• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Khâm Liệm Sư? Khâm Liệm Sư là cái rắm gì. Ta từ bé tới nay, chỉ mới nghe Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, Giám Định Sư,... nào nghe qua trên đời có cái gì mà là Khâm Liệm Sư!"

Thanh niên đeo cỗ quan tài theo thói quen vuốt vuốt cái mũi, nhưng lại quên mất mình đang đeo một cái mặt nạ phòng độc, nên hắn bèn đổi động tác thành vuốt cằm, nhìn hai tên tu sĩ Nguyên Anh cảnh đang sắp chết kia rồi nói:

"Khâm Liệm Sư là một chức nghiệp cao quý, giúp người qua thế giới bên kia được an ổn và yên tĩnh. Như các ngươi ấy, sau khi chết ta liền giúp các ngươi siêu độ, sớm đi đầu thai. Đỡ giữa đường lạc vào cõi u minh phải làm u hồn, ngạ quỷ. Đồng thời ta còn kiêm làm giúp các ngươi tang lễ, niệm kinh siêu độ, đào huyệt chôn cất, cắt vải khâm liệm, làm bia mộ,... và nhiều thứ khác nữa. Chi cần đưa ta ba thành tài vật trên người các ngươi là được. Thời buổi khó khăn dù là Khâm Liệm Sư cũng cần tiền a~"

Hai tên được gọi là Độc Xú song hùng dù đã cận kề cái chết nhưng vẫn mạnh miệng:

"Bớt xàm ngôn, ngươi chẳng qua là cháy nhà tới hôi của thôi. Nhãi ranh, hồi bọn ta bằng tuổi ngươi ta còn làm nhiều chuyện xấu xa hơn nhiều. Giết người cướp của, hấp diêm con heo, đẩy bà già xuống biển, không việc xấu nào chưa làm. Chút khôn vặt của ngươi có là gì so với chúng ta."

Người thanh niên lắc đầu, hắn đã gặp qua tràng cảnh này nhiều rồi, sớm đã quen thuộc. Hắn ngồi xuống bắt đầu bày xuống nào là nến, tượng Phật, một ít muối và gạo, lại lấy ba cây nhang, động tác vô cùng thành thục lưu loát như nước chảy mây trôi, cái quan tài cồng kềnh sau lưng không hề làm hắn mất linh hoạt chút nào.


Hắn sau đó lại lấy ra một cái xẻng, thành thục đào ra hai cái huyệt. Xong xuôi hắn bắt đầu lấy ra chuỗi tràng hạt và một cuốn Phật Kinh, nhưng hắn chưa niệm vội mà hai mắt nhìn trân trân hai người trước mặt, lại bấm bấm đốt tay như đang tính toán ngày giờ chết của họ.

Độc Xú song hùng dù đã tu hành gần trăm năm nhưng nào đã gặp phải tình cảnh như này. Mình còn chưa chết thì người ta đã bày xong tang lễ, ngay cả huyệt cũng đào sẵn.

"Nhãi ranh! Ngươi đang đùa giỡn với bọn ta đó hả?"

Thanh niên lắc lắc đầu. Biểu thị không có.

"Ta bình thường khá buông thả. Nhưng khi làm việc ta lại luôn nghiêm túc. Là một Khâm Liệm Sư ưu tú đạo đức nghề nghiệp là phải có a~."

Độc Xú song hùng liền cười lạnh. Bỗng có một con nhện từ trong tay áo của gã gầy bay ra với tốc độ cực nhanh hướng thẳng thanh niên mà cắn, tuy nhiên lại bị thanh nhiên nhẹ nhõm dùng một cái túi da bắt lấy rồi bỏ vào ngực.

"Nhân Diện Tri Chu của ta!!"

Cùng lúc đó tên mập đưa cái mông béo ú của hắn mà cuồng phún. Từng hơi xú khí bay tới chỗ thanh niên. Tuy nhiên do đã có mặt nạ đặc chế nên hắn không hề ngửi thấy mùi gì cả. Nhưng nhìn từng đám xú khí vàng khè cũng khiến nội tâm của hắn cũng run rẩy một trận.

"Xú Khí dồn nén hai mươi năm của ta!!"

Nhưng không phải ai cũng như thanh niên có mặt nạ đặc chế. Tên gầy vốn đã gần đất xa trời nay lại được sư đệ của mình bồi thêm một cú liền sùi bọt mép chết ngay tức khắc.

"Sư huynh!!"

Thanh niên lắc lắc đầu, thời gian đã đến hắn cũng nên bắt đầu thôi. Hắn sau đó bắt đầu niệm chú Đại Bi, siêu độ cho vong hồn của tên gầy.

Tên béo lúc này đang mặc kệ bản thân đang lở loét vì trúng độc mà chỉ tay hướng thanh niên mà mắng lớn:

"Là ngươi, là ngươi khiến ta hại chết sư huynh..."

Tên béo lồm cồm bò dậy hướng thanh niên mà bò tới.

Người thanh niên lại lắc đầu, bắt đầu bấm đốt tay, sau khi hắn dừng bấm tay cũng là lúc gã béo nằm xuống mặt đất tắt thở.

"Haiz, tạo nghiệt khó sống! Ta cũng chỉ làm chức trách của mình thôi."

Người thanh niên tiếp tục đọc chú Đại Bi siêu độ cho hai vong hồn vừa mới chết. Kế tiếp hắn thắp ba nén nhang đã chuẩn bị sẵn, nghiêm túc khấn bái thần Phật làm lễ cầu siêu. Xong xuôi hắn lại lấy ra một cuộn vải trắng, hắn khẽ niệm chú cuộn vải trắng liền tách ra làm hai hướng hai cái xác mà bọc lấy. Hắn lại vẽ lên vài ký tự bùa chú rồi mới đem hai thi thể đặt xuống động huyệt đã được hắn đào sẵn.

"Độc Xú song hùng, hai ma đầu các ngươi cả đời làm chuyện ác giết người vô số, nên không xứng đáng để nhập quan, ta cũng đỡ phải tốn nhiều công sức chuẩn bị. Ta chỉ giúp các ngươi khâm liệm và chôn cất vậy, dù sao các ngươi chắc cũng không phiền đâu khà khà."

Hắn kế tiếp đem ít muối rải xung quanh mộ huyệt, làm vậy để tránh oán hồn tới nhập vào xác người mới chết làm loạn.

Hoàn thành các bước hắn lại đốt thêm ba cây nhang rồi bắt đầu khấn:

"Giờ Tý, ngày Dậu, tháng Tuất, năm Hợi. Kính xin Thiên Địa chứng giám, nay Độc Xú song hùng đã tử vong, mọi tội nghiệp mà bọn chúng gây nên sẽ được giải về Âm Ti xét xử, mọi nhân quả của bọn chúng từ nay cắt đứt. Khẩn xin Hắc Bạch hai vị Vô Thường tới nhân gian tiến hành chiêu hồn, chớ để vong hồn bọn chúng thành Quỷ Vật gây hại nhân gian vô tội."

Hắn vừa dứt lời từ dưới mặt đất hiện lên hai bóng hình cao lớn, hai bóng hình một trắng một đen lần lượt cầm theo đèn lồng, gậy khốc tang, hình cụ, cờ xí hướng hai thi thể từ dưới đất mà gảy nhẹ, hai linh hồn một mập, một ốm theo đó mà bị bóc ra. Bọn chúng mặt ngờ ngệch như không tin mình đã chết, miệng muốn nói nhưng nói không ra tiếng, ngẩn ngẩn ngơ ngơ mà đi vào hàng dài vong linh ở phía sau Hắc Bạch Vô Thường.

Hắc Bạch Vô Thường nhìn thanh niên rồi khẽ gật đầu, Người thanh niên cũng hướng họ hành lễ.

Hắc Bạch Vô Thường sau đó lại chìm vào trong mặt đất mang theo một hàng dài vong hồn đi mất.

Người thanh niên thấy xong việc liền lấy xẻng lấp lại hai mộ huyệt, lại lấy ra một tấm bìa gỗ khắn lên hai chữ "Độc Xú" rồi cắm ở giữa hai huyệt. Thời gian đã lâu, tục danh của hai tên ma đầu sớm đã không ai biết, hắn cũng lười quan tâm thân thế của bọn chúng. Dù sao hắn đã đem bọn chúng hướng về Âm Gian cũng coi như đã làm xong nhiệm vụ.

Người thanh niên lại vỗ vỗ ngực nơi đó có một ít bạc và linh thạch hắn lấy từ trên người hai tên ma đầu. Nhiêu đây đã đủ cho hắn tiêu xài ăn chơi một thời gian.

Hắn nhìn xung quanh, nơi đây do đầy ắp chướng khí nên đã thành một tử vực. Lại thấy hắn lấy ra một quả cầu kim loại rồi niệm chú.

Từ trong quả cầu xuất hiện một con vật kỳ lạ vừa giống heo vừa giống gấu, có 6 tay 4 cánh, không mặt mũi.


Người thanh niên liền ra lệnh:


"Tiểu mao cầu, mau đi hấp thu mấy cái chướng khí này. Để lâu thật khiến người khác khó chịu."


Con vật kỳ lạ liền ngoe nguẩy thân mình như tỏ thái độ đồng ý, rồi nó vỗ nhẹ bốn cánh bay đi khắp nơi. Nó bay tới nơi nào thì nơi đó liền quang đãng, chướng khí hoàn toàn bị con vật hấp thu.


Sau khi hoàn thành nhiệm vụ con vật kỳ lạ liền bay về chỗ thanh niên mà dùng cả người cọ cọ. Người thanh niên lúc này cũng đã gỡ cái mặt nạ đặc chế lộ ra gương mặt anh tuấn tà dị. Hắn hít thở một hơi thật sâu, sau khi xác định nơi này không còn chướng khí nữa liền nhảy lên lưng con thú hướng về phương xa đi mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK