Nhất thời Mông Điềm ngẩn ngơ, mặt ửng đỏ lên, Nghiêm Tiểu Tô thầm dựng thẳng ngón tay cái, lão đại đây mới gọi là thâm tàng bất lộ, khi nào thì đem lãnh mỹ nhân thu phục rồi.
“Đi ra!”
Vương Tranh vừa nâng chân, Nghiêm Tiểu Tô bỏ chạy mất bóng, bỗng nhiên lại từ ngoài cửa bắn cái đầu ra.
“Tẩu tử, lão đại là xử nam, nguyên trang, phẩm chất cam đoan.”
Bạn học Vương cảm giác min bị tia chớp bổ qua, thằng này, nhất định phải diệt khẩu mới được!
Mông Điềm buồn cười, chưa từng thấy người tùy tiện như vậy.
“Người bạn này của bạn thực có ý tứ, hai người tính cách hoàn toàn khác nhau thế mà cũng có thể chơi với nhau.”
“Thật ra mình cũng cảm thấy sao lại lên thuyền giặc, cái mồm này của hắn nói không kiêng dè gì như vậy.”
“Nghiêm Tiểu Tô sao, nhân vật phong vân hệ thương mậu.” Mông Điềm bỗng nhiên nói.
Vương Tranh sửng sốt, “Nhân vật phong vân? Hắn?”
“Trung học và đại học là hai thế giới hoàn toàn khác nhau, có lẽ loại tính cách này ở trung học cũng không được thích, nhưng ở đại học quả thật như cá gặp nước, hắn đang liên lạc các đại xã đoàn của trường học làm một lần hoạt động, có được hay không là một chuyện, ít nhất ở trường học cũng không ai không biết không ai không hiểu.”
Mông Điềm rất tự nhiên nói, ngược lại Vương Tranh rất kỳ quái, ngay cả chuyện này cũng không biết.
Lực chú ý của Vương Tranh ít ở trên chuyện linh tinh, lại càng sẽ không quan tâm lực ảnh hưởng gì đó, nhưng trong lòng cũng cao hứng, Tiểu Tô thằng cha này xem như triệt để đi ra rồi.
Vậy rất tốt!
“Bạn cảm thấy hấp dẫn sao?”
“Yasumi thích người nào mình không biết, nhưng chúng ta từng nhắc tới hắn, hội kịch bản hắn cũng đã tìm, nghe nói đem hội trường lừa tối tăm trời đất.”
“Vậy thì tốt, ít nhất có ấn tượng, giúp mình nói một tiếng, cho dù không thích, thời điểm từ chối cũng xin uyển chuyển một chút.”
Có một số việc, trải qua một lần là đủ rồi, liên tiếp xảy ra sẽ có bệnh.
Mông Điềm tò mò hỏi thăm, Vương Tranh liền đem lần đó bày tỏ đối với Nhạc Tinh nói đơn giản một phen.
Mông Điềm lắc đầu, “Đó là cô ta có mắt không tròng.”
Bất tri bất giác, hai người cách nhau rất gần, không thể không nói, Vương Tranh bị bộ xương tra tấn, đối với mỹ nữ có lực miễn dịch khá, hồng phấn khô lâu cái khái niệm này, ở chỗ hắn quả thật dùng rất tốt.
Chỉ là lúc này, mỹ nữ là mỹ nữ.
Dáng người Mông Điềm tốt không còn gì để nói, dung mạo lại không thể bắt bẻ, mấu chốt là trời sinh da thịt trắng như tuyết, trừ tính cách lạnh nhạt một chút, đây tuyệt đối là đại mỹ nữ người gặp người thích.
Vương Tranh cho dù trì độn, giờ khắc này cũng có thể cảm nhận được lực hấp dẫn của đối phương.
Nhưng lúc Vương Tranh cảm nhận được, Mông Điềm đã vội vàng đứng lên, “Mình đi về trước, thư mời này mình sẽ đưa hộ, bạn yên tâm đi.”
Nói xong, vội vàng chạy hướng phòng thay quần áo nữ, Vương Tranh cũng có thể cảm nhận được tim nàng dồn dập đập.
Bạn học Vương sờ sờ mũi, mình dọa người như vậy sao?
Đối với học sinh học viện Chiến Thần mà nói, trong một tháng tương lai chính là một tháng vô cùng náo nhiệt.
Đầu tiên là ba đại quân giáo hoạt động trao đổi ở học viện Chiến Thần, năm nay là sân nhà học viện Chiến Thần, không thiếu được cần toàn diện đối kháng một phen, chiến đấu nhiệt huyết sôi trào, luôn được hoan nghênh nhất.
Hơn nữa năm nay học viện Chiến Thần bởi vì Masasi và Carew gia nhập, thực lực đột nhiên tăng, rất có hi vọng thoát khỏi vận mệnh vạn năm lão tam.
Chuyện thứ hai, cũng là một sự kiện lớn nhất, Lâm Hồi Âm muốn ở Thượng Kinh biểu diễn một hồi.
Toàn bộ Thái Dương Hệ, nàng chỉ lựa chọn Địa Cầu, hơn nữa chỉ chọn Thượng Kinh.
Cái này làm vô số người mê ca nhạc vui hỏng rồi, đương nhiên trong đó bao gồm ba vị ký túc xá, còn có Nghiêm Tiểu Tô tử đảng của hắn.
Đối với bạn học Nghiêm giàu đời hai mà nói, vô luân phải trả cái giá nào cũng phải kiếm được một tấm vé.
Nhưng tới trước mắt, tin tức là có, nhưng phương diện vé vẫn chưa xác định lấy hình thức gì đem bán, nhưng mê ca nhạc sẽ khẳng định là nhàn nhã chiếu cố.
Vấn đề là, Lâm Hồi Âm hiện tại quá hot, một thế hệ trẻ phản nghịch quá nhiều, mà loại hình công chúa ngọt ngào này của Hồi Âm không thể nghi ngờ là xúc động vô số lòng người, mọi người đều là hi vọng mình phản nghịch, người khác nhu thuận, mà đơn khúc mới nhất càng là sáng tạo đi phong cách phi thường soái khí, trước kia biểu diễn đều là vỡ sân, mà lần này tựa như muốn diễn notafraId ở Thượng Kinh.
Nghe nói, đây là bởi vì tư liệu sống đến từ Địa Cầu.
Học sinh thích nhất náo nhiệt, náo nhiệt lớn như vậy tiến đến cùng nhau chính là ngày hội.
Nghiêm Tiểu Tô rất cao hứng cho Vương Tranh một cuộc điện thoại, nói là Yasumi đã đáp ứng hắn mời.
Từng có một lần ấn tượng, nghĩ đến Yasumi và Nhạc Tinh còn là loại hình khác nhau, cho dù thổ lộ không được, cũng không đến nỗi làm cho người ta không xuống đài được.
Vì ứng đối lần ba đại giáo quân trao đổi này, trường học cũng chọn lựa ra tinh anh nghênh chiến, học mới và học sinh cũ các một nửa, thật ra chủ yếu chính là khảo nghiệm tiêu chuẩn của học sinh mới.
Masasi, Carew tuy là học sinh mới, nhưng không hề nghi ngờ là chủ lực, Vương Tranh cũng làm thay thế bổ sung tiến vào, tuy quân huấn biểu hiện không tệ, nhưng huấn luyện chỉ là huấn luyện, cái này cùng thực chiến hoàn toàn là hai việc khác nhau.
Hai vị kia chính là từng trải qua trường hợp lớn, Vương Tranh có thể được chọn đã xem như rất ngoài ý muốn rồi.
Trừ hắn còn có Trương Sơn.
Hai người làm đại biểu hệ Vật lý, đây cũng là lần đầu.
Đội trưởng: Mã Khiếu.
Thành viên chính thức: Khương Bân, Masasi, Carew, Mông Điềm.
Thay thế bổ sung: Vương Tranh, Trương Sơn. Quan Đào.
Hàng năm có thể được chọn vào danh sách tập huấn này, đều sẽ trở thành đối tượng trường học chú ý, năm nay càng thêm náo nhiệt, Masasi và Carew cường thế gia nhập liên minh làm học viện Chiến Thần cũng đã có phần thắng.
Đám người Mã Khiếu tuy đều xem như cao thủ, nhưng hảo hán không chịu nổi một đàn sói, huống chi luận năng lực cá nhân hăn cũng không chiếm ưu thế.
Có hai trợ thủ mạnh mẽ này Mã Khiếu cũng tràn đầy lòng tin, nhất là hắn đã tự mình nghiệm chứng sức chiến đấu của hai người, liền càng có
lòng tin hơn, thời gian tập huấn còn lại chính là tăng mạnh phối hợp, đồng thời cường hóa huấn luyện cá nhân, tận khả năng lấy chiến đấu tốt nhất ứng phó đối thủ.
Vị trí ban đầu của Quan Đào bị Mông Điềm chen mất, vốn nên là chủ trong người mới, huống chi Quan Đào và Mông Điềm trong thi đấu tư cách liên tục thua 3 lần. Mã Khiếu đương nhiên phải làm ra lựa chọn.
Về phần Vương Tranh và Trương Sơn, thì bởi vì quân huấn biểu hiện tốt, liệt vào danh sách thay thế bổ sung, dù sao có đội hình như vậy cũng là đủ rồi.
Tập huấn là bảy giờ đến chín giờ buổi tối mỗi ngày, do sư phụ Trác Mục hệ cơ giáp phụ trách.
Trác Mục tốt nghiệp ở học viện Chiến Thần, từng là cơ sư vương bài của quân đội, về sau ở trong một trận chiến mất một chân, trở về trường học giảng dạy, cũng là thuộc loại sự phụ rất có “Cá tính”, trên cơ bản phong cách có chút thô bạo, sau mỗi lần thất bại đều sẽ giận dữ, phía trường học cũng bị trách cứ rất nhiều, chẳng qua Trác Mục quả thật có năng lực luôn đè ép xuống, nhưng lần này nếu còn không có biểu hiện gì, chỉ sợ hắn thực rất khó nán lại nữa.
Quan Đào đang thấp giọng nói nhỏ, “Phương pháp đối phó Trác chân sắt chính là bình tĩnh, vô luận hắn nói cái gì coi đánh rắm.”
Trừ Mã Khiếu và Khương Bân, kẻ khác đều là người quen, Trương Sơn hoàn toàn là ôm tâm tình vô góp vui, dù sao Vương Tranh cũng đến rồi, coi như bầu bạn với anh em.
Qua hồi lâu Trác Mục mới khập khiễng đi vào phòng học, một chân là bằng sắt, đi đường sẽ không vững, vang keng keng.
Trác Mục thản nhiên nhìn lướt qua tám người, lại nhìn nhìn Mã Khiếu, “Sao cậu vẫn còn đó, xem ra Chiến thần thật sự là không có ai rồi.”
Vẻ mặt Mã Khiếu xấu hổ, hắn đã năm bốn, thật ra trận đấu như vậy không quá nên tham gia, nhưng không có cách nào, học viện Chiến Thần thật sự quá thiếu cao thủ, ít nhất hắn ở phương diện kinh nghiệm vẫn rất dư dả.
Đối với hai người Khương Bân và Quan Đào, Trác Mục căn bản coi là không khí. Khương Bân với Quan Đào không để ý chút nào, sớm đã quen loại thái độ này của hắn.
Dùng cách nói của Trác chân sắt chính là một gốc rạ không bằng một gốc rạ, hàng năm thất vọng hàng năm vọng.
“Hai người các cậu chính là hai tên ngoại lại hộ kia nhỉ, nghe nói năng lực không tệ, nhưng đây là học viện Chiến Thần, các người đồng ý chiến một trận vì học viện Chiến Thần sao?”
Trác chân sắt hỏi.
Khóe miệng Carew nổi lên nụ cười kiêu ngạo, “Tùy tiện đánh một chút là được rồi, loại trình độ này có cái gì phải nghiêm túc.”
Trác chân sắt nhìn Masasi, “Cậu cũng cho rằng như vậy?”
“Tôi hiện tại là một thành viên của học viện Chiến Thần, tự nhiên muốn học viện Chiến Thần chiến đấu hăng hái tới cùng, phương diện này xin thầy Trác yên tâm.”
Masasi trả lời.
Trác Mục gật gật đầu, chỉ vào Carew, “Cậu, có thể cút.”
Carew ngẩn người, “Lão gia hỏa, ông không lầm chứ, bảo tôi cút?”
“Cậu là muốn tự mình cút, hay là để tôi ném người ra ngoài.” Trác Mục thản nhiên nói.
“Lão gia hỏa, cho rằng tôi không dám đánh ông phải không!”
Nói xong Carew thế mà thực hướng tới Trác Mục lao tới. Trác Mục chỉ là nâng chân lên, phành...
Carew kêu thảm thiết ngã xuống đất, mẹ, đó là hợp kim, chân thịt đánh vào...
Trác Mục thực kéo Carew ném tới ngoài cửa, đóng cửa, bên trong chỉ còn lại bảy người, đám người Mã Khiếu nhìn nhau, đây là tiết tấu phải xong đời rồi, Carew chính là chủ lực, không có hắn, tương đương mất một nửa sức chiến đấu.
“Tôi không phản đối anh hùng cá nhân, nhưng phải có vinh dự đoàn đội, vô luận đến từ đầu, hiện tại là ở học viện Chiến Thần, phải vì vinh quang học viện mà chiến, về phần khác, chờ sau khi các người rời khỏi nói sau.”
Trác Mục nói, lạnh lùng đảo qua mọi người, “Mông Điềm, tôi mặc kệ thân phận của cô, ở quân đội không phân nam nữ, cô xác định muốn tham gia lần huấn luyện đặc biệt này?”
“Vâng, sư phụ!” Mông Điềm trả lời chém đinh chặt sắt.
“Hai tiểu tử hệ Vật lý các cậu thì sao?”
“Sư phụ, tuy tôi là hệ Vật lý, nhưng tôi có một trái tim hệ cơ giáp!”
Trương Sơn nói, đây hoàn toàn là cướp lời kịch.
“Nguyện vì học viện mà chiến.” Vương Tranh nói.
“Tốt lắm, chúng ta có thể xuất phát rồi, theo tôi.”
Mọi người đi theo ra ngoài, mới phát hiện, bên ngoài thế mà có tàu bay đang chờ... Đây là muốn làm gì?
Không phải bảy giờ đến chín giờ buổi tối mỗi ngày sao? Không dựa theo lệ thường nữa?
Mã Khiếu có chút dự cảm không quá ổn, đã sớm nói lần này cần làm thật rồi, chẳng lẽ từ nơi này bắt đầu.
Sau sự kiện lần này, Carew tuyên bố nghỉ học trở lại sao Hỏa. hiệu trưởng cực lực giữ lại, nhưng chung quy không thể làm Carew hồi tâm chuyển ý.
Thật ra từ sau khi đến Địa Cầu, Carew cũng luôn luôn chờ một cái cơ hội như vậy, quyết đấu với Masasi cũng chưa tiến hành như trong đoán trước, đối phương không có hứng thú gì đối với hắn, bầu không khí chỉnh thể cũng phi thường không thích ứng.
Vừa lúc nương chuyện này rời đi, đối với học viện Chiến Thần mà nói, lâm trận tổn hại một viên đại tướng là tương đối không ổn, nhất là trình độ chiến đấu cơ giáp của Carew khá là không tồi.
Đám người Vương Tranh bị mang đi, chương trình học của bọn họ sẽ ghi lại thành video trở về chậm rãi bổ sung sau.
Trần Tú, Diêu Ngải Luân cộng thêm Nghiêm Tiểu Tô thì vội vàng chiếu cố Khô Lâu đoàn của bọn họ.
Ba người này khá là sinh động, Trần Tú càng liên tiếp xuất hiện giải đáp vấn đề, chỉ điểm gà.
Dù sao trên góc độ lý luận hắn quả thật chuyên nghiệp.
“Tú ca, trước kia tôi học tập là kênh chiến đấu đẳng cấp cao, nhưng mỗi lần đều thua thành chó, nhưng từ sau khi xem phương thức chiến đấu của Khô Lâu thần… Sao ngay cả chó cũng không bằng!”
Người chơi “Nhất định phải thành thần” hỏi.
Trần Tú ngẩn ngơ, “Cậu dùng cái gì?”
“Đương nhiên là Chiến Thần Số 1, cơ giáp toàn năng như vậy, chuẩn bị thành thần.”
Không đợi Trần Tú trả lời, phía dưới chính là một trận điên cuồng nôn ọe, người tiểu bằng hữu này…
Trần Tú cũng dở khóc dở cười, “Lúc xem náo nhiệt có thể đem chính mình thay vào, nhưng thời điểm chính mình chiến đấu chủ yếu là hấp thu ý thức trong đó, phương diện kỹ xảo còn cần hằng ngày luyện tập thêm mới được.”
“Hiện tại tiến hành phân tích dạy học cơ giáp ngày thứ ba của chúng ta, đặc điểm của cơ giáp băng toa tam hình này ở chỗ…”
Trần Tú và Diêu Ngải Luân đem cơ giáp phân tích tiến thêm một bước cường hóa phân loại, phân tích ưu khuyết điểm, đương nhiên không thiếu được cần trích dẫn một ít chiến đấu đẳng cấp cao.
Bọn họ khát vọng có một ngày, Chiến Thần Số 1 có thể cùng những cao thủ kia giao chiến.
Mà lúc này Vương Tranh cũng không biết bị chuyển đến đâu, xem ra có chút giống quân doanh.
Trác chân sắt đối với nơi này tựa như rất quen thuộc, chung quanh đều là các chiến sĩ thoạt nhìn rất dũng mãnh, bộ dáng nhìn mấy người bọn họ giống như nhìn dê con.
“Mẹ, đây là nơi nào, cảm giác âm trầm.” Trương Sơn bĩu môi, bỗng nhiên cảm thấy nước đục lần này có chút không quá ổn, mình một cao tài sinh hệ Vật lý, khong hưởng thụ cuộc đời cùng mỹ nữ tới nơi này làm cái gì.
“Học trưởng, cậu biết nơi này không?” Masasi hỏi.
Mã Khiếu nhún nhún vai, “Đừng hỏi tôi, nơi này tôi cũng là lần đầu tiên đến, gặp chiêu giải chiêu đi, xem ra lão đầu tử lần này là chơi ác rồi.”
Có cái quân huấn khắc sâu ghi nhớ, mọi người đều cảnh giác hẳn lên, nhưng sự tình trái ngược, chuyện gì cũng không có, hơn nữa mỗi người đều có một nhà một gian.
“Kế hoạch huấn luyện cụ thể bắt đầu từ ngày mai, cho nên, hôm nay là nghỉ ngơi cho tốt đi, về sau cũng không có cơ hội nữa.”
Trác Mục lúc gần đi bỏ lại một câu như vậy, điều này bảo người ta ngủ ngon như thế nào.