“Cô giáo Tiếu Phỉ nói, lão đại sẽ nghĩ cách.” Nghiêm Tiểu Tô có chút bất đắc dĩ, bên ngoài mọi người cho rằng hắn và Diệp Tử Tô mới là hậu thuẫn của Vương Tranh, ai có thể ngờ Vương Tranh mới là hậu thuẫn của bọn họ.
Điện thoại Diệp Tử Tô vang, vốn không để ý như thế nào, nhưng Diệp Tử Tô ngây ngẩn cả người.
“Ai, em có bạn trai rồi?” Nghiêm Tiểu Tô lập tức tò mò nói.
Nhưng nhìn thấy cái tên, Nghiêm Tiểu Tô cũng ngây ngẩn cả người, sao có thể là nàng…
Làm Nghiêm Tiểu Tô và Diệp Tử Tô đều giật mình là, thế mà là Lâm Hồi Âm.
Đối với vị tiểu công chúa này, ấn tượng của hai người đều phi thường tốt, nhưng Kasha kia quả thật là mẫu thân nàng, cũng không phải mẹ kế, mẹ con, tính cách khác biệt thật như trời đất. Sau một lần trước làm ầm ĩ, bọn họ đều không muốn có bất cứ gì liên quan với hoàng thất nữa.
“Vẫn là tiếp đi.” Nghiêm Tiểu Tô trầm mặc một lát.
Diệp Tử Tô tiếp điện thoại, sau một phen trao đổi, Ina đã trở lại, tuy chưa nói rõ, nhưng Lâm Hồi Âm muốn nói là Ina hiểu quyết định của Vương Tranh, mà Hồi Âm biết bây giờ công ty King xuất hiện vấn đề, nàng hi vọng có thể giúp đỡ.
Lâm Hồi Âm mở miệng, vấn đề đối với Diệp Tử Tô mà nói rất khó, là có thể thoải mái giải quyết. Diệp Tử Tô lại không do dự, kiên định từ chối Lâm Hồi Âm, bởi vì Lâm Hồi Âm cũng là một phần tử của hoàng thất Aslan, tiếp nhận ý tốt của Lâm Hồi Âm, chẳng lẽ hoàng thất Aslan không biết?
Đau dài không bằng đau ngắn, Diệp Tử Tô cố nhẫn tâm không cho Lâm Hồi Âm vẻ mặt hoà nhã, sau khi dập điện thoại, Diệp Tử Tô có chút khổ sở.
Nghiêm Tiểu Tô bất đắc dĩ thở dài, “Em cũng thực nhẫn tâm được.” Dù sao cho dù làm ầm ĩ nữa, Nghiêm Tiểu Tô cũng không thể nói ra lời hung ác gì, phương diện nào đó Diệp Tử Tô và Vương Tranh vẫn là rất giống nhau.
“Em có biện pháp gì, bây giờ vấn đề đau đầu vẫn phải tiếp tục đau đầu, không biết Vương Tranh có cách nàо giải quyết không.” Diệp Tử Tô hơi nhíu đầu lông mày.
Vương Tranh đang giải quyết vấn đề hai người cho rằng phi thường đau đầu, vô luận đối thủ là ai, dùng vũ khí gì, Vương Tranh đều là phi thường nhanh chóng quyết đoán giải quyết đối thủ.
Cả tối lại hoàn thành hai mươi thắng liên tiếp, hoàn toàn là bẻ gãy nghiền nát, chưa cho đối thủ bất cứ cơ hội nào.
Vương Tranh sở dĩ đẩy nhanh tốc độ, một mặt là vì thời gian có hạn, về phương diện khác cũng quả thật phát hiện đối thủ chiến đấu rèn luyện hàng ngày và lý giải đối với công pháp có chênh lệch nhất định với hắn, sau khi thử mấy trận phía trước cũng đã rõ, đối với không thể cung cấp trợ giúp cho mình, Vương Tranh sẽ không tiêu phí quá nhiều tinh lực.
Sức lý giải của tầng Tín Đồ vẫn yếu ớt, có thể có một số người thiên phú rất cao, tự nhận là lý giải rất mạnh, nhưng trên thực tế, bọn họ căn bản đều không thể phân chia vấn đề công pháp và năng lực X hỗ trợ lẫn nhau.
Trải qua hai ngày chiến đấu, Đao Phong Quyết mười sáu độ cũng đã nắm giữ. Ở trong thế giới Thánh Đồ, Đao Phong Quyết được coi là công pháp cơ sở nhất, bản thân cũng dễ bắt đầu nhất, khó là công pháp chuyên thuộc ngũ hành.
Bảy ngày, Vương Tranh liên tục ác chiến bảy ngày, thật ra đến về sau hoàn toàn là thuần bắt nạt đối thủ. Ở tầng Tín Đồ căn bản không ai là đối thủ của hắn, không chỉ có lý giải công pháp, bao gồm kỹ xảo chiến đấu.
Bảy ngày đánh gần hai trăm trận, Than Đen bảo trì toàn thắng, một đường qua ải chém tướng, căn bản không cho đối thủ chút cơ hội, trong đó không thiếu người từ tầng Thánh Đồ xuống, kết quả cũng là giống nhau, không có ngoại lệ bị quét ngang.
Mà cao thủ thật sự trên tầng Thánh Đồ lại không chịu xuống dưới, bởi vì rất rõ, lấy thực lực Than Đen bày ra, ở tầng Tín Đồ chỉ có thể sử dụng công pháp mười sáu độ, Than Đen là khó giải.
Nhất là những công pháp độc môn kia của tầng Thánh Đồ không thể sử dụng ở tầng Tín Đồ nữa, những cao thủ đó đều rất quý trọng lông chim, ai muốn xuống dưới mạo hiểm?
Về phần cái gọi là Thánh chủ truyền thừa, cũng chỉ những người thường kia, đại lão thật sự căn bản sẽ không để ý cái này, muốn trở thành Thánh chủ dựa vào khẳng định là thực lực.
Thật ra đến hai ngày cuối cùng người xuất chiến đã càng ngày càng ít, chẳng qua người vây xem càng lúc càng nhiều, một mặt kỳ vọng có cao thủ khiêu chiến Than Đen, về phương diện khác bọn họ cũng hi vọng Than Đen có thể thua, vô luận người nào cũng được.
Đáng tiếc bọn họ thất vọng rồi, cao thủ không xuống nữa, đừng nói năm Thánh tử, thậm chí một số người nổi tiếng của tầng Thánh Đồ đều không xuống, đương nhiên chỉ là không tham chiến mà thôi, người từ tầng Thánh Đồ xuống xem cũng không ở số ít nữa. Bọn họ đã có chút lo lắng nhỡ đâu người tên là Than Đen này tấn thăng tới tầng Thánh Đồ sẽ dẫn lên chấn động thế nào.
Người này hoàn toàn không tuân thủ quy tắc, tùy hứng làm bậy, cũng không tiếp nhận thể lực chiêu an, tám chín phần mười là muốn dẫn lên hỗn loạn.
Chẳng qua đau đầu nhất hẳn là năm Thánh tử, người khác cũng không vội, dù sao trời sập xuống có người cao đỡ.
Nhưng bảy ngày sau, người tên là Than Đen này lại dừng sinh tử cục, ngẫm lại cũng đúng, tuy một trăm vạn không tính là nhiều, nhưng mà cũng không có ai tự mình tìm ngược đãi. Trong khoảng thời gian này có chút cơ sở muốn thử đều đã thử, lưu lại thì là một mảng kinh ngạc than thở.
Trừ Than Đen, tầng dưới chót cũng quật khởi vài người mới, ví dụ như có hai người am hiểu ngũ hành chi hỏa.
Có công pháp cơ sở cùng trăm năm truyền thừa, hiệu quả tiếp nhận là người khác không thể so sánh.
Về phần Vương Tranh, hắn rất vui vẻ, phi thường cảm tạ người nọ ở sau lưng yên lặng trả giá, giúp hắn đại ân, làm hắn vừa vặn hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa vây xem chia phần. Vương Tranh quả thật đã kiếm hơn năm trăm triệu, trực tiếp rót vào trong tài khoản của Tiếu Phỉ.
Đáng tiếc, đến về sau không còn ai bị lừa, bạn học Vương muốn kiếm thêm chút học phí cũng không được.
Kiểm tra Học viện tinh anh X sắp tới, hắn và Trương Sơn cũng cần xuất phát rồi, vốn Mông Điềm cũng phải đi, nhưng Mông Điềm đi học viện quân sự Ngân Hà, một nơi không thua gì tinh anh học viện, chỉ là nơi đó càng trọng điểm hạm đội hơn.
Trương Sơn là đáp chuyến xe cuối tiến vào, bởi vì hắn thực đem năng lực X của mình đột phá tới cấp C, tuy chỉ là vừa mới qua mức, nhưng thế là đủ.
Về phần Lear và La Phi, hai người này nghe nói đã xuất phát, người gia tộc Cronos hiển nhiên là không cần quân đội làm an bài cái gì.
Trước khi đi, Tiếu Phỉ còn phi thường hào phóng mời Vương Tranh ăn cơm, vốn tưởng rằng sẽ có đám người Marcos cùng nhau, nhưng chỉ có hai người, không thể không nói có chút ý tứ giống ước hội.
Tiếu Phỉ đối với Vương Tranh từ trước tới nay không khách khí, tựa như Vương Tranh tín nhiệm với nàng, nhưng Tiếu Phỉ dù sao cũng là nữ nhân, có đôi khi nàng cũng cảm thấy mình có chút quá phận, nhưng không nghĩ tới là, Vương Tranh luôn có thể đem sự tình hoàn thành.
Buổi tối uống không ít rượu, sau khi tiễn bước Vương Tranh, Tiếu Phỉ cũng muốn buông tay làm lớn, có thể nói thành bại ở một lần hành động này!
Cuối cùng vẫn là Vương Tranh đem Tiếu Phỉ uống say đưa về.
Giữa trưa hôm sau, lúc Tiếu Phỉ tỉnh lại phát hiện mình đã thay áo ngủ... Bên trong trông trơn.
Trên bàn một tờ ghi chép: Cô giáo, em không phải cố ý chiếm tiện nghi cô, thật sự là cô nôn đến tối tăm trời đất, chúc tất cả thuận lợi!
Tiếu Phỉ đỏ mặt, tiểu khốn kiếp này chiếm tiện nghi mình, không, được tiện nghi còn khoe mẽ!
Lúc này Vương Tranh và Trương Sơn đã lên chuyến bay hướng tới Roland Garros.
Trương Sơn tỏ ra đặc biệt hưng phấn, ngay cả Vương Tranh cũng bội phục Trương Sơn nhiệt tình, tựa như đối với tương lai vĩnh viễn tràn ngập chờ mong.
Nhưng trong đầu Vương Tranh lại là cơ thể gợi cảm của Tiếu Phỉ, hắn biết Tiếu Phỉ thích vận động, đánh tennis, chạy bộ, lao động trí óc cũng cần một thân thể tinh lực tràn đầy, nhưng...
Dáng người thành thục gợi cảm vẫn làm cho Vương Tranh không thể quên, nhưng tiết tháo của hắn vẫn đã chiến thắng dục vọng, Vương Tranh cũng rất bội phục bản thân.
“Vương Tranh, sao mày cười dâm đãng như vậy, nhớ mỹ nữ?” Vẻ mặt Trương Sơn khinh bỉ nói.
Vương Tranh không biết nói gì nữa, “Kháo, mày tiến hóa năng lực X mới?”
Trương Sơn đảo cặp mắt trắng dã, “Là ánh mắt dâm đãng của mày bán đứng mày!”
Vương Tranh xấu hổ, hắn thế mà cũng có một ngày như vậy, được rồi, xôn xao thanh xuân khó được dâm đãng một lần.
Có Trương Sơn đi chung đường tuyệt đối sẽ không tịch mịch, huống chi hai người tách ra đã một đoạn thời gian. Trương Sơn khá có hứng thú đối với Dida tinh, nghe nói phong cảnh tuyệt đẹp cùng người khổng lồ thú vị. Trương Sơn cũng muốn sửa chuyến bay đi du lịch.
Trương Sơn đối với hắn bỏ văn theo võ càng ngày càng cảm thấy sáng suốt. Ngân Hà tràn ngập mạo hiểm kích thích, cả ngày ở lại phòng nghiên cứu là thật sẽ điên.
Do là đường tàu riêng, không bao lâu hai người đã tiến vào hôn mê, ngủ một giấc tỉnh lại, phi thuyền đã tới Roland Garros.
Lần nữa tới Roland Garros, Vương Tranh cũng không dừng lại quá nhiều ở không gian tầng ngoài, Học viện tinh anh X phái ra xe của trường, trực tiếp đem bọn họ đón tới mục tiêu.
“Ta kháo, đó là hình chiếu mô phỏng?”
Nhìn bầu trời Roland, Trương Sơn dụi dụi mắt, đây thật sự là dưới lòng đất, quả thật có chút mở rộng. Từ trước tới nay, đối với Roland Garros có đủ loại phán đoán, có người nói thật ra là một cái cỗ máy chiến tranh thật lớn, cũng có người nói thật ra nó là một quả bom thật lớn, còn có nói bên trong cất dấu một đường hầm thời gian vân vân.
Vương Tranh cười cười, hắn là đã sớm từ Tạ Vũ Hân nơi đó nghe nói, đang muốn giải thích liền nhìn thấy một người đi tới trước mặt, trong lòng nhảy dựng, mừng như điên lao lên!
“Vương Tranh!”
“Tạ Vũ Hân!”
Hai người bốn mắt nhìn nhau, điện quang va chạm, tiếp đó là hào sảng cười to một trận, đều nhìn ra đối phương tiến bộ, đồng thời mở ra đôi tay, anh em ôm nhau.
Hai người là rất lâu không gặp rồi, “Hơn hai năm rồi, tiểu tử mày càng ngày càng đẹp trai!” Vương Tranh cười nói.
“Nào có nổi bật bằng mày, tao dù ở xa như vậy cũng nghe được đại danh của mày!” Tạ Vũ Hân cười nói.
Trương Sơn mỉm cười đứng ở một bên, tò mò đánh giá Tạ Vũ Hân, bộ dáng gã này tuy so với mình kém một chút, nhưng cũng tính là đẹp trai, “Vương Tranh, có bạn bè ở Học viện tinh anh cũng không sớm nói, giới thiệu chút?”
“Ha ha, Tạ Vũ Hân, giống thổ hào Tô, bạn bè trung học của tao, đây là Trương Sơn, anh em cùng một ký túc xá với tao, cũng là thành viên IG.”
Vương Tranh giới thiệu cho hai người.
Trương Sơn cười ha ha, vươn tay về phía trước, “Trương Sơn, bạn hữu sinh cùng tử với Vương Tranh, anh em của hắn, chính là anh em của tao.”
Tạ Vũ Hân cũng vươn tay, nắm chặt, “Giống nhau.”
Hơn hai năm qua, Tạ Vũ Hân cũng đã có biến hóa rất lớn, rõ ràng khác với tính cách lành lạnh trước kia, trở nên càng thêm ôn hòa. Không thể không nói, có người trời sinh đã là nhã, Vương Tranh thật lâu trước kia rất hâm mộ, còn có Nghiêm Tiểu Tô, hai người cảm thấy loại khí chất
“Vũ Hân, nơi này có mỹ nữ sao, mục tiêu của ca chính là tán khắp Học viện tinh anh!” Tuy ngồi chuyến cuối mà đến, nhưng bạn học Trương Sơn lại bừng bừng dã tâm.
Tạ Vũ Hân nở nụ cười, “Điều này chỉ sợ rất khó.”
“Vì sao, chẳng lẽ mày hoài nghi thực lực của tao, ca chính là Phan Lư Đặng Tiểu Nhàn nổi tiếng!”
Mắt Vương Tranh hướng lên trời, hắn đã lười quan tâm gã này, bốc phét chưa bao giờ để ý gì cả.
“Cái này cũng không phải, mà là Học viện tinh anh X phi thường lớn, mỹ nữ khẳng định là không thiếu, chỉ là mày muốn tán hết vẫn là rất khó, tổng cộng chia làm bốn khu lớn, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, chúng ta đi là khu Thanh Long.”
Tạ Vũ Hân mỉm cười, hắn đặc biệt xin tới đón Vương Tranh, dù sao mình tới trước một đoạn thời gian, đỡ cho Vương Tranh gặp phải phiền toái không cần thiết, nơi này quả thật là một nơi phiền toái.
“Học viện tinh anh X quản lý đã lỏng lẻo, đồng thời cũng phi thường nghiêm khắc, lỏng lẻo, thể hiện ở trên học sinh cùng huấn luyện viên cùng trị, học sinh sẽ có được quyền lực quản lý tương đối lớn, nghiêm khắc, thì vô luận là ai, tuyệt đối không cho phép vô cớ bỏ tiết, hơn nữa một khi thành tích trượt, sẽ có các loại thủ đoạn, không đề thăng nữa, có thể bị đuổi khỏi Học viện tinh anh.” Tạ Vũ Hân nói.
“Không phải chứ, vậy thiên tài không có đãi ngộ đặc biệt? Chúng ta cũng không phải trẻ con, nơi này còn muốn quá gia gia.” Trương Sơn sờ sờ cằm, gần nhất bắt đầu mọc râu, học viện bình thường, cho dù là học viện quân sự, nói thẳng đều tự do quen rồi sao nghe nơi này còn có người quản, hơn nữa học sinh còn có thể quản người.
Tạ Vũ Hân cười, “Trương Sơn, ý tưởng này không được, đặc quyền khẳng định là có, nắm giữ ở trong tay hội học sinh, nhưng điều kiện tiên quyết là không vi phạm nội quy trường học, về phần thiên tài... Tới nơi này người nào không phải thiên tài.”
Ở Học viện tinh anh X, không ai không phải thiên tài, hơn nữa, chỉ có thiên tài trong thiên tài, trong một thế giới tràn ngập “cá tính”, nếu không có một chế độ nghiêm khắc tuyệt đối lộn xộn.
“Ý tứ Vũ Hân là, quy củ nơi này là, ở dưới tình huống không vi phạm điều lệ học viện, người của hội học sinh năm giữ quyền lực.” Vương Tranh nói.
Tạ Vũ Hân cười cười, vươn ngón tay cái, “Giải đúng!”
Trương Sơn là có chút không phục, năng lực X của hắn sau khi tiến giai đến cấp C, cũng làm lòng tin của hắn tăng lên trên diện rộng, nhưng hắn đã quên một điểm, tiêu chuẩn cơ bản nhất tới nơi này chính là năng lực X tới C.