Lúc này, Tiếu Phỉ không phải ma nữ đạo sư oai phong một cõi, mà chỉ là một nữ nhân.
Nhưng. Ọc...
Bụng bạn học Vương Tranh không chịu thua kém kêu lên, hắn bởi vì đi đón người, cho nên chưa ăn cơm, gần đây lượng huấn luyện lại có chút lớn.
Vương Tranh mở ra điện thoại. Uy, ai tới đưa cơm cho ta? Trương Sơn?
Thôi, để hắn thấy một màn như vậy, lỗ tai mình từ nay về sau sẽ không thanh tịnh nữa.
Lý Tuyết Nặc thì lại có mặt, chẳng qua, do dự 0.5 giây, Vương Tranh lựa chọn pass. Tiếu Phỉ là đại ma nữ tu luyện có thành tựu, Lý Tuyết Nặc tuyệt đối là tiểu hồ ly còn chưa thành tinh, lý trí Vương Tranh lựa chọn không cho các nàng chạm mặt.
Trong cờ tướng, vua không gặp vua.
Cuối cùng, Vương Tranh tự mình quyết định đói bụng. Coi như sạch ruột.
Cô giáo Tiếu Phỉ đến cũng vội đi cũng vội, sáng sớm hôm sau tỉnh lại, ý tứ Vương Tranh là, đã đến đây, cho dù không có thời gian cùng bọn Gail chạm mặt, tốt xấu cũng ăn điểm tâm, đi dạo Học viện tinh anh một chút, nhưng Tiếu Phỉ hiển nhiên không phải tính cách này. Ngủ đầy đủ, gỡ bỏ khúc mắc, nàng đã bổ sung năng lượng xong, muốn lấy nhiệt tình no đủ nhất thu phục cửa ải khó khăn, nào còn có thời gian lãng phí ở nơi này, cho nên Vương Tranh chỉ có thể tiễn nàng rời Luolan.
Tiếu Phỉ muốn đáp chuyến bay sớm nhất về Trái Đất, làm việc không thể quá cực đoan mệt nhọc, có đôi khi thích hợp thả lỏng, sẽ phát hiện thế giới hoàn toàn khác, đây là chân lý, lối suy nghĩ của Tiếu Phỉ lập tức rõ ràng hẳn lên, lại muốn đến thử vài cái phương hướng.
Buông xuống tạp niệm, Tiếu Phỉ là có sức quyến rũ nhất.
Lúc gần đi, Tiếu Phỉ cho Vương Tranh một cái ôm nhiệt tình, “Tiểu gia hỏa, nói như thế nào tôi cũng tính là người của cậu rồi, cho nên đi kiếm thêm một tỉ đi.”
Ý nghĩ đầu tiên của bạn học Vương là, cô thực cho rằng tôi là mở ngân hàng, cho dù là lừa cũng không dễ lừa như vậy, Ngải Tiểu Lộ chuyện đó hoàn toàn là ngẫu nhiên, mở miệng tiếp thì khó khăn.
Đáng tiếc, phương diện này, làm nhà khoa học, Tiếu Phỉ mặc kệ, khôi phục thái độ bình thường tiểu ma nữ chỉ nhìn kết quả, không xem thủ đoạn với quá trình, dù sao nàng là ỷ lại Vương Tranh rồi, lý do của người ta cũng rất đầy đủ, ngươi xem nhân là của ngươi, cuối cùng thành quả cũng là của ngươi, không có đạo lý không bỏ sức.
Đối với cái này, Vương Tranh chỉ có thể cười khổ, Tiếu Phỉ khúc mắc là đã cởi bỏ, chuyện phiền toái của hắn lại tới, còn cần chuẩn bị thi đấu, áp lực này... lớn như núi.
Nhưng nhìn ánh mắt Tiếu Phỉ lúc rời đi tràn ngập sinh cơ bừng bừng, tựa như cũng là đáng giá, về phần vấn đề tiền... Tựa như có cái chân lý, phàm là vấn đề tiền, đều không là vấn đề nữa.
... Đây là tên khốn kiếp nào nói, hoàn toàn là đứng nói chuyện không đau lưng.
Luolan, phân viện Huyền Vũ.
Hoàn cảnh nơi này, so sánh với phân viện Thanh Long là một loại bầu không khí khác, khẩn trương mà trật tự, trên đường học viện, không có một ai rảnh rỗi, không có tình lữ ra đôi vào cặp, trên bản nhắn lại của phân viện chỉ có thảo luận đối với học tập, không có tin tức sinh nhật ghép đôi.
Tất cả, đều là hình thức tinh anh hiệu suất cao.
Mỗi phân viện, bản chất bất phân cao thấp, chỉ có lý niệm quan niệm dạy học khác nhau, phân viện Thanh Long hiển nhiên là đặt tương đối rộng mở, mà phân viện Huyền Vũ, đi là tuyến đường tinh anh hiệu suất cao.
Hoàn cảnh này, đối với Lear mà nói, là thỏa đáng nhất.
Cái gọi là tinh anh, quan trọng nhất, chính là hiệu suất, mà hiệu suất, luôn kèm theo kế hoạch, giữa lý niệm phân viện Huyền Vũ tuân theo, cùng với Lear, giống như máu chảy ở trong mạch máu.
La Phi buổi sáng mỗi ngày dậy, nhìn thấy Lear đều càng thêm khủng bố hơn so với hôm qua, trong hoàn cảnh này, Lear giống như máy móc tinh vi nhất, tiến lên tiến lên tiến lên, không có dừng lại.
Đây không chỉ có là cảm giác của La Phi, trên dưới cả lớp cũng là tương tự, khí tức của Lear, mỗi ngày đều đang mạnh lên, mắt thường có thể thấy loại biến hóa đó. Trên lý luận, không có bất luận kẻ nào mỗi ngày đều có tiến bộ, sẽ luôn có lúc dừng bước, nhưng Lear không có, Lear và La Phi đều đã tiến vào lớp Hoàng 7 phân viện Huyền Vũ, hai người chuyển qua không bao lâu bắt đầu trực tiếp kiểm tra thăng cấp, hơn nữa đều thành công tiến vào, cũng dẫn lên chấn động ở phân viện Huyền Vũ.
“Lear, Ngũ Hành đạo sư tìm cậu.”
Đội trưởng Giải Nguyên Hạo khẽ nhíu đầu lông mày, hắn không thích gã âm trầm này một chút nào, thậm chí muốn tìm gã gây sự, nhưng gã này lại không cho hắn một cơ hội.
Gã này tuyệt đối là con chó mãi không nhe răng, cộng thêm tên mập âm hiểm kia, sẽ uy hiếp đến địa vị của hắn.
Lear vừa mới chuyển đến lớp học, Giải Nguyên Hạo căn bản không thèm để ý đối với gã, cái gì vậy? Một mặt hàng nho nhỏ tới từ Trái Đất mà thôi, đến học viện tinh anh lại còn dẫn theo tên mập, chó săn sao? Biểu hiện trên lớp học, ngay từ đầu, quả thực cũng không đáng chú ý, nhưng, bây giờ...
Hào quang của Lear đã bắt đầu làm hắn giống như kim đâm vào mắt.
Hơn nữa, Giải Nguyên Hạo luôn cảm thấy, thái độ của Lear rất khó chịu, giống như xem thường bất luận kẻ nào.
Quả thực, Lear tiến bộ đã làm hắn cảm giác được nguy cơ, nhưng, xem thường người ta? Vẻn vẹn một tên Trái Đất có tư cách gì?
Lear ánh mắt thản nhiên dừng ở trên mặt Giải Nguyên Hạo, ban đầu còn tưởng rằng sẽ là đối thủ không tệ, đáng tiếc, vô luận là thực lực hay lòng dạ, đều không theo kịp trí tuệ hắn, ở phân viện Huyền Vũ, hắn tuy không tính là cường giả thực sự, nhưng đã cảm giác được một tia thoải mái, xa không có áp lực như nơi khác.
Về phần cảm giác của Giải Nguyên Hạo, hắn tuy không xem thường người ta, nhưng cũng quả thực chưa từng cân nhắc tâm tình đối phương thế nào, cường giả, là sẽ không cân nhắc hắn lúc tiến lên bước qua thân thể ai, lại giẫm qua đầu ai, chỉ có đối thủ thật sự.
Lear nheo nheo mắt, trong đầu hắn hiện ra bóng dáng người nào đó.
Lựa chọn nhảy khỏi phân viện Thanh Long mà đến phân viện Huyền Vũ, là không đi lầm đường, đi ra khỏi tiết tấu của người kia, trèo cao nhìn xa, hắn có thể càng thêm khách quan đi bình phán đi phân tích.
Tới văn phòng đạo sư, Ngũ Hành đạo sư là nữ giới trung niên mập mạp, làn da màu rám nắng, tóc ngắn màu đỏ sáng, tuy bộ dạng không đẹp, nhưng toàn thân đều cho người ta một loại cảm giác chấn động mãnh liệt, từng gặp là khó quên.
“Quấy rầy rồi.” Lear mỉm cười, lễ phép hơn nữa cung kính hành lễ học sinh, cái này không chỉ có là phân viện Huyền Vũ nghiêm khắc yêu cầu, Lear có thể cảm giác được chỗ khủng bố đáng sợ của vị đạo sư này, cũng là một trong những nguyên nhân. Đây là một tồn tại khủng bố năng lực X sâu không lường được, một mình đơn đấu một chi bộ đội có lẽ khoa trương chút, nhưng nếu cho thời gian, không hạn chế thủ đoạn, một chi bộ đội cơ giáp, quả thực không đủ nhét kể răng.