Lan Lăng nói, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép!
Tôn Hân gật gật đầu, không nhiều lời, trực tiếp mở ra điện thoại, an bài xe, sau đó đi ra ngoài. Lúc ngắt điện thoại, thì đã đứng ở trước mặt Rowling, “Cô ngày mai không cần tới đây nữa.”
“Cái gì...”
Rowling chấn động, cô còn chưa ý thức được mình phạm vào sai lầm lớn bao nhiêu. Công ty Tiểu Phúc Tinh đến từ Trái Đất, một công ty nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn mà thôi, Lan Lăng ngay cả tổng tài tài phiệt cấp Ngân Minh cũng không gặp, Tiểu Phúc Tinh ngay cả lông hút cũng không tính.
“Cứ như vậy.” Tôn Hân lạnh lùng xoay người. Lan Lăng ra ngoài, nàng còn có công việc phương diện an toàn cần xử lý, nhưng, đi vài bước, lại ngừng lại, quay đầu, nói với Rowling, “Ở chung cũng có thời gian không ngắn, cuối cùng tặng cô lời khuyên, một thư kí, vĩnh viễn không nên làm quyết định thay chủ.”
Làm quyết định? Nghĩ trái nghĩ phải, cũng chỉ có Tiểu Phúc Tinh chuyện nhỏ không thể nhỏ hơn nữa này. Cả người Rowling đều ngồi phịch ở trên ghế, nhưng mà, sao có thể...
Đoàn đội của Justin còn đang xử lý thủ tục vào ở, Justin thì là ánh mắt lưu chuyển, nghe nói người Dida rất kỳ quái, nam nhân chia hai loại, một loại là người khổng lồ một loại là người lùn, đối người khổng lồ nữ giới, hắn không có hứng thú, nhưng nữ nhân Dida nghe nói đều là nhỏ nhắn đáng yêu, có cơ hội có nhất định phải thử xem, không biết nơi này có không.
Lúc này, Nghiêm lão ba đã kéo Nghiêm Tiểu Tô rời đại sảnh, hành lý quả thật rất nhiều, lần này Nghiêm Tiểu Tô đến còn mang quà cho bọn Lan Lăng. Dù sao cũng là bạn của Vương Tranh, chuyện Tiểu Phúc Tinh cũng phần nhiều dựa vào Lan Lăng hỗ trợ, hắn vốn tính sau khi vào ở sẽ điện thoại cho Lan Lăng, xem ra phải trì hoãn một thời gian.
Bên này mới ra khỏi cửa, bên kia thang máy khách sạn đã “đinh” một tiếng mở ra, một đám nhân viên công tác của khách sạn lao ra, thiếu chút nữa húc phải đám người Jasper. Tên mập quản lí khách sạn lúc này thế mà chạy so với ai khác cũng nhanh hơn, đem bên nhân viên công tác trong đại sảnh khách sạn dọa nhảy dựng hết, đã xảy ra chuyện gì?
Vừa chạy, quản lí khách sạn còn vừa gọi điện thoại, “Vâng, vâng, ông chủ, tôi lập tức đi an bài!”
Đầu kia điện thoại, là tổng phụ trách tập đoàn khách sạn Ivy ở Dida Titan tinh, “Vậy thì tốt, bọn họ nếu không chịu vào ở, ông về sau cũng không cần tới nữa.”
"Tút” một tiếng, điện thoại đã ngắt.
Quản lí không thể không chạy, vất vả mười mấy năm, đắc tội bao nhiêu đối thủ cạnh tranh cùng thời kỳ, thậm chí còn có bạn bè, mới không dễ dàng lên làm quản lí, tuyệt đối không thể bởi vì không đón được khách mà thất bại trong gang tấc.
Bốp, dáng người tròn vo trực tiếp húc vào quầy.
Mấy cô gái đứng quầy đều bị dọa tới mức hoa dung thất sắc, không rõ làm sao vậy.
“Phù phù... người kia, có hay không, người Trái Đất tới chưa?” Mitch trong mồm còn thở hổn hển, đã bắt đầu hỏi.
Trái Đất?
Cô gái đứng quầy trước đó phụ trách tiếp đãi bọn Nghiêm Tiểu Tô hơi sửng sốt, “Quản lí, bọn họ vừa mới...”
"Vừa nghe có nhìn thấy, Mitch là thật nhẹ nhàng thở ra, “Đã đến rồi? Hô... Quá tốt rồi, bọn họ ở phòng nào? Đổi phòng cho bọn họ, một tầng chuyên thuộc tổng đốc trên cùng đó, chính là chuẩn bị cho bọn họ. Thượng đế phù hộ, vận khí của tôi vẫn là không tệ.”
Sắc mặt mấy người đứng quầy đều trở nên tái nhợt hẳn đi. Chuyển tầng tổng đốc? Chỉ vì vài người như thế? Phải biết rằng khách quý đến từ Yabitan cũng chưa có tư cách ở!
Chú ý tới sắc mặt mấy người không đúng, Mitch đang nói khục khặc dừng lại, trừng mắt nhìn qua.
“Quản lí, bọn họ không ở đây, đã đi rồi.”
Đi... rồi???
Ầm, giống như bị sét đánh trúng, Mitch cảm thấy thế giới một mảng tối tăm, “Đi đâu, khi nào.”
“Ngay vừa rồi, một phút đồng hồ...”
Nhân viên đứng quầy còn chưa dứt lời, Mitch đã vội tóm lấy nàng hướng ra phía ngoài xông ra, một phút đồng hô, vận khí tốt mà nói vẫn còn kịp!
Lúc này toàn bộ khách sạn đều vận chuyển hiệu suất cao hẳn lên, khách quý quy cách cao nhất đến Dida tinh, toàn bộ khách sạn đều nghị luận ầm ầm, không ít khách nhân đều rất kinh ngạc, bọn họ cũng biết tầng chuyên thuộc về tổng đốc kia, cũng không phải Mộc Sâm ở, nghe nói là tổng đốc đại nhân chuyên môn chuẩn bị cho khách quý của Dida tinh. Nhưng từ khi đặt đó tới nay, còn chưa từng có ai ở cho dù Yabitan, Marner Lazo, thậm chí nghị viên Ngân Minh đến, đều chưa vào ở, bây giờ người có tư cách lại đến rồi.
“Có nhìn thấy bọn họ hay không?”
Cô gái đứng quầy cũng sắp khóc rồi, nhìn trái nhìn phải, có thể được chọn làm đứng quầy, chung quy phải có chút nhãn lực, lập tức thấy được bọn Nghiêm Tiểu Tô ở trạm xe taxi, mấy tài xế taxi đang xếp hành lý.
“Bên kia!”
Mitch đã dùng sức bú sữa mẹ lao đi, một đống người phía sau vội vàng đuổi theo.
Nghiêm Tiểu Tô đang khó chịu phun mưa. Thoạt nhìn, cái gì cấp bậc khách nhân, cái gì đại hộ khách, Ngân Hà tệ giống nhau. Người khác nhau tiêu còn có hiệu quả khác nhau, phi phi phi, thế đạo này, quả nhiên vẫn là cần trở nên nổi bật, chờ tương lai công ty Tiểu Phúc Tinh lớn mạnh, lão tử nhất định phải trở về ở, ở một gian để trống một gian nhìn, đến lúc đó cũng phải tìm nữ thư kí, không, tìm hai!
Mấy nhân viên của công ty còn có hai bảo tiêu xuất thân Trái Đất đều cười khổ, thật ra bọn họ không có cảm giác gì, ra ngoài chính là như vậy. Huống chi công ty Tiểu Phúc Tinh quả thật không có cách nào so sánh với những tập đoàn tài chính lớn kia.
Nghiêm lão ba vỗ vỗ bả vai con trai, “Được rồi, thế này đã tính là gì? Vui vẻ một chút, nào có thể thuận buồm xuôi gió? Một vấn đề chỗ ở, căn bản là không phải chuyện gì cả, thật muốn nói khó khăn, năm đó lúc ta còn mở cửa hàng nhỏ...”
Lại sắp bắt đầu kể chuyện xưa, mấy nhân viên say sưa. Cơ hội chung hoạn nạn tán gẫu cực khổ với ông chủ, thật sự là chuyện nằm mơ cũng không làm được. Nghiêm Tiểu Tô cười khổ một cái, hắn là nghe tới mức chai lỗ tai rồi, “Được rồi, được rồi, con biết rồi, thực dong dài.”
Đúng lúc này, một cơn gió...
Một bóng người đen sì lao lên húc phải, khí thế đó có chút dọa người.
Cái đệch! Thế mà còn có người đánh cướp!
Nghiêm Tiểu Tô phản xạ có điều kiện nhảy lên một cái, cũng là hắn giận từ trong lòng sinh ác từ bên mật lên, nâng lên một cước liền hướng tới trên thân người kia lao tới đạp qua.
Ai ui!
Tiếng kêu đối phương lại làm cước thứ hai của Nghiêm Tiểu Tô rụt trở về, cần ái như vậy hay không?
“Mấy vị, xin không cần đi, ai ui, đau chết mất, khụ, mấy vị khách quý, tôi là quản lí Mitch của khách sạn Ivy, thật sự xin lỗi, phòng của các ngài đã an bài xong, trước đó nhân viên đứng quầy kia là mới tới, không biết thân phận các vị, vạn phần áy náy!”
Quản lí béo cũng là ninja, một hơi nói nhiều như vậy, sau đó cúi đầu chín mươi độ, thế mà bụng hắn cũng ép xuống được