• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Mạnh thật!
Lôi Đình kinh hãi thốt lên.

Thi tiên sinh bay ra phía sau mọi người, dù sao thì y cũng là người có thực lực thấp nhất.

Bây giờ là lúc phải tận trung, bốn người bên cạnh hoàng đế nhanh chóng đứng ra bốn góc sẵn sàng bảo vệ lão. Tuy nói với tu vi của hoàng đế không cần sợ con lôi hạt nhưng nếu không phải bất đắc dĩ thì lão sẽ không ra tay, nếu không thì lão còn là hoàng đế sao?

Tóc Chung Sơn dựng thẳng lên, xoay trở thân thể trong đống đổ nát tìm cách lẩn khuất để tránh cho bản thân trở nên quá nổi bật.

Lại nói, bây giờ hung Sơn còn hơi cảm kích đám người này. Nếu bọn họ không đến mà mình trêu chọc con bọ cạp sét như vậy thì dựa vào thực lực của mình và Thiên Linh Nhi cũng nhất định không hạ được nó.

"Bùm bùm" Đuôi bò cạp vung lên mạnh mẽ như một chiếc roi lớn quất về phía Lôi Đình tướng quân.

Cái đuôi khổng lồ vung lên phát ra ánh sáng của sấm sét, như có một trận cuồng phong chớp giật nổi lên rồi bộc phát ra sức mạnh khủng khiếp.

Cái đuôi còn chưa tới thì những tia điện đã tới trước. Lôi Đình tướng quân híp hai mắt lại, đôi tay hắn nắm lấy một thanh kiếm lớn. Đại kiếm Vô Phong tựa như cũng có khí thế của Lôi Đình, bộc phát ra một tiếng vang như tiếng sấm rồi nội liễm hóa thành thực thể, thanh kiếm tựa như được phóng to lên gấp trăm ngàn lần ngưng tụ lực lượng mạnh nhất chém đến cái đuôi khổng lồ kia.

"Ầm"

Một âm thanh thật lớn vang lên, đuôi bò cạp cùng trọng kiếm đều bị bật ngược về phía sau, hiển nhiên là cú giao kích vừa rồi ngang tài ngang sức. Đuôi bọ cạp cứng rắn vô cùng, chịu một kiếm cường hãn như vậy vẫn mà không bị tổn thương một chút mảy may nào, thậm chí còn nó phát ra nhiều sấm sét với khí thế hung bạo hơn.

- Cẩn thận châm của nó!
Thi tiên sinh nhàn nhạt nói.

Lời vừa phát ra thì ở bên kia đã thấy đuôi bò cạp như một đường cong quỷ dị xoay tít trên không trung, bỗng nhiên hạt châm (châm bọ cạp) màu tím đâm về phía Lôi Đình tướng quân.

- Ha ha, không sao, chỉ là mấy con súc sinh thôi mà.
Lôi Đình tướng quân ha hả cười rồi lại chém đại kiếm tới con bọ cạp. Lần này, Lôi Đình tướng quân đã vận hết sức bình sinh, thanh kiếm không lớn thêm nhưng càng được ngưng tụ hơn. Chung Sơn ở xa như vậy mà vẫn cảm nhận được một loại lực lượng khổng lồ phóng ra bức người, cự kiếm phát ra khí tức tru diệt vạn quân, thiên địa lôi đình mạnh mẽ.

Thi tiên sinh đứng cách đó không xa lắc đầu thở dài, hiển nhiên là cảm khái do Lôi Đình tướng quân không tin lời mình nói.

Tiếng thở dài này, Lôi Đình tướng quân không nghe thấy nhưng hoàng đế lại nghe thấy. Nghe được lời nói của Thi tiên sinh, hoàng đế đột nhiên cả kinh. Người khác có lẽ không thèm để ý đến Thi tiên sinh bởi vì tu vi của y quá thấp, nhưng hoàng đế lại biết lai lịch của Thi tiên sinh, y chưa bao giờ thổi phồng sự việc, đã nói như vậy thì nhất định có nguy hiểm cực lớn sắp đến rồi.

Hoàng đế lật tay một cái, trong tay lão đột nhiên xuất hiện một thanh đao màu đen cực lớn. Lão không thèm để ý đến phản ứng của quần thần xung quanh mà giơ thẳng thanh đao lên chém về phía lôi hạt.

Ở giữa không trung, thanh đao phóng lớn thành trăm trượng. Một đao tàn nhẫn như hủy diệt vạn vật thiên địa, khí thế mạnh mẽ sinh ra từng trận cuồng phong thổi bay sấm sét xung quanh không còn một mống. Núi đá bị trận gió này thổi đi tứ tung, Chung Sơn đang ôm Thiên Linh Nhi cũng bị thổi văng đi rồi đụng mạnh vào vách núi ở xa.

Đuôi của lôi hạt lao tới cực nhanh, mặc dù cảm nhận được sự uy hiếp đến từ đao của hoàng đế nhưng nó vẫn hung hăng đâm về phía thanh kiếm của Lôi Đình tướng quân.

- Đinh.
Một âm thanh thanh thúy vang lên, độc châm màu tím đã đâm thủng trọng kiếm của Lôi Đình tướng quân.

Thật khó tưởng tượng được cây độc châm này có thể đâm thủng bảo kiếm của mình? Độc châm màu tím sau khi xuyên qua trọng kiếm lại tiếp tục đâm đến Lôi Đình tướng quân. Cây châm này nếu đâm trúng nhất định sẽ xuyên thủng thân thể, cái chết đã không còn xa.

Lôi Đình tướng quân trước nay vẫn oai phong hùng dũng nhưng lúc này lại chẳng khác một tờ giấy mỏng manh, dưới cú đâm này hắn đã mất hết sức chống cự, mắt thấy độc châm đâm đến với tốc độ quá nhanh, y muốn tránh cũng không đủ sức.

"Ầm"

Một âm thanh lớn vang lên, con lôi hạt ở phía dưới đã bị thanh đại đao chém thành hai đoạn. Dưới sức mạnh của đại đao hết thảy đều bị chặt đứt, trên mặt đất cũng hiện lên một cái rãnh cực sâu, thể hiện hết uy lực của một đao này.

Âm Nguyệt hoàng triều, đây là thực lực của hoàng đế Âm Nguyệt hoàng triều.

Ôm lấy Thiên Linh Nhi, Chung Sơn ngã vào đống đổ nát, trong mắt hắn tràn ngập sự kinh hãi. Nhưng hắn cũng đang rất tỉnh táo, bây giờ nhất định phải tỉnh táo.

Tử Lôi độc châm dừng ngay trước mặt Lôi Đình tướng quân, cách đồng tử của y trong gang tấc. Lôi Đình tướng quân miệng há to, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, hơi lui ra phía sau.

Tử Lôi độc châm từ từ rơi từ trên trọng kiếm xuống, chỉ còn Lôi Đình tướng quân đứng đó với thanh kiếm bị xuyên thủng trong tay.

Trầm mặc hồi lâu, mồ hôi lạnh trên người Lôi Đình tướng quân vẫn không ngừng tuôn ra, sống chết trong gang tấc, thật sự là cảm giác sống chết trong gang tấc. Mới vừa rồi Lôi Đình tướng quân đã thật sự cảm nhận được tử thần ở ngay trước mặt.

Hoàng đế đứng nơi xa đã thu đao, lúc này Lôi Đình tướng quân mới hồi phục tinh thần.

- Đa tạ bệ hạ
Lôi Đình tướng quân vẫn chưa hết kinh hãi, vội vàng tạ ơn hoàng đế, hiển nhiên là tình huống vừa rồi quá nguy hiểm, giữa lúc sinh tử hoàng đế đã cứu mình.

- Ngươi nên cảm tạ Thi tiên sinh, nếu không có tiên sinh nhắc nhở thì ta đã không ra tay.
Hoàng đế đem công lao này đặt lên người Thi tiên sinh, muốn cho y vì mình mà cảm động.

Nhưng Thi tiên sinh vẫn không có chút biểu hiện nào.

Lúc này Lôi Đình tướng quân mới nghĩ đến câu nói trước kia của Thi tiên sinh: “Cẩn thận châm của nó."

- Đa tạ tiên sinh.
Lôi Đình tướng quân tuy nói cảm tạ nhưng ngữ khí lại không có chút thành ý hay xúc động nào, cõ lẽ trong lòng y, người thực sự cứu y chỉ có hoàng đế, không liên quan chút nào đến Thi tiên sinh. Dù sao thì Thi tiên sinh cũng chỉ có thực lực Kim Đan kỳ mà thôi.

Thấy Lôi Đình tướng quân vì tu vi của Thi tiên sinh mà tỏ ra khinh thị, hoàng đế cau mày nhưng không nói gì. Đôi khi hoàng đế vẫn phải để ý đến tâm lý của các đại thần, như vậy mới có thể khống chế tốt bọn họ.

- Nguy hiểm thật.
Những người khác đều cảm thán một hồi, mới vừa rồi thật sự là quá nguy hiểm, nếu hoàng đế ra tay chậm một chút thì ngày này sang năm chính là ngày giỗ của Lôi Đình tướng quân rồi.

- Tiên sinh, ngươi quan sát bên trong kén của lôi hạt xem có phát hiện được gì không?
Hoàng đế hỏi Thi tiên sinh đang ở phía sau.

- Lôi hạt phân ra đực và cái, con vừa rồi bệ hạ chém là một con bọ cạp cái. Ở phía bắc chính là bọ cạp đực có thực lực mạnh hơn con cái này, chúng ta phải lấy lôi hoa rồi nhanh chóng rời đi, không nên lưu lại bởi bọ cạp sét là một loại sinh linh rất trọng tình, nếu thấy bọ cạp cái bỏ mạng thì nhất định con đực sẽ cực kì bi phẫn mà cùng chúng ta đồng quy vu tận.
Thi tiên sinh nói.

- Được.
Mọi người cùng gật đầu. Chắc không ai dám nghiên cứu tập tính của giống bọ cạp này thêm chút nào.

- Bệ hạ, thần lấy lôi hoa, lấy xong sẽ rời đi.
Lôi Đình tướng quân nói.

- Chờ một chút.
Hoàng đế đột nhiên dời ánh mắt lạnh lẽo sang phía Chung Sơn và Thiên Linh Nhi.

Trông thấy ánh mắt của hoàng đế, Chung Sơn cực kì căng thẳng. Tên hoàng đế này đã nổi sát ý, mình và Thiên Linh Nhi là hai nhân vật nhãi nhép mà cũng muốn diệt trừ hậu hoạn ư?

- Đó chỉ là hai con châu chấu, bệ hạ, không bằng giao cho thần xử lý.
Lôi Đình tướng quân đột nhiên lên tiếng. Sự sợ hãi vừa rồi của y đã hóa thành lệ khí, hiện tại đang muốn phát tiết lệ khí này để quên đi sợ hãi trong lòng.

- Ách?
Hoàng đế nhìn nhìn Lôi Đình tướng quân. Lão cũng hiểu tâm tư của Lôi Đình tướng quân nên tất nhiên là thuận nước đẩy thuyền, bèn gật đầu.

Chung Sơn trong thầm nảy sinh suy nghĩ ác độc trong lòng, nếu hôm nay không chết thì ngày sau nhất định sẽ cho chúng nếm mùi gấp trăm ngàn lần. Mặc dù suy nghĩ như vậy nhưng y cũng không dám biểu lộ ra.

Thiên Linh Nhi lúc này đã sợ hãi rúc vào trong lòng Chung Sơn. Lúc đầu đối mặt với Diệu tiên nhân còn có một chút khả năng phản kháng, nhưng giờ gặp phải đám người cùng hung cực ác này thì một chút ý niệm phản kháng cũng không có. Trên thế giới này sao lại có nhiều người xấu như vậy? Tại sao sau khi ra khỏi Khai Dương tông lại gặp phải toàn người xấu thế?

May sao còn có Chung Sơn, có ngực của Chung Sơn, khiến cho mình có thể đối diện với địa phương đáng sợ này.

Thi tiên sinh lạnh lùng nhìn sang, không hỗ trợ cũng không ném đá xuống giếng, không nói lời nào mà chỉ đứng yên quan sát như đang chờ mong điều gì đó.

"Vù"

Chung Sơn và Thiên Linh Nhi đột nhiên bị Lôi Đình tướng quân dùng một chưởng cách không hút lại. Dưới uy lực to lớn này, hai người không hề có sức phản kháng, việc duy nhất có thể làm lúc này là ôm chặt lấy nhau.

Loại tình huống chém giết này Chung Sơn không thích chút nào. Ngày sau ta nhất định thành lập một thiên địa đế triều, khiến cho toàn thiên hạ phải thần phục dưới chân ta, thù hôm nay nhất định sẽ trả lại gấp vạn lần.

Nhìn hai người đang ôm nhau, Lôi Đình tướng quân ha hả cười lớn:
- Một đôi uyên ương ư, yên tâm, bổn tướng quân sẽ không giết các ngươi, chỉ cần các ngươi làm một chuyện.

Vốn Chung Sơn đang chuẩn bị miệng lưỡi để hùng biện một phen nhưng sau khi nghe Lôi Đình tướng quân nói xong thì im bặt không nói nữa. Tìm sống trong chỗ chết? Nhất định không dễ dàng như vậy, chắc chắn có nguy hiểm lớn hơn đang chờ đợi phía trước, bất quá chỉ cần không chết thì Chung Sơn nhất định có thể chống đỡ.

Chung Sơn giả bộ chờ mong nhìn Lôi Đình tướng quân. Y phải nhớ kĩ hình dạng của đám người này để sau này báo thù, nhất định không được quên bọn chúng.

- Tiền bối, vợ chồng chúng tôi chỉ là đi ngang qua đây, không nhìn thấy gì cả.
Chung Sơn sợ hãi, run rẩy nói.

- Nói lời thừa làm gì, lại đây, đặt tay lên.
Lôi Đình tướng quân chỉ vào lôi hoa, cả giận nói.

- Vâng.
Chung Sơn lập tức dắt Thiên Linh Nhi đi tới.

"Roạt"

Bốn cái rễ đồng thời bị kéo ra ngoài.

- Ấn
Lôi Đình tướng quân kêu lên.

"Bụp"

Tình thế khẩn cấp, Chung Sơn và Thiên Linh Nhi không thể chống cự, đành xoa xoa bàn tay đi tới.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK