Mục lục
Tinh Chiến Phong Bạo - Khô Lâu Tinh Tinh​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây cũng là điểm làm ba tướng quân xem nhẹ một chút, ở trên người Vương Tranh bọn họ phát hiện rất nhiều phẩm chất tốt. Nhưng mà hiện tại thế giới này, không phải người có năng lực X, sẽ mang ý nghĩa bình cảnh, bản thân một người không thể hiểu biết sự đáng sợ của người có năng lực X, làm sao nắm chắc chiến cuộc, đây tuyệt đối không thể trở thành quan chỉ huy.

Năng lực quyết định tầm mắt.

…………..

Đúng lúc này, sắc mặt Tống Lập bỗng đột nhiên biến hóa, khóe miệng rỉ máu, ánh mắt bắt đầu mơ hồ.

- Không tốt, Tống Lập sắp chống đỡ không được, làm sao bây giờ, đánh hay không đánh?

Viên Dã lo lắng nói.

- Không được, Não Trùng còn không có tiến vào phạm vi công kích!

Mông Điềm lắc đầu, vô cùng bình tĩnh, thậm chí có chút lãnh khốc.

Giây phút sống còn, Viên Dã cắn chặc răng, Não Trùng cũng cảm giác được, cho nên đang bước nhanh hơn, bộ dáng còn có hơn hai mươi mét, nhưng mà đoạn khoảng cách không xa này lại như là khoảng cách đi vào địa ngục.

Triệu Uyển Tín cùng Vuzu bắt đầu hỗ trợ chia sẻ áp lực, trình độ của hai người yếu hơn một chút, rất nhanh cũng là xuất hiện tình huống mơ hồ.

Mông Điềm không phải không biết, chỉ là tình huống như vậy, chỉ sợ chỉ có thể buông tha cho.

Vương Tranh cảm giác được loại giao phong vô hình này.

Đất Nước Gió Lửa Không Gian vẫn cảm giác thuộc một loại nằm giữa vật chất cùng hư vô, sau khi trải qua huấn luyện, hắn có thể cảm nhận được, lại không biết nên nắm giữ như thế nào. Dù sao trên cơ bản hắn cũng không phải người có năng lực X, theo lời của Khô Lâu, phải thức tỉnh, mới là bước đầu tiên trở thành siêu cấp chiến sĩ.

- Phải bỏ qua!

Marthas bình tĩnh nói, việc này đã không phải là chuyện mạo hiểm, đã hoàn toàn không có cơ hội!

Lúc này Vương Tranh bỗng nhiên đưa tay khoát lên trên vai Tống Lập, bên cạnh Viên Dã muốn ngăn cản lại không còn kịp rồi.

Thời điểm này tuyệt đối không thể tới gần, một người tinh thần đang yếu ớt lại bị quấy nhiễu sẽ lập tức bị cuốn vào bị Não Trùng xâm nhập, thậm chí mang đến phá hư tiết tấu của toàn bộ đoàn đội.

…….

Ba cái tướng quân cũng là đưa mặt nhìn nhau, cử chỉ này rất không sáng suốt, tuyệt đối là mười phần sai.

…….

Marthas Mông Điềm đều sửng sốt, đôi mắt nhỏ La Phi chợt hiện lên một tia ánh sao, bọn họ đều không nghĩ tới ở thời điểm này Vương Tranh sẽ làm ra hành động không sáng suốt như vậy.

Nhưng mà, dị biến đã xảy ra, ba người vốn sắp hôn mê bỗng nhiên khôi phục tinh thần, sắc mặt tái nhợt lại trở nên hồng nhuận. Mà Não Trùng không biết như thế nào lại như là phát điên, liều mạng muốn lui về phía sau, nhưng mà thân thể của nó lại không chịu khống chế đi về phía trước, làm cho một đám trùng tộc cận vệ đều thác loạn, không biết là nên lui hay là nên tiến.

Mà vừa mới tiến vào tầm bắn, một tia ánh sáng lạnh cắt qua bầu trời, tất cả mọi người cảm nhận được hơi lạnh đến tận xương.



“Xoạt”

Não Trùng run lên, trực tiếp đông thành một khối, trùng tộc bốn phía chạy trốn.

Trương Như Nam cùng Trương Sơn lập tức dẫn người vọt lên, Trương Như Nam thi triển bản sắc bá vương đến tận cùng, một người kéo Não Trùng chạy vội, những người còn lại cản phía sau.

Tràng cảnh này khí phách đồ sộ.

Sau khi cướp đến tay, mọi người nhanh chóng rút lui khỏi, dù sao chờ trùng tộc hoàn hồn lại vẫn là rất phiền toái.

La Phi không chút tiếng động từ ven đường vẫy cái gì, giống như là chất lỏng từ trùng tộc.

Tuy rằng sắc mặt của ba người Tống Lập có chút tái nhợt, nhưng dường như không có gì trở ngại.

Kỳ thật ba người cũng có nghi vấn không hiểu.

- Vãi hàng, như thế này cũng có thể thành công, ta nghĩ thiếu chút nữa thì héo rồi, Vương Tranh, lá gan của ngươi quá lớn, sử dụng loại năng lực này kiêng kị quấy nhiễu, không cẩn thận sẽ bị tẩu hỏa nhập ma!

Viên Dã nói, kỳ thật hắn là có chút tức giận, tên này không hiểu chuyện chính là sẽ hại chết người.

- Dã ca, không phải vậy, vốn chúng ta không chống đỡ được, bàn tay Vương Tranh vừa để lên, giống như khí lực lập tức liền khôi phục, rất kỳ quái!

Tống Lập cười nói, còn có hơi sức để cười, thuyết minh tình huống không tệ.

Lần giao phong này cũng là một lần kinh nghiệm quý giá đối với ba người.

- Ngươi cũng là người có năng lực X?

Mọi người sửng sốt, bao gồm Marthas đều cảm thấy kỳ quái.

Vương Tranh nhún nhún vai:

- Không phải, bất quá ta có thể cảm giác được nguy hiểm, cho nên liền giúp một chút, may mắn thành công.

Tham gia IG đều phải được kiểm tra qua, người có năng lực X là ẩn dấu không được, nhiều lắm chỉ là che dấu độ mạnh yếu cùng thuộc tính của lực lượng.

……..

Ba tướng quân là đưa mặt nhìn nhau, không biết nên bình luận như thế nào, loại chuyện quỷ dị như thế này là vận khí sao?

- Hắn quả thật không phải người có năng lực X?

- Ngươi cho rằng dụng cụ của chúng ta đều là hàng của Khựa sao, ta cảm giác tên nhóc này khả năng bị vây ở trạng thái bán thức tỉnh, thuộc loại tư chất không tốt, nhưng mà loại hình sau này có tiềm lực khá lớn, rất hiếm thấy.



- Người làm chuyện lớn, phải có chút vận khí!

Mông Ngao cũng gật gật đầu, lần thành công may mắn này, làm ba người cũng hoảng sợ.

……

Lấy được toàn thắng, mọi người cũng không có xem nhẹ công lao của Mông Điềm, một mũi tên kia tương đối khủng bố, trực tiếp trí mạng. Cỗ lực lượng băng hàn kia hẳn là đến từ năng lực X của Mông Điềm, khó trách có thể trở thành chủ lực, những người khác vốn không tín phục đối với chủ lực, hiện tại xem ra từng chủ lực đều khó đối phó a.

Lúc này chờ bước kế hoạch tiếp theo, tiến công.

Ba người Tống Lập cần nghỉ ngơi, bọn họ đã không thể tham gia công kích.

Nhưng mà có Não Trùng, xác xuất thành công lần này lớn rất nhiều.

Mông Điềm quyết định thừa dịp hỗn loạn công kích, nếu chờ Mẫu Hoàng phản ứng lại, cơ hội sẽ không có.

Tuy rằng ghê tởm, nhưng mà thấy Mông Điềm đều bôi chất lỏng Não Trùng ở trên người, đám đàn ông liền càng không có gì để nói, đầu năm nay phụ nữ còn bưu hãn hơn so với nam giới.

Đội ngũ xuất phát, ba người Tống Lập còn chưa hồi phục lại, trạng thái như thế này đi chiến đấu càng nguy hiểm.

- Mới vừa rồi, các ngươi có cảm giác gì?

- Biển lớn.

- Mặt trời.

Triệu Uyển Tín, Vuzu cùng lúc nói, nháy mắt khi Vương Tranh tiếp xúc, bọn họ lập tức cảm giác được lực lượng cuồn cuộn không ngừng cung cấp để bọn họ sử dụng, giống như là tìm được rồi vũ khí vậy.

- Lão Tống, ngươi có cái gì cảm giác?

Trong ba người, trình độ Tống Lập cao hơn một chút.


Tống Lập cười khổ:


- Ngân Hà.


Tên Vương Tranh này rốt cuộc là loại người nào?


Loại cảm giác này không thể nói cho rõ ràng với người ngoài. Cảm giác có được lực lượng khủng bố nhưng mà dường như lại hư vô, bởi vì loại cảm giác này bản thân cũng rất không bình thường. Mới có thể là một loại ảo giác, bởi vì Vương Tranh quả thật không phải người có năng lực X.


Một nhóm hai mươi mốt người Vương Tranh đã đi đến chính giữa sào huyệt, chung quanh thường thường có trùng tộc đi qua, nhưng mà đối với bọn hắn đều nhìn như không thấy, thậm chí có chút sợ hãi.


Tham gia đội ngũ này các học viên không có cho rằng có thể đánh chết Mẫu Trùng


uyệt đi một vòng, sau đó lại đi bờ biển bắt chút cá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK