Một giọng nói âm u khác vang lên ngay phía sau lưng Giá Y Nữ Quỷ.
"Hừ, Tiếu Hùng Sinh không phải ngươi đang đi đối phó đám Phách Long Binh Đoàn sao? Ngươi tới đây làm gì?"
Người vừa nói có vẻ là một thư sinh, hắn dáng người thẳng tắp cao ráo tay cầm quạt giấy phe phẩy, chẳng qua hắn lại không có đầu lâu từ phần cổ trở lên của hắn là một mảnh trống không, cũng không biết hắn đang quạt cái gì nữa.
Tuy vậy hắn nói tiếng phúc ngữ (nói chuyện bằng bụng) rất rõ.
"Đám tàu chiến của Phách Long Binh Đoàn đã bị ta phá hủy cả rồi. Đám binh sĩ ấy cũng bị ta đánh ngất, tên nào cứng đầu quá thì ngắt đầu quăng xuống biển cho cá ăn rồi. Nói chung ta đã xong nhiệm vụ, chứ không có lề mề như ngươi."
Giá Y Nữ Quỷ gọi là A Tuyết nghe vậy liền chống nạnh hứ một tiếng.
"Ta biết tốc độ của ngươi nhanh rồi. Không cần phải khoe, mau đi giúp phu nhân của Chúa Thượng đi. Nàng mà có chuyện gì dù ngươi không có đầu cũng bị bắt mọc ra để chặt xuống đó!"
Tiếu Hùng Sinh nghe vậy liền nhún nhún vai cười to, nhưng do hắn không có miệng nên nhìn hắn lúc này có chút ghê rợn. Bất quá hắn cũng nhanh chóng bay đi gia nhập vào vòng chiến của Hinh Vô Song với Nhị Hoàng Tử.
Trưởng Công Chúa lúc này mới hỏi:
"Chúa Thượng mà các ngươi nói là Thất đệ của ta sao?"
Giá Y Nữ Quỷ nghe vậy liền ôm bụng cười ha hả như vừa mới nghe phải chuyện nực cười nhất trên thế gian.
"Đệ? Ngươi xứng sao? Cho dù Ngọc Hoàng Đế Quân cũng phải gọi Chúa Thượng một tiếng đại ca đó."
Trưởng Công Chúa liền trầm giọng quát.
"Bớt nói nhảm, muốn đánh liền đánh."
Sau lưng nàng hiện ra vầng Huyết Nhật khổng lồ cơ bắp toàn thân căng phồng, nàng lao tới chỗ Giá Y Nữ Quỷ mà đâm ra một kiếm nặng nề.
"Chậc, đúng là Vu Tộc. Quá sức bạo lực, con gái thời nay phải dịu dàng lễ phép mới lấy được chồng hiểu không?"
Nàng sau đó điểm nhẹ lên thanh kiếm của Trưởng Công Chúa khiến thế công bị dừng lại.
Trưởng Công Chúa thấy vậy liền vứt luôn bảo kiếm trực tiếp dùng nắm đấm công kích Giá Y Nữ Quỷ. Từng quyền từng quyền nóng rực được đánh ra với tốc độ cực cao, nhưng Giá Y Nữ Quỷ lại nhẹ nhàng tránh thoát hết thảy.
Nàng còn che miệng cười khúc khích nói:
"Man rợ quá đi! Bảo bảo sợ hãi đó."
Những lời này ngay lập tức kích thích Trưởng Công Chúa càng cuồng nộ. Vầng Huyết Nhật sau lưng của nàng càng chói sáng lực lượng bùng phát trong cơ thể của nàng ngày một nhiều.
Còn về Nhị Hoàng Tử cũng không khá hơn bao nhiêu. Hắn bị Hinh Vô Song cùng với Tiếu Hùng Sinh ép cho phải biến thành trạng thái Bán Long để tránh công kích. Hinh Vô Song dù mạnh nhưng hắn đã quen thuộc với công kích của nàng nên không phải vấn đề lớn, thứ duy nhất khiến hắn phải dè chừng là tên thư sinh không đầu kia.
Cái quạt giấy nhìn tưởng yếu ớt nhưng trong tay hắn lại cực kỳ sắc bén. Hắn bị cây quạt đó đâm lủng cả lân giáp chảy máu toàn thân, bắt buộc phải biến về trạng thái Bán Long để thu nhỏ thân thể. Hơn nữa hắn còn không nhìn ra tu vi của đối phương, rất có thể đối phương thuộc Tiên Nhân cảnh giới.
Cũng không để hai người chật vật lâu, trước mặt hai người xuất hiện hai thân ảnh xinh đẹp mặc đồ Quý Phi.
Một người xinh đẹp đoan trang tay cầm một cái liễng hoa bằng vàng. Một người anh khí ngời ngời đầu mọc sừng rồng tay cầm trường thương.
"Nương!" - Cả Nhị Hoàng Tử và Trưởng Công Chúa đồng thanh nói.
"Tuệ nhi, Ninh nhi hai con lui xuống đi. Hai vị khách từ Cửu U này sẽ do bọn ta đón tiếp."
Tiếu Hùng Sinh cầm cái quạt phe phẩy nói:
"Hóa ra là Hoa Phi cùng Long Phi đích thân tới. Thật khiến chúng ta có chút thụ sủng nhược kinh a~"
"Chẳng qua... Chúa Thượng của chúng ta cũng tới rồi."
Cả một vùng biển xinh đẹp trong một cái chớp mắt hóa thành một màu đen kịt, nước biển cũng biến thành thứ gì đó nhớp nháp. Ở trung tâm mặt biển đang hình thành một vòng xoáy khổng lồ, vô số oán hồn quỷ vật từ vòng xoáy này chui ra.
Bầu trời trên cao cũng bị hắc ám bao phủ, che lấp nhật, nguyệt, tinh tú. Vô tận hắc ám bao trùm khắp nơi.
Hoa Phi cùng Long phi nhìn vào vòng xoáy trên mặt biển mà biến sắc.
"Huyết Nguyệt hắn điên rồi, dám đem nơi đây kết nối với Cửu U. Các vị Diêm Vương cứ để mặc cho hắn làm như vậy hay sao?"
"Hắn, không phải là thứ các vị Diêm Vương có thể kiểm soát." - Một thân ảnh cao lớn xuất hiện khiến nơi đây vốn đen tối đen trở nên bừng sáng.
"Bái kiến Nhật Hoàng!"
~ GRÀO ~ GRÀO ~ GRÀO ~
Từng tiếng Long ngâm từ dưới vòng xoáy vọng lên.
Long Phi và Nhị Hoàng Tử nghe thấy tiếng Long ngâm khuôn mặt liền âm trầm.
Từ dưới vòng xoáy bốn bộ Cốt Long khổng lồ đang kéo theo một cái bảo tọa làm từ đồng đen. Mà người đang ngồi trên bảo tọa đó lại chính là Lâm Bạch.