn người nào. Cá nhân tôi ra mặt hay không cũng chẳng quan trọng. Bảo Phó bí thư Âu Dương ra mặt tiếp đãi đi. Phó bí thư phân công quản lý tiếp đãi truyền thông, quy cách này rất cao rồi.

Nếu Bành Viễn Chinh nói như vậy thì Mạc Xuất Hải cũng không còn cách nào khác, chỉ phải đáp ứng, rời khỏi phòng làm việc của Bành Viễn Chinh, đi tìm Trưởng ban Tuyên giáo Phàn Thường và Phó bí thư quận ủy Âu Dương Dũng.

Nhìn theo bóng dáng của Mạc Xuất Hải, Bành Viễn Chinh cười, tiếp tục cúi đầu nhìn tài liệu của mình.

Hắn đang xét duyệt bản kiểm toán quy hoạch mà Ủy ban Xây dựng mời chuyên gia về thực hiện. Ý tưởng quy hoạch phát triển đô thị mới cho một khu vực mà nói, thì việc phát triển kinh tế và xây dựng thành phố phải lên đến con số hàng trăm triệu đồng. Ngay đến cả một con đường nhỏ xây dựng cải tạo cũng phải có quy hoạch, có thiết kế, tổng hợp nhiều nhân tố, tránh cho việc đưa ra những quyết sách sai lầm và thiển cận, làm cho việc xây dựng lặp lại. nếu không, thành nội liền rối loạn, không có thứ tự gì cả.

Bởi vì Mã Thiên Quân được thăng chức lên làm trợ lý Chủ tịch quận. Tuy rằng vẫn còn kiêm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng, nhưng quyền nắm giữ Ủy ban Xây dựng trên thực tế đã rơi vào tay Điền Minh. Trên cương vị hiện tại, Điền Minh cuối cùng đang từng bước phát hoa toàn bộ tiềm năng công tác của y.

Điền Minh quá mức nhiệt tình vùi đầu vào hai phương diện công tác của mình.

Y vừa làm đội trưởng phòng quy hoạch thống nhất thành nội. Còn cái kia là bảo đảm cho hạng mục quy hoạch, hạng mục công khai được vận hành theo đúng chế độ và quy định, tạo cơ sở vững chắc, kiên cố cho việc Bành Viễn Chinh đẩy mạnh những quyết sách xây dựng hạng mục sau này.

Nếu như không có tính chế độ và tính cơ sở, chỉ dựa vào sức phán đoán cá nhân Bành Viễn Chinh và tổng hợp nhận thức để cân nhắc thì khẳng định sẽ xuất hiện những quyết sách lệch lạc.

Bản báo cáo xếp thành chồng, hắn mới xem qua được có một bản. Hơn nữa, chiều nay hắn còn phải đi một vòng hạng mục trung tâm thương mại của công ty Khai thác và Phát tiển Hoa Thương, làm một cuộc điều tra nghiên cứu. Trung tâm thương mại này đã được khai trương và đưa vào hoạt động vào cuối năm ngoái. Tin tức phản hồi chứng tỏ vận tác rất tốt. Dưới hiệu ứng quảng cáo và những chính sách có ưu đãi, đã có hơn năm hộ tiểu thương đến buôn bán. Khai trương chưa đầy nửa năm mà đã có được thành tích như vậy thì xem như là tương đương thành công rồi.

Đây là bước đệm đầu tiên tạo lên nền kinh tế thương mại. Đây là hạng mục hậu cần thương mại mà Bành Viễn Chinh tiến cử và chủ đạo. Hắn từ đầu đến cuối rất coi trọng hạng mục này. Hắn muốn đi thực địa một chuyến để đưa ra những quyết sách chính xác sau này.

Báo Thanh niên Trung Quốc cử hai phóng viên nữa. Còn CCTV thì ba người. Một phóng viên trung niên, hai phóng viên chụp ảnh. Toàn bộ đoàn phỏng vấn có năm người. Hơn nữa, còn có nhân viên của Ban tuyên giáo Tỉnh ủy, tổng cộng là hơn mười người.

Ban Tuyên giáo Thành ủy thì đến trên một chiếc xe bus. Phó trưởng ban Trương Lam tự mình đi cùng.

Chiếc xe bus chạy vào sân tòa nhà quận ủy khu Kiến An. Trương Lam không có bước xuống xe. Ở trong xe nhìn ra thấy Phó bí thư Quận ủy Âu Dương Dũng, Trưởng ban Tuyên giáo Quận ủy Phàn Thường cùng với Ủy viên thường vụ quận ủy, Chánh văn phòng Mạc Xuất Hải thì không khỏi âm thầm nhíu mày, thầm nghĩ một giới truyền thông cấp bậc cao như vậy đến phỏng vấn. Hơn nữa là còn đến mạ vàng cho các người. Bí thư Quận ủy và Chủ tịch quận như thế nào lại không ra mặt? bành viễn chinh là Ủy viên thường vụ Thành ủy, cái giá cao hơn một chút thì còn tạm chấp nhận được, như thế nào cái giá của Cố Khải Minh cũng lớn như vậy?

Trương Lam trong lòng nhiều ít có chút bất mãn. Nhưng là cán bộ bản địa, cô cho dù có bất mãn thì cũng không thể biểu hiện ra ngoài. Kỳ thật Trương Lam cũng là nghĩ oan cho Cố Khải Minh. Thật tâm mà nói, Cố Khải Minh cũng muốn tham dự, nhưng Bí thư Bành Viễn Chinh không lộ diện mà an bài như vậy. Nếu y tự tiện xuất hiện ra mặt tiếp đãi thì sẽ tạo thành cục diện đối nghịch với Bành Viễn Chinh.

Trương Lam gọi các phóng viên xuống xe, bắt tay với đám người Âu Dương Dũng, hàn huyên một hồi rồi cùng nhau bước vào phòng khách.

Một hàng phóng viên, do Phó chủ nhiệm Thẩm Hồng Vi của ban Tin tức chuyên đề đài CCTV dẫn đầu. Những người khác đối với quy cách tiếp đãi của quận thì chẳng có cảm thụ gì, chỉ có Thẩm Hồng Vi là cảm giác khó chịu.

Ông ta mặc dù chỉ là một nhân vật nhỏ của đài CCTV, nhưng làm trong một cơ quan truyền thông quyền uy lớn nhất cả nước, ông đến chỗ nào thì cán bộ địa phương ai cũng lễ ngộ gấp trăm lần, cao tiếp xa đưa. Ở thành phố, Chủ tịch thành phố Tạ Kiến Quân đều phải bớt chút thời gian gặp mặt bọn họ. Nhưng đến một khu như thế này, Bí thư và Chủ tịch quận không ngờ chẳng ai ra mặt. Thật sự là….

- Phó bí thư Âu Dương, là như thế này, chúng tôi lần này đến đây phỏng vấn, là chịu sự ủy thác của phòng Tin tức nội các chính phủ và Ban tuyên giáo Trung ương. Nói cách khác, hoạt động phỏng vấn của chúng tôi không chỉ đơn thuần là hoạt động tuyên truyền mà còn mang một sắc thái chính trị. Căn cứ vào tinh thần chỉ thị của lãnh đạo có liên quan, và thống nhất ai bài hoạt động phỏng vấn của chúng tôi, chúng tôi tập trung vào ba phương diện. Một là xây dựng kinh tế, một là diện mạo của thành phố, một là lĩnh vực tinh thần văn minh và văn hóa. Phương diện nào cũng rất quan trọng. Chúng tôi cần kết nối với lãnh đạo chủ chốt của quận, nói rõ chủ đề tuyên truyền lần này.

Thẩm Hồng Vi thản nhiên nói, rồi nhìn ba người Âu Dương Dũng, Mạc Xuất Hải và Phàn Thường, thanh âm không mặn không lạt. Tuy nhiên, những cán bộ ở đây đều là kẽ lõi đời, đều nghe được giọng điệu của đối phương có vài phần bất mãn.

Trương Lam nhíu mày, quay đầu nhìn Âu Dương Dũng, nhẹ nhàng nói:

- Phó bí thư Âu Dương, Bí thư Bành và Chủ tịch quận Cố có ở đây hay không? Nếu có ở đây, mọi người hãy an bài một chút, bảo hai vị lãnh đạo chủ chốt ra mặt tọa đàm kết nối với các phóng viên. Các đồng chí phóng viên cũng xác định tư tưởng tốt một chút.

Âu Dương Dũng cười xấu hổ:

- Phó trưởng ban Trương, Bí thư Bành chiều nay có một hoạt động không ở quận. Còn Chủ tịch quận Cố thì lão Mạc, anh hãy liên hệ một chút, xem Chủ tịch quận có ở nhà hay không? – Chủ nhiệm Thẩm, thật sự là ngại quá, vừa lúc hai vị lãnh đạo gần đây công tác đều rất bận. Thật có lỗi, có lỗi.

Âu Dương Dũng hướng Mạc Xuất Hải nhìn một ánh mắt.

Mạc Xuất Hải liền khẩn trương vội vàng đi.

Trương Lam cũng mỉm cười nói:

- Đúng vậy, Chủ nhiệm Thẩm, Bí thư Bành dạo này công việc rất bận rộn, không thoát thân ra được. Cậu ấy còn kiêm nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy, công tác ở thành phố và ở quận rất nhiều. Xin các đồng chí phóng viên thông cảm một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK