• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Anh Lan ở bên cạnh Chung Sơn nên tất nhiên sẽ không bị Hồng Loan Mê Vụ ảnh hưởng, sau khi bắn ra một tên liền nhanh chóng lùi về phía sau.

Chung Sơn xách đại đao nhanh chóng nhảy ra khỏi bụi rậm (Thị Xôi: Cho nó giống thổ phỉ). Lúc này có thể xem là lúc Diệu Tiên Nhân hư nhược nhất. Hắn đã trúng một chưởng của Kim Thi khiến thân thể bị trọng thương sau đó lại trúng thi độc, tay phải bị đánh tàn phế, tay trái bị ẩn khu Chung Sơn chém đứt, đùi phải thì bị Bát Ngưu Nỗ bắn thủng, phi kiếm lại bị Hồng Lăng cuốn lấy, thảm hết chỗ nói.

Cho dù như thế nhưng Chung Sơn cũng không dám khinh thường chút nào mà sử dụng Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp tầng thứ hai tăng gấp ba thực lực sau đó phóng sát khí bao bọc quanh mình rồi mới lao tới phía Diệu Tiên Nhân.

Hai mắt Diệu Tiên Nhân trợn lên hiện vẻ hối hận vì đã tin tưởng Chung Sơn. Lúc này hắn cũng không còn tâm trí để ý tới việc vì sao Chung Sơn đột nhiên xuất hiện nữa.

Diệu Tiên Nhân cắn răng trợn mắt căm hận nhìn Chung Sơn trước mặt mình , đột nhiên từ trong huyệt khiếu của hắn phát ra hơn mười đạo kiếm khí bắn về phía Chung Sơn.

Khi huyệt khiếu bắn ra kiếm khí thì thi độc trên người Diệu Tiên Nhân lại phát tác thêm lần nữa khiến cho mặt mũi hắn trở nên xám xịt.

Thực lực của Chung Sơn tăng gấp ba nên không hề cảm thấy sợ hãi khi đối mặt với hơn mười đạo kiếm khí, hơn nữa các đạo kiếm khí này đã yếu đi rất nhiều so với lần lần trước.

Chung Sơn điên cuồng huy vũ đại đao trên tay, đao phong vù vù phát ra từng đạo đao khí, sau khi phát ra mười đạo đao khí cực lớn nghênh đón kiếm khí thì thân thể hắn lao nhanh về phía trước, trên mặt lộ ra vẻ độc ác.

Diệu Tiên Nhân chưa chết thì mọi việc còn chưa kết thúc, hắn phải CHẾT!

“Oành, oành… … “

Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, tất cả kiếm khí của Diệu Tiên Nhân đã bị đao khí Chung Sơn đánh tan.Thấy đại đao đã đến trước mặt, Diệu Tiên Nhân bắt đầu sợ hãi, không ngờ khi đối mặt với một người chỉ có thực lực Tiên Thiên Kỳ mà hắn cũng sinh ra cảm giác hoảng sợ. Hắn cố gồng mình đến nỗi tròng mắt nổi đầy tơ máu để dùng chân phải đã gần như tàn phế làm trụ rồi xoay người vung chân trái đá mạnh về phía Chung Sơn, hắn không thể tiếp tục phóng kiếm khí ra nếu không cho dù không bị Chung Sơn giết thì cũng bị chết do thi độc bộc phát. Phi kiếm ở bên kia cũng đột nhiên phát ra một vầng sáng phá tan sự bao vây của Hồng Lăng rồi đâm nhanh về phía Chung Sơn.

Bây giờ là lúc ai nhanh hơn thì thắng.

Chung Sơn trừng mắt xuất ra toàn lực.

- Ki…A …

Chung Sơn hét lên một tiếng rồi chém mạnh một đao, chiêu này xẻ một đường từ vai phải kéo dài tới thắt lưng Diệu Tiên Nhân.

“ Bịch…”

Sau khi lưỡi đao chém qua, Diệu Tiên Nhân mang mang vẻ mặt không thể tin nhìn thân thể mình bị chém thành hai mảnh, Phấn Hồng Phi Kiếm đang đang lao về phía Chung Sơn bỗng nhiên như mất hết khí lực, bay lệch khỏi quỹ đạo rồi rơi xuống cắm vào đất.

- Hộc, hộc… …
Chung Sơn thở hồng hộc, thật là nguy hiểm, thiếu chút nữa đã bị chết dưới kiếm của Diệu Tiên Nhân.

Kim Đan Kỳ Diệu Tiên Nhân này sống dai thật..

Sự việc ngày hôm nay tuy đều là kế hoạch do Chung Sơn một tay sắp đặt nhưng cũng tồn tại rất nhiều may mắn.

Chung Sơn thu lại đao rồi nhìn hồng vụ bốn phía xung quanh bốn phía, hắn vung tay lên một cái hút hết số Hồng Loan Mê Vụ vào trong lòng bàn tay rồi hóa chúng thành niệm lực để Hồng Loan Hỏa Diễm ở mi tâm hấp thu.

Nhìn lại thi thể Diệu Tiên Nhân một lúc, trong lòng Chung Sơn vẫn cảm khái vạn phần. Sau khi cất kỹ Bát Ngưu Nỗ, Anh Lan cùng Thiên Linh Nhi cũng từ bên kia chạy lại rồi cùng nhau nhìn Chung Sơn với vẻ sùng bái.

Kim Đan Kỳ, đó là Kim Đan Kỳ hang thật giá thật mà bị một đao của Chung Sơn chẻ đôi?

- Chung Sơn, ngươi thật lợi hại.
Thiên Linh Nhi nhịn không nổi mà cảm thán mà nói. Chẳng những là Kim Đan Kỳ mà lại còn là Kim Đan trung kỳ, vừa mới còn sống sờ sờ nhưng sau chỉ sau một loạt động tác của Chung Sơn đã chết ngay trước mặt mình. Nếu mà nói cho cha biết điều này khẳng định người sẽ không tin.

- Đó là đương nhiên, ông của ta là người lợi hại nhất đấy.
Anh Lan hưng phấn nói.

- Ừ.
Chung Sơn gật đầu rồi bắt đầu lục lọi thi thể Diệu Tiên Nhân.

Một cái trữ vật thủ trạc và một chuôi phi kiếm. Trữ vật thủ trạc nhanh chóng bị Chung Sơn phá mở, hắn lấy một nửa Tu Di Thạch nhập vào trữ vật thủ trạc của mình để mở rộng không gian, còn nửa kia thì lưu lại cho ẩn khu.

- Thanh kiếm này là tam phẩm pháp bảo.
Thiên Linh Nhi lập tức giải thích.

Tam phẩm? Nếu vậy thì khi Diệu Tiên Nhân đã chết đi thì kiếm này vĩnh viễn cũng chỉ là tam phẩm mà thôi. Dù vậy Chung Sơn vẫn thu lại.

- Đi.
Chung Sơn xách hai nửa thi thể Diệu Tiên Nhân đi về phía trước.

- Chung Sơn, ngươi mang cỗ thi thể này đi đâu thế?
Thiên Linh Nhi lập tức hỏi.

Chung Sơn không trả lời mà dẫn nhị nữ trở lại Tiên Nhân Quan. Chung Sơn nhìn vào cái đầm sâu kia rồi đem thi thể Diệu Tiên Nhân vứt vào trong đó, một bầy cá đông đảo xông tới thi thể Diệu Tiên Nhân mà cắn xé, chưa đầy một hồi sau thì chỉ còn lại xương trắng, hoàn toàn hủy thi diệt tích.

Nhìn hành động của Chung Sơn, Linh Nhi hít sâu một hơi rồi nhớ tới việc hai nữ tử bị giết trước đó thì sự trừng phạt với tên xấu xa này là hoàn toàn đúng tội.

- Chung Sơn, trên đời này sao lại có những tên bại hoại như thế?
Thiên Linh Nhi nhẹ nhàng hỏi.

- Mới vậy mà gọi là bại hoại sao?
Chung Sơn nhìnThiên Linh Nhi cười nói.

- Thế này còn không bại hoại sao? Hắn là người xấu xa nhất trên đời này .
Thiên Linh Nhi cãi.

- Như thế này cũng chưa phải là xấu nhất.
Chung Sơn lắc đầu nói.

Nghe Chung Sơn nói, Thiên Linh Nhi há to cái miệng nhỏ đáng yêu lộ vẻ không thể tin được. Thiên hạ này còn có người xấu xa hơn cả Diệu Tiên Nhân sao?

- Không nói nhiều nữa, chúng ta tìm xem ở Tiên Nhân Quan này rốt cuộc có bảo bối gì khiến hắn đang bị trọng thương như vậy mà cũng phải quay lại nơi đây.
Chung Sơn nói.

- Ừ.
Thiên Linh Nhi gật đầu còn vẻ mặt Anh Lan lại là lộ ra sự hưng phấn.

Ba người cùng nhau đi vào một gian phòng trong Tiên Nhân Quan.

Trong lúc ba người đi vào trong phòng thì ở trên một đỉnh núi có hai người vẫn luôn quan sát nhóm người Chung Sơn..

Người thứ nhất mang bộ dáng một trung niên, còn người đứng phía sau hắn có vẻ là người hầu, hai người đều mặc áo trắng, thân đeo trường kiếm.

Đứng phía trước lại là một thiếu niên trông khoảng hai mươi tuổi nhưng trên mặt lại thể hiện vẻ già dặn hơn so với độ tuổi.

Thiếu niên thấy Chung Sơn tiến nhập Tiên Nhân Quan liền nhẹ nhàng nói:
- Sơ Cửu, ngươi nói tên nam tử kia là Tiên Thiên tầng bốn à?

- Đúng vậy thưa công tử, hắn cũng là Tiên Thiên tầng bốn như công tử, chẳng qua có khả năng sử dụng một loại bí pháplàm thực lực tăng đến gấp ba lần, nếu thật sự cùng công tử so đấu hẳn là không phân thắng bại.
Sơ Cửu đứng sau cung kính nói.

- Đối thủ như vậy rất khó kiếm nhưng hắn lại mới vừa sử dụng bí pháp nên chắc chắn thực lực bị giảm đáng kể, thắng cũng không vẻ vang, chỉ có thể chờ cơ hội sau này vậy .

- Sau này sợ là không có cơ hội nữa, thiên hạ to lớn nhưng mấy ai có thể cùng công tử so sánh về thiên phú? Cho dù là những kẻ được gọi là thiên tài cũng không thể so sánh được với thiên phú của công tử, người này tuy có lơi hại nhưng thêm một thời gian nữa chắc chắn sẽ bị công tử bỏ xa.
Sơ Cửu trịnh trọng nói.

- Bọn hắn ư? Bọn hắn chỉ biết bắt chước tiền nhân mà thôi, kiếm đạo mạnh nhất là kiếm đạo do chính mình sáng tạo ra chứ không phải là thứ bắt chước tiền nhân, ta sẽ chu du khắp thiên hạ để sáng tạo ra kiếm đạo của chính mình, dùng kiếm của ta đánh bại tất cả anh hùng trong thiên hạ.
Thiếu niên nhàn nhạt nói, ngữ khí tuy không nặng nhưng lại phảng phất khí thế ngạo tiếu thương thiên.

- Công tử một đời vì kiếm mà sinh chắc chắn tương lai chấn động Thần Châu, Sơ Cửu có thể được phân phái đến bên cạnh công tử chính là phúc phận của ta.
Sơ Cửu nói chân thành.

- Ừ, tạm thời người này đã khôngthể so đấu thì cũng không cần quan sát nữa, chúng ta đi thôi, Bát Môn Sơn thẳng tiến.
Bạch y thiếu niên suy nghĩ một chút rồi nói.

- Dạ.
Sơ Cửu trầm giọng nói.

Tiên Nhân Quan có tất cả tám gian phòng, có lẽ những đồ vật quan trọng đều được chứa trong trữ vật thủ trạc của Diệu Tiên Nhân còn trong tám gian phòng này đa số đều là mấy thứ linh tinh, cho dù Chung Sơn đoán trước là như thế nhưng khi thấy những vật phẩm này vẫn rung động một hồi. Hóa ra tại thế giới này mà mấy thứ đồ chơi này cũng đã phát triển đến mức cao như vậy?(Thị Xôi: Đoán xem nó là đồ gì)

Tại một gian phòng, Chung Sơn tìm được hai chiếc áo lớn màu đen che kín toàn thân, thậm chí còn che luôn cả đầu liền không một chút khách khí đưa cho nhị nữ mỗi người một chiếc, mặc áo này lên người có thể làm cho người khác không nhìn thấy được dung nhan tuyệt thế của hai người.

Tám gian phòng đều đã được tìm hết mà vẫn không lấy được thứ gì khác, nhưng Chung Sơn há là người dễ dàng cam chịu như thế sao? Huống chi đối với việc này thì hắn là chuyên gia, cuối hắn cũng tìm thấy một mật thất.

Vừa mở mật thì thấy một lượng lớn linh khí tràn tới, Chung Sơn cùng nhị nữ nhìn nhau, trong mắt ai cũng tràn đầy sự kinh ngạc.

Chung Sơn cẩn thận khôngxông ngay vào trong đó mà đứng bên ngoài chờ một lát rồi ném vài viên đá nhỏ vào để dò xét, sau khi nắm chắc không có nguy hiểm gì nhiều mới cẩn thận đi vào mật thất dưới đất.

Vào bên trong mật thất, Chung Sơn rốt cục cũng được một phen bất ngờ đến nỗi mắt chữ O mồm chữ A. Một loại cảm giác hạnh phúc có thể ngất đi tràn ngập trong lòng.

Diệu Tiên Nhân cất giữ nhiều bảo vật như thế sao?

Bên trong, phía trên vách tường gắn đầy linh thạch. Âm linh thạch, dương linh thạch không dưới vạn khối, lượng lớn linh khí trước đó là do những khối linh thạch này tỏa ra, các khối linh thạch này được sắp xếptrong mật thất dựa theo một trật tự đặc thù để cung cấp linh khí nồng đậm cho mật thất.

Mà ở góc tường phía tây lại bày ra một đống Không Linh Châu khoảng chừng hơn năm mươi cái. Hơn năm mươi cái Không Linh châu? Tốt, rất tốt.

Tuy nhiên, cái làm Chung Sơn chú ý nhất không phải những thứ này mà là hai sinh vật ở giữa mật thất.

Tằm? Không, không phải tằm nhưng lại giống như tằm, hai sinh vật nhỏ chín màu dài khoảng một thước chín đang phun ra những sợi tơ cửu sắc giống như tằm đang nhả tơ nhưng trên đỉnh đầu hai sinh vật nhỏ này lại có hai cái sừng.

Sợi tơ cửu sắc do hai con tằm phun ra hình thành nên một quả cầu, hai con tằm di chuyển xung quanh quả cầu này đồng thời không ngừng phun tơ làm cho hai quả cầu càng ngày càng lớn.

- Đây là con gì thế?
Thiên Linh Nhi ngạc nhiên nhìn vào hai sinh vật này, trong mắt hiển lên vẻ mù mờ.

Đây là cái gì, Chung Sơn tuy mới tu hành nhưng cũng biết đây là gì, nó một vật cần thiết được nhắc đến trong ‘Chú Thiên Đình’, cũng giống như Cửu Long Thiên Phượng Ngọc là vật then chốt để lập quốc, nếu muốn gây dựng một thiên triều thượng quốc chắc chắn phải dùng đến nó, nó là một đôi ‘Cửu Thải Long Tàm’.

Ngày Cửu Thải Long Tàm khi phun hết tơ cũng là ngày nó hóa rồng.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK