“Đúng vậy, nhắc tới chuyện này, ta lại càng thêm tức giận. Sức mạnh nguyên thần của ta sắp đột phá, vốn chỉ là chuyện nước đẩy thuyền lên. Ai mà ngờ đột ngột mất đi một lượng tín đồ không hề nhỏ, tín ngưỡng lực cũng vì vậy mà thuyên giảm lớn. Chuyện nguyên thần đột phá chẳng những không thành, ta còn bị cắn trả, bị thương không nhẹ. Thù này ta nhất định phải báo, cho dù minh chủ đại nhân không hành động, bản thân ta cũng đã định đến ăn thua đủ với tên đó.”
Ngay sau đó, một lão già cũng lên tiếng
“Không sai, thần quốc chó má gì chứ? Hắn cho rằng bản thân hắn là Thần thật sao? Chúng ta ở đây ai không phải cường giả cấp Vệ Thần, tuyệt đối không được để kẻ xa lạ đó đè lên đầu chúng ta được! Tuy bản thân ta không bị thương như Hổ Giang Thần đạo hữu, nhưng tốc độ ngưng luyện nguyên thần cũng bị giảm không ít. Tin rằng các vị ở đây cũng đều bị ảnh hưởng ít nhiều giống như ta. Một kẻ không biết từ đâu đến, chẳng những giết chết một cường giả cấp vệ thần của Bán Nguyệt Đại Lục ta, còn khiêu khích đến tôn nghiêm và lợi ích của tất cả vệ thần khác. Chuyện như vậy, ai nhịn được chứ ta là không nhịn được.”
Kế tiếp, từng người đều lên tiếng hô hào, vừa kể lể bản thân ăn thiệt thòi, vừa muốn đòi công đạo cho Trường Sinh Nhân, ai cũng nhất trí phải trừng trị Trần Minh Quân.
Hô hào nhiệt tình nhất là kẻ lên tiếng đầu tiên, còn gọi là Hổ Giang Thần. Kế đến chính là Kha Bất Bại và Liêu Đình Chiến. Hổ Giang Thần có thể xem là nạn nhân gián tiếp chịu ảnh hưởng nhiều nhất từ vụ Lạc Hồng Thần Quốc, nên thái độ thù địch của hắn đối với Trần Minh Quân cũng không có gì lạ.
Thế nhưng, Kha Bất Bại và Liêu Đình Chiến thì khác, đây cơ bản là tức giận vì không ăn được miếng bánh ngon. Đem chuyện kế hoạch nuốt trọn Xa Quốc không thành đổ lên đầu Trần Minh Quân. Từ đó mà nhiệt tình hô hào ủng hộ liên minh đi đối phó với Trần Minh Quân.
Chỉ có Khắc Khắc Khắc là không nói gì. Hắn ta chỉ im lặng đứng nghe, ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên chiến ý. Từ những gì hắn nghe được, Khắc Khắc Khắc suy đoán Trần Minh Quân là một người khá mạnh, một đối thủ không tồi.
Thế nhưng, Khắc Khắc Khắc chỉ có chiến ý, không có bất cứ cảm xúc tiêu cực nào khác. Hắn cũng không có thu nạp tín ngưỡng, cho nên chẳng có xung đột lợi ích gì với Trần Minh Quân.
Hắc Đại Thần để cho mọi người phát tiết tâm tình một lúc, khi cảm thấy không khí của hội nghị đã đủ nóng, hắn mới bắt đầu ra hiệu cho mọi người im lặng.
Sau đó, Hắc Đại Thần nói tiếp
“Ta hiểu rõ các vị rất bức xúc, cũng chia buồn với Hổ Giang Thần đạo hữu về chuyện đột phá không thành. Ta cũng rất muốn lập tức đi qua bên đó, dạy dỗ cho tên kia một bài học. Thế nhưng …”
Nói tới đây, Hắc Đại Thần làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ, hơi thở dài rồi nói tiếp
“Thông qua rất nhiều tin tức mà chúng ta thu được, kẻ được gọi là Trần Minh Quân vô cùng quỷ dị, thủ đoạn khủng bố khó lường. Dù là bản thân ta cũng không thể phán đoán được tình hình cụ thể, nhưng thông qua việc hắn giết chết Trường Sinh Nhân đạo hữu một cách nhẹ nhàng, cũng có thể thấy được, sức mạnh của kẻ này không thể xem thường.”
Câu này của Hắc Đại Thần làm cho căn phòng yên tĩnh hẳn. Có vài cái đầu nóng cũng hơi hạ nhiệt. Những tin tức về Trần Minh Quân thì ai trong căn phòng này đều nắm rõ, chỉ có Khắc Khắc Khắc là không biết gì. Thế nhưng, bọn họ không tin tưởng Trần Minh Quân khủng bố như lời đồn, chỉ cho rằng hắn đã vận dụng thủ đoạn nào đó như là trận pháp mà thôi.
Hắc Đại Thần cảm thấy mọi người đã bình tĩnh lại, hắn liền nói tiếp
“Chính vì lý do đó, ta mới triệu tập mọi người đến đây, tránh cho các vị nhất thời nóng đầu, hành động nông nỗi, dẫn tới hậu quả không thể vãng hồi”
Lúc này, một tiếng nói thể hiện rõ sự bất cam trong lòng vang lên.
“Thế nhưng … chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy bỏ qua, không làm gì tên kia hay sao?”
Người nói câu này chính là Hổ Giang Thần. Trong giọng nói chất chứa sự không cam lòng và tràn đầy hận ý. Cả phòng hội nghị cũng vì thế mà âm trầm hẳn lên. Gương mặt của mọi người như bị táo bón, khó chịu vô cùng.
Nhận thấy tình hình đã đến điểm mấu chốt, Hắc Đại Thần mới mạnh mẽ lớn tiếng
“Bỏ qua ư? Các vị nghĩ rằng ta triệu tập mọi người đến đây chỉ để khuyên mọi người không nên làm gì hay sao? Ta chỉ nói, tên Trần Minh Quân đó khó lường. Cho nên, để đảm bảo không có gì sai sót, ta đã quyết định liên thủ với Lãnh Huyết Thiên, một vị trưởng lão của Chiến Thần Điện. Chắc các vị cũng biết, Lãnh Huyết Thiên sở hữu trận bàn Thí Thần Đại Trận. Đã có trận bàn này, chỉ cần có đủ 18 cường giả cấp vệ thần thì không có bất cứ ai trên thế giới này có thể chống lại”
…
Trần Minh Quân không biết Liên Minh Vệ Thần và Chiến Thần Điện đã bàn bạc với nhau để đối phó hắn. Nhưng hắn đoán được bọn họ sẽ không ngồi yên, càng không dễ dàng để mình cứ thuận lợi tiếp nhận đại lễ thỉnh thần. Thế nhưng, hắn mặc kệ, không thèm nghỉ đến mà thôi.
Nói gì thì nói, ở trong không gian châu thì hắn là Thần, một vị Thần thực sự. Đã vậy, việc gì phải quan tâm tới âm mưu thủ đoạn của kẻ khác. Chuyện gì xảy ra thì cứ trấn áp là giải quyết hết vấn đề.
Quan trọng hơn nữa là, Trần Minh Quân đã xem tất cả sinh linh trong không gian châu là thế lực của hắn. Cho nên, chỉ cần không phải là một người tán tận lương tâm, hắn sẽ thu hết vào trong tay rồi đào tạo dần.
Nhưng hắn sẽ không trực tiếp đứng ra làm tất cả. Hắn muốn để Lạc Hồng Thần Quốc tự đi chinh phục toàn bộ tinh cầu này, bắt đầu sẽ là Bán Nguyệt Đại Lục rồi tới những đại lục khác. Làm như vậy là để vừa đạt mục tiêu thống nhất cũng vừa rèn luyện thực chiến cho người của mình.
Về xa hơn, hắn sẽ để Lạc Hồng Thần Quốc đi chinh chiến 7 tinh cầu còn lại trong không gian châu. Cuối cùng thì hợp nhất toàn bộ, trở thành một thế lực duy nhất. Có như vậy thì hắn mới có thể có đủ thực lực và thế lực để chống lại những mối đe dọa cho Trái Đất.
Sau khi hắn tiếp nhận Xa Quốc, cũng giao toàn quyền cho Cửu Ngôn hoàng đế đi chuẩn bị đại lễ thỉnh thần. Trần Minh Quân lại tiếp tục chọn thêm hơn 10 người trẻ tuổi của La Vu gia tộc. Hắn mang theo tất cả cùng hắn trở lại căn cứ ở trung tâm rừng nguyên sinh.
Trước khi rời đi, hắn đã cung cấp không ít đan dược bồi bổ khí huyết cho ba người U Thông, Kiến Thất và Ngư Đài. Dặn dò họ tập trung luyện hóa số đan dược này, sau khi hoàn thành sẽ có kế hoạch cải tạo thân thể cho họ.
Đấy là Trần Minh Quân đang muốn trao cho họ cơ hội cải mệnh, cũng là một loại thử nghiệm mà hắn muốn nghiệm chứng. Nhưng chuyện đó chưa phải hiện tại nên làm, cần cho họ bồi bổ khí huyết, giúp cho thân thể có thêm sức sống, như vậy khi tiến hành cải tạo thì sẽ thuận lợi hơn.
Tại căn cứ trong rừng nguyên sinh, Trần Minh Quân tiếp tục giảng dạy bản cập nhật về kiến thức tu luyện cho đám người Phi Phong và người mới.
Làm xong những chuyện này, trong lúc chờ tới đại lễ thỉnh thần, hắn muốn bế quan tìm hiểu rất nhiều chuyện. Nhưng lần này hắn đã rút kinh nghiệm chuyện ở Quân Giáng Thành. Hắn trao cho La Vu gia tộc và Cửu Ngôn hoàng đế truyền tin châu. Trong tình huống khẩn cấp, có thể thông qua truyền tin châu để liên lạc với hắn.
Đến lúc này, Trần Minh Quân mới bắt đầu bế quan.
…
Thời gian rất nhanh đã qua gần 3 tháng
Trần Minh Quân tận dụng thời gian này để kích hoạt thêm 40 đại huyệt. Tổng cộng đã có 90 đại huyệt được kích hoạt. Tốc độ khai huyệt đã có một bước nhảy vọt vô cùng lớn, tất cả là nhờ vào chân khí hóa linh. Đồng thời, gần như toàn bộ chân khí bên trong kinh mạch đều đã chuyển thành chuẩn linh khí.
Nói cách khác, khoảng cách đến khi toàn bộ linh khí chính thức hóa linh đã gần trong gang tấc. Chỉ cần chân khí hóa linh, hắn đã có thể bắt đầu khai mở nội không gian của đại huyệt.
Mà trên thực tế, hắn đã mở ra 3 nội không gian rồi. Chính là tại huyệt Bách Hải, Thần Hải và Bách Hội. Tuy nhiên, nội không gian này là nơi tích trữ linh hồn lực cùng với căn nguyên linh hồn. Cho nên chúng được gọi là không gian linh hồn.
Còn các đại huyệt khác thì không phải như vậy. Nội không gian của chúng là nơi tích trữ linh khí. Cho nên được gọi là khí hải, tức là biển linh khí.
Bình thường, nội không gian luôn ở trạng thái ẩn. Muốn mở ra phải thông qua 2 giai đoạn. Đầu tiên là kích hoạt đại huyệt, sau đó là cung cấp đại lượng linh khí cho đại huyệt. Khi có đủ năng lượng cần thiết, nội không gian của đại huyệt sẽ mở ra, hình thành khí hải.
Một khi có khí hải, người tu luyện mới được xem là đã vượt qua giai đoạn nhập môn, trở thành linh sĩ. Khí hải giúp tích trữ lượng lớn linh khí. Nhờ đó mà chống đỡ được tiêu hao khi thi pháp. Cái gì Linh Hỏa Thuật, Phi Thân Thuật, Khống Vật Thuật, … đều cần tiêu hao một lượng lớn linh khí. Người tu luyện chưa có khí hải sẽ không thể thi triển được.