“Vương Tranh, tao biết mày am hiểu thể thuật, một trận chiến này, tao có thể không dùng năng lực X, tao sẽ dùng thể thuật phân cao thấp!” Trong thanh âm của Đông Môn Tha Đệ mang theo một tia miệt thị.
Vương Tranh không biết nói gì, bạn hữu này có tình cảm, chẳng lẽ mình từng giẫm đạp hắn lúc nào?
“Ha ha, tôi là không sao cả, nhưng chúng ta không quen nhỉ?”
“Nói nhảm, tao chỉ là muốn nói cho mày, cóc ghẻ như mày tốt nhất cách công chúa của chúng tao xa một chút, có xa bao nhiêu cút xa bấy nhiêu, nếu không sống không bằng chết, tự hắt nước tiểu vào bản thân!”
Thanh âm Đông Môn Tha Đệ trở nên cao vút hẳn lên.
Người ngoài không biết hai vị tuyển thủ đang trao đổi cái gì, tâm tình Vương Tranh lại thực không tốt thế nào.
“Tao mặc kệ mày là Đông Môn hay là Phá Môn, cứ việc lấy ra toàn lực của mày, mày nếu có thể ở trong tay tao chống đỡ qua một phút đồng hồ, coi như mày thắng, về sau tao gặp người Aslan nhượng bộ lui binh!” Vương Tranh cười tà khí nói.
“Hừ, mày cũng thật biết tìm bậc thang xuống. Cứ như vậy đi.” Đông Môn Tha Đệ khoát tay, nếu không phải nghe được một số lời đồn, hắn thực lười đối phó tiểu nhân vật như vậy.
“Nếu mày thua thì sao?” Vương Tranh cười nói.
Đông Môn Tha Đệ hơi sửng sốt, cười cười, “Mày muốn thế nào?”
“Rất đơn giản, tự mình đến trong học viện trần truồng chạy một vòng, kêu to Đông Môn Tha Đệ là con chó.” Vương Tranh nói.
Đông Môn Tha Đệ biến sắc, “Mày to gan!”
Vương Tranh không chút do dự lựa chọn Atlantis -- Huyễn Ảnh Chi Vương.
Đông Môn Tha Đệ lựa chọn là dòng Huy Hoàng của Aslan, Huy Hoàng Kỵ Binh.
Đám người Lý Tuyết Nặc không hề nghi ngờ là đoàn lên tiếng ủng hộ Vương Tranh, tình huống phân viện Thanh Long cũng không thế nào. Ở niên đại Bạch Hổ và Chu Tước hoành hành, bọn họ cũng chỉ so với phân viện Huyền Vũ tốt hơn một chút. Nhưng phân viện Huyền Vũ người ta Hoàng cấp liên tục xuất hiện hai tên thăng cấp thi đấu chính, làm thanh danh phân viện Huyền Vũ lan truyền lớn, độ khó này hiển nhiên so với học sinh Huyền cấp thăng cấp khó hơn nhiều, cái này cũng là phân viện khác không thể so sánh.
Oành...
Động cơ chiến cơ Huy Hoàng Kỵ Binh nổ vang. Đồng thời... gã này quả thực chính là tên âm hiểm.
Năng lực X khai hỏa toàn bộ!
Từng gợn sóng hàn băng từ quanh cơ giáp khuếch tán ra, cái gì Huyễn Ảnh Chi Vương, chỉ chút kỹ xảo hư ảo này ở trước mặt hắn không dùng được, thằng ngu tên Vương Tranh này thật đúng là đơn tế bào, hơi khích tướng đã mắc mưu, ngu xuẩn xúc động.
Huyễn Ảnh Chi Vương, phù văn lóe lên, trong lòng Vương Tranh quả thật có một ngọn lửa. Có một số đối thủ là đáng tôn kính, nhưng có một số không tự trọng, thì phải quấât!
Chung quanh cũng là một mảng tiếng nghi hoặc, cơ giáp Atlantis đã bị chứng minh là cơ giáp thể hiện. Trên cơ bản cho dù là học sinh Huyền cấp sử dụng cũng không có kết quả quá tốt, học sinh cấp Hoàng này lại còn dám dùng, vốn năng lực X toàn ở vào thế yếu, còn dùng cơ giáp phù văn, thật sự không biết chữ chết viết như thế nào.
Khóe miệng Đông Môn Tha Đệ nổi lên nụ cười châm chọc, “Có phải hối hận rồi hay không, đây là thói quen của cóc ghẻ. Một phút đồng hồ không đủ, tao có thể cho mày thêm một phút đồng hồ, nếu không đủ mà nói, tao tự cho mày thêm một phút đồng hồ, thêm đến mày thích mới thôi, ha ha ha.”
Khóe miệng Vương Tranh nổi lên một tia cười lạnh, hắn luôn rất am hiểu khống chế lực lượng của mình, nhưng sẽ luôn có một sô tên thích ăn đòn, cũng tốt, gần đây bình thản một ít, phát tiết một chút cũng rất tốt.
Gợn sóng đóng băng của đối phương là có thể phân chia ra thực thể cùng năng lượng thể, cho nên hiệu quả công kích yểm hộ hoàn toàn không thể thực hiện, nhưng đối với Vương Tranh mà nói, thực không quan trọng, người tâm tính như vậy, mạnh lại có thể mạnh đến đâu?
Lần đầu tiên, Huyễn Ảnh Chi Vương của Vương Tranh ra đòn, Vương Tranh đột tiến, không động thì thôi, động như mãnh hổ!
Huyễn Ảnh Chi Vương kéo ra một tàn ảnh, ánh sáng tím mãnh liệt, hoàn toàn không nhìn các gợn sóng hàn băng, Đông Môn Tha Đệ thì là kiếm laser trong tay, lẳng lặng đợi đối thủ. Thể thuật của Vương Tranh hắn từng thấy, là có mấy chiêu, nhưng vấn đề cũng nghiêm trọng tương tự, ở trước mặt năng lực X của hắn hoàn toàn chỉ là mây bay.
Khiên lớn của Huy Hoàng Kỵ Binh đập về phía mặt đất -- Địa ngục đóng băng!
Năng lực X toàn diện bùng nổ, hoàn toàn đông cứng không phân rõ phải trái. Huyễn Ảnh Chi Vương... Quả thực chính là muốn chết!
Nhưng đúng lúc này, Huyễn Ảnh Chi Vương bỗng nhiên bốc cháy lên ngọn lửa hừng hực. Vương Tranh không phải người Atlantis, hắn không biết người Atlantis xử lý năng lực của nhân loại như thế nào, nhưng hắn là nhân loại, hắn có phương thức xử lý.
Huyễn Ảnh Chi Vương nháy mắt phân thân, thiêu đốt hừng hực ngọn lửa màu tím, năng lực đóng băng không phân biệt hao tổn cực lớn, ngọn lửa màu tím nháy mắt tiêu trừ đóng băng.
Năng lượng thể hay là bản thể?
Hầu như là nháy mắt Đông Môn Tha Đệ đã làm ra phán đoán, tấm chắn bảo vệ phương hướng năng lượng thể, bởi vì năng lượng thể chỉ là năng lực có chút bạo phá, chính diện kiếm laser đã nhắm ngay bản thể.
Hai Huyễn Ảnh Chi Vương đồng thời đánh tới, nhưng chỉ trong nháy mắt này, hai Huyễn Ảnh Chi Vương đồng thời lắc lư một cái.
Huyễn Ảnh Chi Vương kiếm laser nhìn trúng phát ra một đạo laser đột ngột, mà năng lượng thể phía sau lại bỗng làm một cái di chuyển vị trí quay ngược trở lại nhanh chóng, kiếm phù văn thiêu đốt ngọn lửa hừng hực giết ra.
Oành đùng đùng...
Mảnh vỡ cơ giáp bay tứ tung, kèm theo hơi nước bốc hơi, Huyễn Ảnh Chi Vương thiêu đốt ngọn lửa màu tím nhạt từ trong sương mù đi ra.
Đối với Vương Tranh mà nói, loại mặt hàng này ngay cả phát tiết cũng không đủ, một tên ngu xuẩn hoàn toàn mê luyến năng lực X. Nhân loại vĩnh viễn không thể thoát ly thân thể tồn tại, chỉ dựa vào loại cái gọi là thần lực không gì làm không được này đều là hư ảo, chỉ có nắm giữ chân thật mới là thuần túy!
Sảnh xem cuộc chiến cũng lặng ngắt như tờ, vì sao một học sinh cấp Hoàng có thể vận dụng cơ giáp phù văn thành thạo như thế? Vì sao cơ giáp phù văn lại có thể sử dụng năng lực X của nhân loại? Vì sao năng lượng thể biến thành thực thể?
“Phá Môn, lát nữa lúc sủa, nhớ vang dội một chút.” Vương Tranh rất ít “bổ đao” như vậy, nhưng người như thế, quả thật đáng giá bổ thêm một đao.
Đông Môn Tha Đệ đã không thấy nữa, hiển nhiên hắn là không tính cởi truồng, Vương Tranh căn bản không muốn so đo. Nếu Đông Môn hay là Phá Môn này thực có loại dũng khí đó, Vương Tranh trái lại còn để mắt hắn, về phần loại này, cũng chỉ là đồ bỏ đi mà thôi, đối với mặt hàng như vậy, Vương Tranh căn bản không cần lãng phí thời gian.
Đám người Lý Tuyết Nặc thì chen nhau lên, biểu đạt chúc mừng nhiệt liệt đối với Vương Tranh, nhất là Vương Tranh rốt cuộc sử dụng năng lực X, tuy nói năng lực này chỉ là dùng để triệt tiêu đối phương đóng băng, nhưng cũng nổi lên tác dụng tương đối, cộng thêm thể thuật của Vương Tranh, vẫn là rất có tương lai.
Cuối cùng, phân viện Thanh Long cũng có học sinh cấp Hoàng của mình giết vào thi đấu chính thức.