Ba vị tướng quân ba mặt nhìn nhau, nhịn không được lại nhìn nhau rồi cười to, dù sao đều từng trải qua thời trẻ tuổi, Vương Tranh tên nhóc này, thật không biết nên hình dung như thế nào.
…..
Sau khi trở về Olivier Doss cái gì cũng chưa làm, chỉ để cho người ta lấy ghi hình tới, chính hắn tự nhốt ở đại sảnh chiến thuật lẳng lặng nhìn.
Một lần lại một lần, dần dần cả người như tiến nhập vào trong hình ảnh. Hắn biến thành Bodiya, đổi thành là hắn thì hắn sẽ làm như thế nào?
Bodiya không có khinh địch, cho dù là toàn bộ khiên năng lượng của Vương Tranh đã bị tiêu hao rớt, hắn vẫn ra tay toàn lực, từ cách ra lực hung ác cùng mặt nắm bắt thời cơ là có thể nhìn ra được, ngay từ đầu liền Bodiya đã vô cùng coi trọng đối thủ này. Nhưng mà vô luận là nhân loại hay là người Atlantis đều không thể khống chế sự tự tin. Hắn rất tự tin, có lẽ là do Vương Tranh quá mạnh mẽ, một chuỗi động tác liên tiếp xuất hiện ở trong đầu Olivier Doss, nếu là hắn hắn có thể tránh thoát hay không?
Ước chừng nửa giờ trôi qua. Olivier Doss vẫn không nhúc nhích, Beowulf xuất hiện lẳng lặng đứng ở một bên, những người khác đều chờ ở bên ngoài, bọn họ biết Olivier Doss đang tiến hành biểu hiện giả lập đối chiến, tuy rằng không rõ ràng tình huống cụ thể, nhưng Olivier Doss có thể thông qua phương thức này để phá giải công kích bất kể từ đối thủ nào.
Bao gồm cả nhằm vào năng lực của Robot Atlantis.
Nửa ngày sau, Olivier Doss mời từ từ mở mắt ra.
- Thế nào?
Beowulf có điểm sốt ruột hỏi, Olivier Doss đang biểu hiện ở trong giả lập đối chiến, Beowulf lại nhìn một lần, càng xem trong lòng càng lạnh.
Olivier Doss nở nụ cười, nhưng mà sắc mặt của Beowulf lại càng khó nhìn:
- Làm sao có thể như vậy!
- Ha ha, ta cũng biết là không thể tin được, nhưng không thể phá giải, ở dưới loại tình huống kia, vô luận là ai đều phải thua.
Olivier Doss cười đến rất sáng lạn, bởi vì rốt cục hắn phát hiện hắn không thể giải quyết cục diện này, đây là một chuyện đáng giá chúc mừng cỡ nào, cuộc sống đã không còn tịch mịch!
Ý tưởng của Olivier Doss, Beowulf không thể lý giải, bởi vì hắn Chỉ là người thường, làm sao có thể chiến thắng Vương Tranh đã trở thành nan đề lớn nhất, chẳng lẽ thật sự chỉ có thể trông cậy vào việc hắn trọng thương chưa lành?
Ý của Olivier Doss là, hắn không có nắm chắc gì khi cùng Vương Tranh chiến một trận, nhưng Olivier Doss sẽ tuyệt đối không hề khiếp chiến, thắng bại đối với hắn không đáng kể chút nào, hắn muốn nhưng mà trận chiến ấy.
Olivier Doss thản nhiên nhìn thoáng qua Beowulf:
- Ngươi không cần suy nghĩ nhiều , chỉ sợ Vương Tranh không thể tham gia trận chung kết, phản kích của Bodiya cũng không phải là nhỏ a.
Hình ảnh ghi hình dừng lại, trong một đòn cuối cùng, Vương Tranh tránh thoát tất cả công kích từ Ông Vua Ảo Ảnh của Bodiya, nhưng còn có một đòn trí mạng, là do Bodiya dùng bản thân phát động ra tinh thần bạo phá cực hạn.
Lấy trạng thái của Bodiya còn không thể nắm giữ hoàn toàn, đó là một chiêu đả thương địch thủ một ngàn tự tổn thương tám trăm. Cho nên Bodiya mới có thể không gắng gượng được mà hôn mê, nhưng mà Vương Tranh bị dính một đòn này lại còn có sức lực phá hư tháp năng lượng, quả nhiên là mạnh mẽ đến đấu được với trời. Nhưng mà có mạnh như thế nào đi nữa, cũng là thân thể bằng xương bằng thịt, nếu ngày mốt Vương Tranh còn có thể vui vẻ cùng hắn nhất quyết cao thấp, Olivier Doss thực sự không cần đánh.
…….
Đội viên chiến đội liên bang hệ Mặt Trời tụ tập, trừ những người bị thương, những người khác đều đến.
Lấy Lear cầm đầu, La Phi, Marthas, Liệt Nghiễm, Tantalos, Mông Điềm, Trương Như Nam, Trương Sơn cùng Achilles Ortiz có thể miễn cưỡng chiến đấu, nhưng Mông Ngao cũng không tính để cho bọn họ xuất chiến.
- Lear, trận chung kết này chỉ có thể dựa vào bảy người các ngươi, thắng bại không quan trọng, chúng ta đã thắng lợi.
Mông Ngao tuyệt đối sẽ không lấy nhóm hy vọng vừa quật khởi của hệ Mặt Trời đi mạo hiểm, dưới loại tình huống này, nếu không phải không thể trực tiếp bỏ quyền, hắn cũng không muốn đánh, nhất là đối mặt mấy tên điên của Yabitan.
- Một trận chiến cùng Yabitan, các ngươi không cần phải liều mạng, chú trọng ở thể nghiệm cùng luận bàn, nên nhận thua thì nhận thua.
Mông Ngao nói, có thể để cho một tướng quân nói ra lời như vậy, quả nhiên không dễ dàng, bọn họ đã chứng minh được sự dũng cảm, không cần phải lấy mạng để đi chứng minh một ít gì đó không thực tế.
Lear gật gật đầu:
- Vâng, thưa tướng quân, chúng ta sẽ cam đoan dưới tình huống an toàn để cho Yabitan nhìn thấy thực lực của chúng ta!
Mông Ngao cười cười, luôn có vẻ khá yên tâm về Lear, thời điểm Vương Tranh không ở đây thì hắn có thể khiêng lên lá cờ đầu, không có rối loạn.
- Nhóc mập mạp, ngươi không tệ lắm, nhưng mà có chút nhát gan.
Trước khi đi, Mông Ngao còn vỗ vỗ La Phi.
La mập mạp là người duy nhất không có bị thương, quả thực người này là cái kẻ dở hơi, chỉ hoàn thành chuyện của hắn, nhiều một phần sức lực đều không muốn dùng.
Anh hùng còn không bằng là người còn sống. Đây là lời răn của La Phi, hắn mới không có suy nghĩ nhiều như vậy, còn sống mới tốt.
…….
Nhóm đội viên của các chiến đội lớn, đều đang nhìn pha quay chậm, ở sân đấu xem xem lại chỉ có thể đơn giản xem hiểu được, rất nhiều chi tiết đều không biết, nhưng mà xem xong tình huống chân thật rồi. Chỉ sợ đêm nay có rất nhiều người phải mất ngủ, loại kỹ thuật này, chỉ sợ đã muốn bươi móc Ông Vua Ảo Ảnh đến cực hạn, hiểu biết đến từng khớp xương nhỏ.
Arie Ola cùng Oz đang ngơ ngác nghe Scarlett hội báo.
- Ngươi nói cái gì, ngươi thấy qua hắn luyện tập Ông Vua Ảo Ảnh?
Scarlett gật gật đầu, nói thật ra nàng không hiểu huyền cơ ở mặt này, nhưng mà từ phản ứng của những người khác nàng cũng hiểu được đây là chuyện rung động cỡ nào. Cho tới nay nàng nghĩ đến chuyện của công chúa chỉ là do ảo giác của nàng, không nghĩ tới là có thật, hai người thật sự cùng một chỗ.
- Tại sao không nói sớm?
Oz nhịn không được nói.
- Nói có tác dụng hay sao?
Bích Vũ Yến trắng mắt liếc Oz một cái:
- Ai có thể nghĩ đến chiến đội liên bang hệ Mặt Trời mạnh đến như vậy, hơn nữa Scarlett cũng không biết rốt cuộc hắn mạnh hay yếu?
Oz phát giác là hắn quá nôn nóng, vội vàng nói xin lỗi, không phải vì thực lực của Vương Tranh, là vì chuyện của công chúa.
Ở trong lòng mọi người công chúa chính là nữ thần, công chúa thích Vương Tranh, làm cho bọn họ bỗng nhiên cảm thấy không thể thích ứng.
- Công chúa hẳn là đã sớm quen biết Vương Tranh rồi.
Scarlett thở dài, nàng biết kỳ thật đám người Arie Ola là thầm mến Ina, lần đả kích này khẳng định đủ lớn.
Arie Ola cũng chưa nói cái gì, khe khẽ thở dài, không phải thất vọng, mà là quan tâm a.
……
Suốt cả đêm, Ina cũng không tách rời bàn tay của Vương Tranh.
Nhưng mà sáng sớm hôm sau, thời điểm Vương Tranh tỉnh lại, chỉ nhìn thấy Hồi Âm.
Nhìn thấy Vương Tranh tỉnh lại, Hồi Âm lập tức nhảy lại đây:
- Anh tỉnh, ngày hôm qua chị em nắm tay anh một đêm, chị vừa mới bị gọi trở về, đại khái có việc gấp gì đó, chẳng qua có em chiếu cố cho anh, yên tâm đi.