Chỉ là mẹ của An Mỹ lại thực kiên quyết, kiên trì đòi sính lễ phải được đưa ở trước khi đính hôn, không có đường sống thương lượng, hơn nữa cảm thấy nhà họ Nghiêm không có thành ý, con gái bảo bối của mình cũng đã theo Nghiêm Tiểu Tô, ngay cả chút tiền ấy đều do dự.
Kỳ thật đây cũng là di chứng từ tật xấu ưa thổi da trâu của Nghiêm Tiểu Tô, làm cho bà mẹ cực phẩm của An Mỹ tuyệt đối cho là nhà họ Nghiêm quả thực là núi vàng núi bạc, hiện tại đến thời điểm làm thật lại nói không có tiền, đây còn không phải là không có thành ý hay sao.
Đàn ông có yêu thương một người phụ nữ hay không, liền nhìn hắn có bỏ được vì người phụ nữ này tiêu tiền hay không, đây là thế giới quan của mẹ An Mỹ.
Ngay tại thời điểm lão Nghiêm gọi điện thoại suy nghĩ biện pháp, Nghiêm Tiểu Tô vốn tính chạy tới cùng mẹ của An Mỹ trò chuyện, lấy lòng nhạc mẫu đại nhân tương lai một chút, không nghĩ tới, vừa lúc nghe được mẹ của An Mỹ đang quở trách An Mỹ.
Cái gì Ngôi Sao May Mắn, cái gì hạng mục không gian, đều là do truyền thông thổi lên, 60.000.000 đều bộ dáng nhăn nhó xoay vòng không lấy ra được, còn nữa ngươi đây là ánh mắt gì? Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con dáng vẻ quê mùa như vậy, người cha cũng là dế nhũi, tây trang Tước Sĩ Lâm đều có thể mặc thành đồ công sở, thật sự là hai lúa từ trong xương, lãng phí một thân hàng hiệu, nếu lại thêm tính keo kiệt, ngay cả nhà họ An một cái đầu ngón út cũng không xứng.
Nếu nói Nghiêm Tiểu Tô, da mặt của hắn là cấp bậc tường thành, dầy đã thành thói quen, điểm trình độ ấy, đao kiếm bất nhập.
Nhưng mà, nói đến là cha của hắn!
Nghiêm Tiểu Tô vẫn nổi giận, hắn thật sự rất ít tức giận, nhưng mà vô luận ai cũng không có thể nói cha của hắn như vậy!
Không khéo là thời điểm Nghiêm Tiểu Tô chuẩn bị rời đi, không cẩn thận đụng cửa, chuyện này bị vạch trần. Mâu thuẫn giữa hai gia đình đã không thể điều hòa.
Lão Nghiêm lòng dạ là rất rộng lớn, bị người ta nói quê mùa cũng không phải một lần, cũng là không sao cả, dù sao An Mỹ đứa nhỏ này rất tốt, chỉ cần con trai của mình vui là được, cái khác đều dần sẽ có, tiền thứ này, sinh không mang theo đến chết cũng không thể mang theo, là vật ngoài thân, nhưng mà Nghiêm Tiểu Tô không chịu được. Người khác có thể cười nhạo hắn, nhưng tuyệt đối không có thể cười nhạo cha hắn. Huống chi lại muốn trở thành người một nhà.
Vương Tranh bất đắc dĩ lắc đầu, thì ra là vì việc này,:
- An Mỹ, nàng không có việc gì đó chứ?
Kỳ thật Vương Tranh rất hiểu biết Nghiêm Tiểu Tô, ở sâu trong nội tâm của hắn vẫn rất để ý chuyện này, có thể hắn không cần người ngoài nói như thế nào, nhưng người thân cận nói như vậy, quả thật như đâm hắn bị thương.
- Nàng, nói như thế nào, có khỏe hay không thì có ích gì, dù sao có thế nào đi nữa cũng là mẹ của nàng, chỉ có thể nói là hiểu được.
Diệp Tử Tô lại cười cười:
- Đúng rồi, hôm nay tới tìm ngươi, là có tụ hội trung học, ngươi có đi hay không?
- Có thể không đi sao?
- Đi thôi, ta giúp ngươi, hiện tại ngươi coi như là danh nhân nho nhỏ rồi. Nếu không đi, sẽ làm các học sinh xem thường.
- Được được sẽ đi, à, đúng rồi, khi nào thế?
Vương Tranh nhức đầu, hắn không có ý tứ sĩ diện, thật sự là thời điểm hắn ở trung học chỉ là loại người ở biên, không biết có mấy người còn nhớ rõ hắn, ra vẻ nhớ rõ cũng không có ấn tượng gì hay ho.
- Hôm nay, buổi tối bảy giờ rưỡi.
- Hiện tại a, còn chưa tới 5’ nữa, nếu không hiện tại liền xuất phát đi?
Vương Tranh vội vàng nói sang chuyện khác, ngày hôm qua hắn bắtNghiêm Tiểu Tô mang hai bạn gái đến kỳ thật cũng là nói giỡn, không nghĩ tới Nghiêm Tiểu Tô còn còn xem là chuyện thật sự, hôm nay dĩ nhiên lại không dám đến tìm hắn.
- Lái xe đi, hiện tại ta cũng có xe.
Vương Tranh cười cười.
Lần này từ IG trở về, Guth lấy danh nghĩa học viện, thưởng cho hắn một chiếc xe bay, đây cũng là lệ thường, học viên các hệ làm ra thành tích cực lớn đều đã có thưởng , nhất là giống như vậy trực tiếp làm ra vẻ vang vì học viện.
- Ngươi có bằng lái chưa? Muốn để cho ta tới lái hay không?
- Tử Tô, đây là ngươi khinh thường ta a, đối với một cái chiến sĩ siêu cấp có thể điều khiển robot, lái xe vẫn rất dễ dàng.
Nửa giờ sau.
- Đại ca, có chút chậm nha.
Diệp Tử Tô lắc lắc đầu, nhìn một chiếc lại một chiếc xe từ một bên vượt qua.
- Lái xe an toàn là số một.
Vương Tranh có chút buồn bực, cái này thật sự giống như là hai việc khác nhau, nếu không có Diệp Tử Tô ở đây, hắn khẳng định muốn kích thích rèn luyện một hồi, nhưng mà thêm một người, sẽ không dám buông thả như vậy, ngược lại lái có vẻ chậm, dù sao trật tự trong xã hội cùng đặc huấn trong quân đội là hai việc khác nhau.
- Thực sự không cần đến ta lái?
"."
Vương Tranh giả nai như không có nghe thấy.
- Hay là để ta lái đi.
"."
Tiếp tục giả bộ không có nghe.
- Phía trước có trạm nghỉ ngơi, nghỉ ngơi một chút?
- Tốt.
Vương Tranh thở ra một hơi, hắn vẫn rất quật cường.
Xe bay từ từ quẹo về trạm nghỉ ngơi kết nối phía trước , tín hiệu trong khu vực tự động tiến hành giảm tốc độ đi chậm lại, chỉ chốc lát, đã tiến vào một góc vuông rơi xuống trong đường phân chia, trực tiếp rớt xuống đúng chỗ trong bãi đổ xe.
Trạm nghỉ ngơi rất lớn, bên trong bãi đổ xe ngừng không ít xe, trong khu vực nghỉ ngơi rất náo nhiệt, tuy nói là trạm nghỉ ngơi trên đường cao tốc, kỳ thật cư dân xung quanh cũng sẽ qua bên này tiêu phí, quán cà phê, quán bar, nhà ăn, còn có siêu thị giá ổn định.
Đi vào quán cà phê, gọi hai chén không chứa nhân cà phê, hai người vừa ngồi xuống, một âm thanh kinh hỉ từ phía sau truyền đến:
- Tử Tô?
Vừa quay đầu lại, một cái sinh mặc tây trang kiểu dành cho phái nữ vẻ mặt kinh hỉ nhìn bên này:
- Thật là ngươi.
- Lam Lam!
Diệp Tử Tô cũng kinh hỉ kêu lên:
- Ngươi cũng đi tham gia tụ hội?
Hạ Lam, là một trong số bạn thân thời trung học của Diệp Tử Tô, chỉ là sau khi tốt nghiệp, không có báo danh bất kỳ một trường Đại Học nào, mà là lựa chọn công tác.
- Ừh, gần đât tin tức về ngươi thật nhiều, vẫn đều thay ngươi vui vẻ, rốt cục hiện tại có thể giáp mặt cùng ngươi nói câu chúc mừng.
- Cảm ơn! Nhưng thật ra sau khi tốt nghiệp ngươi đã chạy đi đâu, ngay cả lễ tốt nghiệp cũng không tham gia.
- Khi đó phải muốn đi làm thiết kế trang phục , bận quá, ngay cả tiệc sinh nhật của ngươi cũng không có đi, lễ tốt nghiệp quả thật đáng tiếc, liều mạng một năm rưỡi, hiện tại ta coi như là có danh khí nhỏ rồi đây.
- Hiện tại thành nhà thiết kế lớn, chúc mừng a.
��t là như thế này cũng quá quá mức.