Alan Tuco là thần tượng của nàng, nhưng ông ta phạm vào một sai lầm, đó chính rất tin tưởng vào đám chính phủ quan liêu này, tài chính bị cắt, hết thảy cố gắng như nước chảy về biển đông.
Tiếu Phỉ có kế hoạch khổng lồ, bất quá cũng không có tính nói nhiều với Vương Tranh.
Đối với một ít ý lai để thực hiện cho bản thân trong tưởng tương, Vương Tranh cũng có tự tin như vậy, lý luận này là có thể làm, chuyển hóa sang thành tựu khoa học kỹ thuật tuyệt đối là mang tính oanh động, nhưng mà độ khó cũng rất lớn, phương diện nghiên cứu này số lượng tài chính cũng rất khủng bố.
Nếu không thành công thì sẽ là công dã tràng.
- Thưa cô, thực sự sẽ có người đầu tư sao, rất phiêu lưu nha.
- Trước mắt có mấy nhà, OMG có vẻ rộng rãi, cho cô quyền hạn khá lớn, mấy nhà khác đưa ra yêu cầu có vẻ hà khắc, nhưng kiếm tiền không phải mục đích chính, nếu có thể ủng hộ để cô hoàn thành nghiên cứu, cũng có thể suy nghĩ lại.
Tiếu Phỉ nói.
Vương Tranh cân nhắc một chút, hắn cũng giống như Tiếu Phỉ, càng có tin tưởng đối với lý luận này:
- Thưa cô, em cũng muốn đầu tư.
Tiếu Phỉ sửng sốt, ngơ ngác nhìn Vương Tranh:
- Em xác định, khởi động đều là đã lên tới bạc triệu, hậu kỳ sẽ đầu tư càng lớn hơn nữa.
Vương Tranh cười cười:
- Chuẩn xác mà nói là em cùng thằng bạn của em, Nghiêm Tiểu Tô chính là tên béo mặt chữ điền đó.
- Như vậy rất tốt, nếu em khẳng định tham gia, cô sẽ cùng những nhà đầu tư khác thảo luận, cũng may chúng ta có thể làm chủ vấn đề tài chính này.
- Cảm ơn cô
.
- Không cần cảm ơn cô, đây là đầu cô tư lâu dài, đúng rồi Lâm Hồi Âm đã sắp đến, em cùng Tử Tô chuẩn bị một chút đi, trong khoảng thời gian này vào lúc nào cũng sẽ gọi các em đi qua.
Lúc này cô giáo Tiếu Phỉ lại biến thành một fan cuồng.
Trạng thái chuyển biến nhanh chóng làm cho Vương Tranh có chút chết lặng, phụ nữ thật đúng là thiên biến.
Rời khỏi văn phòng, Vương Tranh vẫn nghĩ làm sao để tìm tài chính, trước mắt có không ít cách nhưng con số 1.000.000 còn kém xa vạn dặm, chuyện này vẫn nên bàn một chút với Nghiêm Tiểu Tô đi.
Nghiêm Tiểu Tô nghe xong ý tưởng của Vương Tranh, cũng không có giật mình, cũng không có vẻ khoa trương mà là trầm mặc một hồi lâu.
- 1.000.000 cũng không phải con số rất lớn, hậu kỳ của hạng mục này mới cần đầu tư lớn, thời gian dài cũng không là vấn đề, vấn đề ở chỗ đại ca, ngươi nắm chắc bao nhiêu thành?
Nghiêm Tiểu Tô hỏi, hiện tại lý luận đó đã quá vang dội, học viện Chiến Thần làm ra náo động thật lớn, nhưng mà từ lý luận này chuyển hóa thành kỹ thuật dân dụng, trời mới biết cần bao nhiêu thời gian, ai cũng đều biết đầu tư vào khoa học kỹ thuật là không có đáy, chỉ có mấy tập đoàn tài chính siêu cấp mới dám đụng vào.
Thấy Nghiêm Tiểu Tô có một đống nghi vấn thật lớn, Vương Tranh cười cười:
- Nói ra suy nghĩ của ngươi đi.
- Đại ca, chúng ta ở trong số định mức đó, điều này rất quan trọng, nếu quá ít cuối cùng cũng không có giá trị, bởi vì ta muốn thuyết phục cha của ta.
- Ngươi nói nếu như ta có phương trình trung tâm của lý luận này, thì có giá trị bao nhiêu?
Vương Tranh bỗng nhiên nói.
Nghiêm Tiểu Tô ngẩn ngơ, đôi mắt nhỏ bắt đầu chuyển động lia lại:
- Nếu lý luận này ứng dụng rộng lớn trong tương lai, ngươi đòi năm thành tuyệt đối không tính nhiều.
Vương Tranh khoát tay:
- Phương trình trung tâm không có lực ảnh hưởng lớn như vậy, toàn bộ lý luận cần phải mở rộng tính toán, phương diện này đã có tiến sĩ Tiếu Phỉ đi làm rồi.
Tri thức chính là lực lượng, lực lượng chính là tài phú, Vương Tranh cũng không nghĩ tới những lời nói nhảm lão tào lao Cổ cả ngày lại có giá trị như thế.
Đồng chí lão Cổ, coi như là thù lao trả cho số gia sản lão cướp của lão tử.
Nghiêm Tiểu Tô hưng phấn:
- Đại ca, chuyện này ta phải trở về cùng cha thương lượng thật kỹ mới được!
Nhìn ánh mắt Nghiêm Tiểu Tô, Vương Tranh biết, khẳng định người này lại muốn áp bức cha của hắn.
Lão Nghiêm là ông chú rất sảng khoái, từ cha cho tới con đều như thế, thật lòng xem Nghiêm Tiểu Tô như bảo bối, nhưng mà không nghĩ tai băng vệ sinh cũng có thể kiếm tiền nhiều như vậy.
Kỳ thật hạng mục lớn như vậy cho dù cần nhà đầu tư, cũng không nhất định sẽ ở để ý đến tiểu thương như nhà Nghiêm Tiểu Tô, đầu năm nay đầu tư cũng phải có cửa. Cấp bậc to lớn bề thế may ra có thể tiến vào, đương nhiên có quan hệ với Vương Tranh lại là một chuyện khác, về phần thành bại liền nhìn ông trời đi.
Nghiêm Tiểu Tô cũng là chậc chậc lấy làm kỳ, tâm tính của đại ca vẫn rất cương quyết, rất nhanh liền khôi phục lại, dường như đã quên chuyện của Ina.
Kỳ thật hắn cũng rất cảm khái, đại ca thật sự rất ngon lành, nếu Ina không phải công chúa Aslan thì sẽ là một cặp tuyệt phối.
Mọi người có thể quyết định rất nhiều chuyện, chỉ không thể quyết định nơi mình sinh ra.
Sau khi tách ra khỏi Nghiêm Tiểu Tô, Vương Tranh đi vào câu lạc bộ võ thuật tự do, Mông Điềm đã trở thành tổ trưởng mới của câu lạc bộ, Mã Khiếu sắp tốt nghiệp, hơn nữa với việc biểu hiện tại đại hội trao đổi nên bản thân hắn đã từ chức. Mông Điềm trở thành tổ trưởng mới của câu lạc bộ cũng là chuyện hợp tình hợp lý, từ sau bữa tiệc, Vương Tranh không có cùng Mông Điềm trao đổi thoải mái một lần.
Xã viên của câu lạc bộ võ thuật tự do nhiều hơn so với trước kia, cũng chịu khó huấn luyện nhiều hơn, đại hội trao đổi thắng lợi vẫn có kích thích nhất định đối với mọi người, hiện tại Trương Sơn là tổ phó câu lạc bộ, gần đây tên này rất chịu khó, đương nhiên khẳng định còn có tâm tư riêng.
Mông Điềm vẫn biểu hiện lạnh như băng, dường như có rất ít chuyện có thể có khiến cho nàng hứng thú.
Nhìn thấy Vương Tranh đến thì nàng ngừng lại, ra hiệu bảo trợ thủ của nàng tự huấn luyện.
- Vương Tranh, gần đây ngươi có chút lười, không phải mới có biểu hiện nho nhỏ đã bắt đầu lơi lỏng đó chứ?
Bạn học Mông Điềm có chút không khách khí, mắt to nhìn chằm chằm Vương Tranh.
Vương Tranh sờ sờ cái mũi, hôn mê ba ngày, làm sao mà đến được:
- Có chút việc cần xử lý, vừa giải quyết xong.
- Ta biết, Vương Thi Thi chuyển trường, cho dù như thế, vận mệnh là của chính ngươi, không cần lãng phí thiên phú của bản thân.
Nói xong, nữ tổ trưởng xinh đẹp của câu lạc bộ vẫy vẫy cánh tay trần mang đi một đám người, lưu lại Vương Tranh một người ngẩn người ở đó.
Mấy ngày này thực không có cách nào khác để vượt qua, vì sao mà một tuần nay mọi người luân phiên đả kích hắn.
Bất quá cũng biết đối phương đang an ủi mình, nhưng mà phương pháp này có chút thô bạo.
Nhún nhún vai, Vương Tranh thay đổi quần áo, bắt đầu cầm dụng cụ huấn luyện.
Vừa mới làm mười cử tạ, nhìn thấy ở một bên có hơn một ngươi , Trương Sơn ngồi ở bên cạnh.
- Một người luyện nhiều cũng không có ý nghĩa, hai chúng ta cùng nhau so ai nhiều lần đi.
Vương Tranh cười cười:
- Tùy ý, biện pháp so đấu như thế nào?
- Đơn giản chút, hít đất thì sao?
- Được thôi.