Bởi vì các huyệt này đều là ẩn huyệt, cho nên chân khí sẽ không bị chủ động hấp thu. Trần Minh Quân phải chủ động dẫn dắt chân khí đến từng vị trí, không thể tiến hành cùng lúc như huyệt thường.
Các ẩn huyệt trên Âm Duy Mạch mỏng manh như một tờ giấy. Trần Minh Quân chỉ dùng có mấy phút là khai thông được ẩn huyệt đầu tiên. Sau đó là ẩn huyệt thứ hai, thứ ba, …
Đúng 3 ngày sau,
Toàn bộ ẩn huyệt của Âm Duy Mạch đã được khai thông. Tốc độ khai mở càng về sau thì càng chậm lại. Nhưng cũng chỉ cần 3 ngày là đã có thể hoàn thành.
Khi ẩn huyệt cuối cùng của Âm Duy Mạch được khai thông. Giống như đạt được điều kiện phù hợp, toàn bộ huyệt đạo thường của Dương Duy Mạch bắt đầu tự động hấp thu chân khí. Cho dù Trần Minh Quân có ăn, ngủ hay làm gì khác thì quá trình này vẫn âm thầm diễn ra.
Chân khí trong bát mạch thì lúc nào cũng trong trạng thái căng đầy. Vừa bị tiêu hao thì liền được bổ sung, tốc độ bổ sung cực nhanh mà lại tự động. Nếu Trần Minh Quân chủ động vận chuyển chu thiên thì tốc độ sinh ra chân khí sẽ còn nhanh hơn nữa.
Trần Minh Quân không để ý tới quá trình khai thông huyệt đạo đang được diễn ra tự động trên Dương Duy Mạch. Hắn đang suy nghĩ một vấn đề khác, vấn đề này cực kỳ quan trọng, có thể làm thay đổi toàn bộ hệ thống tu luyện của nhân loại trong khắp vũ trụ này.
“Hư Linh, ngươi cũng đã có phán đoán rồi đúng không?”
“Bẩm chủ nhân, đúng là ta cũng đã có suy đoán của mình. Nhưng mà cần phải chứng thực thì mới dám khẳng định”
“Ừ.. Nếu điều này là sự thật. Như vậy, hệ thống tu luyện của nhân loại đã sai lầm từ đầu. Dẫn tới chuyện tự lấy dây trói chân mình. Tiêu hao thọ mệnh vô ích trong khi cố gắng khai huyệt mà không dám tu luyện tiếp”
“Chủ nhân, có thể thử nghiệm trên người các tiên thiên võ sĩ thử xem”
“Những người đó đã để xảy ra tình trạng huyệt đạo phong bế. Liệu có thể hay không?”
“Chủ nhân, chúng ta cũng chưa từng thử để cho tiên thiên võ sĩ mở ẩn huyệt. Biết đâu, ẩn huyệt thì không bị phong bế như huyệt thường thì sao!”
Trần Minh Quân nghe nói thì mới chợt nhớ lại. Đúng là như vậy thật, chưa từng có ai khai mở ẩn huyệt. Có thể nói, hắn là người duy nhất biết đến ẩn huyệt. Cho nên không có tiền lệ nào có thể khẳng định được ẩn huyệt cũng bị phong bế.
Trần Minh Quân không suy nghĩ thêm. Hắn lập tức biến mất khỏi hoang đảo, khi xuất hiện thì đã ở chỗ ngôi làng trong rừng.
Nhìn thấy Trần Minh Quân, những người đang có mặt liền cúi người hành lễ
“Tham kiến Thượng Tiên!”
Trần Minh Quân lớn tiếng nói
“Truyền lệnh của ta! Đúng 30 phút sau, ta muốn toàn bộ mọi người tập hợp tại trung tâm ngôi làng”
Nghe Trần Minh Quân truyền lệnh, toàn bộ mọi người đều nhanh chóng tập hợp. Chưa đến 20 phút sau thì đã có mặt đông đủ ở trung tâm ngôi làng.
“Hôm nay, ta muốn tuyên bố số phận sau này của các ngươi. Kể từ bây giờ, ta sẽ cho phép các ngươi rời đi. Nếu ai muốn trở lại cuộc sống trước kia thì lập tức giơ tay lên.”
Trần Minh Quân dừng lại và quan sát đám đông. Qua một lúc nhưng vẫn không có người nào giơ tay lên. Thấy như vậy thì hắn khá hài lòng và nói tiếp.
“Nếu ai chọn ở lại thì có thể được tuyển vào làm đệ tử giúp việc của tông môn ta. Các ngươi sẽ có nhiệm vụ như người giúp việc, làm những sự việc vụn vặt trong tông môn. Nếu có đệ tử chính thức của tông môn chọn trúng thì có thể trở thành tùy tùng của người đó.”
“Mặc dù là đệ tử giúp việc. nhưng các người vẫn có cơ hội tiếp xúc và học tập pháp môn tu luyện của tông môn. Bằng cách tích lũy điểm cống hiến đổi lấy công pháp và tất cả những thứ khác. Điểm cống hiến sẽ được cấp mỗi ngày một số lượng nhất định. Cũng có thể thông qua nhiệm vụ hoặc trao đổi với người khác mà tăng thêm.”
“Thân phận đệ tử giúp việc là thấp nhất, cho nên mỗi người đều phải làm một số công việc được tông môn giao mỗi ngày. Ai không hoàn thành sẽ bị khai trừ. Nếu được chọn làm tùy tùng thì chỉ cần phục vụ một người.”
“Ta đã nói xong! Nếu ai còn muốn rời đi thì có thể giơ tay lên, ta sẽ đưa ra thế giới bên ngoài ngay!”
Sau khi nghe Trần Minh Quân nói, nhiều người bắt đầu phân vân, đã có vài cánh tay giơ lên. Trần Minh Quân không có ép buộc, cho thời gian để bọn họ suy nghĩ.
Cuối cùng, có hơn 13 người giơ tay muốn trở lại thế giới bên ngoài. Trần Minh Quân cũng không có nói dối, hắn liền chuyển bọn họ ra khỏi không gian châu. Cũng nói Hư Linh truyền lại cho Lý Văn Cung đưa đám người này rời khỏi Thất Sơn Gia Viên.
Trần Minh Quân nhìn đám người còn đứng ở lại. Hắn lại nói tiếp
“Ta nhắc lại, làm đệ tử giúp việc thì phần lớn thời gian các ngươi sẽ phải làm việc cho tông môn. Khi đã xong hết việc công thì các ngươi mới được phép tu luyện và làm chuyện cán nhân. Cho nên, nếu ai suy nghĩ lại và muốn rời đi, bây giờ có thể tiếp tục giơ tay”
Nghe Trần Minh nói thêm chi tiết, một số người cũng bắt đầu dao động nhân tâm, lại có thêm vài cánh tay giơ lên.
Trần Minh Quân lại chờ thêm một lúc cho đám đông suy nghĩ thận trọng. Cuối cùng thì có tổng cộng 7 người giơ tay và lại được đưa ra ngoài.
Cái Trần Minh Quân xem trọng nhất là lòng kiên trì, giữ vững bản tâm. Nếu dễ dàng bị một vài lời nói làm thay đổi ý kiến thì khó làm được việc gì lớn.
Tất cả những người còn đứng ở đây đều là những người ngay từ đầu không hề lay động. Một lòng một dạ muốn đi theo Trần Minh Quân.
“Tốt lắm! Ai còn đứng ở đây đều những là người có ý chí kiên định. Bản thân ta cảm thấy rất hài lòng”
Hắn dừng lại một chút, cho đám đông nghe khen mà hơi có chút đắc ý lên, sau đó hắn mới nói tiếp.
“Tuy nhiên! Do các ngươi đã từng có ý đồ xấu với gia đình ta. Cho nên các ngươi phải chấp nhận vị trí thấp đi lên. Ta đã tha thứ cho các ngươi, nhưng hậu quả thì các ngươi vẫn phải gánh chịu một phần, xem như là nhân quả báo ứng. Vượt qua thử thách cuối cùng này, các ngươi sẽ không cần nhớ tới lỗi lầm của mình nữa”
Tâm tình đám đông đang hưng phấn thì hơi chùng lại. Trần Minh Quân thấy đã có hiệu quả đúng ý muốn thì nói tiếp
“Cuối cùng! Thân phận đệ tử giúp việc vẫn có một cơ hội để trở thành đệ tử nhập môn. Chỉ cần chưa quá 30 tuổi và đứng đầu về điểm cống hiến kiếm được trong tháng, đệ tử giúp việc đó sẽ có thể lựa chọn đến Bình Đài Cầu Tiên để tham gia thử thách. Còn Bình Đài Cầu Tiên là gì thì về sau các ngươi sẽ tự biết.”
Nghe nói như vậy thì số người đã quá 30 tuổi vô cùng thất vọng. Bởi vì cánh cửa đã đóng với bọn họ vĩnh viễn.
Trần Minh Quân cũng quan sát thấy điều đó, hắn chỉ mỉm cười rồi nói tiếp.
“Người đã quá 30 tuổi, nếu đứng đầu điểm cống hiến của tháng, thì sẽ được ban thưởng lượng lớn tài nguyên tu luyện và giảm việc cần làm trong tháng tiếp theo. Nếu có thể đột phá tu vi tới một yêu cầu nhất định thì vẫn sẽ được đặc cách trở thành đệ tử chính thức”
Nghe nói vẫn còn cơ hội thì ánh mắt đám người quá tuổi liền hừng hực lửa nóng. Bọn họ không sợ gian khổ hay thử thách. Bọn họ chỉ sợ một cơ hội thôi cũng không có. Nếu đã có một cơ hội mà bọn họ không thể tận dụng được thì chỉ có thể tự trách bản thân.
Từ lúc xuất hiện tới giờ, Trần Minh Quân liên tục làm cho người ở đây cảm xúc lúc lên lúc xuống. Hiệu quả chính là nung nấu ý chí của từng người.
“Hồng Kim Tinh bước ra!”
Nghe Trần Minh Quân gọi đích danh mình, Hồng Kim Tinh nhanh chóng bước lên khom người hành lễ
“Tiểu nhân có mặt thưa Thượng Tiên”
“Kể từ giờ, tất cả người ở đây đã là đệ tử của tông môn, cho nên hãy gọi ta là trưởng môn, xưng hô là đệ tử.”
Đám đông đồng thanh hô lên
“Đệ tử đã rõ thưa trưởng môn!”
Trần Minh Quân quan sát Hồng Kim Tinh một lúc lâu thì mới nói
“Hồng Kim Tinh có công dẫn dắt người ở đây. Nay ta ban cho chức vụ chấp sự đệ tử giúp việc, có nhiệm vụ duy nhất là quản lý đệ tử giúp việc”
Hồng Kim Tinh nghe như thế thì mừng rỡ như điên, hắn lại khom người thật sâu mà nói
“Đệ tử cảm ơn trưởng môn đã tin tưởng”
“Ừ.. Có công thì có thưởng, có tội sẽ bị phạt. Tông môn sẽ luôn công bằng và nhìn vào hành vi của từng người mà có hồi báo xứng đáng.”
“Bây giờ, ta sẽ đưa các ngươi đến một khu chung cư dành cho đệ tử giúp việc. Các ngươi hãy thoải mái lựa chọn một căn hộ. Không lâu sau thì sẽ có nhiệm vụ và công việc cụ thể được phân công cho các ngươi.”
Trần Minh Quân nói xong thì dịch chuyển toàn bộ số người đến một khu chung cư mới trên Ngọa Long Sơn. Khu này chỉ dành cho đệ tử giúp việc, nằm trên Ngọa Long Sơn để tiện làm việc.
Đám người háo hức chia nhau tìm cho mình một căn hộ. Cũng đã được phân công một số nhiệm vụ cơ bản phải làm hàng ngày, đa số là quét dọn đường xá và dọn dẹp những chỗ công cộng.
Hồng Kim Tinh thì được Trần Minh Quân đưa ra đảo hoang. Mục đích chính là muốn thử nghiệm phương pháp tu luyện mới.
“Hồng Kim Tinh, ta biết người có tu vi ngụy tán tiên. Đời này của ngươi xem như đã không còn cơ hội tiến thêm”
Hồng Kim Tinh nghe Trần Minh Quân nói thì hơi tỏ ra ảo não. Bản thân hắn cũng biết điều đó, nhưng hắn cũng không có cách nào. Hắn rất chờ mong bản lĩnh của Trần Minh Quân có thể giúp cho hắn vượt qua cái chuyện này. Vì vậy mà hắn rất quyết tâm phục vụ Trần Minh Quân.
Thấy tâm trạng của Hồng Kim Lĩnh chùng xuống thì Trần Minh Quân mím cười và nói tiếp
“Hôm nay, ta đưa ngươi đến đây là để thí nghiệm một phương pháp tu luyện. Nếu thành công, ngươi sẽ có cơ hội vượt qua giới hạn. Còn thất bại thì ngươi cũng không có mất gì.”
“Đệ tử cảm ơn trưởng môn, đệ tử nhất định sẽ hết sức phối hợp với trưởng môn”
“Ừ, nếu thành công, ngươi sẽ là người đầu tiên từ ngụy tán tiên đột phá được tu vi. Bây giờ ta sẽ nói những việc cần làm, hãy lắng nghe thật kỹ vào …”
Trần Minh Quân bắt đầu giảng dạy lại cho Hồng Kim Tinh vị trí các ẩn huyệt nằm trên Âm Duy Mạch. Hắn muốn thử nghiệm bắt đầu từ Âm Duy Mạch.
Trần Minh Quân và Hư Linh đều có cùng một suy đoán, ẩn huyệt của Âm Duy Mạch có thể là yếu tố mấu chốt của việc khai huyệt. Chỉ cần khai được các ẩn mạch này thì sẽ không còn lo sợ huyệt đạo khác bị phong bế nữa.
Nếu ẩn huyệt của Âm Duy Mạch không đủ thì sẽ tới ẩn huyệt của Xung Mạch. Hắn sẽ theo thứ tự ngược lại của hắn mà làm, cho tới khi thành công hoặc thất bại ở Nhâm và Đốc Mạch.
Khi giải quyết được vấn đề phong bế huyệt đạo, Trần Minh Quân còn phải giải quyết thêm vấn đề Đan Điền bằng chân khí của tiên thiên võ sĩ.
Mặc dù chưa có cơ hội thực nghiệm qua, nhưng hắn vẫn có thể suy diễn được. Chỉ cần mở được thêm huyệt đạo mới thì hắn sẽ có cách làm tán khí đan điền. Điều kiện tiên quyết là phải tu ra được linh khí với trạng thái một đan điền bằng chân khí.