Cảnh Hư Linh muốn hắn nhìn, nhanh chóng hiện ra trong đầu hắn. Bên dưới lòng đất của hòn đảo, là vô số bãi chôn tập thể.
Có những thi thể chỉ còn lại hài cốt. Có thi thể đang trong quá trình thối rữa. Càng không thiếu những thi thể mới chết chưa bao lâu. Tất cả thi thể đều là nữ.
Còn về số lượng! Lên tới hàng chục ngàn. Có khi còn hơn trăm ngàn mà tính.
Trần Minh Quân thu hết hình ảnh vào trong đầu. Có thể thấy bàn tay của hắn đang nắm chặt lại. Hơi thở bắt đầu gia tốc.
“Chủ nhân, xin hãy bình tĩnh, kiểm soát cơn giận và cảm xúc tiêu cực”
Trần Minh Quân cố gắng làm chủ cảm xúc của bản thân. Khi đã bình tĩnh hơn, hắn hỏi Hư Linh.
“Hư Linh, liệu có tồn tại thứ gì giống như sưu hồn hay không?”
“Bẩm chủ nhân, nếu là ở bên trong không gian châu thì có thể. Nhưng mà rất dễ ảnh hưởng tới tính cách. Việc này sẽ làm chủ nhân và người đó đồng bộ trí nhớ với nhau. Nếu tâm tính không vững, rất dễ bị biến đổi tính cách.”
“Ý ngươi nói là quá trình đoạt xá?”
“Tương tự như vậy, nhưng không phải đoạt xá. Nhờ khả năng chưởng khống, ta có thể cưỡng ép cho hai linh hồn đồng bộ với nhau tách ra đúng lúc trước khi hoàn thành.”
“Được, hãy chuẩn bị sẵn sàng. Khi nào làm thì ta sẽ cho ngươi biết”
“Ta đã hiểu thưa chủ nhân”
Hư Linh cũng cảm nhận được, tâm trạng của Trần Minh Quân không quá tốt. Nên cũng không muốn nói nhiều, bởi vì như vậy dễ làm Trần Minh Quân suy nghĩ rối loạn. Mặc dù tâm cảnh đã vượt qua phàm cảnh. Nhưng tâm trí thì chỉ là một thiếu niên mới lớn mà thôi.
Tại bên trên các ngôi mộ tập thể, Trần Minh Quân dựng một tấm bia mộ thật lớn. Trên bia mộ khắc “Nơi an nghỉ của các cô gái vô danh người Việt. Những người đã bị làm nhục và giết chết bởi tên súc sinh Hỏa Lão”
Lam xong tất cả, Trần Minh Quân trở lại không gian châu, rồi nhanh chóng trở lại Đạo Hữu Đường Xa.
Tiểu Mạn vẫn luôn đứng ở ngoài chờ hắn. Có lẽ cô không thể nào yên lòng được. Cũng vì hồi hộp, không biết Trần Minh Quân có thể cứu được mọi người không?
Ánh sáng xanh lỏe lên, Trần Minh Quân xuất hiện.
“A.. Anh, sao anh đã về rồi? Anh không tìm được vị trí Hỏa Đảo hay gì?”
“Không, ta đã tìm được. Cũng đã làm xong việc rồi”
“Xong việc? Ý anh là sao?”
Từ lúc Trần Minh Quân đi, tới lúc về, tổng thời gian cũng chỉ mới qua hơn 1 tiếng đồng hồ. Làm sao mà Tiểu Mạn có thể tin được, Trần Minh Quân đã cứu tất cả mọi người, đồng thời còn nhổ tận gốc Hỏa Đảo.
“Ta đã cứu tất cả mọi người. Hỏa Lão cũng đã bị ta bắt. Hắn sẽ không bao giờ xuất hiện trên đời này nữa”
Vừa nói xong thì hắn đưa toàn bộ cô gái ra ngoài.
Bởi vì sự việc đột ngột, bên trong không gian châu thì luôn bị phong bế ngũ quan. Các nàng không ai biết chuyện gì đã xảy ra, vẻ mặt của tất cả đều mờ mịt.
“Tiểu Mạn, phiền cô giải thích cho bọn họ mọi việc. Đồng thời sắp xếp cho bọn họ chỗ nghỉ ngơi đêm nay. Ngày mai tôi sẽ tìm cô.”
Trần Minh Quân nói xong thì liền biến mất. Hắn đi vào không gian châu, mục đích là tiến hành đồng bộ trí nhớ của Hỏa Lão. Hắn muốn biết tên này đã làm những gì. Với tội ác chẳng khác nào tội diệt chủng mà hắn đã chứng kiến. Tin chắc rằng tên này sẽ còn nhiều vấn đề nữa.
…
Bên trong không gian châu
“Chủ nhân, ta muốn nhắc nhở ngài. Phải luôn tập trung tinh thần, giữ vững bản tâm. Đừng xa đà vào trí nhớ của đối phương”
“Tại sao lần trước Hư tôn giả đoạt xá ta thì ta không bị mất bản tâm của chính mình?”
“Chủ nhân, đó là vì may mắn mà thôi. Ngài đã hôn mê khi quá trình chỉ mới diễn ra”
“Được rồi, ta đã hiểu. Ta sẽ cẩn thận. Nhanh tiến hành thôi”
“Được, bây giờ chủ nhân hãy thả lỏng tâm thần. Để ý thức dẫn dắt linh hồn rời khỏi thức hải”
Trần Minh Quân đưa ý thức vào linh hồn. Sau đó, cả ba hồn thể đều rời khỏi thức hải.
“Chủ nhân, bây giờ ta sẽ dẫn dắt linh hồn của ngài tiến nhập không gian linh hồn của tên kia. Đừng có ý chống cự”
Trần Minh Quân tùy ý để Hư Linh xâm nhập không gian linh hồn. Cưỡng ép một hồn thể xuất khiếu. Sau đó nhanh chóng phá mở không gian linh hồn của Hỏa Lão. Hồn thể của Trần Minh Quân tiến nhập vào.
Hồn Thể của Trần Minh Quân tràn ra hồn lực bao trùm không gian linh hồn của Hỏa Lão. Tiến hành đồng hóa. Khác với Trần Minh Quân, linh hồn của Hỏa Lão còn chưa thành hình. Cho nên phải bao trùm toàn bộ không gian linh hồn mới đồng hóa được.
Thời gian cứ thế trôi qua. Trần Minh Quân đang xem qua cuộc đời Hỏa Lão, từ khi có được trí nhớ cho tới lúc hiện tại. Nói là xem nhưng cũng giống như là trí nhớ do chính hắn trải qua.
Trong đó, dĩ nhiên sẽ bao gồm những chuyện ác mà Hỏa Lão làm. Giết người, phóng hỏa, cướp của, hiếp dâm,.. không có chuyện gì tên này chưa từng làm.
Hơn nữa, Hỏa Lão cũng không phải người Việt Quốc. Hắn là một Ninja của J Quốc, đến Việt Quốc hơn một trăm năm về trước. Hòa nhập và ẩn náu tại Việt Quốc để thu thập tình báo.
Lúc quá trình đồng bộ sắp hoàn thành. Hư Linh ra tay cắt đứt quá trình. Như vậy sẽ đảm bảo vừa có đủ thông tin, vừa không bị nhân cách sai lệch.
Bản chất của một người là ký ức. Nếu không xác định được đâu mới là ký ức của mình thì rất dễ biến thành người khác.
Một lúc sau, Trần Minh Quân mở mắt ra. Hắn đã biết được tất cả những gì muốn biết.
Đồng thời, Hỏa Lão cũng biết được tất cả những gì Trần Minh Quân biết. Trong đó bao gồm cả ký ức của Hư tôn giả. Hỏa Lão điên cuồng suy nghĩ, tìm cách trốn thoát. Chỉ cần hắn thoát khỏi đây, về sau hắn sẽ dựa theo những gì hắn mới biết mà sẽ thay đổi nhân sinh.
Trần Minh Quân nhìn qua Hỏa Lão. Hắn dĩ nhiên là biết tên này đang tính toán cái gì.
“Hư Linh, đảm bảo rằng tên này không chết. Nhưng mỗi giờ mỗi khắc đều phải bị tra tấn linh hồn.”
“Vâng, chủ nhân”
Hảo Lão lập tức bị Hư Linh đưa ra ngoài không gian, trôi nổi lơ lửng. Đồng thời phải chịu nỗi đau tra tấn linh hồn. Tất cả giác quan và cử động đều bị phong bế. Như vậy hắn sẽ chỉ có thể tập trung cảm nhận nỗi đau càng thêm sâu sắc.
“Chủ nhân, ta đã đưa tên đó đến một gốc hẻo lánh của không gian châu. Hiện tại đang tra tấn linh hồn hắn. Vì để tránh hắn bị ngu ngốc, ta sẽ có khoảng cách dừng tra tấn một ít thời gian”
“Ừ, làm tốt lắm. Ta không muốn hắn chết đơn giản, càng không muốn hắn bị mất thần trí. Đau đớn mà hắn gây ra cho hàng chục ngàn cô gái vô tội, hắn cần phải từ từ nếm trải lại.”
Nhờ đồng bộ linh hồn, Trần Minh Quân đã biết Hỏa Lão tên là Tomi Tanaka, một tu sĩ của J Quốc, hay còn được gọi là Ninja.
Tại J Quốc, Tomi là người của một gia tộc Tanaka. Một gia tộc ninja khá mạnh. Bản tính của hắn háo sắc và đam mê trụy lạc. Thường xuyên vào trong nhân gian cưỡng hiếp thiếu nữ xinh đẹp.
Vì hành vi này, hắn bị gia tộc trừng phạt. Buộc hắn phải đi lưu vong nước ngoài, nằm vùng để thu thập thông tin cho gia tộc.
Hắn đã sang Việt Quốc hơn một trăm năm về trước. Thu thập tình báo và thông tin của Việt Quốc gửi về J Quốc. Nhất là tình báo về giới tu sĩ. Nhiều lần cung cấp thông tin cho các sát thủ, gây ra rất nhiều cái chết của tu sĩ Việt Quốc. Tất cả chỉ vì tranh giành tài nguyên và kiến thức.
Trong quá trình hoạt động, bản tính của hắn chẳng những không thay đổi mà còn điên cuồng hơn. Trong hơn một trăm năm qua, hắn liên tục bắt bớ thiếu nữ xinh đẹp về làm nô lệ tình dục. Khi chơi chán thì hắn giết đi và chôn bên dưới hòn đảo.
Thời gian mấy chục năm gần đây, do khoa học kỹ thuật phát triển quá nhanh. Hắn cũng đã thu liễm lại một chút. Thay vì bắt bớ lung tung thì hắn nhắm vào những cô gái làng chơi.
Hắn vô cùng nhát gan và sợ chết. Chưa bao giờ để người khác đặt chân lên Hỏa Đảo. Hắn còn có một nơi ở công khai khác, tuyên bố với bên ngoài đó là chỗ ở của hắn. Thực chất chỉ là bình phong.
Phệ Tâm Trùng cũng là của gia tộc ban cho hắn. Mục đích là để khống chế người khác. Nhưng lại được hắn sử dụng chủ yếu trên thân nữ nhân.
Tin tức mà Tomi Tanaka gửi về gia tộc gần đây nhất chính là chuyện của Trần Minh Quân. Đám người gia tộc Tanaka rất thèm muốn bí mật này. Đang lên kế hoạch để sang Việt Quốc một chuyến.
…
Bên ngoài không gian châu
Tiểu Mạn đã tìm thấy em gái. Đồng thời, cũng đã giải thích cho tất cả mọi người hiểu. Khi biết đã thoát khỏi tay Hỏa Lão thì ai cũng khóc một trận thật to.
Sau đó, các cô được phân vào ngủ tạm ở những nơi chưa có người ở. Trần Minh Quân đã nói như thế thì chắc là còn có chuyện muốn nói với mọi người.
…
Mặt trời lên
Trần Minh Quân xuất hiện thì thấy Tiểu Mạn ngủ gật bên hành lang. Có lẽ cô đã ở đây cả đêm chờ hắn.
“Tiểu Mạn cô nương, Tiểu Mạn cô nương …”
Nghe tiếng Trần Minh Quân gọi thì Tiểu Mạn tỉnh dậy. Cô đã không còn ăn mặc bất cần nữa. Một bộ trang phục thiếu nữ bình thường, làm cho nét đẹp tuổi đôi mươi của cô rạng rỡ hẳn lên.
“Sao cô không đi ngủ mà lại ngủ gật ở đây”
“Em sợ anh xuất hiện thì mất công đi tìm em. Cho nên em cứ ở đây chờ anh”
“Chỗ này có bao lớn đâu, cô nương suy nghĩ gì không biết? Thôi được rồi, hãy cầm lấy cái này. Đây là một cái bảo vật dung giới, bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu. Là tài sản mà tên Hỏa Lão đã thu thập và cướp được từ dân tộc ta. Xin nhờ cô nương thay ta phân chia cho mỗi cô gái bị hại một ít. Rồi đưa họ rời khỏi chỗ này, để họ bắt đầu lại từ đầu.”
Trần Minh Quân vừa nói thì vừa đưa cho Tiểu Mạn một cái hộp gỗ nhỏ gọn trong lòng bàn tay.
“Nhanh cầm lấy, nhỏ một giọt máu lên là cô nương sẽ biết cách sử dụng ngay”
Tiểu Mạn nghe vậy, trên mặt biểu cảm vô cùng mất mát
“Anh, anh bảo em thay anh xử lý những chuyện này. Anh không định thu nhận em làm người hầu hay sao?”
“Ta nói rồi, ta không có ý định để cô nương làm nô lệ hay người hầu. Ta muốn cô nương trân trọng bản thân. Nếu muốn theo ta thì gia nhập tông môn của ta. Nhưng mà bây giờ chưa phải lúc. Đợi cô nương sắp xếp xong những cô gái này, thì có thể đến Thiên Cấm Sơn tìm ta”
Nghe như vậy thì Tiểu Mạn mỉm cười, nhận lấy hộp gỗ
“Em biết rồi, em sẽ làm thật tốt.”
“Vậy chuyện nơi này phiền Tiểu Mạn cô nương rồi. Bây giờ ta sẽ đi tham gia đạo hội. Khi nào cô nương đến Thiên Cấm Sơn, hãy tìm Thất Sơn Gia Viên”